xiǎo fù yín
小妇吟 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 卢仝 (lú tóng)

小妇欲入门,隈门匀红妆。
大妇出门迎,正顿罗衣裳。
门边两相见,笑乐不可当。
夫子於傍聊断肠,小妇哆㖷上高堂。
开玉匣,取琴张。
陈金罍,酌满觞。
顾言两相乐,永与同心事我郎。
夫子於傍剩欲狂,珠帘风度百花香。
翠帐云屏白玉牀,啼鸟休啼花莫笑,女英新喜得娥皇。

仄仄仄仄平,平平平平平。
仄仄仄平○,○仄平○平。
平平仄○仄,仄仄仄仄○。
平仄平仄平仄平,仄仄仄仄仄平平。
平仄仄,仄平○。
平平平,仄仄平。
仄平仄○仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平仄仄仄平,平平平仄仄平平。
仄仄平○仄仄平,平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。

xiǎo fù yù rù mén , wēi mén yún hóng zhuāng 。
dà fù chū mén yíng , zhèng dùn luó yī shang 。
mén biān liǎng xiāng jiàn , xiào lè bù kě dāng 。
fū zǐ wū bàng liáo duàn cháng , xiǎo fù duō 㖷 shàng gāo táng 。
kāi yù xiá , qǔ qín zhāng 。
chén jīn léi , zhuó mǎn shāng 。
gù yán liǎng xiāng lè , yǒng yǔ tóng xīn shì wǒ láng 。
fū zǐ wū bàng shèng yù kuáng , zhū lián fēng dù bǎi huā xiāng 。
cuì zhàng yún píng bái yù chuáng , tí niǎo xiū tí huā mò xiào , nǚ yīng xīn xǐ dé é huáng 。

小婦吟

—— 盧仝

小婦欲入門,隈門勻紅妝。
大婦出門迎,正頓羅衣裳。
門邊兩相見,笑樂不可當。
夫子於傍聊斷腸,小婦哆㖷上高堂。
開玉匣,取琴張。
陳金罍,酌滿觴。
顧言兩相樂,永與同心事我郎。
夫子於傍剩欲狂,珠簾風度百花香。
翠帳雲屏白玉牀,啼鳥休啼花莫笑,女英新喜得娥皇。

仄仄仄仄平,平平平平平。
仄仄仄平○,○仄平○平。
平平仄○仄,仄仄仄仄○。
平仄平仄平仄平,仄仄仄仄仄平平。
平仄仄,仄平○。
平平平,仄仄平。
仄平仄○仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平仄仄仄平,平平平仄仄平平。
仄仄平○仄仄平,平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。

xiǎo fù yù rù mén , wēi mén yún hóng zhuāng 。
dà fù chū mén yíng , zhèng dùn luó yī shang 。
mén biān liǎng xiāng jiàn , xiào lè bù kě dāng 。
fū zǐ wū bàng liáo duàn cháng , xiǎo fù duō 㖷 shàng gāo táng 。
kāi yù xiá , qǔ qín zhāng 。
chén jīn léi , zhuó mǎn shāng 。
gù yán liǎng xiāng lè , yǒng yǔ tóng xīn shì wǒ láng 。
fū zǐ wū bàng shèng yù kuáng , zhū lián fēng dù bǎi huā xiāng 。
cuì zhàng yún píng bái yù chuáng , tí niǎo xiū tí huā mò xiào , nǚ yīng xīn xǐ dé é huáng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
小妇欲入门,脸上涂抹红妆匀称。
大妇出门迎,整理罗衣裳妆。
门边两相见,互相笑乐不可当。
夫子在旁边也感叹,小妇笑得上了高堂。
打开玉匣,取出琴来张扬。
摆出金罍,斟满美酒觞。
彼此欢愉言谈,永远同心事我郎。
夫子在旁边也剩余欢乐之意,珠帘风吹百花香。
翠帐云屏白玉床,啼鸟停止啼叫,花儿也停止笑,女英新喜得娥皇。



总结:

这首古文描述了小妇和大妇相互迎接的喜悦场面,两人笑谈欢乐,其中夫子也被她们的美好心境所感染。在喜庆的气氛中,他们品酒弹琴,共同分享着快乐,而小妇也因嫁入豪门而喜悦不已,成为了家中的新娇妻。整篇诗歌表现出一种和谐、幸福的氛围,让人感受到美好的家庭和睦和新婚的喜庆。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者卢仝介绍:🔈

卢仝,范阳人。隐少室山,自号玉川子。徵谏议不起,韩愈爲河南令,爱其诗,厚礼之。後因宿王涯第,罹甘露之祸。诗三卷。 卢仝,范阳人。文宗大和九年因宿王涯第,罹甘露之祸。补诗一首。 查看更多>>

卢仝的诗:

相关诗词:

三妇诗 (sān fù shī)

朝代:唐    作者: 权德舆

大妇刺绣文,中妇缝罗裙。
小妇无所作,娇歌遏行云。
丈人且安坐,金炉香正薰。

仄仄仄仄平,平平平平平。
仄仄仄平○,○仄平○平。
平平仄○仄,仄仄仄仄○。
平仄平仄平仄平,仄仄仄仄仄平平。
平仄仄,仄平○。
平平平,仄仄平。
仄平仄○仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平仄仄仄平,平平平仄仄平平。
仄仄平○仄仄平,平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。

三妇艳 (sān fù yàn)

朝代:唐    作者: 董思恭

大妇裁纨素,中妇弄明璫。
小妇多姿态,登楼红粉妆。
丈人且安坐,初日渐流光。

仄仄仄仄平,平平平平平。
仄仄仄平○,○仄平○平。
平平仄○仄,仄仄仄仄○。
平仄平仄平仄平,仄仄仄仄仄平平。
平仄仄,仄平○。
平平平,仄仄平。
仄平仄○仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平仄仄仄平,平平平仄仄平平。
仄仄平○仄仄平,平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。

三妇艳歌 其二 (sān fù yàn gē qí èr)

朝代:宋    作者: 曹勋

大妇织云锦,中妇绣鸳鸯。
小妇独无事,对镜理红粧。
良人幸安坐,帐暖自添香。

仄仄仄仄平,平平平平平。
仄仄仄平○,○仄平○平。
平平仄○仄,仄仄仄仄○。
平仄平仄平仄平,仄仄仄仄仄平平。
平仄仄,仄平○。
平平平,仄仄平。
仄平仄○仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平仄仄仄平,平平平仄仄平平。
仄仄平○仄仄平,平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。

三妇艳歌 其一 (sān fù yàn gē qí yī)

朝代:宋    作者: 曹勋

大妇双绮襦,中妇红罗裾。
小妇服翡翠,理曲调笙竽。
良人幸安坐,美酒倾玉壶。

仄仄仄仄平,平平平平平。
仄仄仄平○,○仄平○平。
平平仄○仄,仄仄仄仄○。
平仄平仄平仄平,仄仄仄仄仄平平。
平仄仄,仄平○。
平平平,仄仄平。
仄平仄○仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平仄仄仄平,平平平仄仄平平。
仄仄平○仄仄平,平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。

三妇艳 (sān fù yàn)

朝代:唐    作者: 王绍宗

大妇能调瑟,中妇咏新诗。
小妇独无事,花庭曳履綦。
上客且安坐,春日正迟迟。

仄仄仄仄平,平平平平平。
仄仄仄平○,○仄平○平。
平平仄○仄,仄仄仄仄○。
平仄平仄平仄平,仄仄仄仄仄平平。
平仄仄,仄平○。
平平平,仄仄平。
仄平仄○仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平仄仄仄平,平平平仄仄平平。
仄仄平○仄仄平,平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。

相和歌辞 三妇艳诗 (xiāng hé gē cí sān fù yàn shī)

朝代:唐    作者: 董思恭

大妇裁纨素,中妇弄明璫。
小妇多姿态,登楼红粉妆。
丈人且安坐,初日渐流光。

仄仄仄仄平,平平平平平。
仄仄仄平○,○仄平○平。
平平仄○仄,仄仄仄仄○。
平仄平仄平仄平,仄仄仄仄仄平平。
平仄仄,仄平○。
平平平,仄仄平。
仄平仄○仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平仄仄仄平,平平平仄仄平平。
仄仄平○仄仄平,平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。

唐氏妇 (táng shì fù)

朝代:宋    作者: 林同

姑今病且死,颇愧妇恩深。
但愿妇有子,皆如妇用心。

仄仄仄仄平,平平平平平。
仄仄仄平○,○仄平○平。
平平仄○仄,仄仄仄仄○。
平仄平仄平仄平,仄仄仄仄仄平平。
平仄仄,仄平○。
平平平,仄仄平。
仄平仄○仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平仄仄仄平,平平平仄仄平平。
仄仄平○仄仄平,平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。

禽言九首 婆餠焦 (qín yán jiǔ shǒu pó bǐng jiāo)

朝代:宋    作者: 刘克庄

阿婆八十双鬓皤,屑麦为餠将奉婆。
小家新妇拙烹调,不觉铛热令餠焦。
高堂日晏婆停筯,小姑诃婢郎谴妇。
新妇歛手前谢过,别就热铛翻一个。

仄仄仄仄平,平平平平平。
仄仄仄平○,○仄平○平。
平平仄○仄,仄仄仄仄○。
平仄平仄平仄平,仄仄仄仄仄平平。
平仄仄,仄平○。
平平平,仄仄平。
仄平仄○仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平仄仄仄平,平平平仄仄平平。
仄仄平○仄仄平,平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。

田家谣 (tián jiā yáo)

朝代:宋    作者: 陈造

麦上场,蚕出筐,此时只有田家忙。
半月天晴一夜雨,前日麦地皆青秧。
阴晴随意古难得,妇後夫先各努力。
倏凉骤暖茧易蛾,大妇络丝中妇织。
中妇辍闲事铅华,不比大妇能忧家。
饭熟何曾趁时吃,辛苦仅得蚕事毕。
小妇初嫁当少宽,令伴阿姑顽过日。
明年愿得如今年,剩贮二麦饶丝绵。
小妇莫辞担上肩,却放大妇常姑前。

仄仄仄仄平,平平平平平。
仄仄仄平○,○仄平○平。
平平仄○仄,仄仄仄仄○。
平仄平仄平仄平,仄仄仄仄仄平平。
平仄仄,仄平○。
平平平,仄仄平。
仄平仄○仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平仄仄仄平,平平平仄仄平平。
仄仄平○仄仄平,平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。

姑恶 (gū è)

朝代:宋    作者: 范成大

姑恶妇所云,恐是妇偏辞。
姑言妇恶定有之,妇言姑恶未可知。
姑不恶,妇不死。
与人作妇亦大难,已死人言尚如此。

仄仄仄仄平,平平平平平。
仄仄仄平○,○仄平○平。
平平仄○仄,仄仄仄仄○。
平仄平仄平仄平,仄仄仄仄仄平平。
平仄仄,仄平○。
平平平,仄仄平。
仄平仄○仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平仄仄仄平,平平平仄仄平平。
仄仄平○仄仄平,平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。