xiè bāo hóng zhāi zhe shù kē mù zhī jiàn
谢包宏斋着述科目之荐 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 萧立之 (xiāo lì zhī)

有美人兮天一方,欲往从之道阻长。
翩其乘风来帝旁,巍然一桂扶明堂。
冰盘玉果君赐酒,进讲归来坐清昼。
却从闽峤望蓬莱,海气浑黄天影瘦。
春风一笺入明光,牛铎可使调宫商。
低头再拜避三舍,世谓唐晋无文章。
先生閲人亦多矣,定不寻常种桃李。
法鼓一震波旬惊,爨下之桐作焦尾。
尔来世道婙喧啾,百练化作绕指柔。
茫茫万古落我後,传世岂必皆王侯。
红泉碧涧石齿齿,菖蒲着梅弄径蕊。
我思脱我马口衔,归去从公给薪水。

仄仄平平平仄平,仄仄○平仄仄○。
平○○平平仄仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄○平○仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄平仄平平,平仄仄仄○平平。
平平仄仄仄○仄,仄仄平仄平平平。
平平仄平仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄仄仄平平平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄?平平,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平○平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄平仄仄仄。
仄○仄仄仄仄平,平仄○平仄平仄。

yǒu měi rén xī tiān yī fāng , yù wǎng cóng zhī dào zǔ cháng 。
piān qí chéng fēng lái dì páng , wēi rán yī guì fú míng táng 。
bīng pán yù guǒ jūn cì jiǔ , jìn jiǎng guī lái zuò qīng zhòu 。
què cóng mǐn qiáo wàng péng lái , hǎi qì hún huáng tiān yǐng shòu 。
chūn fēng yī jiān rù míng guāng , niú duó kě shǐ tiáo gōng shāng 。
dī tóu zài bài bì sān shè , shì wèi táng jìn wú wén zhāng 。
xiān shēng yuè rén yì duō yǐ , dìng bù xún cháng zhǒng táo lǐ 。
fǎ gǔ yī zhèn bō xún jīng , cuàn xià zhī tóng zuò jiāo wěi 。
ěr lái shì dào jìng xuān jiū , bǎi liàn huà zuò rào zhǐ róu 。
máng máng wàn gǔ luò wǒ hòu , chuán shì qǐ bì jiē wáng hóu 。
hóng quán bì jiàn shí chǐ chǐ , chāng pú zhe méi nòng jìng ruǐ 。
wǒ sī tuō wǒ mǎ kǒu xián , guī qù cóng gōng gěi xīn shuǐ 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

天空中有位美丽的女子,仿佛在遥远的一方,我想去追随她却路途遥远。
她轻盈地驾着风飞至帝王身旁,宛如高大的桂树扶持着宫殿。
玉盘上放着冰镇的果品,君王赐我美酒,我畅谈之后归来坐在明亮的白昼。
但我却愿意从闽峤的高处望向蓬莱仙境,海上的气息昏黄,天影瘦弱。
春风将一封书函送入明亮之地,牛铎的音律可谱宫商之音。
我低头再次拜谒以示恭敬,避开三宿,世人说唐朝与晋朝无可称道之作。
先生您评阅过很多人的作品,定然能辨别出非凡的桃李。
法鼓一震波旬震惊,祭坛下的桐木已烧成焦炭。
时下世道纷扰喧嚣,百般修炼已化作柔软的指绕。
遥想茫茫漫长的历史,我将留下的作品是否都必须是王侯所作?
红色的泉水,碧绿的涧流,石头像齿牙一般密布,芳香的菖蒲与娇艳的梅花在径间飘香。
我深思熟虑,决定放下手中马缰,回去侍奉公侯,领取俸禄。
全诗写美人仙境、音乐和作者的选择,表达了追求和决定放下的心境。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者萧立之介绍:🔈

