xī táng jiǎ shān
西堂假山 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 孔武仲 (kǒng wǔ zhòng)

范蠡不归吴,鲁连东泛海。
当其纵目时,长有青山在。
我今囚一官,宅舍不容改。
尘嚣日侵陵,视听乏爽垲。
天机能几何,与物相葅醢。
当求景物净,以涤身心凂。
县南山不远,溪口石可采。
叠累亦成形,依稀聊自绐。
寒余洞泉脉,緑帯天边蔼。
翠壁渐孱顔,奇峰何

仄○仄平平,仄平平仄仄。
○○仄仄平,○仄平平仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,仄○仄仄仄。
平平平仄平,仄仄○平仄。
○平仄仄仄,仄仄平平仄。
○平平仄仄,平仄仄仄仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,平平平?○。
平平○仄仄,平仄平平仄。
仄仄平平平,○平○仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,仄仄平?仄。
仄仄平平○,平平平仄仄。

fàn lí bù guī wú , lǔ lián dōng fàn hǎi 。
dāng qí zòng mù shí , cháng yǒu qīng shān zài 。
wǒ jīn qiú yī guān , zhái shè bù róng gǎi 。
chén áo rì qīn líng , shì tīng fá shuǎng kǎi 。
tiān jī néng jǐ hé , yǔ wù xiāng zū hǎi 。
dāng qiú jǐng wù jìng , yǐ dí shēn xīn měi 。
xiàn nán shān bù yuǎn , xī kǒu shí kě cǎi 。
dié lèi yì chéng xíng , yī xī liáo zì dài 。
hán yú dòng quán mài , lǜ dài tiān biān ǎi 。
cuì bì jiàn chán yán , qí fēng hé

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
范蠡不归吴,鲁连东泛海。
当他放眼望去时,长出一片青山。
我如今被囚禁在一个官职之中,住所房舍无法改变。
尘嚣日渐侵扰,观看和听闻皆乏味懒散。
天机能有多少奥妙,与物相对如同腌制食品。
当寻求景物之美,以洗涤身心之秽。
县南山不远,溪口的石头可供采拾。
堆叠的石块也能成为形态,模糊之间尚可自得其乐。
寒天余下洞泉脉,绿带在天边茂盛生长。
翠色的山壁渐渐显现颓败的面庞,奇峰有何奇异之处...
全文大致描绘了范蠡不愿回到吴国,而鲁连则在东海航行漂泊。作者感叹人生的无奈和局限,官职使他无法改变住所,生活被尘嚣侵扰,观看和听闻也缺乏乐趣。他思索天命的奥秘,认为人与物相对如同腌制食品,或许是在表达对命运的无奈感。然后,他提到寻求景物之美,以净化自己的身心。最后,描述了县南山附近的美景,以及他对奇峰的想象和感受。整篇文章表现出一种思索、哲学和感慨之情。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者孔武仲介绍:🔈

孔武仲(一○四一~一○九七),字常父(甫),临江新喻(今江西新余)人。仁宗嘉佑八年(一○六三)进士,调谷城主簿,选教授齐州,爲国子直讲。哲宗元佑初,历集贤校理,着作郎,国子司业。尝民族矛盾论恢复诗赋取地一下,攻击王安石经义。进起居郎兼侍讲迩英殿,除起居舍人,改中书舍人,直学士院。擢给事中,迁礼部侍郎,以宝文阁待制知洪州,徙宣州。绍圣四年,坐元佑党夺耿,管勾洪州玉隆观、池州居住(《宋会要辑稿》职官六七之一六),卒,年五十七。与兄文仲、弟平仲并称“三孔”。黄庭坚有“二苏联璧,三孔分鼎”之誉。着有,诗书论语说》等百余卷,已佚。南宋王 查看更多>>

孔武仲的诗:

相关诗词:

假十二峰 (jiǎ shí èr fēng)

朝代:宋    作者: 范成大

巴东三峡数巫阳,山入西陵更鬰苍。
何以假为非确论,直疑溟涬弟高唐。

仄○仄平平,仄平平仄仄。
○○仄仄平,○仄平平仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,仄○仄仄仄。
平平平仄平,仄仄○平仄。
○平仄仄仄,仄仄平平仄。
○平平仄仄,平仄仄仄仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,平平平?○。
平平○仄仄,平仄平平仄。
仄仄平平平,○平○仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,仄仄平?仄。
仄仄平平○,平平平仄仄。

僧雍野堂赞 (sēng yōng yě táng zàn)

朝代:宋    作者: 陈着

野堂之野,大千世界。
野堂之堂,匪茅一把。
也无籓篱,也无闲架。
风月往来,云壑上下。
空空洞洞,规模广大。
是真非真,是假非假。
善哉善哉,无成无坏。

仄○仄平平,仄平平仄仄。
○○仄仄平,○仄平平仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,仄○仄仄仄。
平平平仄平,仄仄○平仄。
○平仄仄仄,仄仄平平仄。
○平平仄仄,平仄仄仄仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,平平平?○。
平平○仄仄,平仄平平仄。
仄仄平平平,○平○仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,仄仄平?仄。
仄仄平平○,平平平仄仄。

