wáng shēng shān shuǐ gē
王生山水歌 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 赵希迈 (zhào xī mài)

范宽山头李成树,百年二老皆仙去。
如今尺素留人间,纵有千金无博处。
後人笔底工一家,声价随可喧中华。
王君二妙聚一手,参以吟思游天涯。
万里江山才数幅,东抹西涂意先足。
苍梢癞石相参差,风雨烟云在覊束。
近时目贱耳反真,画图重旧不重新。
名家翰墨未必贵,尘渍贋本翻为珍。
君提健笔来海外,山若玉簪江为带。
朝昏变态焉可穷,笔未铺张心已会。
岭南游者多诗人,见君作画应怜君。
求我新诗写君画,终使李范声名分。

仄平平平仄平仄,仄平仄仄平平仄。
○平仄仄○平○,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,平仄平仄平○平。
○平仄仄仄仄仄,○仄○○平平平。
仄仄平平平仄仄,平仄平平仄平仄。
○平仄仄○○平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄平○仄仄○平。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,平仄仄平平平仄。
平平仄仄平仄平,仄仄○○平仄仄。
仄平平仄平平平,仄平仄仄○平平。
平仄平平仄平仄,平仄仄仄平平○。

fàn kuān shān tóu lǐ chéng shù , bǎi nián èr lǎo jiē xiān qù 。
rú jīn chǐ sù liú rén jiān , zòng yǒu qiān jīn wú bó chù 。
hòu rén bǐ dǐ gōng yī jiā , shēng jià suí kě xuān zhōng huá 。
wáng jūn èr miào jù yī shǒu , cān yǐ yín sī yóu tiān yá 。
wàn lǐ jiāng shān cái shù fú , dōng mò xī tú yì xiān zú 。
cāng shāo lài shí xiāng cēn cī , fēng yǔ yān yún zài jī shù 。
jìn shí mù jiàn ěr fǎn zhēn , huà tú chóng jiù bù chóng xīn 。
míng jiā hàn mò wèi bì guì , chén zì yàn běn fān wèi zhēn 。
jūn tí jiàn bǐ lái hǎi wài , shān ruò yù zān jiāng wèi dài 。
cháo hūn biàn tài yān kě qióng , bǐ wèi pū zhāng xīn yǐ huì 。
lǐng nán yóu zhě duō shī rén , jiàn jūn zuò huà yìng lián jūn 。
qiú wǒ xīn shī xiě jūn huà , zhōng shǐ lǐ fàn shēng míng fēn 。

王生山水歌

—— 趙希邁

范寬山頭李成樹,百年二老皆仙去。
如今尺素留人間,縱有千金無博處。
後人筆底工一家,聲價隨可喧中華。
王君二妙聚一手,參以吟思遊天涯。
萬里江山纔數幅,東抹西塗意先足。
蒼梢癩石相參差,風雨烟雲在覊束。
近時目賤耳反真,畫圖重舊不重新。
名家翰墨未必貴,塵漬贋本翻爲珍。
君提健筆來海外,山若玉簪江爲带。
朝昏變態焉可窮,筆未鋪張心已會。
嶺南遊者多詩人,見君作畫應憐君。
求我新詩寫君畫,終使李范聲名分。

仄平平平仄平仄,仄平仄仄平平仄。
○平仄仄○平○,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,平仄平仄平○平。
○平仄仄仄仄仄,○仄○○平平平。
仄仄平平平仄仄,平仄平平仄平仄。
○平仄仄○○平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄平○仄仄○平。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,平仄仄平平平仄。
平平仄仄平仄平,仄仄○○平仄仄。
仄平平仄平平平,仄平仄仄○平平。
平仄平平仄平仄,平仄仄仄平平○。

fàn kuān shān tóu lǐ chéng shù , bǎi nián èr lǎo jiē xiān qù 。
rú jīn chǐ sù liú rén jiān , zòng yǒu qiān jīn wú bó chù 。
hòu rén bǐ dǐ gōng yī jiā , shēng jià suí kě xuān zhōng huá 。
wáng jūn èr miào jù yī shǒu , cān yǐ yín sī yóu tiān yá 。
wàn lǐ jiāng shān cái shù fú , dōng mò xī tú yì xiān zú 。
cāng shāo lài shí xiāng cēn cī , fēng yǔ yān yún zài jī shù 。
jìn shí mù jiàn ěr fǎn zhēn , huà tú chóng jiù bù chóng xīn 。
míng jiā hàn mò wèi bì guì , chén zì yàn běn fān wèi zhēn 。
jūn tí jiàn bǐ lái hǎi wài , shān ruò yù zān jiāng wèi dài 。
cháo hūn biàn tài yān kě qióng , bǐ wèi pū zhāng xīn yǐ huì 。
lǐng nán yóu zhě duō shī rén , jiàn jūn zuò huà yìng lián jūn 。
qiú wǒ xīn shī xiě jūn huà , zhōng shǐ lǐ fàn shēng míng fēn 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

范宽山头,李成树,二百年前的两位仙人,百年来都已离世超凡入圣。如今他们的道行在人间留下些许残存,纵然有千金财富也难觅博处。
后来的文人骚客们纷纷在纸笔之间发挥才华,他们的声望随着作品的传播在中华大地上嘹亮回响。王君创作的绝妙诗篇,与李范的画作合而为一,参以吟咏和思考,在天涯海角游荡。
千万里江山,只能用少数几幅画来勾勒,画中的东抹西涂,已经足以表达深意。苍山的顶峰与癞石相互参差,风雨和烟云缠绕其中,如同覊束束缚。近来,人们对于名利的追逐导致目光狭窄,耳朵难以辨真假,画图时只重现有之而不重新创新。
名家的笔墨并非必然之物,有时尘渍覆盖的庸才之作反而被冠以珍宝之名。你带着健笔来到海外,山水间如同佩戴玉簪的江水,朝昏之间的变化与多彩,岂能被穷尽?笔墨虽未过于奢华,内心的领悟却已深刻。
岭南游子众多皆是诗人,见你的画作必然会为之感慨,对你的作品赞叹不已。愿我写下的新诗,能够将你的画作表达出来,让李范的名声传遍四方。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者赵希迈介绍:🔈

赵希迈,字端行,号西堂(一作里),乐清(今属浙江)人。宋宗室。历嘉定尉,平阳丞(清乾隆《平阳县志》卷一○)。理宗端平间通判雷州(清雍正《广东通志》卷二六),知武冈军(清光绪《湖南通志》卷一一二)。有《西堂(里)稿》,已佚。事见清光绪《乐清县志》卷八。 赵希迈诗,据《前贤小集拾遗》等书所录,编爲一卷。 查看更多>>

赵希迈的诗:

赵希迈的词:

相关诗词:

越州歌二十首 其一五 (yuè zhōu gē èr shí shǒu qí yī wǔ)

朝代:宋    作者: 汪元量

月夜湖歌歌正长,船来船去水茫茫。
上塘歌了下塘唱,更唱吴王与越王。

仄平平平仄平仄,仄平仄仄平平仄。
○平仄仄○平○,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,平仄平仄平○平。
○平仄仄仄仄仄,○仄○○平平平。
仄仄平平平仄仄,平仄平平仄平仄。
○平仄仄○○平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄平○仄仄○平。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,平仄仄平平平仄。
平平仄仄平仄平,仄仄○○平仄仄。
仄平平仄平平平,仄平仄仄○平平。
平仄平平仄平仄,平仄仄仄平平○。

相和歌辞 祠神歌 迎神 (xiāng hé gē cí cí shén gē yíng shén)

朝代:唐    作者: 王叡

蓪草头花椰叶裙,蒲葵树下舞蛮云。
引领望江遥滴酒,白苹风起水生文。

仄平平平仄平仄,仄平仄仄平平仄。
○平仄仄○平○,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,平仄平仄平○平。
○平仄仄仄仄仄,○仄○○平平平。
仄仄平平平仄仄,平仄平平仄平仄。
○平仄仄○○平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄平○仄仄○平。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,平仄仄平平平仄。
平平仄仄平仄平,仄仄○○平仄仄。
仄平平仄平平平,仄平仄仄○平平。
平仄平平仄平仄,平仄仄仄平平○。

句 其九 (jù qí jiǔ)

朝代:宋    作者: 王琪

谁将水调歌秋雁,不遣君王待曲终。

仄平平平仄平仄,仄平仄仄平平仄。
○平仄仄○平○,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,平仄平仄平○平。
○平仄仄仄仄仄,○仄○○平平平。
仄仄平平平仄仄,平仄平平仄平仄。
○平仄仄○○平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄平○仄仄○平。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,平仄仄平平平仄。
平平仄仄平仄平,仄仄○○平仄仄。
仄平平仄平平平,仄平仄仄○平平。
平仄平平仄平仄,平仄仄仄平平○。

相和歌辞 短歌行 (xiāng hé gē cí duǎn gē xíng)

朝代:唐    作者: 王建

人初生,日初出。
上山迟,下山疾。
百年三万六千朝,夜里分将强半日。
有歌有舞间早为,昨日健於今日时。
人家见生男女好,不知男女催人老。
短歌行,无乐声。

仄平平平仄平仄,仄平仄仄平平仄。
○平仄仄○平○,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,平仄平仄平○平。
○平仄仄仄仄仄,○仄○○平平平。
仄仄平平平仄仄,平仄平平仄平仄。
○平仄仄○○平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄平○仄仄○平。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,平仄仄平平平仄。
平平仄仄平仄平,仄仄○○平仄仄。
仄平平仄平平平,仄平仄仄○平平。
平仄平平仄平仄,平仄仄仄平平○。

