xiǎo chū xī mén wèn chéng lú shān yīn huái yún wēng
晓出西门问程庐山因懐云翁 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 董嗣杲 (dǒng sì gǎo)

谯楼罢传角,将啓东方明。
我欲披野衣,西出湓江城。
整屐休迟回,径作匡庐行。
是时凉云阁,茅屋鸡互鸣。
萧萧篱落破,已递机杼声。
沿回且多趣,仰睇山峥嵘。
湛露着草木,秋色何光荣。
云树漏初曦,小立伤前程。
岩翁乐髙褰,因知跋涉情。
盘兹翠阁深,自照泉影清。
听猿步荒寂,乳窦百怪呈。
屏障互隠见,松竹相回萦。
兼懐知己多,此际莫合并。
萝阴匝道周,野卉难辨名。
聊从兰若留,危阑压飞甍。
丘壠入怅望,牛羊践榛荆。
人生如浮沤,失壮良可惊。
及时不济胜,老去懐不平。
了然看山眼,山意争邀迎。
穷崖由此探,大笑长江横。

平平仄○仄,○仄平平平。
仄仄平仄○,平仄平平平。
仄仄平○○,仄仄平平○。
仄平平平仄,平仄平仄平。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
平○○平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,平仄平平平。
平仄仄平平,仄仄平平平。
平平仄平平,平平仄仄平。
平平仄仄○,仄仄平仄平。
○平仄平仄,仄仄仄仄平。
○仄仄仄仄,平仄○平平。
○平平仄平,仄仄仄仄○。
平平仄仄平,仄仄○仄平。
平○平仄○,平平仄平平。
平仄仄仄仄,平平仄平平。
平平○平○,仄仄平仄平。
仄平仄仄○,仄仄平仄平。
仄平○平仄,平仄平平○。
平平平仄平,仄仄○平○。

qiáo lóu bà chuán jiǎo , jiāng qǐ dōng fāng míng 。
wǒ yù pī yě yī , xī chū pén jiāng chéng 。
zhěng jī xiū chí huí , jìng zuò kuāng lú xíng 。
shì shí liáng yún gé , máo wū jī hù míng 。
xiāo xiāo lí luò pò , yǐ dì jī zhù shēng 。
yán huí qiě duō qù , yǎng dì shān zhēng róng 。
zhàn lù zhe cǎo mù , qiū sè hé guāng róng 。
yún shù lòu chū xī , xiǎo lì shāng qián chéng 。
yán wēng lè gāo qiān , yīn zhī bá shè qíng 。
pán zī cuì gé shēn , zì zhào quán yǐng qīng 。
tīng yuán bù huāng jì , rǔ dòu bǎi guài chéng 。
píng zhàng hù yǐn jiàn , sōng zhú xiāng huí yíng 。
jiān huái zhī jǐ duō , cǐ jì mò hé bìng 。
luó yīn zā dào zhōu , yě huì nán biàn míng 。
liáo cóng lán ruò liú , wēi lán yā fēi méng 。
qiū lǒng rù chàng wàng , niú yáng jiàn zhēn jīng 。
rén shēng rú fú ōu , shī zhuàng liáng kě jīng 。
jí shí bù jì shèng , lǎo qù huái bù píng 。
liǎo rán kàn shān yǎn , shān yì zhēng yāo yíng 。
qióng yá yóu cǐ tàn , dà xiào cháng jiāng héng 。

曉出西門問程廬山因懐雲翁

—— 董嗣杲

譙樓罷傳角,將啓東方明。
我欲披野衣,西出湓江城。
整屐休遲回,徑作匡廬行。
是時凉雲閣,茅屋雞互鳴。
蕭蕭籬落破,已遞機杼聲。
沿回且多趣,仰睇山崢嶸。
湛露著草木,秋色何光榮。
雲樹漏初曦,小立傷前程。
岩翁樂髙褰,因知跋涉情。
盤兹翠閣深,自照泉影清。
聽猿步荒寂,乳竇百怪呈。
屏障互隠見,松竹相迴縈。
兼懐知己多,此際莫合并。
蘿陰匝道周,野卉難辨名。
聊從蘭若留,危闌壓飛甍。
丘壠入悵望,牛羊踐榛荆。
人生如浮漚,失壯良可驚。
及時不濟勝,老去懐不平。
瞭然看山眼,山意爭邀迎。
窮崖由此探,大笑長江横。

