fèng shǐ dēng zhōng nán shān
奉使登终南山 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 王湾 (wáng wān)

常爱南山游,因而尽原隰。
数朝至林岭,百仞登嵬岌。
石壮马径穷,苔色步缘入。
物奇春状改,气远天香集。
虚洞策杖鸣,低云拂衣湿。
倚岩见庐舍,入户欣拜揖。
问性矜勤劳,示心教澄习。
玉英时共饭,芝草为余拾。
境绝人不行,潭深鸟空立。
一乘从此授,九转兼是给。
辞处若轻飞,憩来唯吐吸。
闲襟超已胜,回路倏而及。
烟色松上深,水流山下急。
渐平逢车骑,向晚睨城邑。
峯在野趣繁,尘飘宦情澁。
辛苦久为吏,劳生何妄执。
日暮怀此山,悠然赋斯什。

平仄平平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平○仄。
仄仄仄仄平,平仄仄○仄。
仄平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄仄仄平,平平仄○仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄仄。
仄仄平平○,仄平○平仄。
仄平平仄仄,平仄平平仄。
仄仄平仄○,平○仄○仄。
仄○○仄仄,仄仄○仄仄。
平仄仄○平,仄平仄仄仄。
平平平仄○,平仄仄平仄。
平仄平仄○,仄平平仄仄。
仄平平平○,仄仄仄平仄。
平仄仄仄平,平平仄平仄。
平仄仄平仄,○平平仄仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。

cháng ài nán shān yóu , yīn ér jìn yuán xí 。
shù cháo zhì lín lǐng , bǎi rèn dēng wéi jí 。
shí zhuàng mǎ jìng qióng , tái sè bù yuán rù 。
wù qí chūn zhuàng gǎi , qì yuǎn tiān xiāng jí 。
xū dòng cè zhàng míng , dī yún fú yī shī 。
yǐ yán jiàn lú shè , rù hù xīn bài yī 。
wèn xìng jīn qín láo , shì xīn jiào chéng xí 。
yù yīng shí gòng fàn , zhī cǎo wèi yú shí 。
jìng jué rén bù xíng , tán shēn niǎo kōng lì 。
yī chéng cóng cǐ shòu , jiǔ zhuǎn jiān shì gěi 。
cí chù ruò qīng fēi , qì lái wéi tǔ xī 。
xián jīn chāo yǐ shèng , huí lù shū ér jí 。
yān sè sōng shàng shēn , shuǐ liú shān xià jí 。
jiàn píng féng chē qí , xiàng wǎn nì chéng yì 。
fēng zài yě qù fán , chén piāo huàn qíng sè 。
xīn kǔ jiǔ wèi lì , láo shēng hé wàng zhí 。
rì mù huái cǐ shān , yōu rán fù sī shén 。

奉使登終南山

—— 王灣

常愛南山遊,因而盡原隰。
數朝至林嶺,百仞登嵬岌。
石壯馬徑窮,苔色步緣入。
物奇春狀改,氣遠天香集。
虛洞策杖鳴,低雲拂衣濕。
倚巖見廬舍,入戶欣拜揖。
問性矜勤勞,示心教澄習。
玉英時共飯,芝草爲余拾。
境絕人不行,潭深鳥空立。
一乘從此授,九轉兼是給。
辭處若輕飛,憩來唯吐吸。
閑襟超已勝,迴路倏而及。
煙色松上深,水流山下急。
漸平逢車騎,向晚睨城邑。
峯在野趣繁,塵飄宦情澁。
辛苦久爲吏,勞生何妄執。
日暮懷此山,悠然賦斯什。

