wǎn chūn yì sū zhōu jìng zèng wǔ yuán wài
晚春诣苏州敬赠武员外 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 王湾 (wáng wān)

苏台忆季常,飞櫂历江乡。
持此功曹掾,初离华省郎。
贵门生礼乐,明代秉文章。
嘉郡位先进,鸿儒名重扬。
爰从姻娅贬,岂失忠信防。
万里行骥足,十年暌凤翔。
回迁翊元圣,入拜伫惟良。
别业对南浦,羣书满北堂。
意深投辖盛,才重接筵光。
陋学叨铅简,弱龄许翰场。
神驰劳旧国,颜展别殊方。
际晓杂氛散,残春衆物芳。
烟和疎树满,雨续小谿长。
旅拙感成慰,通贤顾不忘。
从来琴曲罢,开匣为君张。

平平仄仄平,平仄仄平平。
平仄平平仄,平○平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄仄平仄,平平平○平。
平○平仄仄,仄仄平仄○。
仄仄○仄仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平○仄平平。
仄仄平平仄,仄平仄仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,仄仄仄平○。
仄仄仄平仄,平平仄仄仄。
○平平仄仄,平仄平平○。

sū tái yì jì cháng , fēi zhào lì jiāng xiāng 。
chí cǐ gōng cáo yuàn , chū lí huá shěng láng 。
guì mén shēng lǐ yuè , míng dài bǐng wén zhāng 。
jiā jùn wèi xiān jìn , hóng rú míng chóng yáng 。
yuán cóng yīn yà biǎn , qǐ shī zhōng xìn fáng 。
wàn lǐ xíng jì zú , shí nián kuí fèng xiáng 。
huí qiān yì yuán shèng , rù bài zhù wéi liáng 。
bié yè duì nán pǔ , qún shū mǎn běi táng 。
yì shēn tóu xiá shèng , cái chóng jiē yán guāng 。
lòu xué dāo qiān jiǎn , ruò líng xǔ hàn chǎng 。
shén chí láo jiù guó , yán zhǎn bié shū fāng 。
jì xiǎo zá fēn sàn , cán chūn chóng wù fāng 。
yān hé shū shù mǎn , yǔ xù xiǎo xī cháng 。
lǚ zhuō gǎn chéng wèi , tōng xián gù bù wàng 。
cóng lái qín qǔ bà , kāi xiá wèi jūn zhāng 。

晚春詣蘇州敬贈武員外

—— 王灣

蘇臺憶季常,飛櫂歷江鄉。
持此功曹掾,初離華省郎。
貴門生禮樂,明代秉文章。
嘉郡位先進,鴻儒名重揚。
爰從姻婭貶,豈失忠信防。
萬里行驥足,十年暌鳳翔。
迴遷翊元聖,入拜佇惟良。
別業對南浦,羣書滿北堂。
意深投轄盛,才重接筵光。
陋學叨鉛簡,弱齡許翰場。
神馳勞舊國,顏展別殊方。
際曉雜氛散,殘春衆物芳。
煙和疎樹滿,雨續小谿長。
旅拙感成慰,通賢顧不忘。
從來琴曲罷,開匣爲君張。

平平仄仄平,平仄仄平平。
平仄平平仄,平○平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄仄平仄,平平平○平。
平○平仄仄,仄仄平仄○。
仄仄○仄仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平○仄平平。
仄仄平平仄,仄平仄仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,仄仄仄平○。
仄仄仄平仄,平平仄仄仄。
○平平仄仄,平仄平平○。

sū tái yì jì cháng , fēi zhào lì jiāng xiāng 。
chí cǐ gōng cáo yuàn , chū lí huá shěng láng 。
guì mén shēng lǐ yuè , míng dài bǐng wén zhāng 。
jiā jùn wèi xiān jìn , hóng rú míng chóng yáng 。
yuán cóng yīn yà biǎn , qǐ shī zhōng xìn fáng 。
wàn lǐ xíng jì zú , shí nián kuí fèng xiáng 。
huí qiān yì yuán shèng , rù bài zhù wéi liáng 。
bié yè duì nán pǔ , qún shū mǎn běi táng 。
yì shēn tóu xiá shèng , cái chóng jiē yán guāng 。
lòu xué dāo qiān jiǎn , ruò líng xǔ hàn chǎng 。
shén chí láo jiù guó , yán zhǎn bié shū fāng 。
jì xiǎo zá fēn sàn , cán chūn chóng wù fāng 。
yān hé shū shù mǎn , yǔ xù xiǎo xī cháng 。
lǚ zhuō gǎn chéng wèi , tōng xián gù bù wàng 。
cóng lái qín qǔ bà , kāi xiá wèi jūn zhāng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
苏台回忆季常,乘着小舟航行经过江乡。
担任功曹掾职务,初离京城,离开了华省郎的职位。
贵族门生善礼乐,明代才华横溢。
在嘉郡地位居前进,鸿儒名声高扬。
因为姻亲贬谪,难道会失去忠诚信义的戒备吗?
千里行程,骏马奔蹄,十年离故乡飞翔。
回返京城,辅佐圣君,谦卑地行礼拜见尊贵的人。
经营剩余的产业,在南浦边,家中群书堆满北堂。
心中深深地投入到官场繁荣,才华重重,接连受到宴席的殊荣。
虽然学问贫乏,只能仰仗简单的文房四宝,但年轻时就被赐予涂写文书的机会。
精神激昂地为老国家出力,面容展现着远方异域的风采。
黎明时分,雾气散去,残余的春天中万物芳菲。
烟雨融合,稀稀树影充满,细雨不断,小溪长流。
旅途中的简陋感受得到安慰,通达贤良的支持永远不会忘记。
自从琴曲曲终人散,现在重新打开琴匣,为你演奏。

赏析:王湾的《晚春诣苏州敬赠武员外》是一首别赠之作,表达了诗人对被赠人的深切情感和对人生离散的感慨。整首诗以丰富的修辞手法和生动的描写展现了古代士人的风骨和高雅情感。
诗中首先回忆了与被赠人的往事,诗人与武员外曾在不同的场合相遇,从而展示了他们之间的深厚友情。武员外曾在朝廷任职,而后离开京城,诗人表现了对其才华和地位的钦佩,同时也暗示了武员外在京城生活的不易。
接着诗人提到了武员外在苏州的生活,苏台的美景,以及他在那里的地位。诗人称他为“嘉郡位先进,鸿儒名重扬”,强调了武员外在苏州的重要地位,以及他在文学上的成就。
然后诗人表达了对武员外因婚姻问题而被贬谪的同情和怀念,称他“爰从姻娅贬,岂失忠信防”。这部分揭示了古代社会的伦理观念和对忠诚的重视。
诗的后半部分,诗人回顾了武员外离开京城后的辛苦旅途,以及他最终回到朝廷的成就,表现了对他的钦佩和祝福。诗人用“翊元圣”来形容武员外的归来,显示了他对被赠人的尊敬之情。
最后,诗人以自己的琴曲来表达对被赠人的思念之情,愿意打开琴匣奏曲,将自己的心声传达给被赠人。
这首诗以细腻的笔墨,充分展现了王湾对友情和人生变迁的感慨,同时也呈现了古代士人的高尚情感和诗人的文学才华。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者王湾介绍:🔈

王湾,洛阳人,登先天进士第。开元初,爲荥阳主簿。马怀素请校正羣籍,召学涉之士,分部譔次,湾在选,中秘书罢譔。又与陆绍伯等同校丽正院书,终洛阳尉。湾词翰早着,其“海日生残夜,江春入旧年”之句,当时称最。张说手题於政事堂,每示能文,令爲楷式。诗十首。 查看更多>>

王湾的诗:

相关诗词:

赠妓(相牧庐州,有朝客留意饮妓,祖送短亭,妓车後至,相赠之曰:) (zèng jì xiāng mù lú zhōu , yǒu cháo kè liú yì yǐn jì , zǔ sòng duǎn tíng , jì chē hòu zhì , xiāng zèng zhī yuē : )

朝代:唐    作者: 敬相

望断苏娘小小坡,竹埿金雁展轻莎。
客卿幸有凝情意,何必临尊始转波?(《诗话总龟》二三《寓情门》引《唐贤抒情》)(〖1〗敬相,当作敬湘。
《新唐书·宰相世系表五上》敬氏有「湘,庐州刺史」,为敬括曾孙。
《郎官石柱题名考》卷十六金部员外郎有敬湘,约咸通末年任。
原列「无世次」作者,今移此。
)。

平平仄仄平,平仄仄平平。
平仄平平仄,平○平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄仄平仄,平平平○平。
平○平仄仄,仄仄平仄○。
仄仄○仄仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平○仄平平。
仄仄平平仄,仄平仄仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,仄仄仄平○。
仄仄仄平仄,平平仄仄仄。
○平平仄仄,平仄平平○。

朗州窦常员外寄刘二十八诗见促行骑走笔酬赠 (lǎng zhōu dòu cháng yuán wài jì liú èr shí bā shī jiàn cù xíng qí zǒu bǐ chóu zèng)

朝代:唐    作者: 柳宗元

投荒垂一纪,新诏下荆扉。
疑比庄周梦,情如苏武归。
赐环留逸响,五马助征騑。
不羡衡阳雁,春来前後飞。

平平仄仄平,平仄仄平平。
平仄平平仄,平○平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄仄平仄,平平平○平。
平○平仄仄,仄仄平仄○。
仄仄○仄仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平○仄平平。
仄仄平平仄,仄平仄仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,仄仄仄平○。
仄仄仄平仄,平平仄仄仄。
○平平仄仄,平仄平平○。

酬陆员外歙州许员外郢州二使君 (chóu lù yuán wài xī zhōu xǔ yuán wài yǐng zhōu èr shǐ jūn)

朝代:唐    作者: 武元衡

吴洲云海接,楚驿梦林长。
符节分忧重,鵷鸿去路翔。
艳歌愁翠黛,宝瑟韵清商。
洲草遥池合,春风晓斾张。
晋臣多乐广,汉主识冯唐。
不作经年别,离魂亦未伤。

平平仄仄平,平仄仄平平。
平仄平平仄,平○平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄仄平仄,平平平○平。
平○平仄仄,仄仄平仄○。
仄仄○仄仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平○仄平平。
仄仄平平仄,仄平仄仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,仄仄仄平○。
仄仄仄平仄,平平仄仄仄。
○平平仄仄,平仄平平○。

送李员外使还苏州兼呈前袁州李使君赋得长字袁州即员外之从兄 (sòng lǐ yuán wài shǐ huán sū zhōu jiān chéng qián yuán zhōu lǐ shǐ jūn fù dé cháng zì yuán zhōu jí yuán wài zhī cóng xiōng)

朝代:唐    作者: 刘长卿

别离共成怨,衰老更难忘。
夜月留同舍,秋风在远乡。
朱弦徐向烛,白发强临觞。
归献西陵作,谁知此路长。

平平仄仄平,平仄仄平平。
平仄平平仄,平○平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄仄平仄,平平平○平。
平○平仄仄,仄仄平仄○。
仄仄○仄仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平○仄平平。
仄仄平平仄,仄平仄仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,仄仄仄平○。
仄仄仄平仄,平平仄仄仄。
○平平仄仄,平仄平平○。

别离 怀古

荅户部员外贺遂涉戏赠 (dá hù bù yuán wài hè suì shè xì zèng)