平平仄○仄,○仄平平平。
仄仄平仄○,平仄平平平。
仄仄平○○,仄仄平平○。
仄平平平仄,平仄平仄平。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
平○○平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,平仄平平平。
平仄仄平平,仄仄平平平。
平平仄平平,平平仄仄平。
平平仄仄○,仄仄平仄平。
○平仄平仄,仄仄仄仄平。
○仄仄仄仄,平仄○平平。
○平平仄平,仄仄仄仄○。
平平仄仄平,仄仄○仄平。
平○平仄○,平平仄平平。
平仄仄仄仄,平平仄平平。
平平○平○,仄仄平仄平。
仄平仄仄○,仄仄平仄平。
仄平○平仄,平仄平平○。
平平平仄平,仄仄○平○。

qiáo lóu bà chuán jiǎo , jiāng qǐ dōng fāng míng 。
wǒ yù pī yě yī , xī chū pén jiāng chéng 。
zhěng jī xiū chí huí , jìng zuò kuāng lú xíng 。
shì shí liáng yún gé , máo wū jī hù míng 。
xiāo xiāo lí luò pò , yǐ dì jī zhù shēng 。
yán huí qiě duō qù , yǎng dì shān zhēng róng 。
zhàn lù zhe cǎo mù , qiū sè hé guāng róng 。
yún shù lòu chū xī , xiǎo lì shāng qián chéng 。
yán wēng lè gāo qiān , yīn zhī bá shè qíng 。
pán zī cuì gé shēn , zì zhào quán yǐng qīng 。
tīng yuán bù huāng jì , rǔ dòu bǎi guài chéng 。
píng zhàng hù yǐn jiàn , sōng zhú xiāng huí yíng 。
jiān huái zhī jǐ duō , cǐ jì mò hé bìng 。
luó yīn zā dào zhōu , yě huì nán biàn míng 。
liáo cóng lán ruò liú , wēi lán yā fēi méng 。
qiū lǒng rù chàng wàng , niú yáng jiàn zhēn jīng 。
rén shēng rú fú ōu , shī zhuàng liáng kě jīng 。
jí shí bù jì shèng , lǎo qù huái bù píng 。
liǎo rán kàn shān yǎn , shān yì zhēng yāo yíng 。
qióng yá yóu cǐ tàn , dà xiào cháng jiāng héng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

谯楼传递了晨钟,开始映照东方的明亮。
我欲穿上朴素的野衣,向西走出湓江城。
整理好鞋履,不要拖延回程,径直往匡庐前行。
这时候,凉云阁中,茅屋里的鸡互相鸣叫。
篱笆花园萧萧地破败,机杼的声音已经传递开来。
沿路上的风景充满趣味,仰望着崇山峻岭。
露水滋润着草木,秋色显得多么光荣。
云朵在树梢上漏出初曦,我默默地站立,心中伤感前程。
岩上的老翁高歌壮志,因为他明白跋涉的情感。
攀登到这翠色的阁楼深处,泉水清澈地映照出影像。
听见猿猴在荒寂中跃动,奇怪的乳窦成百上千。
屏障与云雾相互遮掩,松竹相互交缠萦绕。
同时怀念的知己很多,但在这时候却不要合并。
藤蔓的阴影在小路两旁延伸,野花难以辨认名字。
随意留恋在兰若的佛寺,危栏压在飞檐上。
山丘和山壑的景色让人怅然而望,牛羊践踏在荆棘丛中。
人生如同浮沉的泡沫,壮年的消逝真让人惊讶。
抓住适时机会才能胜利,年老时的懊恼可真难平复。
洞察山峦的眼光变得清澈,山的意境竞相邀迎。
顺着险峻的崖壁踏上探险之旅,发出大笑声,长江横在眼前。


