xiàng shùn bì mì xiào xí shàng zèng huáng zhōu fǎ cáo dù mèng jiān jí jūn yì zhí fāng zhī sūn yě
向舜毕秘校席上赠黄州法曹杜孟坚即君懿职方之孙也 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 郭祥正 (guō xiáng zhèng)

青天无云日华满,小妓楼中吹玉管。
卷帘不信夜霜寒,熏兰酌桂肌肤暖。
黄州之客最少年,醉来口角倾词源。
惊龙掣电绕沧海,沙场阵马成功旋。
殿赐新袍织春草,水溢双瞳犀插脑。
壮图伫结明主知,带束黄金应未老。
宣城忆拜乃翁时,幕中珠履皆雄奇。
至今名姓记僧壁,当年已识麒麟儿。
嗟予老人日零落,两鬓衰蓬眼生瘼。
寸心犹欲慕夷齐,险路无缘攀卫霍。
邂逅桐乡逢故人,槐槽泻酿追阳春。
形容若画凌烟阁,第一江南寻隐沦。

平平平平仄平仄,仄仄平○○仄仄。
仄平仄仄仄平平,平平仄仄平平仄。
平平平仄仄仄平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄仄平平,仄○平仄平平平。
仄平平仄仄平仄,○平仄仄平平平。
平仄仄平仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平○仄仄平平,仄仄平○平仄仄。
仄仄平平平仄平,平平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。

qīng tiān wú yún rì huá mǎn , xiǎo jì lóu zhōng chuī yù guǎn 。
juàn lián bù xìn yè shuāng hán , xūn lán zhuó guì jī fū nuǎn 。
huáng zhōu zhī kè zuì shào nián , zuì lái kǒu jué qīng cí yuán 。
jīng lóng chè diàn rào cāng hǎi , shā chǎng zhèn mǎ chéng gōng xuán 。
diàn cì xīn páo zhī chūn cǎo , shuǐ yì shuāng tóng xī chā nǎo 。
zhuàng tú zhù jié míng zhǔ zhī , dài shù huáng jīn yìng wèi lǎo 。
xuān chéng yì bài nǎi wēng shí , mù zhōng zhū lǚ jiē xióng qí 。
zhì jīn míng xìng jì sēng bì , dāng nián yǐ shí qí lín ér 。
jiē yǔ lǎo rén rì líng luò , liǎng bìn shuāi péng yǎn shēng mò 。
cùn xīn yóu yù mù yí qí , xiǎn lù wú yuán pān wèi huò 。
xiè hòu tóng xiāng féng gù rén , huái cáo xiè niàng zhuī yáng chūn 。
xíng róng ruò huà líng yān gé , dì yī jiāng nán xún yǐn lún 。

动物

向舜畢秘校席上贈黄州法曹杜孟堅即君懿職方之孫也

—— 郭祥正

青天無雲日華滿,小妓樓中吹玉管。
卷簾不信夜霜寒,熏蘭酌桂肌膚暖。
黄州之客最少年,醉來口角傾詞源。
驚龍掣電繞滄海,沙場陣馬成功旋。
殿賜新袍織春草,水溢雙瞳犀插腦。
壯圖佇結明主知,带束黄金應未老。
宣城憶拜乃翁時,幕中珠履皆雄奇。
至今名姓記僧壁,當年已識麒麟兒。
嗟予老人日零落,兩鬢衰蓬眼生瘼。
寸心猶欲慕夷齊,險路無緣攀衛霍。
邂逅桐鄉逢故人,槐槽瀉釀追陽春。
形容若畫凌烟閣,第一江南尋隱淪。