偈 六 (jì liù)

朝代:唐    作者: 景岑

假有元非有,假灭亦非无。
湼盘偿债义,一性更无殊。
(《祖堂集》卷十七)。

仄○仄平平,仄平平仄仄。
○○仄仄平,○仄平平仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,仄○仄仄仄。
平平平仄平,仄仄○平仄。
○平仄仄仄,仄仄平平仄。
○平平仄仄,平仄仄仄仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,平平平?○。
平平○仄仄,平仄平平仄。
仄仄平平平,○平○仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,仄仄平?仄。
仄仄平平○,平平平仄仄。

假山 (jiǎ shān)

朝代:宋    作者: 钱时

终日劖鎸弄假山,栽花种草尽班班。
从前多少真山水,可笑傍人只等闲。

仄○仄平平,仄平平仄仄。
○○仄仄平,○仄平平仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,仄○仄仄仄。
平平平仄平,仄仄○平仄。
○平仄仄仄,仄仄平平仄。
○平平仄仄,平仄仄仄仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,平平平?○。
平平○仄仄,平仄平平仄。
仄仄平平平,○平○仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,仄仄平?仄。
仄仄平平○,平平平仄仄。

假山 (jiǎ shān)

朝代:宋    作者: 郑刚中

真山固自玉簪碧,秋意亦到假山中。
峰润雨因窗罅入,洞寒云与小炉通。

仄○仄平平,仄平平仄仄。
○○仄仄平,○仄平平仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,仄○仄仄仄。
平平平仄平,仄仄○平仄。
○平仄仄仄,仄仄平平仄。
○平平仄仄,平仄仄仄仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,平平平?○。
平平○仄仄,平仄平平仄。
仄仄平平平,○平○仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,仄仄平?仄。
仄仄平平○,平平平仄仄。

浄社庄长老请赞 (jìng shè zhuāng zhǎng lǎo qǐng zàn)

朝代:宋    作者: 释可湘

似真非真,似假非假。
远远描邈将来,双眉移在眼下。
谁其为之,西山浄社,切忌认馿而作马。

仄○仄平平,仄平平仄仄。
○○仄仄平,○仄平平仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,仄○仄仄仄。
平平平仄平,仄仄○平仄。
○平仄仄仄,仄仄平平仄。
○平平仄仄,平仄仄仄仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,平平平?○。
平平○仄仄,平仄平平仄。
仄仄平平平,○平○仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,仄仄平?仄。
仄仄平平○,平平平仄仄。

南堂五首 其一 (nán táng wǔ shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 苏轼

江上西山半隠堤,此邦台馆一时西。
南堂独有西南向,卧看千帆落浅溪。

仄○仄平平,仄平平仄仄。
○○仄仄平,○仄平平仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,仄○仄仄仄。
平平平仄平,仄仄○平仄。
○平仄仄仄,仄仄平平仄。
○平平仄仄,平仄仄仄仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,平平平?○。
平平○仄仄,平仄平平仄。
仄仄平平平,○平○仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,仄仄平?仄。
仄仄平平○,平平平仄仄。

写景 抒情

读书四首 其四 (dú shū sì shǒu qí sì)

朝代:宋    作者: 曾几

勿谓微言久绝弦,六经正用此心传。
假令坏壁无余烬,日月堂堂故丽天。

仄○仄平平,仄平平仄仄。
○○仄仄平,○仄平平仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,仄○仄仄仄。
平平平仄平,仄仄○平仄。
○平仄仄仄,仄仄平平仄。
○平平仄仄,平仄仄仄仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,平平平?○。
平平○仄仄,平仄平平仄。
仄仄平平平,○平○仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,仄仄平?仄。
仄仄平平○,平平平仄仄。

句 其三七 (jù qí sān qī)

朝代:宋    作者: 苏轼

安石作假山,其中多诡怪。
虽然知是假,争奈主人爱。

仄○仄平平,仄平平仄仄。
○○仄仄平,○仄平平仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,仄○仄仄仄。
平平平仄平,仄仄○平仄。
○平仄仄仄,仄仄平平仄。
○平平仄仄,平仄仄仄仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,平平平?○。
平平○仄仄,平仄平平仄。
仄仄平平平,○平○仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,仄仄平?仄。
仄仄平平○,平平平仄仄。

却客致假山石 (què kè zhì jiǎ shān shí)

朝代:宋    作者: 王存

乞得林官就道闲,诛茅结宇即成湾。
闭门自有林峦秀,不用辛勤作假山。

仄○仄平平,仄平平仄仄。
○○仄仄平,○仄平平仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,仄○仄仄仄。
平平平仄平,仄仄○平仄。
○平仄仄仄,仄仄平平仄。
○平平仄仄,平仄仄仄仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,平平平?○。
平平○仄仄,平仄平平仄。
仄仄平平平,○平○仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,仄仄平?仄。
仄仄平平○,平平平仄仄。