总结:

诗人在清晨离开谯楼,迎着朝阳走出湓江城,穿越山野,探访自然景色,感受岁月变迁和人生的起伏。诗中描绘了不少自然景观,也流露出对人生历程的思考和感慨,表达了对逝去岁月和未来不确定性的思虑。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者董嗣杲介绍:🔈

董嗣杲,字明德,号静传,杭州(今属浙江)人。理宗景定中榷茶九江富池。度宗咸淳末知武康县。宋亡,入山爲道士,改名思学,字无益。着作除《西湖百咏》二卷外,已佚。清四库馆臣据《永乐大典》辑爲《庐山集》五卷、《英溪集》一卷。事见《西湖百咏》自序及本集有关诗篇,《绝妙好词笺》卷六有传。 董嗣杲词,一至五卷以影印文渊阁《四库全书·庐山集》爲底本,第六卷以《四库全书·英溪集》爲底本,七、八两卷以清光绪丁氏嘉惠堂刊《西湖百咏》爲底本,校以影印文渊阁《四库全书》本(简称四库本)。从《诗渊》辑得之集外诗编爲第九卷,从《永乐大典》等书辑得之诗编爲第十卷。 查看更多>>

董嗣杲的诗:

董嗣杲的词:

相关诗词:

懐庐山 (huái lú shān)

朝代:宋    作者: 董嗣杲

屏心寒梦枕,屋角晓城钟。
客子几多想,庐山千万峯。
仙源云气叠,溪坂雨声重。
杨柳西门外,禅人屡此逢。

平平仄○仄,○仄平平平。
仄仄平仄○,平仄平平平。
仄仄平○○,仄仄平平○。
仄平平平仄,平仄平仄平。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
平○○平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,平仄平平平。
平仄仄平平,仄仄平平平。
平平仄平平,平平仄仄平。
平平仄仄○,仄仄平仄平。
○平仄平仄,仄仄仄仄平。
○仄仄仄仄,平仄○平平。
○平平仄平,仄仄仄仄○。
平平仄仄平,仄仄○仄平。
平○平仄○,平平仄平平。
平仄仄仄仄,平平仄平平。
平平○平○,仄仄平仄平。
仄平仄仄○,仄仄平仄平。
仄平○平仄,平仄平平○。
平平平仄平,仄仄○平○。

清明日懐孤山 (qīng míng rì huái gū shān)

朝代:宋    作者: 董嗣杲

身寄湓城岁月奔,逺懐仙苑自乾坤。
梅林有影吟魂在,陈柏无枝古意存。
独客此时思上塜,孤山今日定开门。
西江不似西湖上,处处酬春把酒樽。

平平仄○仄,○仄平平平。
仄仄平仄○,平仄平平平。
仄仄平○○,仄仄平平○。
仄平平平仄,平仄平仄平。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
平○○平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,平仄平平平。
平仄仄平平,仄仄平平平。
平平仄平平,平平仄仄平。
平平仄仄○,仄仄平仄平。
○平仄平仄,仄仄仄仄平。
○仄仄仄仄,平仄○平平。
○平平仄平,仄仄仄仄○。
平平仄仄平,仄仄○仄平。
平○平仄○,平平仄平平。
平仄仄仄仄,平平仄平平。
平平○平○,仄仄平仄平。
仄平仄仄○,仄仄平仄平。
仄平○平仄,平仄平平○。
平平平仄平,仄仄○平○。

昔游诗 其一三 (xī yóu shī qí yī sān)

朝代:宋    作者: 姜夔

既离湖口县,未至落星湾。
舟中三两程,程程见庐山。
庐山遮半天,五老云为冠。
朝看金叠叠,暮看紫巉巉。
瀑布在山半,彷佛认一斑。
庐山忽不见,云雨满人间。

平平仄○仄,○仄平平平。
仄仄平仄○,平仄平平平。
仄仄平○○,仄仄平平○。
仄平平平仄,平仄平仄平。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
平○○平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,平仄平平平。
平仄仄平平,仄仄平平平。
平平仄平平,平平仄仄平。
平平仄仄○,仄仄平仄平。
○平仄平仄,仄仄仄仄平。
○仄仄仄仄,平仄○平平。
○平平仄平,仄仄仄仄○。
平平仄仄平,仄仄○仄平。
平○平仄○,平平仄平平。
平仄仄仄仄,平平仄平平。
平平○平○,仄仄平仄平。
仄平仄仄○,仄仄平仄平。
仄平○平仄,平仄平平○。
平平平仄平,仄仄○平○。

寄庐山道士二首 其一 (jì lú shān dào shì èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 董嗣杲

才懐故里余清梦,方说庐山得好诗。
何日与师传菊酒,剧谈浩劫未分时。

平平仄○仄,○仄平平平。
仄仄平仄○,平仄平平平。
仄仄平○○,仄仄平平○。
仄平平平仄,平仄平仄平。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
平○○平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,平仄平平平。
平仄仄平平,仄仄平平平。
平平仄平平,平平仄仄平。
平平仄仄○,仄仄平仄平。
○平仄平仄,仄仄仄仄平。
○仄仄仄仄,平仄○平平。
○平平仄平,仄仄仄仄○。
平平仄仄平,仄仄○仄平。
平○平仄○,平平仄平平。
平仄仄仄仄,平平仄平平。
平平○平○,仄仄平仄平。
仄平仄仄○,仄仄平仄平。
仄平○平仄,平仄平平○。
平平平仄平,仄仄○平○。

与宋廏父昆弟唐升伯偕游庐山 (yǔ sòng jiù fù kūn dì táng shēng bǎi xié yóu lú shān)

朝代:宋    作者: 孙应时

征帆西过忆匆匆,咫尺匡庐怅望中。
天意留为今日计,春游恰与故人同。
酒醒月落行侵晓,云断风来翠满空。
识取庐山真面目,会来栽杏作仙翁。

平平仄○仄,○仄平平平。
仄仄平仄○,平仄平平平。
仄仄平○○,仄仄平平○。
仄平平平仄,平仄平仄平。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
平○○平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,平仄平平平。
平仄仄平平,仄仄平平平。
平平仄平平,平平仄仄平。
平平仄仄○,仄仄平仄平。
○平仄平仄,仄仄仄仄平。
○仄仄仄仄,平仄○平平。
○平平仄平,仄仄仄仄○。
平平仄仄平,仄仄○仄平。
平○平仄○,平平仄平平。
平仄仄仄仄,平平仄平平。
平平○平○,仄仄平仄平。
仄平仄仄○,仄仄平仄平。
仄平○平仄,平仄平平○。
平平平仄平,仄仄○平○。

路中问程知欲达青云驿 (lù zhōng wèn chéng zhī yù dá qīng yún yì)

朝代:唐    作者: 雍陶

行愁驿路问来人,西去经过愿一闻。
落日回鞭相指点,前程从此是青云。

平平仄○仄,○仄平平平。
仄仄平仄○,平仄平平平。
仄仄平○○,仄仄平平○。
仄平平平仄,平仄平仄平。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
平○○平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,平仄平平平。
平仄仄平平,仄仄平平平。
平平仄平平,平平仄仄平。
平平仄仄○,仄仄平仄平。
○平仄平仄,仄仄仄仄平。
○仄仄仄仄,平仄○平平。
○平平仄平,仄仄仄仄○。
平平仄仄平,仄仄○仄平。
平○平仄○,平平仄平平。
平仄仄仄仄,平平仄平平。
平平○平○,仄仄平仄平。
仄平仄仄○,仄仄平仄平。
仄平○平仄,平仄平平○。
平平平仄平,仄仄○平○。

示居士张戒二首 其一 (shì jū shì zhāng jiè èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 释系南

汝到庐山山到汝,更谁别我庐山去。
出门问取岭头风,大道腾腾无本据。

平平仄○仄,○仄平平平。
仄仄平仄○,平仄平平平。
仄仄平○○,仄仄平平○。
仄平平平仄,平仄平仄平。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
平○○平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,平仄平平平。
平仄仄平平,仄仄平平平。
平平仄平平,平平仄仄平。
平平仄仄○,仄仄平仄平。
○平仄平仄,仄仄仄仄平。
○仄仄仄仄,平仄○平平。
○平平仄平,仄仄仄仄○。
平平仄仄平,仄仄○仄平。
平○平仄○,平平仄平平。
平仄仄仄仄,平平仄平平。
平平○平○,仄仄平仄平。
仄平仄仄○,仄仄平仄平。
仄平○平仄,平仄平平○。
平平平仄平,仄仄○平○。

壁侍者归自庐山以诗问讯 (bì shì zhě guī zì lú shān yǐ shī wèn xùn)

朝代:宋    作者: 徐瑞

壁公挑云庐山去,自我不见今三年。
出家本是丈夫事,成佛不作文章禅。
西竺东震非道二,心宗教意难言传。
何时寻我青阳巅,分我一滴庐山泉。

平平仄○仄,○仄平平平。
仄仄平仄○,平仄平平平。
仄仄平○○,仄仄平平○。
仄平平平仄,平仄平仄平。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
平○○平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,平仄平平平。
平仄仄平平,仄仄平平平。
平平仄平平,平平仄仄平。
平平仄仄○,仄仄平仄平。
○平仄平仄,仄仄仄仄平。
○仄仄仄仄,平仄○平平。
○平平仄平,仄仄仄仄○。
平平仄仄平,仄仄○仄平。
平○平仄○,平平仄平平。
平仄仄仄仄,平平仄平平。
平平○平○,仄仄平仄平。
仄平仄仄○,仄仄平仄平。
仄平○平仄,平仄平平○。
平平平仄平,仄仄○平○。

抵北新桥 (dǐ běi xīn qiáo)

朝代:宋    作者: 董嗣杲

指出飞梁是北新,羁懐冰释返吾真。
归逢乡井心才穏,羞对湖山迹已陈。
彻钥要芟三径草,懐人空睨一汀苹。
满头残发凝霜腻,达旦梳云却爱频。

平平仄○仄,○仄平平平。
仄仄平仄○,平仄平平平。
仄仄平○○,仄仄平平○。
仄平平平仄,平仄平仄平。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
平○○平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,平仄平平平。
平仄仄平平,仄仄平平平。
平平仄平平,平平仄仄平。
平平仄仄○,仄仄平仄平。
○平仄平仄,仄仄仄仄平。
○仄仄仄仄,平仄○平平。
○平平仄平,仄仄仄仄○。
平平仄仄平,仄仄○仄平。
平○平仄○,平平仄平平。
平仄仄仄仄,平平仄平平。
平平○平○,仄仄平仄平。
仄平仄仄○,仄仄平仄平。
仄平○平仄,平仄平平○。
平平平仄平,仄仄○平○。

蒙叟悟禅人俗舍在湖口县予留江城闻其归省且有书贶因寄二首 其一 (méng sǒu wù chán rén sú shè zài hú kǒu xiàn yǔ liú jiāng chéng wén qí guī shěng qiě yǒu shū kuàng yīn jì èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 董嗣杲

要识闲栖彼此轻,平江浪逺暮帆晴。
青春晚处羁懐恶,白发生时老眼明。
花落无心寻笑傲,客乡有日苦逢迎。
云包尚寄双锺下,若过吾庐祗半程。

平平仄○仄,○仄平平平。
仄仄平仄○,平仄平平平。
仄仄平○○,仄仄平平○。
仄平平平仄,平仄平仄平。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
平○○平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,平仄平平平。
平仄仄平平,仄仄平平平。
平平仄平平,平平仄仄平。
平平仄仄○,仄仄平仄平。
○平仄平仄,仄仄仄仄平。
○仄仄仄仄,平仄○平平。
○平平仄平,仄仄仄仄○。
平平仄仄平,仄仄○仄平。
平○平仄○,平平仄平平。
平仄仄仄仄,平平仄平平。
平平○平○,仄仄平仄平。
仄平仄仄○,仄仄平仄平。
仄平○平仄,平仄平平○。
平平平仄平,仄仄○平○。