tóng zhāng bǎi zǐ wēi zǐ jì zǐ zhì zǐ wén zǐ lù jí zhī shí zǐ zhèng jiā dì fǔ xiǎo zǐ pán guò mǎ qīng sǒu zhāi yīng táo yǐ wàn kē yún yuán yà xǔ tóng fēn fù dé xǔ zì
同张伯子威子季子雉子闻子陆及之时子政家弟辅小子盘过马清叟摘樱桃以万颗匀圆讶许同分赋得许字 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 章甫 (zhāng fǔ)

南城有隠居,静退我所与。
两穷成邂逅,一笑同出处。
翛然五亩园,耕种了寒暑。
朱樱前日栽,茂密已如许。
今岁风雨时,高枝垫难举。
喜我领客来,柴关不我拒。
倒衣出逢迎,扫地客燕醑。
童奴罢守卫,徒驭先含咀。
肴核既杂陈,少长咸以序。
堆盘火齐红,磊落照尊俎。
眼明爱匀圆,酒兴莫能御。
吾俦既属餍,亦欲相就语。
西邻老禅伯,携茗复来煮。
放怀谁主宾,剧论忘尔汝。
题名污墙壁,分韵索毫楮。
月出未忍还,不记城闉阻。
懽呼重攀折,璀璨满筐筥。
行歌惊路人,归遗诧儿女。
明年更强健,载酒宁无侣。
但恐座上客,相望各吴楚。

平平仄仄平,仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄仄平,平仄○平仄。
平平平仄○,仄仄仄○仄。
平仄平仄平,平平仄○仄。
仄仄仄仄平,○平仄仄仄。
仄○仄平○,仄仄仄○仄。
平平仄仄仄,平仄平平仄。
平仄仄仄平,仄○平仄仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,仄○仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄○仄仄。
平平仄○仄,平仄仄平仄。
仄平平仄平,仄○仄仄仄。
○平仄平仄,○仄仄○仄。
仄仄仄仄平,仄仄平平仄。
平平○平○,仄仄仄平仄。
○平平仄平,平○仄平仄。
平平○平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄仄仄,○仄仄平仄。

nán chéng yǒu yǐn jū , jìng tuì wǒ suǒ yǔ 。
liǎng qióng chéng xiè hòu , yī xiào tóng chū chù 。
xiāo rán wǔ mǔ yuán , gēng chóng le hán shǔ 。
zhū yīng qián rì zāi , mào mì yǐ rú xǔ 。
jīn suì fēng yǔ shí , gāo zhī diàn nán jǔ 。
xǐ wǒ lǐng kè lái , chuán guān bù wǒ jù 。
dǎo yī chū féng yíng , sǎo dì kè yàn xǔ 。
tóng nú bà shǒu wèi , tú yù xiān hán zuǐ 。
yáo hé jì zá chén , shǎo cháng xián yǐ xù 。
duī pán huǒ qí hóng , lěi luò zhào zūn zǔ 。
yǎn míng ài yún yuán , jiǔ xìng mò néng yù 。
wú chóu jì shǔ yàn , yì yù xiāng jiù yǔ 。
xī lín lǎo chán bǎi , xié míng fù lái zhǔ 。
fàng huái shuí zhǔ bīn , jù lùn wàng ěr rǔ 。
tí míng wū qiáng bì , fēn yùn suǒ háo chǔ 。
yuè chū wèi rěn huán , bù jì chéng yīn zǔ 。
huān hū chóng pān zhé , cuǐ càn mǎn kuāng jǔ 。
xíng gē jīng lù rén , guī yí chà ér nǚ 。
míng nián gèng qiáng jiàn , zǎi jiǔ níng wú lǚ 。
dàn kǒng zuò shàng kè , xiāng wàng gè wú chǔ 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

