xù mèng zhōng shí yùn
续梦中十韵 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 郑颢 (zhèng hào)

间岁流虹节,归轩出禁扃。
奔波陶畏景,萧洒梦殊庭。
境象非曾到,崇严昔未经。
日斜乌敛翼,风动鹤飘翎。
异苑人争集,凉台笔不停。
石门雾露白,玉殿莓苔青。
若匪灾先兆,何缘思入冥。
御炉虚仗马,华盖负云亭。
白日成千古,金縢閟九龄。
小臣哀绝笔,湖上泣青萍。

○仄平○仄,平平仄○平。
平平平仄仄,平仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄平平仄,平○○仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

jiān suì liú hóng jié , guī xuān chū jìn jiōng 。
bēn bō táo wèi jǐng , xiāo sǎ mèng shū tíng 。
jìng xiàng fēi céng dào , chóng yán xī wèi jīng 。
rì xié wū liǎn yì , fēng dòng hè piāo líng 。
yì yuàn rén zhēng jí , liáng tái bǐ bù tíng 。
shí mén wù lù bái , yù diàn méi tái qīng 。
ruò fěi zāi xiān zhào , hé yuán sī rù míng 。
yù lú xū zhàng mǎ , huá gài fù yún tíng 。
bái rì chéng qiān gǔ , jīn téng bì jiǔ líng 。
xiǎo chén āi jué bǐ , hú shàng qì qīng píng 。

續夢中十韻

—— 鄭顥

間歲流虹節,歸軒出禁扃。
奔波陶畏景,蕭灑夢殊庭。
境象非曾到,崇嚴昔未經。
日斜烏斂翼,風動鶴飄翎。
異苑人爭集,涼臺筆不停。
石門霧露白,玉殿莓苔青。
若匪災先兆,何緣思入冥。
御爐虛仗馬,華蓋負云亭。
白日成千古,金縢閟九齡。
小臣哀絕筆,湖上泣青萍。

○仄平○仄,平平仄○平。
平平平仄仄,平仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄平平仄,平○○仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

jiān suì liú hóng jié , guī xuān chū jìn jiōng 。
bēn bō táo wèi jǐng , xiāo sǎ mèng shū tíng 。
jìng xiàng fēi céng dào , chóng yán xī wèi jīng 。
rì xié wū liǎn yì , fēng dòng hè piāo líng 。
yì yuàn rén zhēng jí , liáng tái bǐ bù tíng 。
shí mén wù lù bái , yù diàn méi tái qīng 。
ruò fěi zāi xiān zhào , hé yuán sī rù míng 。
yù lú xū zhàng mǎ , huá gài fù yún tíng 。
bái rì chéng qiān gǔ , jīn téng bì jiǔ líng 。
xiǎo chén āi jué bǐ , hú shàng qì qīng píng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
间岁流虹节,归轩出禁扃。
在岁月流转的彩虹节,我离开禁闭的门扉回到轩室中。
奔波陶畏景,萧洒梦殊庭。
长时间的奔波令我惧怕外界的景象,而自由自在地做梦于别样的庭院。
境象非曾到,崇严昔未经。
所见之景非我曾到之处,而庄严崇高的感受是我从未经历过的。
日斜乌敛翼,风动鹤飘翎。
太阳西斜,乌鸦收起了它的黑翅膀,风吹动着仙鹤的飘逸羽毛。
异苑人争集,凉台笔不停。
人们争相聚集在陌生的园苑中,凉亭中的笔墨不停流动。
石门雾露白,玉殿莓苔青。
石门上的雾气朦胧,露珠闪耀白光,玉殿上覆盖着青苔。
若匪灾先兆,何缘思入冥。
若非灾祸的前兆,我为何沉浸在悲思之中。
御炉虚仗马,华盖负云亭。
御炉中虚置马匹,华盖上承载着云端凉亭。
白日成千古,金縢閟九龄。
明亮的白日经久传承,金縢中闪烁着九龄的光辉。
小臣哀绝笔,湖上泣青萍。
作为一个微不足道的臣子,我无法再继续写下去,泪水如湖水般泣涕于青苔之上。



总结:

这首诗以古文的形式表达了诗人内心的感受和思考。诗中描绘了归家、奔波、庄严、自由、陌生与熟悉的景象,并借物抒情,通过对自然景物的描绘,表达了诗人内心的哀愁和沉思。整体氛围凄凉而寂静,以鲜明的形象描绘了诗人内心的孤独和迷茫。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者郑颢介绍:🔈

刘绮庄,毘陵人。初爲崑山尉,宣宗时官州刺史。集十卷,今存诗二首。 查看更多>>

郑颢的诗:

相关诗词:

顷尝梦至善生院赋诗一联己丑七月十三日因游续成一绝 (qǐng cháng mèng zhì shàn shēng yuàn fù shī yī lián jǐ chǒu qī yuè shí sān rì yīn yóu xù chéng yī jué)

朝代:宋    作者: 周必大

门外千竿竹绕墙,清风终日注回廊。
五年未续梦中梦,得得来追三伏凉。

○仄平○仄,平平仄○平。
平平平仄仄,平仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄平平仄,平○○仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

续古二十九首 十二 (xù gǔ èr shí jiǔ shǒu shí èr)

朝代:唐    作者: 陈陶

秦家无庙略,遮虏续长城。
万姓陇头死,中原荆棘生。

○仄平○仄,平平仄○平。
平平平仄仄,平仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄平平仄,平○○仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

续梦 (xù mèng)

朝代:宋    作者: 仇远

一梦续一梦,梦短寒夜长。
颠倒无首尾,哀乐迷存亡。
枕上忽自笑,历历见未尝。
至人本无梦,有梦其何伤。
鱼旐农夫喜,熊罴男子祥。
吾年过不惑,梦觉久已忘。
未来尚暧昧,既往恐思量。
不知邯郸道,几番熟黄粱。

○仄平○仄,平平仄○平。
平平平仄仄,平仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄平平仄,平○○仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

续古二十九首 二十九 (xù gǔ èr shí jiǔ shǒu èr shí jiǔ)

朝代:唐    作者: 陈陶

曾梦诸侯笑,康囚议脱枷。
千根池底藕,一朵火中花。

○仄平○仄,平平仄○平。
平平平仄仄,平仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄平平仄,平○○仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

古意 (gǔ yì)

朝代:宋    作者: 王銍

歌声怨极珠难续,琴韵愁深水易分。
公子何须赋巫峡,梦中真复有朝云。

○仄平○仄,平平仄○平。
平平平仄仄,平仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄平平仄,平○○仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

鸣山驿次韵蔡君谟续梦作 (míng shān yì cì yùn cài jūn mó xù mèng zuò)

朝代:宋    作者: 李纲

一梦神游紫府天,觉来身寄驿亭眠。
何须怅望吹箫女,独跨青鸾入翠烟。

○仄平○仄,平平仄○平。
平平平仄仄,平仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄平平仄,平○○仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

次韵答陈梦锡十首 其九 (cì yùn dá chén mèng xī shí shǒu qí jiǔ)

朝代:宋    作者: 陈造

续经发冢古今病,未容灼肤防疮疣。
决知萧兰异根叶,始议溟渤包衆流。

○仄平○仄,平平仄○平。
平平平仄仄,平仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄平平仄,平○○仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

归途次韵 其六 (guī tú cì yùn qí liù)

朝代:宋    作者: 黄彦平

湘桃亦作春风面,与拭中原泪眼看。
旧染天香悲麦秀,续书王梦失槐安。

○仄平○仄,平平仄○平。
平平平仄仄,平仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄平平仄,平○○仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

续许元裕梦中作 其一 (xù xǔ yuán yù mèng zhōng zuò qí yī)

朝代:宋    作者: 释道潜

北窗支枕梦幽微,隠隠神明发暗机。
未可病中惊老去,会须花底唤春归。

○仄平○仄,平平仄○平。
平平平仄仄,平仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄平平仄,平○○仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

春晓有感 (chūn xiǎo yǒu gǎn)

朝代:宋    作者: 陆游

山杏溪桃续续开,缓歌谁与共传杯。
年来只有追欢梦,百舌无情又唤回。

○仄平○仄,平平仄○平。
平平平仄仄,平仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄平平仄,平○○仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。