萧立之(一二○三~?)(生年据本集卷下《壬午元日试笔……》“年似渭滨人样子”、“记前壬午甫能冠”推定),原名立等,字斯立,号冰崖,宁都(今属江西)人。理宗淳佑十年(一二五○)进士。历知南城县,南昌推官,通判辰州。宋亡归隠。有《冰崖诗集》二十六卷,已佚。明弘治十八年九世孙敏辑刊《冰崖公诗拾遗》三卷。事见本集末附萧敏《识後》,明嘉靖《赣州府志》卷九有传。 萧立之诗,以《四部丛刊》影印明弘治十八年刻本爲底本。新辑集外诗附於卷末。 查看更多>>

萧立之的诗:

相关诗词:

谢东倅包宏父三首癸卯夏 其二 (xiè dōng cuì bāo hóng fù sān shǒu guǐ mǎo xià qí èr)

朝代:宋    作者: 戴复古

君家名父子,为晦翁嫡传。
尝见黄勉斋,极口称其贤。
师友相琢磨,南轩惜无年。
翁之为汝翁,文字相周旋。
溟渤深见底,泰华高及天。
宏斋有凤髓,可续欲断弦。

仄仄平平平仄平,仄仄○平仄仄○。
平○○平平仄仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄○平○仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄平仄平平,平仄仄仄○平平。
平平仄仄仄○仄,仄仄平仄平平平。
平平仄平仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄仄仄平平平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄?平平,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平○平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄平仄仄仄。
仄○仄仄仄仄平,平仄○平仄平仄。

谢东倅包宏父三首癸卯夏 其三 (xiè dōng cuì bāo hóng fù sān shǒu guǐ mǎo xià qí sān)

朝代:宋    作者: 戴复古

平生不识字,把笔学吟诗。
旧说韦苏州,於余今见之。
每遭饥寒厄,出吐辛酸辞。
候虫鸣屋壁,风蝉啭枯枝。
但有可怜声,入耳终无奇。
宏斋误题品,恐贻识者讥。

仄仄平平平仄平,仄仄○平仄仄○。
平○○平平仄仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄○平○仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄平仄平平,平仄仄仄○平平。
平平仄仄仄○仄,仄仄平仄平平平。
平平仄平仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄仄仄平平平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄?平平,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平○平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄平仄仄仄。
仄○仄仄仄仄平,平仄○平仄平仄。

赵白云宗丞以诗送惠柳下谒浙西宪使包宏斋命余同赋 (zhào bái yún zōng chéng yǐ shī sòng huì liǔ xià yè zhè xī xiàn shǐ bāo hóng zhāi mìng yú tóng fù)

朝代:宋    作者: 释文珦

宏斋伊洛宗,白云风雅主。
二公在斯世,光艳烛寰宇。
白云归帝乡,宏斋庇寒士。
出处虽小殊,怜才酷相似。
吟诗贫到骨,白云古知音。
吹送宏斋前,雄词重南金。
乘流春浩荡,变化那可测。
君不见北溟有鱼会风云,一举自然生羽翼。

仄仄平平平仄平,仄仄○平仄仄○。
平○○平平仄仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄○平○仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄平仄平平,平仄仄仄○平平。
平平仄仄仄○仄,仄仄平仄平平平。
平平仄平仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄仄仄平平平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄?平平,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平○平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄平仄仄仄。
仄○仄仄仄仄平,平仄○平仄平仄。

泛免口占 (fàn miǎn kǒu zhàn)

朝代:宋    作者: 金履详

皇家科目喜宏开,试比抽拈不择才。
多少官人无着处,不知能得几人来。

仄仄平平平仄平,仄仄○平仄仄○。
平○○平平仄仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄○平○仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄平仄平平,平仄仄仄○平平。
平平仄仄仄○仄,仄仄平仄平平平。
平平仄平仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄仄仄平平平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄?平平,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平○平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄平仄仄仄。
仄○仄仄仄仄平,平仄○平仄平仄。

存目 (cún mù)

朝代:宋    作者: 李宏

诗题:游金泉观首句:昔时谢女昇天处。

仄仄平平平仄平,仄仄○平仄仄○。
平○○平平仄仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄○平○仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄平仄平平,平仄仄仄○平平。
平平仄仄仄○仄,仄仄平仄平平平。
平平仄平仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄仄仄平平平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄?平平,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平○平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄平仄仄仄。
仄○仄仄仄仄平,平仄○平仄平仄。