南城有一个隐居者,他安静地退隐在我所居住的地方。
我们两位贫困人偶然相遇,一笑之间就觉得彼此有缘。
他在南城拥有五亩园地,辛勤耕种着,不论是寒冷还是炎热。
前几天,他种下了朱樱树,如今已经茂密得令人赞叹。
但今年的风雨来临,高高的树枝太高难以取下。
我喜欢带着客人去拜访他,他从不推辞,热情地迎接我们。
他穿着倒衣出来迎接,清扫地面,招待客人享用燕醑美酒。
童奴们不再履行侍奉的职责,而是自由自在地享受着美酒。
宴席上摆满了各种美味的食物,老少各自有序地坐着。
火盘燃起,火焰冲天,光芒照亮着酒尊和酒俎。
我们的眼睛明亮,爱着圆满的酒杯,却无法抵挡酒劲的冲击。
我们一同饱食之后,也想相互交谈。
他的西邻是位老禅师,带着茶叶又来到这里为我们煮茶。
我们放下一切束缚,谁都不分主客,不再谈论世俗的事情。
我们在墙壁上题名,用韵文寻找毫纸。
月亮升起,我们不舍离去,也不记得城门关闭的阻拦。
欢呼着重攀树上的果实,灿烂的果篮满满当当。
我们行走歌唱,惊动路人,回家留下的却是儿女的疑惑。
明年我们身体更为健壮,举杯独饮也无伴。
只是担心座上的客人,他们会来自各个吴楚之地,或许无法再相聚。
全诗描绘了主人公与南城的隐居者相遇交往的情景。他们一同品尝美酒、食物,欢乐地度过时光。诗中透露着友情与禅意,表现出隐士的生活态度和心境,讴歌了淡泊名利、享受自然、欢聚一堂的美好情景。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者章甫介绍:🔈

章甫,字冠之,自号转庵、易足居士、饶州鄱阳(今江西波阳)人。早年曾应科举,後以诗游士大夫间,与韩元吉、陆游、张孝祥等多有唱和。陆游《入蜀记》乾道二年(一一六六)八月二十八日有“同章冠之秀才甫登石镜亭,访黄鹤楼”、“复与冠之出汉阳门游仙洞”记事,略可知其时代游踪。有《易足居士自鸣集》十五卷(《直斋书录解题》卷二○,《贵耳集》作十卷),已佚。清四库馆臣据《永乐大典》辑爲六卷。事见本集有关诗作。 章甫诗,以影印文渊阁《四库全书·自鸣集》爲底本,校以《豫章丛书》所收近人胡思敬刊本(简称豫章本)。新辑集外诗附于卷末。 查看更多>>

章甫的诗:

相关诗词:

野人送朱樱 (yě rén sòng zhū yīng)

朝代:唐    作者: 杜甫

西蜀樱桃也自红,野人相赠满筠笼。
数回细写愁仍破,万颗匀圆讶许同。
忆昨赐沾门下省,退朝擎出大明宫。
金盘玉筯无消息,此日尝新任转蓬。

平平仄仄平,仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄仄平,平仄○平仄。
平平平仄○,仄仄仄○仄。
平仄平仄平,平平仄○仄。
仄仄仄仄平,○平仄仄仄。
仄○仄平○,仄仄仄○仄。
平平仄仄仄,平仄平平仄。
平仄仄仄平,仄○平仄仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,仄○仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄○仄仄。
平平仄○仄,平仄仄平仄。
仄平平仄平,仄○仄仄仄。
○平仄平仄,○仄仄○仄。
仄仄仄仄平,仄仄平平仄。
平平○平○,仄仄仄平仄。
○平平仄平,平○仄平仄。
平平○平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄仄仄,○仄仄平仄。

咏物 赞美 农民

送阎少隠同其弟伯子宣子赴试淮南为一月之别某以病起不及饯送为三绝 其三 (sòng yán shǎo yǐn tóng qí dì bǎi zǐ xuān zǐ fù shì huái nán wèi yī yuè zhī bié mǒu yǐ bìng qǐ bù jí jiàn sòng wèi sān jué qí sān)

朝代:宋    作者: 仲并

扛鼎拔山谁长雄,八千号数夸江东。
公家子弟又可用,要与父兄成大功。

平平仄仄平,仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄仄平,平仄○平仄。
平平平仄○,仄仄仄○仄。
平仄平仄平,平平仄○仄。
仄仄仄仄平,○平仄仄仄。
仄○仄平○,仄仄仄○仄。
平平仄仄仄,平仄平平仄。
平仄仄仄平,仄○平仄仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,仄○仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄○仄仄。
平平仄○仄,平仄仄平仄。
仄平平仄平,仄○仄仄仄。
○平仄平仄,○仄仄○仄。
仄仄仄仄平,仄仄平平仄。
平平○平○,仄仄仄平仄。
○平平仄平,平○仄平仄。
平平○平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄仄仄,○仄仄平仄。

樱桃 (yīng táo)