朝代:唐    作者: 赵谦光

锦帐随情设,金鑪任意熏。
惟愁员外署,不应列星文。

平平仄仄平,平仄仄平平。
平仄平平仄,平○平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄仄平仄,平平平○平。
平○平仄仄,仄仄平仄○。
仄仄○仄仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平○仄平平。
仄仄平平仄,仄平仄仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,仄仄仄平○。
仄仄仄平仄,平平仄仄仄。
○平平仄仄,平仄平平○。

送郑州严员外 (sòng zhèng zhōu yán yuán wài)

朝代:唐    作者: 罗隐

欲将刀笔润王猷,东去先分圣主忧。
满扇好风吹郑圃,一车甘雨别皇州。
尚书碛冷鸿声晚,仆射陂寒树影秋。
从此文星在何处,武牢关外庾公楼。

平平仄仄平,平仄仄平平。
平仄平平仄,平○平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄仄平仄,平平平○平。
平○平仄仄,仄仄平仄○。
仄仄○仄仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平○仄平平。
仄仄平平仄,仄平仄仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,仄仄仄平○。
仄仄仄平仄,平平仄仄仄。
○平平仄仄,平仄平平○。

送容州程员外端州吴员外 (sòng róng zhōu chéng yuán wài duān zhōu wú yuán wài)

朝代:宋    作者: 徐铉

士生秉道义,公论重才名。
美哉双白璧,高价等连城。
昔在南国时,折桂尝抗衡。
今为北朝客,通籍齐振缨。
连镳适炎徼,并命典州兵。
地远乃寄重,无为惮遐征。
俗杂则财难,当在通其情。
投香与还珠,前哲有遗声。
君看奏谏者,接武趋承明。
掺袂赠斯言,斯言勿见轻。

平平仄仄平,平仄仄平平。
平仄平平仄,平○平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄仄平仄,平平平○平。
平○平仄仄,仄仄平仄○。
仄仄○仄仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平○仄平平。
仄仄平平仄,仄平仄仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,仄仄仄平○。
仄仄仄平仄,平平仄仄仄。
○平平仄仄,平仄平平○。

赠明州霍员外 (zèng míng zhōu huò yuán wài)

朝代:唐    作者: 黄滔

惠化如施雨,邻州亦可依。
正衙无吏近,高会觉人稀。
海日旗边出,沙禽角外归。
四明多隐客,闲约到岩扉。

平平仄仄平,平仄仄平平。
平仄平平仄,平○平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄仄平仄,平平平○平。
平○平仄仄,仄仄平仄○。
仄仄○仄仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平○仄平平。
仄仄平平仄,仄平仄仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,仄仄仄平○。
仄仄仄平仄,平平仄仄仄。
○平平仄仄,平仄平平○。

代人赠王员外 (dài rén zèng wáng yuán wài)

朝代:唐    作者: 白居易

好在王员外,平生记得不。
共赊黄叟酒,同上莫愁楼。
静接殷勤语,狂随烂熳游。
那知今日眼,相见冷於秋。

平平仄仄平,平仄仄平平。
平仄平平仄,平○平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄仄平仄,平平平○平。
平○平仄仄,仄仄平仄○。
仄仄○仄仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平○仄平平。
仄仄平平仄,仄平仄仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,仄仄仄平○。
仄仄仄平仄,平平仄仄仄。
○平平仄仄,平仄平平○。

秋晚途次坊州界寄崔玉员外 (qiū wǎn tú cì fāng zhōu jiè jì cuī yù yuán wài)

朝代:唐    作者: 武元衡

崎岖崖谷迷,寒雨暮成泥。
征路出山顶,乱云生马蹄。
望乡程杳杳,怀远思凄凄。
欲识分麾重,孤城万壑西。

平平仄仄平,平仄仄平平。
平仄平平仄,平○平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄仄平仄,平平平○平。
平○平仄仄,仄仄平仄○。
仄仄○仄仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平○仄平平。
仄仄平平仄,仄平仄仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,仄仄仄平○。
仄仄仄平仄,平平仄仄仄。
○平平仄仄,平仄平平○。

写景 抒怀