送刘光道赴桂幕 (sòng liú guāng dào fù guì mù)

朝代:宋    作者: 郭祥正

气吐虹蜺发未皤,逢人辄莫叹蹉跎。
边隅锋镝从今少,幕下篇章所得多。
雨洗山光浮碧玉,春回江色熨青罗。
元戎早晚归金阙,荐祢应先着述科。

仄仄平平平仄平,仄仄○平仄仄○。
平○○平平仄仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄○平○仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄平仄平平,平仄仄仄○平平。
平平仄仄仄○仄,仄仄平仄平平平。
平平仄平仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄仄仄平平平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄?平平,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平○平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄平仄仄仄。
仄○仄仄仄仄平,平仄○平仄平仄。

宫保相公之役与有劳焉及闻非才忝爰立之命贻诗加奖有晋公亲讨卫国专谋之句称述大过拟议非伦辄成拙恶一章以达谢意 (gōng bǎo xiàng gong zhī yì yǔ yǒu láo yān jí wén fēi cái tiǎn yuán lì zhī mìng yí shī jiā jiǎng yǒu jìn gōng qīn tǎo wèi guó zhuān móu zhī jù chēng shù dà guò nǐ yì fēi lún zhé chéng zhuō è yī zhāng yǐ dá xiè yì)

朝代:宋    作者: 文彦博

平淮伐潞皆殊绩,靖乱夷凶着往编。
今以薄才叨重任,改将微效觊前贤。
人慙肖象求商野,德谢非熊起渭川。
惟有安昌念高第,雅章称述爱彭宣。

仄仄平平平仄平,仄仄○平仄仄○。
平○○平平仄仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄○平○仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄平仄平平,平仄仄仄○平平。
平平仄仄仄○仄,仄仄平仄平平平。
平平仄平仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄仄仄平平平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄?平平,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平○平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄平仄仄仄。
仄○仄仄仄仄平,平仄○平仄平仄。

寄刘後村 (jì liú hòu cūn)

朝代:宋    作者: 汤汉

唐朝空自贵宏词,科目何尝得退之。
掌制徒闻夸子厚,残篇仅见命敦诗。
堪嗟实录无完传,太息淮西有後碑。
寄语莆田紫薇老,文章盖世例如斯。

仄仄平平平仄平,仄仄○平仄仄○。
平○○平平仄仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄○平○仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄平仄平平,平仄仄仄○平平。
平平仄仄仄○仄,仄仄平仄平平平。
平平仄平仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄仄仄平平平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄?平平,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平○平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄平仄仄仄。
仄○仄仄仄仄平,平仄○平仄平仄。

题有余斋 (tí yǒu yú zhāi)

朝代:宋    作者: 释崇岳

日月双萤火,乾坤一鹊巢。
大千沙界外,总在目前包。

仄仄平平平仄平,仄仄○平仄仄○。
平○○平平仄仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄○平○仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄平仄平平,平仄仄仄○平平。
平平仄仄仄○仄,仄仄平仄平平平。
平平仄平仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄仄仄平平平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄?平平,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平○平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄平仄仄仄。
仄○仄仄仄仄平,平仄○平仄平仄。

送唐述之赴廷对 (sòng táng shù zhī fù tíng duì)

朝代:宋    作者: 魏了翁

快着青冥輭玉鞭,稳骑騄耳踏云烟。
便持全蜀无双誉,去听宾胪第一传。
衆所望君皆尔耳,人之好我岂云然。
古来名下无虚士,试玩盈科放海篇。

仄仄平平平仄平,仄仄○平仄仄○。
平○○平平仄仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄○平○仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄平仄平平,平仄仄仄○平平。
平平仄仄仄○仄,仄仄平仄平平平。
平平仄平仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄仄仄平平平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄?平平,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平○平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄平仄仄仄。
仄○仄仄仄仄平,平仄○平仄平仄。