朝代:宋    作者: 许及之

苦笋恰相逢,匀圆得许红。
荐新存古意,驱鸟念园公。

平平仄仄平,仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄仄平,平仄○平仄。
平平平仄○,仄仄仄○仄。
平仄平仄平,平平仄○仄。
仄仄仄仄平,○平仄仄仄。
仄○仄平○,仄仄仄○仄。
平平仄仄仄,平仄平平仄。
平仄仄仄平,仄○平仄仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,仄○仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄○仄仄。
平平仄○仄,平仄仄平仄。
仄平平仄平,仄○仄仄仄。
○平仄平仄,○仄仄○仄。
仄仄仄仄平,仄仄平平仄。
平平○平○,仄仄仄平仄。
○平平仄平,平○仄平仄。
平平○平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄仄仄,○仄仄平仄。

和人乞朱樱十首 其三 (hé rén qǐ zhū yīng shí shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 廖行之

当年上苑得殊观,尔许匀圆讶走盘。
容易香山白居士,漫同樊素等闲看。

平平仄仄平,仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄仄平,平仄○平仄。
平平平仄○,仄仄仄○仄。
平仄平仄平,平平仄○仄。
仄仄仄仄平,○平仄仄仄。
仄○仄平○,仄仄仄○仄。
平平仄仄仄,平仄平平仄。
平仄仄仄平,仄○平仄仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,仄○仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄○仄仄。
平平仄○仄,平仄仄平仄。
仄平平仄平,仄○仄仄仄。
○平仄平仄,○仄仄○仄。
仄仄仄仄平,仄仄平平仄。
平平○平○,仄仄仄平仄。
○平平仄平,平○仄平仄。
平平○平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄仄仄,○仄仄平仄。

赵果州之子年十四能作大字果州自荆南以诗寄予命书之字画老成异日必名家因赠以诗 (zhào guǒ zhōu zhī zǐ nián shí sì néng zuò dà zì guǒ zhōu zì jīng nán yǐ shī jì yǔ mìng shū zhī zì huà lǎo chéng yì rì bì míng jiā yīn zèng yǐ shī)

朝代:宋    作者: 王十朋

子政平生宜谅闻,故应有子嗣清芬。
读书行见破万卷,识字岂惟能八分。
年少便宜观上国,诗成真可张吾军。
校雠异日居天禄,玉叶金枝有子云。

平平仄仄平,仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄仄平,平仄○平仄。
平平平仄○,仄仄仄○仄。
平仄平仄平,平平仄○仄。
仄仄仄仄平,○平仄仄仄。
仄○仄平○,仄仄仄○仄。
平平仄仄仄,平仄平平仄。
平仄仄仄平,仄○平仄仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,仄○仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄○仄仄。
平平仄○仄,平仄仄平仄。
仄平平仄平,仄○仄仄仄。
○平仄平仄,○仄仄○仄。
仄仄仄仄平,仄仄平平仄。
平平○平○,仄仄仄平仄。
○平平仄平,平○仄平仄。
平平○平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄仄仄,○仄仄平仄。

东坡公以种松法授都梁杜子师并为作诗子师求余同赋 其三 (dōng pō gōng yǐ zhòng sōng fǎ shòu dōu liáng dù zǐ shī bìng wèi zuò shī zǐ shī qiú yú tóng fù qí sān)

朝代:宋    作者: 晁补之

佩牛未敢邀君出,射虎何当许我从。
要看堂堂冠剑叟,苍然十万甲夫中。

平平仄仄平,仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄仄平,平仄○平仄。
平平平仄○,仄仄仄○仄。
平仄平仄平,平平仄○仄。
仄仄仄仄平,○平仄仄仄。
仄○仄平○,仄仄仄○仄。
平平仄仄仄,平仄平平仄。
平仄仄仄平,仄○平仄仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,仄○仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄○仄仄。
平平仄○仄,平仄仄平仄。
仄平平仄平,仄○仄仄仄。
○平仄平仄,○仄仄○仄。
仄仄仄仄平,仄仄平平仄。
平平○平○,仄仄仄平仄。
○平平仄平,平○仄平仄。
平平○平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄仄仄,○仄仄平仄。

题星子县黄宰世高问政堂 (tí xīng zǐ xiàn huáng zǎi shì gāo wèn zhèng táng)

