xù bā yǒng bā yǒng yàn yīng cí
续八咏 八咏掞英词 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 唐仲友 (táng zhòng yǒu)

掞英词,英词有微意。
怀章恋双阙,吟情深六义。
秋月清可依,春风惠无私。
草桐感霜露,鸿鹤伤羽仪。
解玉佩,去朝会,驾朱旛,张皂盖。
张盖非不荣,解佩难为情。
青緺矫浊侈,锦帐怀休明。
邦衣未容褫,况值佳山水。
时来一登临,清旷豁千里。
既为兹土愁,复云兹土美。
揖林壑,俯清沦,摛锦绣,歌阳春。
天球鸣兮朱弦奏,朱弦奏兮玉律新。
灵均渊源,建安风度。
参衆体於柏梁,接遗声於楚赋。
值重光,叹盈缺。
曳长裾,怀散聚。
想西园兮不复游,典南尉兮未能去。
薄淮阳之见疎,幸浮邱而来顾。
非流落以为患,谅热中而怨慕。
景入咏以增辉,诗因楼而得趣。
嗟暗投於拙目,指微瑕於宝璐。
高文一何寥,绝境亦难遇。
子期久云亡,蚍蜉只撼树。

仄平平,平平仄平仄。
平平仄平仄,○平○仄仄。
平仄平仄平,平平仄平平。
仄平仄平仄,平仄平仄平。
仄仄仄,仄平仄,仄平平,○仄仄。
○仄平仄平,仄仄○平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平○仄平○,仄仄平平仄。
平平仄平○,平仄仄平仄。
仄平平仄平,仄平平仄仄。
仄平仄,仄平平,平仄仄,平平平。
平平平平平平仄,平平仄平仄仄平。
平平平平,仄平平仄。
○仄仄平仄平,仄○平平仄仄。
仄○平,○平仄。
仄○平,平仄仄。
仄平平平仄仄平,仄平仄平仄平仄。
仄平平平仄○,仄平平平平仄。
平平仄仄平○,仄仄○平仄仄。
仄仄仄仄平平,平平平平仄仄。
平仄平平仄仄,仄平平平仄仄。
平平仄平平,仄仄仄○仄。
仄○仄平平,?平平仄仄。

yàn yīng cí , yīng cí yǒu wēi yì 。
huái zhāng liàn shuāng quē , yín qíng shēn liù yì 。
qiū yuè qīng kě yī , chūn fēng huì wú sī 。
cǎo tóng gǎn shuāng lù , hóng hè shāng yǔ yí 。
jiě yù pèi , qù cháo huì , jià zhū fān , zhāng zào gài 。
zhāng gài fēi bù róng , jiě pèi nán wéi qíng 。
qīng guā jiǎo zhuó chǐ , jǐn zhàng huái xiū míng 。
bāng yī wèi róng chǐ , kuàng zhí jiā shān shuǐ 。
shí lái yī dēng lín , qīng kuàng huō qiān lǐ 。
jì wèi zī tǔ chóu , fù yún zī tǔ měi 。
yī lín hè , fǔ qīng lún , chī jǐn xiù , gē yáng chūn 。
tiān qiú míng xī zhū xián zòu , zhū xián zòu xī yù lǜ xīn 。
líng jūn yuān yuán , jiàn ān fēng dù 。
cān chóng tǐ wū bǎi liáng , jiē yí shēng wū chǔ fù 。
zhí chóng guāng , tàn yíng quē 。
yè cháng jū , huái sàn jù 。
xiǎng xī yuán xī bù fù yóu , diǎn nán wèi xī wèi néng qù 。
báo huái yáng zhī jiàn shū , xìng fú qiū ér lái gù 。
fēi liú luò yǐ wéi huàn , liàng rè zhōng ér yuàn mù 。
jǐng rù yǒng yǐ zēng huī , shī yīn lóu ér dé qù 。
jiē àn tóu wū zhuō mù , zhǐ wēi xiá wū bǎo lù 。
gāo wén yī hé liáo , jué jìng yì nán yù 。
zǐ qī jiǔ yún wáng , pí fú zhī hàn shù 。

續八詠 八詠掞英詞

—— 唐仲友

掞英詞,英詞有微意。
懷章戀雙闕,吟情深六義。
秋月清可依,春風惠無私。
草桐感霜露,鴻鶴傷羽儀。
解玉佩,去朝會,駕朱旛,張皂蓋。
張蓋非不榮,解佩難爲情。
青緺矯濁侈,錦帳懷休明。
邦衣未容褫,況值佳山水。
時來一登臨,清曠豁千里。
既爲茲土愁,復云茲土美。
揖林壑,俯清淪,摛錦繡,歌陽春。
天球鳴兮朱絃奏,朱絃奏兮玉律新。
靈均淵源,建安風度。
參衆體於柏梁,接遺聲於楚賦。
值重光,歎盈缺。
曳長裾,懷散聚。
想西園兮不復游,典南尉兮未能去。
薄淮陽之見疎,幸浮邱而來顧。
非流落以爲患,諒熱中而怨慕。
景入詠以增輝,詩因樓而得趣。
嗟暗投於拙目,指微瑕於寶璐。
高文一何寥,絕境亦難遇。
子期久云亡,蚍蜉祇撼樹。

