hé hán zhàng jì yá bó dà yǎ bìng jiàn jiǎn yùn
和韩丈寄崖簿大雅并见简韵 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 章甫 (zhāng fǔ)

故乡未可归,异县难久留。
海深蛟鳄怒,安得乘桴游。
贫贱岂天意,自不曲如鈎。
吾道未全穷,三岁依贤侯。
小鸡随孔鸾,顾影良可羞。
所喜臭味同,洁己从清修。
迩来苦多病,颇厌淮南州。
援琴操土风,大类南冠囚。
今辰天气佳,和风吹敝裘。
桃李竞顔色,谁能分劣优。
空搅游予心,浩荡生春愁。
新诗忽到手,盛意知难酬。
材生天地间,小大固不侔。
词锋未易当,如以楚伐邹。
玉季更多文,情义还相投。
他年内集时,尚记野人不。

仄平仄仄平,仄○○仄○。
仄○平仄仄,平仄○平平。
平仄仄平仄,仄仄仄○平。
平仄仄平平,○仄平平平。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄仄仄仄平,仄仄○平平。
仄平仄平仄,○仄平平平。
○平○仄平,仄仄平○平。
平平平仄平,○平○仄平。
平仄仄平仄,平平○仄平。
○仄平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平○平。
平平平仄○,仄仄仄仄平。
平平仄仄○,○仄仄仄平。
仄仄○平平,平仄平○平。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。

gù xiāng wèi kě guī , yì xiàn nán jiǔ liú 。
hǎi shēn jiāo è nù , ān dé chéng fú yóu 。
pín jiàn qǐ tiān yì , zì bù qū rú gōu 。
wú dào wèi quán qióng , sān suì yī xián hóu 。
xiǎo jī suí kǒng luán , gù yǐng liáng kě xiū 。
suǒ xǐ chòu wèi tóng , jié jǐ cóng qīng xiū 。
ěr lái kǔ duō bìng , pō yàn huái nán zhōu 。
yuán qín cāo tǔ fēng , dà lèi nán guān qiú 。
jīn chén tiān qì jiā , hé fēng chuī bì qiú 。
táo lǐ jìng yán sè , shuí néng fēn liè yōu 。
kōng jiǎo yóu yǔ xīn , hào dàng shēng chūn chóu 。
xīn shī hū dào shǒu , shèng yì zhī nán chóu 。
cái shēng tiān dì jiān , xiǎo dà gù bù móu 。
cí fēng wèi yì dāng , rú yǐ chǔ fá zōu 。
yù jì gèng duō wén , qíng yì huán xiāng tóu 。
tā nián nèi jí shí , shàng jì yě rén bù 。

和韓丈寄崖簿大雅并見簡韻

—— 章甫

故鄉未可歸,異縣難久留。
海深蛟鱷怒,安得乘桴遊。
貧賤豈天意,自不曲如鈎。
吾道未全窮,三歲依賢侯。
小雞隨孔鸞,顧影良可羞。
所喜臭味同,潔己從清修。
邇來苦多病,頗厭淮南州。
援琴操土風,大類南冠囚。
今辰天氣佳,和風吹敝裘。
桃李競顔色,誰能分劣優。
空攪遊予心,浩蕩生春愁。
新詩忽到手,盛意知難酬。
材生天地間,小大固不侔。
詞鋒未易當,如以楚伐鄒。
玉季更多文,情義還相投。
他年內集時,尚記野人不。

仄平仄仄平,仄○○仄○。
仄○平仄仄,平仄○平平。
平仄仄平仄,仄仄仄○平。
平仄仄平平,○仄平平平。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄仄仄仄平,仄仄○平平。
仄平仄平仄,○仄平平平。
○平○仄平,仄仄平○平。
平平平仄平,○平○仄平。
平仄仄平仄,平平○仄平。
○仄平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平○平。
平平平仄○,仄仄仄仄平。
平平仄仄○,○仄仄仄平。
仄仄○平平,平仄平○平。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。

gù xiāng wèi kě guī , yì xiàn nán jiǔ liú 。
hǎi shēn jiāo è nù , ān dé chéng fú yóu 。
pín jiàn qǐ tiān yì , zì bù qū rú gōu 。
wú dào wèi quán qióng , sān suì yī xián hóu 。
xiǎo jī suí kǒng luán , gù yǐng liáng kě xiū 。
suǒ xǐ chòu wèi tóng , jié jǐ cóng qīng xiū 。
ěr lái kǔ duō bìng , pō yàn huái nán zhōu 。
yuán qín cāo tǔ fēng , dà lèi nán guān qiú 。
jīn chén tiān qì jiā , hé fēng chuī bì qiú 。
táo lǐ jìng yán sè , shuí néng fēn liè yōu 。
kōng jiǎo yóu yǔ xīn , hào dàng shēng chūn chóu 。
xīn shī hū dào shǒu , shèng yì zhī nán chóu 。
cái shēng tiān dì jiān , xiǎo dà gù bù móu 。
cí fēng wèi yì dāng , rú yǐ chǔ fá zōu 。
yù jì gèng duō wén , qíng yì huán xiāng tóu 。
tā nián nèi jí shí , shàng jì yě rén bù 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

故乡已无法归去,异县难以久留。海深处蛟龙鳄鱼怒吼,怎能借着木筏畅游。贫穷卑微岂是命中注定,却并不屈服如鱼钩弯曲。我追求的道路尚未走到尽头,三年来依附于贤明的侯君。小鸡随从孔雀飞翔,却因顾影自愧不如。所欢之事臭味相同,只有洁己身心清修才能得到。近来我备受疾病之苦,颇感艰辛而厌倦淮南州的生活。
抚琴奏土风,犹如南国的囚徒。今日的天气宜人,和风拂过破旧的皮袍。桃花与李花争艳,谁能断定优劣。空荡荡地搅动着游荡者的心,广袤无垠的大地上滋生着春天的忧愁。新的诗篇突然降临,盛情难以报答。才华在天地之间孕育,无论大小皆难以比拟。言辞锋利未必能够击中目标,如同楚国讨伐邹国一般。瑶池之季有更多的文采,情义仍相互呼应。等到将来内集之时,是否还会记得与野人的相识。

总结:

诗人表达了对故乡无法归去、在异地难以久留的痛苦之情,同时抒发了不屈不挠的精神,强调追求清修和洁己的价值。诗中流露出对贤明领袖的依附与追随,以及才华的自豪和不甘平庸。作者以琴音抒发情感,折射内心的忧愁和对美好未来的期许,但又感慨时光荏苒,未来难以预料。整首诗充满了对人生、命运、理想的深刻思考。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者章甫介绍:🔈

章甫,字冠之,自号转庵、易足居士、饶州鄱阳(今江西波阳)人。早年曾应科举,後以诗游士大夫间,与韩元吉、陆游、张孝祥等多有唱和。陆游《入蜀记》乾道二年(一一六六)八月二十八日有“同章冠之秀才甫登石镜亭,访黄鹤楼”、“复与冠之出汉阳门游仙洞”记事,略可知其时代游踪。有《易足居士自鸣集》十五卷(《直斋书录解题》卷二○,《贵耳集》作十卷),已佚。清四库馆臣据《永乐大典》辑爲六卷。事见本集有关诗作。 章甫诗,以影印文渊阁《四库全书·自鸣集》爲底本,校以《豫章丛书》所收近人胡思敬刊本(简称豫章本)。新辑集外诗附于卷末。 查看更多>>

章甫的诗:

相关诗词:

刘簿之婿游以诗来见且持昌甫书和韵答之 (liú bó zhī xù yóu yǐ shī lái jiàn qiě chí chāng fǔ shū hé yùn dá zhī)

朝代:宋    作者: 韩淲

空山落黄叶,天寒鸿雁鸣。
敲门袖诗来,一见喜且惊。
清扬固不凡,雅意方流行。
如天两曜奔,如水百渎倾。
是中有妙寄,冰翁必能名。

仄平仄仄平,仄○○仄○。
仄○平仄仄,平仄○平平。
平仄仄平仄,仄仄仄○平。
平仄仄平平,○仄平平平。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄仄仄仄平,仄仄○平平。
仄平仄平仄,○仄平平平。
○平○仄平,仄仄平○平。
平平平仄平,○平○仄平。
平仄仄平仄,平平○仄平。
○仄平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平○平。
平平平仄○,仄仄仄仄平。
平平仄仄○,○仄仄仄平。
仄仄○平平,平仄平○平。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。

次韵王寺簿所和昌甫句 其三 (cì yùn wáng sì bó suǒ hé chāng fǔ jù qí sān)

朝代:宋    作者: 韩淲

雅志东山事事宜,爱闲幽讨过桥时。
世间儿女那能识,一段风流总是诗。

仄平仄仄平,仄○○仄○。
仄○平仄仄,平仄○平平。
平仄仄平仄,仄仄仄○平。
平仄仄平平,○仄平平平。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄仄仄仄平,仄仄○平平。
仄平仄平仄,○仄平平平。
○平○仄平,仄仄平○平。
平平平仄平,○平○仄平。
平仄仄平仄,平平○仄平。
○仄平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平○平。
平平平仄○,仄仄仄仄平。
平平仄仄○,○仄仄仄平。
仄仄○平平,平仄平○平。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。

贾丈用昂字韵作诗中有见及复用韵奉呈并简徐谢二丈 (jiǎ zhàng yòng áng zì yùn zuò shī zhōng yǒu jiàn jí fù yòng yùn fèng chéng bìng jiǎn xú xiè èr zhàng)

朝代:宋    作者: 赵蕃

人谓先生老,诗坛近一昂。
共知文力健,何有鬓毛霜。
自料才非敌,从今气减狂。
同宗有徐谢,我亦漫窥墙。

仄平仄仄平,仄○○仄○。
仄○平仄仄,平仄○平平。
平仄仄平仄,仄仄仄○平。
平仄仄平平,○仄平平平。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄仄仄仄平,仄仄○平平。
仄平仄平仄,○仄平平平。
○平○仄平,仄仄平○平。
平平平仄平,○平○仄平。
平仄仄平仄,平平○仄平。
○仄平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平○平。
平平平仄○,仄仄仄仄平。
平平仄仄○,○仄仄仄平。
仄仄○平平,平仄平○平。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。

钱丈处和和所寄韩子云约赏梅绝句复用前韵谢之三首 其三 (qián zhàng chù hé hé suǒ jì hán zǐ yún yuē shǎng méi jué jù fù yòng qián yùn xiè zhī sān shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 吴芾

竹符驱我出山来,万事无心付酒杯。
又见江城春到也,伤情却忆故园梅。

仄平仄仄平,仄○○仄○。
仄○平仄仄,平仄○平平。
平仄仄平仄,仄仄仄○平。
平仄仄平平,○仄平平平。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄仄仄仄平,仄仄○平平。
仄平仄平仄,○仄平平平。
○平○仄平,仄仄平○平。
平平平仄平,○平○仄平。
平仄仄平仄,平平○仄平。
○仄平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平○平。
平平平仄○,仄仄仄仄平。
平平仄仄○,○仄仄仄平。
仄仄○平平,平仄平○平。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。

依韵答并州郑大资政见寄 (yī yùn dá bīng zhōu zhèng dà zī zhèng jiàn jì)

朝代:宋    作者: 范仲淹

制节重并汾,淹留又见春。
年高成国老,道在乐天真。
风韵应如旧,精明迥绝伦。
致君心未展,宁是式微人。

仄平仄仄平,仄○○仄○。
仄○平仄仄,平仄○平平。
平仄仄平仄,仄仄仄○平。
平仄仄平平,○仄平平平。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄仄仄仄平,仄仄○平平。
仄平仄平仄,○仄平平平。
○平○仄平,仄仄平○平。
平平平仄平,○平○仄平。
平仄仄平仄,平平○仄平。
○仄平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平○平。
平平平仄○,仄仄仄仄平。
平平仄仄○,○仄仄仄平。
仄仄○平平,平仄平○平。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。

次韵和长文禖祀郊外见寄并呈韩子华 (cì yùn hé cháng wén méi sì jiāo wài jiàn jì bìng chéng hán zǐ huá)

朝代:宋    作者: 梅尧臣

鹁鸪知雨在桑中,雄逐雌飞自不同。
胡粉未生轻蝶白,燕脂先绽野樱红。
高高树里秋千月,猎猎墙头蓓蕾风。
晓下祠坛多寄咏,衣冠方侍大明宫。

仄平仄仄平,仄○○仄○。
仄○平仄仄,平仄○平平。
平仄仄平仄,仄仄仄○平。
平仄仄平平,○仄平平平。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄仄仄仄平,仄仄○平平。
仄平仄平仄,○仄平平平。
○平○仄平,仄仄平○平。
平平平仄平,○平○仄平。
平仄仄平仄,平平○仄平。
○仄平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平○平。
平平平仄○,仄仄仄仄平。
平平仄仄○,○仄仄仄平。
仄仄○平平,平仄平○平。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。

和周次公韵送郑恭叔归城南并简次公 其一 (hé zhōu cì gōng yùn sòng zhèng gōng shū guī chéng nán bìng jiǎn cì gōng qí yī)

朝代:宋    作者: 陈文蔚

三十年前识雅容,蹉跎人事各成翁。
而今头白灯明里,有酒何妨一醉红。

仄平仄仄平,仄○○仄○。
仄○平仄仄,平仄○平平。
平仄仄平仄,仄仄仄○平。
平仄仄平平,○仄平平平。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄仄仄仄平,仄仄○平平。
仄平仄平仄,○仄平平平。
○平○仄平,仄仄平○平。
平平平仄平,○平○仄平。
平仄仄平仄,平平○仄平。
○仄平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平○平。
平平平仄○,仄仄仄仄平。
平平仄仄○,○仄仄仄平。
仄仄○平平,平仄平○平。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。

寄韩仲止主簿 其一 (jì hán zhòng zhǐ zhǔ bó qí yī)

朝代:宋    作者: 赵蕃

旧来绝叹茶山竹,今日重悲南涧泉。
儒雅风流真不愧,两贤真可作三贤。

仄平仄仄平,仄○○仄○。
仄○平仄仄,平仄○平平。
平仄仄平仄,仄仄仄○平。
平仄仄平平,○仄平平平。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄仄仄仄平,仄仄○平平。
仄平仄平仄,○仄平平平。
○平○仄平,仄仄平○平。
平平平仄平,○平○仄平。
平仄仄平仄,平平○仄平。
○仄平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平○平。
平平平仄○,仄仄仄仄平。
平平仄仄○,○仄仄仄平。
仄仄○平平,平仄平○平。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。

次韵同访潘丈 (cì yùn tóng fǎng pān zhàng)

朝代:宋    作者: 韩淲

风流儒雅古难并,自昔从公意气倾。
已觉好诗销永夜,正宜小阁快新晴。
推琴置酒情何适,取帖披图论更精。
当代如斯真可数,一潮烟棹我将行。

仄平仄仄平,仄○○仄○。
仄○平仄仄,平仄○平平。
平仄仄平仄,仄仄仄○平。
平仄仄平平,○仄平平平。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄仄仄仄平,仄仄○平平。
仄平仄平仄,○仄平平平。
○平○仄平,仄仄平○平。
平平平仄平,○平○仄平。
平仄仄平仄,平平○仄平。
○仄平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平○平。
平平平仄○,仄仄仄仄平。
平平仄仄○,○仄仄仄平。
仄仄○平平,平仄平○平。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。

蕙花 (huì huā)

朝代:宋    作者: 赵孟坚

光风荡煖晓晴天,雅有幽香入简编。
寻见野花都不是,山蜂引到石崖边。

仄平仄仄平,仄○○仄○。
仄○平仄仄,平仄○平平。
平仄仄平仄,仄仄仄○平。
平仄仄平平,○仄平平平。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄仄仄仄平,仄仄○平平。
仄平仄平仄,○仄平平平。
○平○仄平,仄仄平○平。
平平平仄平,○平○仄平。
平仄仄平仄,平平○仄平。
○仄平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平○平。
平平平仄○,仄仄仄仄平。
平平仄仄○,○仄仄仄平。
仄仄○平平,平仄平○平。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。