朝代:宋    作者: 杨万里

黄子侬故人,危子侬门生。
向来同登漱玉亭,银河洗面醉不醒。
四年二子不见面,过眼光阴掣飞电。
今晨忽得问政碑,黄子作堂危子词。
危子笔力乃尔进,黄子佳政不须问。
寄言二子各努力,古人也是人作得。

平平仄仄平,仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄仄平,平仄○平仄。
平平平仄○,仄仄仄○仄。
平仄平仄平,平平仄○仄。
仄仄仄仄平,○平仄仄仄。
仄○仄平○,仄仄仄○仄。
平平仄仄仄,平仄平平仄。
平仄仄仄平,仄○平仄仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,仄○仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄○仄仄。
平平仄○仄,平仄仄平仄。
仄平平仄平,仄○仄仄仄。
○平仄平仄,○仄仄○仄。
仄仄仄仄平,仄仄平平仄。
平平○平○,仄仄仄平仄。
○平平仄平,平○仄平仄。
平平○平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄仄仄,○仄仄平仄。

黄杨 (huáng yáng)

朝代:宋    作者: 王十朋

嘉彼黄杨,鬰焉其苍。
匪瓮而圆,匪盖而张。
百干同根,森如弟昆。
千枝其子,万叶其孙。
惟此黄杨,先子所植。
草木有义,先子之德。
愿言我家,兄弟子孙。
如此嘉树,永为义门。

平平仄仄平,仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄仄平,平仄○平仄。
平平平仄○,仄仄仄○仄。
平仄平仄平,平平仄○仄。
仄仄仄仄平,○平仄仄仄。
仄○仄平○,仄仄仄○仄。
平平仄仄仄,平仄平平仄。
平仄仄仄平,仄○平仄仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,仄○仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄○仄仄。
平平仄○仄,平仄仄平仄。
仄平平仄平,仄○仄仄仄。
○平仄平仄,○仄仄○仄。
仄仄仄仄平,仄仄平平仄。
平平○平○,仄仄仄平仄。
○平平仄平,平○仄平仄。
平平○平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄仄仄,○仄仄平仄。

送阎少隠同其弟伯子宣子赴试淮南为一月之别某以病起不及饯送为三绝 其二 (sòng yán shǎo yǐn tóng qí dì bǎi zǐ xuān zǐ fù shì huái nán wèi yī yuè zhī bié mǒu yǐ bìng qǐ bù jí jiàn sòng wèi sān jué qí èr)

朝代:宋    作者: 仲并

街头日夜催槐黄,去去归帆如许忙。
我病公行欠巵酒,少迟饮至共传觞。

平平仄仄平,仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄仄平,平仄○平仄。
平平平仄○,仄仄仄○仄。
平仄平仄平,平平仄○仄。
仄仄仄仄平,○平仄仄仄。
仄○仄平○,仄仄仄○仄。
平平仄仄仄,平仄平平仄。
平仄仄仄平,仄○平仄仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,仄○仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄○仄仄。
平平仄○仄,平仄仄平仄。
仄平平仄平,仄○仄仄仄。
○平仄平仄,○仄仄○仄。
仄仄仄仄平,仄仄平平仄。
平平○平○,仄仄仄平仄。
○平平仄平,平○仄平仄。
平平○平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄仄仄,○仄仄平仄。

同伯几过张子范子周兄弟园池 其二 (tóng bǎi jǐ guò zhāng zǐ fàn zǐ zhōu xiōng dì yuán chí qí èr)

朝代:宋    作者: 方回

何处消除半日闲,看朱成碧夜扶还。
定知此意风尘表,能致吾曹水竹间。
孝友门阑佳子弟,承平人物旧湖山。
饮多过量成诗缓,酒醒思之亦厚顔。

平平仄仄平,仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄仄平,平仄○平仄。
平平平仄○,仄仄仄○仄。
平仄平仄平,平平仄○仄。
仄仄仄仄平,○平仄仄仄。
仄○仄平○,仄仄仄○仄。
平平仄仄仄,平仄平平仄。
平仄仄仄平,仄○平仄仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,仄○仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄○仄仄。
平平仄○仄,平仄仄平仄。
仄平平仄平,仄○仄仄仄。
○平仄平仄,○仄仄○仄。
仄仄仄仄平,仄仄平平仄。
平平○平○,仄仄仄平仄。
○平平仄平,平○仄平仄。
平平○平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄仄仄,○仄仄平仄。