平仄平平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平○仄。
仄仄仄仄平,平仄仄○仄。
仄平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄仄仄平,平平仄○仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄仄。
仄仄平平○,仄平○平仄。
仄平平仄仄,平仄平平仄。
仄仄平仄○,平○仄○仄。
仄○○仄仄,仄仄○仄仄。
平仄仄○平,仄平仄仄仄。
平平平仄○,平仄仄平仄。
平仄平仄○,仄平平仄仄。
仄平平平○,仄仄仄平仄。
平仄仄仄平,平平仄平仄。
平仄仄平仄,○平平仄仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。

cháng ài nán shān yóu , yīn ér jìn yuán xí 。
shù cháo zhì lín lǐng , bǎi rèn dēng wéi jí 。
shí zhuàng mǎ jìng qióng , tái sè bù yuán rù 。
wù qí chūn zhuàng gǎi , qì yuǎn tiān xiāng jí 。
xū dòng cè zhàng míng , dī yún fú yī shī 。
yǐ yán jiàn lú shè , rù hù xīn bài yī 。
wèn xìng jīn qín láo , shì xīn jiào chéng xí 。
yù yīng shí gòng fàn , zhī cǎo wèi yú shí 。
jìng jué rén bù xíng , tán shēn niǎo kōng lì 。
yī chéng cóng cǐ shòu , jiǔ zhuǎn jiān shì gěi 。
cí chù ruò qīng fēi , qì lái wéi tǔ xī 。
xián jīn chāo yǐ shèng , huí lù shū ér jí 。
yān sè sōng shàng shēn , shuǐ liú shān xià jí 。
jiàn píng féng chē qí , xiàng wǎn nì chéng yì 。
fēng zài yě qù fán , chén piāo huàn qíng sè 。
xīn kǔ jiǔ wèi lì , láo shēng hé wàng zhí 。
rì mù huái cǐ shān , yōu rán fù sī shén 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
常常喜欢到南山游玩,所以去过了那里的每一个原野和水泽。数次朝拜到达林岭,百仞高的嵬岌山峰。石阶坚实,马匹也走到尽头,青苔的颜色在步行时踩着已经踏进。山中的景物奇异,春天时状况变化,空气中远处飘来天香。

虚洞回响着杖声,低云拂湿了衣裳。靠着山岩,看到一座庐舍,走进门户时欣喜地拜揖。询问主人的品性,夸赞他勤劳努力,向他请教心得和修养之道。玉英时常与我一起共进饭菜,采摘仙芝仙草作为我的食材。

这山地形险峻,一般人无法行走其中,潭水深幽,只有鸟儿空中停歇。一位道人传授给我一门乘法,让我心旷神怡,也同时传授了九转功课作为赠与。

离别的时候像轻风一样离开,休息时只吐吸自然之气。心情闲逸超然,回程的路竟也快得不可思议。烟雾笼罩着高耸的松树,山下的溪水奔腾急速。渐渐地山势平缓,遇见了许多行人骑车的人,朝晚时分瞥见了城邑的脉络。

山峰在野外的景致非常多样,官场的尘嚣让人心情郁结。辛苦地久做官吏,辛苦的生活何需执迷不悟。日暮时怀念起这座山,心情悠然,于是写下这篇文章。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者王湾介绍:🔈

王湾,洛阳人,登先天进士第。开元初,爲荥阳主簿。马怀素请校正羣籍,召学涉之士,分部譔次,湾在选,中秘书罢譔。又与陆绍伯等同校丽正院书,终洛阳尉。湾词翰早着,其“海日生残夜,江春入旧年”之句,当时称最。张说手题於政事堂,每示能文,令爲楷式。诗十首。 查看更多>>

王湾的诗:

相关诗词:

奉陪张燕公登南楼 (fèng péi zhāng yàn gōng dēng nán lóu)

朝代:唐    作者: 尹懋

君子每垂眷,江山共流眄。
水远林外明,岩近雾中见。
终日西北望,何处是京县。
屡登高春台,徒使泪如霰。

平仄平平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平○仄。
仄仄仄仄平,平仄仄○仄。
仄平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄仄仄平,平平仄○仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄仄。
仄仄平平○,仄平○平仄。
仄平平仄仄,平仄平平仄。
仄仄平仄○,平○仄○仄。
仄○○仄仄,仄仄○仄仄。
平仄仄○平,仄平仄仄仄。
平平平仄○,平仄仄平仄。
平仄平仄○,仄平平仄仄。
仄平平平○,仄仄仄平仄。
平仄仄仄平,平平仄平仄。
平仄仄平仄,○平平仄仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。

