tíng xià qīng shū dài
庭下青书带 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 唐士耻 (táng shì chǐ)

庭下青书带,书带瑞康成。
康成还遁世,行藏理则明。
六经具缣册,儒先效勳绩。
谁知百世下,其功明且亟。
易首纯乾称六龙,六龙御天风云从。
书始唐尧大中世,荡荡如天莫可踪。
诗则二南渊且奥,春秋赏罚王道通。
礼乐灰於秦火酷,然其遗意和且雍。
汉儒掇拾无遗力,兀守章句非从容。
二京之末康成出,六经将出逢此翁。
然而本无超俗姿,犹寄视听於盲聋。
岂如先生一理贯,洞照六籍罗心胸。
历数帝王如一二,天地由我方全功。
仲尼春秋欲成日,麟出鲁郊殊超轶。
孔道大哉虽不用,所感亦大非凡质。
区区一康成,书带瑞已形。
先生非此比,况兹道既行。
当使麟凤辈,杂沓更纵横。

○仄平平仄,平仄仄平平。
平平平仄仄,○○仄仄平。
仄平仄平仄,平平仄平仄。
平平仄仄仄,○平平○仄。
仄仄○平○仄平,仄平仄平平平○。
平仄平平仄○仄,仄仄○平仄仄平。
平仄仄平平○仄,平平仄仄○仄平。
仄仄平平平仄仄,平○○仄○○○。
仄平仄仄平○仄,仄仄平仄平○平。
仄平平仄平平仄,仄平○仄平仄平。
平平仄平平仄平,○仄仄○平平平。
仄○平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄仄○○仄仄,平仄平仄平平平。
仄○平平仄平仄,平仄仄平平平仄。
仄仄仄平平仄仄,仄仄仄仄平平仄。
平平仄平平,平仄仄仄平。
平平平仄仄,仄平仄仄○。
○仄平仄仄,仄仄○仄○。

tíng xià qīng shū dài , shū dài ruì kāng chéng 。
kāng chéng huán dùn shì , xíng cáng lǐ zé míng 。
liù jīng jù jiān cè , rú xiān xiào xūn jì 。
shuí zhī bǎi shì xià , qí gōng míng qiě jí 。
yì shǒu chún qián chēng liù lóng , liù lóng yù tiān fēng yún cóng 。
shū shǐ táng yáo dà zhōng shì , dàng dàng rú tiān mò kě zōng 。
shī zé èr nán yuān qiě ào , chūn qiū shǎng fá wáng dào tōng 。
lǐ yuè huī wū qín huǒ kù , rán qí yí yì hé qiě yōng 。
hàn rú duō shí wú yí lì , wù shǒu zhāng jù fēi cóng róng 。
èr jīng zhī mò kāng chéng chū , liù jīng jiāng chū féng cǐ wēng 。
rán ér běn wú chāo sú zī , yóu jì shì tīng wū máng lóng 。
qǐ rú xiān shēng yī lǐ guàn , dòng zhào liù jí luó xīn xiōng 。
lì shǔ dì wáng rú yī èr , tiān dì yóu wǒ fāng quán gōng 。
zhòng ní chūn qiū yù chéng rì , lín chū lǔ jiāo shū chāo yì 。
kǒng dào dà zāi suī bù yòng , suǒ gǎn yì dà fēi fán zhì 。
qū qū yī kāng chéng , shū dài ruì yǐ xíng 。
xiān shēng fēi cǐ bǐ , kuàng zī dào jì xíng 。
dāng shǐ lín fèng bèi , zá tà gèng zòng héng 。

动物

庭下青書带

—— 唐士恥

庭下青書带,書带瑞康成。
康成還遁世,行藏理則明。
六經具縑冊,儒先效勳績。
誰知百世下,其功明且亟。
易首純乾稱六龍,六龍御天風雲從。
書始唐堯大中世,蕩蕩如天莫可蹤。
詩則二南淵且奧,春秋賞罰王道通。
禮樂灰於秦火酷,然其遺意和且雍。
漢儒掇拾無遺力,兀守章句非從容。
二京之末康成出,六經將出逢此翁。
然而本無超俗姿,猶寄視聽於盲聾。
豈如先生一理貫,洞照六籍羅心胸。
歷數帝王如一二,天地由我方全功。
仲尼春秋欲成日,麟出魯郊殊超軼。
孔道大哉雖不用,所感亦大非凡質。
區區一康成,書带瑞已形。
先生非此比,況茲道既行。
當使麟鳳輩,雜沓更縱橫。

○仄平平仄,平仄仄平平。
平平平仄仄,○○仄仄平。
仄平仄平仄,平平仄平仄。
平平仄仄仄,○平平○仄。
仄仄○平○仄平,仄平仄平平平○。
平仄平平仄○仄,仄仄○平仄仄平。
平仄仄平平○仄,平平仄仄○仄平。
仄仄平平平仄仄,平○○仄○○○。
仄平仄仄平○仄,仄仄平仄平○平。
仄平平仄平平仄,仄平○仄平仄平。
平平仄平平仄平,○仄仄○平平平。
仄○平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄仄○○仄仄,平仄平仄平平平。
仄○平平仄平仄,平仄仄平平平仄。
仄仄仄平平仄仄,仄仄仄仄平平仄。
平平仄平平,平仄仄仄平。
平平平仄仄,仄平仄仄○。
○仄平仄仄,仄仄○仄○。

tíng xià qīng shū dài , shū dài ruì kāng chéng 。
kāng chéng huán dùn shì , xíng cáng lǐ zé míng 。
liù jīng jù jiān cè , rú xiān xiào xūn jì 。
shuí zhī bǎi shì xià , qí gōng míng qiě jí 。
yì shǒu chún qián chēng liù lóng , liù lóng yù tiān fēng yún cóng 。
shū shǐ táng yáo dà zhōng shì , dàng dàng rú tiān mò kě zōng 。
shī zé èr nán yuān qiě ào , chūn qiū shǎng fá wáng dào tōng 。
lǐ yuè huī wū qín huǒ kù , rán qí yí yì hé qiě yōng 。
hàn rú duō shí wú yí lì , wù shǒu zhāng jù fēi cóng róng 。
èr jīng zhī mò kāng chéng chū , liù jīng jiāng chū féng cǐ wēng 。
rán ér běn wú chāo sú zī , yóu jì shì tīng wū máng lóng 。
qǐ rú xiān shēng yī lǐ guàn , dòng zhào liù jí luó xīn xiōng 。
lì shǔ dì wáng rú yī èr , tiān dì yóu wǒ fāng quán gōng 。
zhòng ní chūn qiū yù chéng rì , lín chū lǔ jiāo shū chāo yì 。
kǒng dào dà zāi suī bù yòng , suǒ gǎn yì dà fēi fán zhì 。
qū qū yī kāng chéng , shū dài ruì yǐ xíng 。
xiān shēng fēi cǐ bǐ , kuàng zī dào jì xíng 。
dāng shǐ lín fèng bèi , zá tà gèng zòng héng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

庭下青书带,书带瑞康成。
康成还遁世,行藏理则明。
六经具缣册,儒先效勳绩。
谁知百世下,其功明且亟。
易首纯乾称六龙,六龙御天风云从。
书始唐尧大中世,荡荡如天莫可踪。
诗则二南渊且奥,春秋赏罚王道通。
礼乐灰於秦火酷,然其遗意和且雍。
汉儒掇拾无遗力,兀守章句非从容。
二京之末康成出,六经将出逢此翁。
然而本无超俗姿,犹寄视听於盲聋。
岂如先生一理贯,洞照六籍罗心胸。
历数帝王如一二,天地由我方全功。
仲尼春秋欲成日,麟出鲁郊殊超轶。
孔道大哉虽不用,所感亦大非凡质。
区区一康成,书带瑞已形。
先生非此比,况兹道既行。
当使麟凤辈,杂沓更纵横。
这首诗描绘了康成归隐山林,修身齐家治国平天下的境界。诗人称颂康成对儒家经典的深刻理解和实践,强调他的功德不仅在当下,更会传承百世。通过对易经、诗经、礼乐等经典的引用,表达了儒家学问的博大精深。康成虽不以俗世的姿态示人,却在洞察世情、启迪心智方面大有作为。最后,诗人呼唤未来能够有更多像康成一样的英才,为社会带来积极的改变。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者唐士耻介绍:🔈

唐士耻,字子修,金华(今属浙江)人。仲友次子。以荫入仕,宁宗嘉定至理宗淳佑间,历官吉州、临江、建昌、万安等州军掾属。有《灵岩集》,已佚。清四库馆臣据《永乐大典》辑爲十卷。事见本集有关诗文及清光绪《金华县志》卷九。 唐士耻诗,以影印文渊阁《四库全书·灵岩集》爲底本,校以《续金华丛书》本(简称金华本)。 查看更多>>

唐士耻的诗:

相关诗词:

和文与可洋川园池三十首 书轩 (hé wén yǔ kě yáng chuān yuán chí sān shí shǒu shū xuān)

朝代:宋    作者: 苏轼

雨昏石砚寒云色,风动牙签乱叶声。
庭下已生书带草,使君疑是郑康成。

○仄平平仄,平仄仄平平。
平平平仄仄,○○仄仄平。
仄平仄平仄,平平仄平仄。
平平仄仄仄,○平平○仄。
仄仄○平○仄平,仄平仄平平平○。
平仄平平仄○仄,仄仄○平仄仄平。
平仄仄平平○仄,平平仄仄○仄平。
仄仄平平平仄仄,平○○仄○○○。
仄平仄仄平○仄,仄仄平仄平○平。
仄平平仄平平仄,仄平○仄平仄平。
平平仄平平仄平,○仄仄○平平平。
仄○平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄仄○○仄仄,平仄平仄平平平。
仄○平平仄平仄,平仄仄平平平仄。
仄仄仄平平仄仄,仄仄仄仄平平仄。
平平仄平平,平仄仄仄平。
平平平仄仄,仄平仄仄○。
○仄平仄仄,仄仄○仄○。

春日书事呈历阳县苏仁仲八首 其五 (chūn rì shū shì chéng lì yáng xiàn sū rén zhòng bā shǒu qí wǔ)

朝代:宋    作者: 王之道

公余槐柳转斜日,吏散鸟雀来空庭。
康成书带可人意,坐见茸茸相对青。

○仄平平仄,平仄仄平平。
平平平仄仄,○○仄仄平。
仄平仄平仄,平平仄平仄。
平平仄仄仄,○平平○仄。
仄仄○平○仄平,仄平仄平平平○。
平仄平平仄○仄,仄仄○平仄仄平。
平仄仄平平○仄,平平仄仄○仄平。
仄仄平平平仄仄,平○○仄○○○。
仄平仄仄平○仄,仄仄平仄平○平。
仄平平仄平平仄,仄平○仄平仄平。
平平仄平平仄平,○仄仄○平平平。
仄○平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄仄○○仄仄,平仄平仄平平平。
仄○平平仄平仄,平仄仄平平平仄。
仄仄仄平平仄仄,仄仄仄仄平平仄。
平平仄平平,平仄仄仄平。
平平平仄仄,仄平仄仄○。
○仄平仄仄,仄仄○仄○。

戏书古句题山居 (xì shū gǔ jù tí shān jū)

朝代:宋    作者: 程俱

青山秀色若可餐,卷书饥坐看南山。
乐哉洋洋岩下水,可以乐饥仍洗耳。
石田墝埆不敢荒,时耕带月归带霜。
田中不了麴蘖事,蝉腹且追张子房。

○仄平平仄,平仄仄平平。
平平平仄仄,○○仄仄平。
仄平仄平仄,平平仄平仄。
平平仄仄仄,○平平○仄。
仄仄○平○仄平,仄平仄平平平○。
平仄平平仄○仄,仄仄○平仄仄平。
平仄仄平平○仄,平平仄仄○仄平。
仄仄平平平仄仄,平○○仄○○○。
仄平仄仄平○仄,仄仄平仄平○平。
仄平平仄平平仄,仄平○仄平仄平。
平平仄平平仄平,○仄仄○平平平。
仄○平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄仄○○仄仄,平仄平仄平平平。
仄○平平仄平仄,平仄仄平平平仄。
仄仄仄平平仄仄,仄仄仄仄平平仄。
平平仄平平,平仄仄仄平。
平平平仄仄,仄平仄仄○。
○仄平仄仄,仄仄○仄○。

归途次韵 其五 (guī tú cì yùn qí wǔ)

朝代:宋    作者: 黄彦平

春风乔木浯溪寺,指点溪流问故家。
庭下已无书带草,步头犹有水仙花。

○仄平平仄,平仄仄平平。
平平平仄仄,○○仄仄平。
仄平仄平仄,平平仄平仄。
平平仄仄仄,○平平○仄。
仄仄○平○仄平,仄平仄平平平○。
平仄平平仄○仄,仄仄○平仄仄平。
平仄仄平平○仄,平平仄仄○仄平。
仄仄平平平仄仄,平○○仄○○○。
仄平仄仄平○仄,仄仄平仄平○平。
仄平平仄平平仄,仄平○仄平仄平。
平平仄平平仄平,○仄仄○平平平。
仄○平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄仄○○仄仄,平仄平仄平平平。
仄○平平仄平仄,平仄仄平平平仄。
仄仄仄平平仄仄,仄仄仄仄平平仄。
平平仄平平,平仄仄仄平。
平平平仄仄,仄平仄仄○。
○仄平仄仄,仄仄○仄○。

古断肠曲三十首 其一○ (gǔ duàn cháng qū sān shí shǒu qí yī ○)

朝代:宋    作者: 周端臣

团扇多情手尚携,金风庭砌拒霜开。
断肠一夜西楼雁,不带书来带恨来。

○仄平平仄,平仄仄平平。
平平平仄仄,○○仄仄平。
仄平仄平仄,平平仄平仄。
平平仄仄仄,○平平○仄。
仄仄○平○仄平,仄平仄平平平○。
平仄平平仄○仄,仄仄○平仄仄平。
平仄仄平平○仄,平平仄仄○仄平。
仄仄平平平仄仄,平○○仄○○○。
仄平仄仄平○仄,仄仄平仄平○平。
仄平平仄平平仄,仄平○仄平仄平。
平平仄平平仄平,○仄仄○平平平。
仄○平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄仄○○仄仄,平仄平仄平平平。
仄○平平仄平仄,平仄仄平平平仄。
仄仄仄平平仄仄,仄仄仄仄平平仄。
平平仄平平,平仄仄仄平。
平平平仄仄,仄平仄仄○。
○仄平仄仄,仄仄○仄○。

乞姚花二首 其二 (qǐ yáo huā èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

青春日月鸟飞过,汗简文书山叠重。
乞取好花天上看,宫衣黄带御炉烘。

○仄平平仄,平仄仄平平。
平平平仄仄,○○仄仄平。
仄平仄平仄,平平仄平仄。
平平仄仄仄,○平平○仄。
仄仄○平○仄平,仄平仄平平平○。
平仄平平仄○仄,仄仄○平仄仄平。
平仄仄平平○仄,平平仄仄○仄平。
仄仄平平平仄仄,平○○仄○○○。
仄平仄仄平○仄,仄仄平仄平○平。
仄平平仄平平仄,仄平○仄平仄平。
平平仄平平仄平,○仄仄○平平平。
仄○平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄仄○○仄仄,平仄平仄平平平。
仄○平平仄平仄,平仄仄平平平仄。
仄仄仄平平仄仄,仄仄仄仄平平仄。
平平仄平平,平仄仄仄平。
平平平仄仄,仄平仄仄○。
○仄平仄仄,仄仄○仄○。

戏令狐相 (xì líng hú xiāng)

朝代:唐    作者: 温庭筠

自从元老登庸後,天下诸胡悉带铃。

○仄平平仄,平仄仄平平。
平平平仄仄,○○仄仄平。
仄平仄平仄,平平仄平仄。
平平仄仄仄,○平平○仄。
仄仄○平○仄平,仄平仄平平平○。
平仄平平仄○仄,仄仄○平仄仄平。
平仄仄平平○仄,平平仄仄○仄平。
仄仄平平平仄仄,平○○仄○○○。
仄平仄仄平○仄,仄仄平仄平○平。
仄平平仄平平仄,仄平○仄平仄平。
平平仄平平仄平,○仄仄○平平平。
仄○平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄仄○○仄仄,平仄平仄平平平。
仄○平平仄平仄,平仄仄平平平仄。
仄仄仄平平仄仄,仄仄仄仄平平仄。
平平仄平平,平仄仄仄平。
平平平仄仄,仄平仄仄○。
○仄平仄仄,仄仄○仄○。

熊使君垂和漫兴诗次答四首 其三 (xióng shǐ jūn chuí hé màn xīng shī cì dá sì shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 汪藻

闭门多睡少经行,随分匏尊泻独清。
庭下若生书带草,前身即是郑康成。

○仄平平仄,平仄仄平平。
平平平仄仄,○○仄仄平。
仄平仄平仄,平平仄平仄。
平平仄仄仄,○平平○仄。
仄仄○平○仄平,仄平仄平平平○。
平仄平平仄○仄,仄仄○平仄仄平。
平仄仄平平○仄,平平仄仄○仄平。
仄仄平平平仄仄,平○○仄○○○。
仄平仄仄平○仄,仄仄平仄平○平。
仄平平仄平平仄,仄平○仄平仄平。
平平仄平平仄平,○仄仄○平平平。
仄○平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄仄○○仄仄,平仄平仄平平平。
仄○平平仄平仄,平仄仄平平平仄。
仄仄仄平平仄仄,仄仄仄仄平平仄。
平平仄平平,平仄仄仄平。
平平平仄仄,仄平仄仄○。
○仄平仄仄,仄仄○仄○。

水仙二首 其一 (shuǐ xiān èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 项安世

川后冰幢下碧湍,玉妃前导驾青鸾。
素罗襦下青罗带,碧玉簪头白玉丹。

○仄平平仄,平仄仄平平。
平平平仄仄,○○仄仄平。
仄平仄平仄,平平仄平仄。
平平仄仄仄,○平平○仄。
仄仄○平○仄平,仄平仄平平平○。
平仄平平仄○仄,仄仄○平仄仄平。
平仄仄平平○仄,平平仄仄○仄平。
仄仄平平平仄仄,平○○仄○○○。
仄平仄仄平○仄,仄仄平仄平○平。
仄平平仄平平仄,仄平○仄平仄平。
平平仄平平仄平,○仄仄○平平平。
仄○平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄仄○○仄仄,平仄平仄平平平。
仄○平平仄平仄,平仄仄平平平仄。
仄仄仄平平仄仄,仄仄仄仄平平仄。
平平仄平平,平仄仄仄平。
平平平仄仄,仄平仄仄○。
○仄平仄仄,仄仄○仄○。

(jì)

朝代:宋    作者: 释圆济

雨过山青,云开月白。
带雪寒松,摇风庭柏。

○仄平平仄,平仄仄平平。
平平平仄仄,○○仄仄平。
仄平仄平仄,平平仄平仄。
平平仄仄仄,○平平○仄。
仄仄○平○仄平,仄平仄平平平○。
平仄平平仄○仄,仄仄○平仄仄平。
平仄仄平平○仄,平平仄仄○仄平。
仄仄平平平仄仄,平○○仄○○○。
仄平仄仄平○仄,仄仄平仄平○平。
仄平平仄平平仄,仄平○仄平仄平。
平平仄平平仄平,○仄仄○平平平。
仄○平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄仄○○仄仄,平仄平仄平平平。
仄○平平仄平仄,平仄仄平平平仄。
仄仄仄平平仄仄,仄仄仄仄平平仄。
平平仄平平,平仄仄仄平。
平平平仄仄,仄平仄仄○。
○仄平仄仄,仄仄○仄○。