平平平平仄平仄,仄仄平○○仄仄。
仄平仄仄仄平平,平平仄仄平平仄。
平平平仄仄仄平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄仄平平,仄○平仄平平平。
仄平平仄仄平仄,○平仄仄平平平。
平仄仄平仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平○仄仄平平,仄仄平○平仄仄。
仄仄平平平仄平,平平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。

qīng tiān wú yún rì huá mǎn , xiǎo jì lóu zhōng chuī yù guǎn 。
juàn lián bù xìn yè shuāng hán , xūn lán zhuó guì jī fū nuǎn 。
huáng zhōu zhī kè zuì shào nián , zuì lái kǒu jué qīng cí yuán 。
jīng lóng chè diàn rào cāng hǎi , shā chǎng zhèn mǎ chéng gōng xuán 。
diàn cì xīn páo zhī chūn cǎo , shuǐ yì shuāng tóng xī chā nǎo 。
zhuàng tú zhù jié míng zhǔ zhī , dài shù huáng jīn yìng wèi lǎo 。
xuān chéng yì bài nǎi wēng shí , mù zhōng zhū lǚ jiē xióng qí 。
zhì jīn míng xìng jì sēng bì , dāng nián yǐ shí qí lín ér 。
jiē yǔ lǎo rén rì líng luò , liǎng bìn shuāi péng yǎn shēng mò 。
cùn xīn yóu yù mù yí qí , xiǎn lù wú yuán pān wèi huò 。
xiè hòu tóng xiāng féng gù rén , huái cáo xiè niàng zhuī yáng chūn 。
xíng róng ruò huà líng yān gé , dì yī jiāng nán xún yǐn lún 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
青天没有一丝云彩,阳光照耀,美景满庭。在小妓楼中,有人吹着玉制的管乐器。拉起帘子并不相信夜晚的霜寒,用兰花和桂花酿酒来温暖肌肤。

黄州来的客人最为年轻,喝醉后滔滔不绝地倾诉渊源。宛如惊龙掣电绕过沧海,犹如沙场上战马取得胜利般豪情万丈。

皇宫赐予新的袍子,用春草编织而成,珍贵异常。水涌出双眸像犀牛角插入脑中一般珍贵。

宏伟的图景令人敬畏地向着明主表示臣心,腰间束着黄金,似乎永远不会老去。

宣城时的记忆令人感慨,当时在幕中的珍贵珠履个个非凡。如今名姓被记录在僧壁上,而当年已经认识了麒麟之子。

唏嘘感叹我这老人渐渐凋零,两鬓逐渐变白,眼中生出病态。尽管内心仍然向往着追求夷齐一般的高尚品质,但险阻重重,无缘攀登卫霍山。

在桐乡偶遇了故友,一起分享着槐树槽中泻出的酿酒,追忆那阳光明媚的春天。景象如画,宛如登上凌烟阁,是江南地区寻找隐逸之地的第一选择。

全文大致描述了古代壮丽的景象、酒宴欢乐、青年豪情,以及对旧友和过往的怀念,同时也流露出对时光流逝和岁月变迁的感慨。

赏析:这首诗《向舜毕秘校席上赠黄州法曹杜孟坚即君懿职方之孙也》由郭祥正创作,以豪放奔放的笔调,表达了对友人杜孟坚的赞颂和对自己时光流逝的感慨。
首节描写了美好的天空和楼中吹奏的玉管,展现了诗人周遭的宴会繁华,而卷帘、熏兰、桂肌等细节则为画面增色。标签:写景、抒情、咏物。
第二节以“黄州之客最少年”开篇,赞扬了杜孟坚的才情。接着以“惊龙掣电绕沧海,沙场阵马成功旋”表现了他的英勇之举。这部分表达了诗人对杜孟坚的崇敬,标签:抒情、咏人。
第三节回顾了杜孟坚曾经的功绩,描写了他受赐的新袍和珍宝,以及他年轻的时光。这一部分突出了杜孟坚的成就和地位,标签:抒情、咏物。
最后几节表达了诗人的感叹,他感叹自己年老容颜衰退,心怀向往却无缘追随夷齐、卫霍等古代英雄。然而,偶然相逢故人,共享美酒,让他感受到了一丝昔日的快乐,标签:抒情、咏人、写景。
整首诗以豪放的词藻和抒怀的情感,展现了友情、英雄气概和时光流转的主题。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者郭祥正介绍:🔈

郭祥正(一○三五~一一一三)(生年据本集卷二○《癸酉除夜呈邻舍刘秀才》“六十明朝是”推算),字功父(甫),自号醉吟居士,谢公山人、漳南浪士,当涂(今属安徽)人。据本集推知,约举仁宗皇佑五年(一○五三)进士,爲德化尉。神宗熙宁五年(一○七二)权邵州防御判官。六年,爲太子中舍,与江东路家便差遣,爲桐城令。後任签书保信军节度判官,未几弃官隐姑孰青山。元丰四年(一○八一)前後,通判汀州。五年,摄守漳州。七年,因事勒停。哲宗元佑三年(一○八八),起知端州。四年,致仕。卒年七十九(明嘉靖《太平府志》卷六)。祥正诗格俊逸似李白,同时人梅尧臣誉之爲“真太白後身”。有《青山集》三十卷。《宋史》卷四四四有传。 郭... 查看更多>>

郭祥正的诗:

郭祥正的词:

相关诗词:

金璫玉佩歌 (jīn dāng yù pèi gē)

朝代:唐    作者: 顾况

赠君金璫太霄之玉佩,金锁禹步之流珠。
五岳真君之秘籙,九天丈人之宝书。
东井沐浴辰已毕,先进洞房上奔日。
借问君欲何处来,黄姑织女机边出。

平平平平仄平仄,仄仄平○○仄仄。
仄平仄仄仄平平,平平仄仄平平仄。
平平平仄仄仄平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄仄平平,仄○平仄平平平。
仄平平仄仄平仄,○平仄仄平平平。
平仄仄平仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平○仄仄平平,仄仄平○平仄仄。
仄仄平平平仄平,平平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。

哭故人曹十九秘校叔明海阳四十弟自潮州送归柩未有哭诗故人於海阳为甥舅也沉吟感涕因并以吊之二首 其二 (kū gù rén cáo shí jiǔ mì xiào shū míng hǎi yáng sì shí dì zì cháo zhōu sòng guī jiù wèi yǒu kū shī gù rén wū hǎi yáng wèi shēng jiù yě chén yín gǎn tì yīn bìng yǐ diào zhī èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 林亦之

泪眼才乾更哭君,残阳破寺起愁云。
故人海上能多少,已见江南有两坟。

平平平平仄平仄,仄仄平○○仄仄。
仄平仄仄仄平平,平平仄仄平平仄。
平平平仄仄仄平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄仄平平,仄○平仄平平平。
仄平平仄仄平仄,○平仄仄平平平。
平仄仄平仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平○仄仄平平,仄仄平○平仄仄。
仄仄平平平仄平,平平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。

赠术者 (zèng shù zhě)

朝代:宋    作者: 赵孟坚

纷纷尘土簿书堆,职在其间怎可辞。
不向先生问荣达,但言何日是闲时。

平平平平仄平仄,仄仄平○○仄仄。
仄平仄仄仄平平,平平仄仄平平仄。
平平平仄仄仄平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄仄平平,仄○平仄平平平。
仄平平仄仄平仄,○平仄仄平平平。
平仄仄平仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平○仄仄平平,仄仄平○平仄仄。
仄仄平平平仄平,平平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。

赠法轮齐公 (zèng fǎ lún qí gōng)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

法轮法眷有齐公,曾探斑斑虎穴中。
不必老夫亲到也,自然千里便同风。

平平平平仄平仄,仄仄平○○仄仄。
仄平仄仄仄平平,平平仄仄平平仄。
平平平仄仄仄平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄仄平平,仄○平仄平平平。
仄平平仄仄平仄,○平仄仄平平平。
平仄仄平仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平○仄仄平平,仄仄平○平仄仄。
仄仄平平平仄平,平平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。

送程给事知越州 (sòng chéng gěi shì zhī yuè zhōu)

朝代:宋    作者: 黄君俞

夕郎清贯籍殊材,曾宠南州刺史回。
通职更联群玉府,分符仍得小蓬莱。
民间威爱龚黄政,笔下文章李杜才。
天子鼎新天下法,和羹方是用盐梅。

平平平平仄平仄,仄仄平○○仄仄。
仄平仄仄仄平平,平平仄仄平平仄。
平平平仄仄仄平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄仄平平,仄○平仄平平平。
仄平平仄仄平仄,○平仄仄平平平。
平仄仄平仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平○仄仄平平,仄仄平○平仄仄。
仄仄平平平仄平,平平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。

钱忠懿王画像赞 (qián zhōng yì wáng huà xiàng zàn)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

文武忠懿,堂堂如春。
中有樗里,不以示人。
雷行八区,震惊听闻。
提十五州,共为帝民。
送君者自崖而反,以安乐其子孙。
九万里则风斯在下,眇大物而成仁。

平平平平仄平仄,仄仄平○○仄仄。
仄平仄仄仄平平,平平仄仄平平仄。
平平平仄仄仄平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄仄平平,仄○平仄平平平。
仄平平仄仄平仄,○平仄仄平平平。
平仄仄平仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平○仄仄平平,仄仄平○平仄仄。
仄仄平平平仄平,平平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。

赠杜鼎昇 (zèng dù dǐng shēng)

朝代:宋    作者: 张及

家本樊川老蜀都,世家冠剑岂寒儒。
年耕尚可储三载,酒战犹能敌百夫。
僻爱舜琴湘水弄,每悬孙画醉仙图。
孟光笑语长相逐,唤作梁鸿得也无。

平平平平仄平仄,仄仄平○○仄仄。
仄平仄仄仄平平,平平仄仄平平仄。
平平平仄仄仄平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄仄平平,仄○平仄平平平。
仄平平仄仄平仄,○平仄仄平平平。
平仄仄平仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平○仄仄平平,仄仄平○平仄仄。
仄仄平平平仄平,平平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。

代秘书赠弘文馆诸校书 (dài mì shū zèng hóng wén guǎn zhū xiào shū)

朝代:唐    作者: 李商隐

清切曹司近玉除,比来秋兴复何如。
崇文馆里丹霜後,无限红棃忆校书。

平平平平仄平仄,仄仄平○○仄仄。
仄平仄仄仄平平,平平仄仄平平仄。
平平平仄仄仄平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄仄平平,仄○平仄平平平。
仄平平仄仄平仄,○平仄仄平平平。
平仄仄平仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平○仄仄平平,仄仄平○平仄仄。
仄仄平平平仄平,平平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。

赠杜谘秘校 (zèng dù zī mì xiào)

朝代:宋    作者: 强至

唐代诗人杰,家居世杜陵。
祖风今不坠,君学善相承。
气直横秋鹗,文雄绝汉鹏。
风骚如命将,坛复让谁登。

平平平平仄平仄,仄仄平○○仄仄。
仄平仄仄仄平平,平平仄仄平平仄。
平平平仄仄仄平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄仄平平,仄○平仄平平平。
仄平平仄仄平仄,○平仄仄平平平。
平仄仄平仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平○仄仄平平,仄仄平○平仄仄。
仄仄平平平仄平,平平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。

送酒与周法曹用前韵 (sòng jiǔ yǔ zhōu fǎ cáo yòng qián yùn)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

遥知谢法曹,诗句多夏景。
闻道学书勤,墨池方一顷。
大字苦未遒,小字逼智永。
我有何郎樽,清江醖玉餠。
还书及斗数,与君酌楠瘿。

平平平平仄平仄,仄仄平○○仄仄。
仄平仄仄仄平平,平平仄仄平平仄。
平平平仄仄仄平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄仄平平,仄○平仄平平平。
仄平平仄仄平仄,○平仄仄平平平。
平仄仄平仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平○仄仄平平,仄仄平○平仄仄。
仄仄平平平仄平,平平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。