还李中舍奉使集 (huán lǐ zhōng shè fèng shǐ jí)

朝代:宋    作者: 文同

奉使道中诗百首,古人遗落尽冥搜。
自怜吴蜀佳山水,一夜灯前得遍游。

平仄平平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平○仄。
仄仄仄仄平,平仄仄○仄。
仄平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄仄仄平,平平仄○仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄仄。
仄仄平平○,仄平○平仄。
仄平平仄仄,平仄平平仄。
仄仄平仄○,平○仄○仄。
仄○○仄仄,仄仄○仄仄。
平仄仄○平,仄平仄仄仄。
平平平仄○,平仄仄平仄。
平仄平仄○,仄平平仄仄。
仄平平平○,仄仄仄平仄。
平仄仄仄平,平平仄平仄。
平仄仄平仄,○平平仄仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。

奉和登骊山高顶寓目应制 (fèng hé dēng lí shān gāo dǐng yù mù yìng zhì)

朝代:唐    作者: 李乂

崖巘万寻悬,居高敞御筵。
行戈疑驻日,步辇若登天。
城阙雾中近,关河云外连。
谬陪登岱驾,欣奉济汾篇。

平仄平平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平○仄。
仄仄仄仄平,平仄仄○仄。
仄平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄仄仄平,平平仄○仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄仄。
仄仄平平○,仄平○平仄。
仄平平仄仄,平仄平平仄。
仄仄平仄○,平○仄○仄。
仄○○仄仄,仄仄○仄仄。
平仄仄○平,仄平仄仄仄。
平平平仄○,平仄仄平仄。
平仄平仄○,仄平平仄仄。
仄平平平○,仄仄仄平仄。
平仄仄仄平,平平仄平仄。
平仄仄平仄,○平平仄仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。

句 其六 (jù qí liù)

朝代:宋    作者: 宋太宗

奉使南游多好景。

平仄平平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平○仄。
仄仄仄仄平,平仄仄○仄。
仄平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄仄仄平,平平仄○仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄仄。
仄仄平平○,仄平○平仄。
仄平平仄仄,平仄平平仄。
仄仄平仄○,平○仄○仄。
仄○○仄仄,仄仄○仄仄。
平仄仄○平,仄平仄仄仄。
平平平仄○,平仄仄平仄。
平仄平仄○,仄平平仄仄。
仄平平平○,仄仄仄平仄。
平仄仄仄平,平平仄平仄。
平仄仄平仄,○平平仄仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。

奉陪颜使君真卿登岘山送张侍御严归台 (fèng péi yán shǐ jūn zhēn qīng dēng xiàn shān sòng zhāng shì yù yán guī tái)

朝代:唐    作者: 皎然

岘首千里情,北辕自兹发。
烟霞正登览,簪笔限趋谒。
黄鹤望天衢,白云归帝阙。
客心南浦柳,离思西楼月。
留赏景不延,感时芳易歇。
他晨有山信,一为访林樾。

平仄平平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平○仄。
仄仄仄仄平,平仄仄○仄。
仄平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄仄仄平,平平仄○仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄仄。
仄仄平平○,仄平○平仄。
仄平平仄仄,平仄平平仄。
仄仄平仄○,平○仄○仄。
仄○○仄仄,仄仄○仄仄。
平仄仄○平,仄平仄仄仄。
平平平仄○,平仄仄平仄。
平仄平仄○,仄平平仄仄。
仄平平平○,仄仄仄平仄。
平仄仄仄平,平平仄平仄。
平仄仄平仄,○平平仄仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。

奉酬泉使君寄荔枝子鱼 其一 (fèng chóu quán shǐ jūn jì lì zhī zǐ yú qí yī)

朝代:宋    作者: 韩驹

烂红初擘使君盘,走送柴门色未乾。
着意裁诗终不近,遥怜醉眼若为看。

平仄平平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平○仄。
仄仄仄仄平,平仄仄○仄。
仄平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄仄仄平,平平仄○仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄仄。
仄仄平平○,仄平○平仄。
仄平平仄仄,平仄平平仄。
仄仄平仄○,平○仄○仄。
仄○○仄仄,仄仄○仄仄。
平仄仄○平,仄平仄仄仄。
平平平仄○,平仄仄平仄。
平仄平仄○,仄平平仄仄。
仄平平平○,仄仄仄平仄。
平仄仄仄平,平平仄平仄。
平仄仄平仄,○平平仄仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。

奉使淮南 (fèng shǐ huái nán)

朝代:唐    作者: 李涉

汉使徵兵诏未休,两行旌斾接扬州。
试上高楼望春色,一年风景尽堪愁。

平仄平平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平○仄。
仄仄仄仄平,平仄仄○仄。
仄平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄仄仄平,平平仄○仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄仄。
仄仄平平○,仄平○平仄。
仄平平仄仄,平仄平平仄。
仄仄平仄○,平○仄○仄。
仄○○仄仄,仄仄○仄仄。
平仄仄○平,仄平仄仄仄。
平平平仄○,平仄仄平仄。
平仄平仄○,仄平平仄仄。
仄平平平○,仄仄仄平仄。
平仄仄仄平,平平仄平仄。
平仄仄平仄,○平平仄仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。

登南山塔 (dēng nán shān tǎ)

朝代:宋    作者: 曹棐

平生登塔与登楼,乱尽乡心送尽愁。
试上南山山下塔,依前怀古复悲秋。

平仄平平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平○仄。
仄仄仄仄平,平仄仄○仄。
仄平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄仄仄平,平平仄○仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄仄。
仄仄平平○,仄平○平仄。
仄平平仄仄,平仄平平仄。
仄仄平仄○,平○仄○仄。
仄○○仄仄,仄仄○仄仄。
平仄仄○平,仄平仄仄仄。
平平平仄○,平仄仄平仄。
平仄平仄○,仄平平仄仄。
仄平平平○,仄仄仄平仄。
平仄仄仄平,平平仄平仄。
平仄仄平仄,○平平仄仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。

奉招正仲 (fèng zhāo zhèng zhòng)

朝代:宋    作者: 彭汝砺

槎头鯿熟物且旨,竹叶酒清人可思。
临水登高终日待,此心只有楚山知。

平仄平平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平○仄。
仄仄仄仄平,平仄仄○仄。
仄平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄仄仄平,平平仄○仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄仄。
仄仄平平○,仄平○平仄。
仄平平仄仄,平仄平平仄。
仄仄平仄○,平○仄○仄。
仄○○仄仄,仄仄○仄仄。
平仄仄○平,仄平仄仄仄。
平平平仄○,平仄仄平仄。
平仄平仄○,仄平平仄仄。
仄平平平○,仄仄仄平仄。
平仄仄仄平,平平仄平仄。
平仄仄平仄,○平平仄仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。

过草堂望终南山 (guò cǎo táng wàng zhōng nán shān)

朝代:宋    作者: 梅泽

两峰高插碧天寒,虽得春风雪未乾。
谢屐自忘登览倦,草堂终日凭栏杆。

平仄平平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平○仄。
仄仄仄仄平,平仄仄○仄。
仄平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄仄仄平,平平仄○仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄仄。
仄仄平平○,仄平○平仄。
仄平平仄仄,平仄平平仄。
仄仄平仄○,平○仄○仄。
仄○○仄仄,仄仄○仄仄。
平仄仄○平,仄平仄仄仄。
平平平仄○,平仄仄平仄。
平仄平仄○,仄平平仄仄。
仄平平平○,仄仄仄平仄。
平仄仄仄平,平平仄平仄。
平仄仄平仄,○平平仄仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。