送楘州王学士 (sòng mù zhōu wáng xué shì)

朝代:宋    作者: 刘敞

春草碧将歇,江南莺乱飞。
王孙去有适,彩服粲生辉。
古郡富山水,斯人歌海沂。
惟应布寛诏,谈笑树风徽。

仄平平平仄平仄,仄平仄仄平平仄。
○平仄仄○平○,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,平仄平仄平○平。
○平仄仄仄仄仄,○仄○○平平平。
仄仄平平平仄仄,平仄平平仄平仄。
○平仄仄○○平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄平○仄仄○平。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,平仄仄平平平仄。
平平仄仄平仄平,仄仄○○平仄仄。
仄平平仄平平平,仄平仄仄○平平。
平仄平平仄平仄,平仄仄仄平平○。

短歌行 (duǎn gē xíng)

朝代:唐    作者: 王建

人初生,日初出,上山迟,下山疾。
百年三万六千朝,夜里分将强半日。
有歌有舞须早为,昨日健於今日时。
人家见生男女好,不知男女催人老。
短歌行,无乐声。

仄平平平仄平仄,仄平仄仄平平仄。
○平仄仄○平○,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,平仄平仄平○平。
○平仄仄仄仄仄,○仄○○平平平。
仄仄平平平仄仄,平仄平平仄平仄。
○平仄仄○○平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄平○仄仄○平。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,平仄仄平平平仄。
平平仄仄平仄平,仄仄○○平仄仄。
仄平平仄平平平,仄平仄仄○平平。
平仄平平仄平仄,平仄仄仄平平○。

母亲 惜时

相和歌辞 短歌行 (xiāng hé gē cí duǎn gē xíng)

朝代:唐    作者: 僧皎然

古人若不死,吾亦何所悲。
萧萧烟雨九原上,白杨青松葬者谁。
贵贱同一尘,死生同一指。
人生在世共如此,何异浮云与流水。
短歌行,短歌无穷日已倾。
邺宫梁苑徒有名,春草秋风伤我情。
何为不学金仙侣?一悟空王无死生。

仄平平平仄平仄,仄平仄仄平平仄。
○平仄仄○平○,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,平仄平仄平○平。
○平仄仄仄仄仄,○仄○○平平平。
仄仄平平平仄仄,平仄平平仄平仄。
○平仄仄○○平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄平○仄仄○平。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,平仄仄平平平仄。
平平仄仄平仄平,仄仄○○平仄仄。
仄平平仄平平平,仄平仄仄○平平。
平仄平平仄平仄,平仄仄仄平平○。

句 其一 (jù qí yī)

朝代:宋    作者: 王曦鸿

峡覆琵琶弯水带,山歌毡帽送江声。

仄平平平仄平仄,仄平仄仄平平仄。
○平仄仄○平○,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,平仄平仄平○平。
○平仄仄仄仄仄,○仄○○平平平。
仄仄平平平仄仄,平仄平平仄平仄。
○平仄仄○○平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄平○仄仄○平。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,平仄仄平平平仄。
平平仄仄平仄平,仄仄○○平仄仄。
仄平平仄平平平,仄平仄仄○平平。
平仄平平仄平仄,平仄仄仄平平○。

祠渔山神女歌二首 一 (cí yú shān shén nǚ gē èr shǒu yī)

朝代:唐    作者: 王叡

蓪草头花椰叶裙,蒲葵树下舞蛮云。
引领望江遥滴酒,白苹风起水生文。

仄平平平仄平仄,仄平仄仄平平仄。
○平仄仄○平○,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,平仄平仄平○平。
○平仄仄仄仄仄,○仄○○平平平。
仄仄平平平仄仄,平仄平平仄平仄。
○平仄仄○○平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄平○仄仄○平。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,平仄仄平平平仄。
平平仄仄平仄平,仄仄○○平仄仄。
仄平平仄平平平,仄平仄仄○平平。
平仄平平仄平仄,平仄仄仄平平○。

江馆 (jiāng guǎn)

朝代:唐    作者: 王建

水面细风生,菱歌慢慢声。
客亭临小市,灯火夜妆明。

仄平平平仄平仄,仄平仄仄平平仄。
○平仄仄○平○,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,平仄平仄平○平。
○平仄仄仄仄仄,○仄○○平平平。
仄仄平平平仄仄,平仄平平仄平仄。
○平仄仄○○平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄平○仄仄○平。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,平仄仄平平平仄。
平平仄仄平仄平,仄仄○○平仄仄。
仄平平仄平平平,仄平仄仄○平平。
平仄平平仄平仄,平仄仄仄平平○。