仄平平,平平仄平仄。
平平仄平仄,○平○仄仄。
平仄平仄平,平平仄平平。
仄平仄平仄,平仄平仄平。
仄仄仄,仄平仄,仄平平,○仄仄。
○仄平仄平,仄仄○平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平○仄平○,仄仄平平仄。
平平仄平○,平仄仄平仄。
仄平平仄平,仄平平仄仄。
仄平仄,仄平平,平仄仄,平平平。
平平平平平平仄,平平仄平仄仄平。
平平平平,仄平平仄。
○仄仄平仄平,仄○平平仄仄。
仄○平,○平仄。
仄○平,平仄仄。
仄平平平仄仄平,仄平仄平仄平仄。
仄平平平仄○,仄平平平平仄。
平平仄仄平○,仄仄○平仄仄。
仄仄仄仄平平,平平平平仄仄。
平仄平平仄仄,仄平平平仄仄。
平平仄平平,仄仄仄○仄。
仄○仄平平,?平平仄仄。

yàn yīng cí , yīng cí yǒu wēi yì 。
huái zhāng liàn shuāng quē , yín qíng shēn liù yì 。
qiū yuè qīng kě yī , chūn fēng huì wú sī 。
cǎo tóng gǎn shuāng lù , hóng hè shāng yǔ yí 。
jiě yù pèi , qù cháo huì , jià zhū fān , zhāng zào gài 。
zhāng gài fēi bù róng , jiě pèi nán wéi qíng 。
qīng guā jiǎo zhuó chǐ , jǐn zhàng huái xiū míng 。
bāng yī wèi róng chǐ , kuàng zhí jiā shān shuǐ 。
shí lái yī dēng lín , qīng kuàng huō qiān lǐ 。
jì wèi zī tǔ chóu , fù yún zī tǔ měi 。
yī lín hè , fǔ qīng lún , chī jǐn xiù , gē yáng chūn 。
tiān qiú míng xī zhū xián zòu , zhū xián zòu xī yù lǜ xīn 。
líng jūn yuān yuán , jiàn ān fēng dù 。
cān chóng tǐ wū bǎi liáng , jiē yí shēng wū chǔ fù 。
zhí chóng guāng , tàn yíng quē 。
yè cháng jū , huái sàn jù 。
xiǎng xī yuán xī bù fù yóu , diǎn nán wèi xī wèi néng qù 。
báo huái yáng zhī jiàn shū , xìng fú qiū ér lái gù 。
fēi liú luò yǐ wéi huàn , liàng rè zhōng ér yuàn mù 。
jǐng rù yǒng yǐ zēng huī , shī yīn lóu ér dé qù 。
jiē àn tóu wū zhuō mù , zhǐ wēi xiá wū bǎo lù 。
gāo wén yī hé liáo , jué jìng yì nán yù 。
zǐ qī jiǔ yún wáng , pí fú zhī hàn shù 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

掞英词,英词有微意。
怀章恋双阙,吟情深六义。
秋月清可依,春风惠无私。
草桐感霜露,鸿鹤伤羽仪。
解玉佩,去朝会,驾朱旛,张皂盖。
张盖非不荣,解佩难为情。
青緺矫浊侈,锦帐怀休明。
邦衣未容褫,况值佳山水。
时来一登临,清旷豁千里。
既为兹土愁,复云兹土美。
揖林壑,俯清沦,摛锦绣,歌阳春。
天球鸣兮朱弦奏,朱弦奏兮玉律新。
灵均渊源,建安风度。
参衆体於柏梁,接遗声於楚赋。
值重光,叹盈缺。
曳长裾,怀散聚。
想西园兮不复游,典南尉兮未能去。
薄淮阳之见疎,幸浮邱而来顾。
非流落以为患,谅热中而怨慕。
景入咏以增辉,诗因楼而得趣。
嗟暗投於拙目,指微瑕於宝璐。
高文一何寥,绝境亦难遇。
子期久云亡,蚍蜉只撼树。

总结:

这首诗用豪放的词藻抒发了作者对历史、文学、自然和时代的思考和感慨。通过描写古今之文以及春秋季节的景物,表达了对过去的怀念,对现实的热爱与不满,并透过诗人自身的遭遇来抒发对命运的无奈与苦闷。同时,也反映了诗人对文学、音乐等人文艺术的热爱,以及对历史、文化传承的重视和思索。整体上表现了诗人豁达的情怀和对人生境遇的独特感悟。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

为您找到唐仲友写的《续八咏》系列:

本文作者唐仲友介绍:🔈

唐仲友(一一三六~一一八八),字与政,金华(今属浙江)人。高宗绍兴二十一年(一一五一)进士,调衢州西安簿。三十一年再中弘词科,通判建康府(《景定建康志》卷二八)。孝宗时上书论时政,召除秘书省着作郎,出知信州。淳熙七年(一一八○)移知台州,八年擢江西提刑(《嘉定赤城志》卷九),被劾奉祠。十五年卒,年五十三。有《悦斋文集》四十卷等,大多已佚,今存《悦斋文钞》十卷、补一卷等。《宋元学案》卷六○、《宋史翼》卷一三有传。 唐仲友诗,以民国永康胡氏梦选楼刊《续金华丛书》本爲底本。校以影印文渊阁《四库全书·两宋名贤小集》卷一五九《说斋小集》(简称名贤集)。新辑集外诗编爲第二卷。 查看更多>>

唐仲友的诗:

相关诗词: