tí zhòng xiōng hé zhòng huà hǔ tú
题仲兄和仲画虎图 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 刘才邵 (liú cái shào)

寒云韬日风摇山,鹘鵃鸣噪飞复还。
黄茅枯木转萧瑟,有虎引子来其间。
一儿尽有食牛气,跑空人立肩侵耳。
一儿就乳方低身,只欲搀前不知跪。
大虎垂头蹲更促,吐舌宛如牛舐犊。
岂知爱子物皆然,但教生狞贪兽肉。
原注退之城南联,句云心贪敌无勍。
从来倚伏理难齐,一朝力尽还悲啼。
攫头衔尾遭熊豹,有眼谁云百步威。
君家画轴虽填委,难似此图有深旨。
欲令观者知观身,不在丹青畦径里。
君不见汉家豪夺聚敛臣,乘时击断屠齐民。
磨牙利吻事膏血,千载想见犹酸辛。
深文厚敛虽同苦,以酷视贪不犹愈。
可怜当路尽豺狼,独使甯成名乳虎。

平平平仄平○平,仄平平仄平仄平。
平平平仄仄平仄,仄仄仄仄平○○。
仄平?仄仄平仄,平○平仄平平仄。
仄平仄仄平平平,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平平○仄,仄仄仄○平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄○平平平仄仄。
平仄仄平平平平,仄平平平仄平平。
○平仄仄仄○平,仄平仄仄平平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄平○仄,○仄仄平仄○仄。
仄仄○仄平○平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄仄平平仄仄仄平,○平仄仄平平平。
○平仄仄仄○仄,平仄仄仄○平平。
○平仄仄平平仄,仄仄仄平仄○仄。
仄平○仄仄平平,仄仄平平平仄仄。

hán yún tāo rì fēng yáo shān , hú zhōu míng zào fēi fù huán 。
huáng máo kū mù zhuǎn xiāo sè , yǒu hǔ yǐn zǐ lái qí jiān 。
yī ér jìn yǒu shí niú qì , pǎo kōng rén lì jiān qīn ěr 。
yī ér jiù rǔ fāng dī shēn , zhī yù chān qián bù zhī guì 。
dà hǔ chuí tóu dūn gèng cù , tǔ shé wǎn rú niú shì dú 。
qǐ zhī ài zǐ wù jiē rán , dàn jiào shēng níng tān shòu ròu 。
yuán zhù tuì zhī chéng nán lián , jù yún xīn tān dí wú qíng 。
cóng lái yǐ fú lǐ nán qí , yī cháo lì jìn huán bēi tí 。
jué tóu xián wěi zāo xióng bào , yǒu yǎn shuí yún bǎi bù wēi 。
jūn jiā huà zhóu suī tián wěi , nán sì cǐ tú yǒu shēn zhǐ 。
yù lìng guān zhě zhī guān shēn , bù zài dān qīng qí jìng lǐ 。
jūn bù jiàn hàn jiā háo duó jù liǎn chén , chéng shí jī duàn tú qí mín 。
mó yá lì wěn shì gāo xuè , qiān zǎi xiǎng jiàn yóu suān xīn 。
shēn wén hòu liǎn suī tóng kǔ , yǐ kù shì tān bù yóu yù 。
kě lián dāng lù jìn chuán láng , dú shǐ níng chéng míng rǔ hǔ 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
寒冷的云彩隐藏着太阳,风摇摆着山峦,猎鹰鸟高声啼叫,飞翔着又归还。黄茅枯木转而凋零,风声凄迷,一只老虎引着幼崽走进其中。一个孩子气势汹汹地夺取了牛的食物,奔跑的人无可奈何,只能侧身躲闪,肩膀被撞得剧痛入耳。另一个孩子刚喝完奶便屈身弯腰,只想抓住前面的东西却不知该跪下来。大虎低头蹲伏得更加紧凑,吐出舌头,仿佛是牛在舔拭小牛犊。可惜他们并不明白,爱子对待物品皆是如此,却被教导着嗜贪肉食的兽性。原文注解称退避到城南结盟,意指内心贪求战胜敌人却没有勇气。从古至今,依靠侵略的理由难以相互调和,一旦力量耗尽便会悲伤哀哭。像野兽攫头咬尾般,遭遇熊豹的围攻,哪里还有百步之威的风采。你难以见到任何一幅画卷比得上这幅深刻的图画。希望让观者明白观照自身,而不是局限在丹青的畦径之中。难道你不知道,汉朝的权贵抢夺和聚敛百姓财富,乘时残害战国齐国的百姓吗?他们咬紧獠牙,将无辜者的血膏榨取殆尽,千载之后,我们仍然想象着那苦涩辛酸的画面。尽管文辞高深隐晦,但厚积薄发的罪行虽然相同,却难以与残忍的贪婪相提并论。可怜那些在路上走着的人们成了豺狼之食,唯有将军甯成却能成为名震天下的虎儿。

赏析:这首诗《题仲兄和仲画虎图》是刘才邵创作的,通过绘画的方式描绘了一幅画中的虎图,同时也反映出社会的现实和深刻的寓意。
首先,诗中以生动的笔墨描绘了虎的形象,虎威凛凛,各种动作栩栩如生,充满了生气。作者以生动的语言描述了虎的动态,使读者仿佛看到了画中的虎。这部分可以标签为“咏物”。
其次,诗中通过虎的形象,抒发了对社会现实的关切。作者提到了一个孩子尽管有食物,却在虎前跪拜,这暗示着社会中的不公和贪婪。这部分可以标签为“社会寓意”。
最后,诗中还反映了作者对贪婪和权力的批判,以及对勇敢和正义的歌颂。虽然深文厚敛者和贪婪者同样受苦,但诗中表现出对贪婪者的鄙视,以及对正义的坚守和崇尚。这部分可以标签为“寓意”。
总的来说,这首诗通过描绘虎图,反映了社会现实和深刻的寓意,以及对正义和勇敢的赞颂,堪称一篇有深度的古诗佳作。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者刘才邵介绍:🔈

刘才邵(一○八六~一一五七),字美中,自号檆溪居士,吉州庐陵(今江西吉安)人。徽宗大观三年(一一○九),上舍释褐,时年二十四,调赣、汝二州教授,湖北提举学事管干文字。宣和二年(一一二○),中宏词科,迁司农寺丞。钦宗靖康元年(一一二六),迁校书郎。高宗即位,乞养亲闲居十年。以御史中丞廖刚荐,爲秘书丞,迁吏部员外郎、典侍右选事。绍兴十一年(一一四一),迁军器监丞。十四年,由起居舍人擢中书舍人,兼权直学士院(《宋会要辑稿》职官七○之二八)。以忤秦桧,出知漳州,官满奉祠。二十五年桧卒,召拜工部侍郎兼直学士院,寻权吏部尚书。以疾请祠,卒年七十二。有《檆溪居士集》二十二卷,已佚。清四库馆臣据《永乐大典》辑... 查看更多>>

刘才邵的诗:

相关诗词:

题杨仲谦走马牵犬图郑某画 (tí yáng zhòng qiān zǒu mǎ qiān quǎn tú zhèng mǒu huà)

朝代:宋    作者: 方回

渥生汉马真龙种,旅献周獒敌虎威。
时节太平哄花柳,平川牵鞚走如飞。

平平平仄平○平,仄平平仄平仄平。
平平平仄仄平仄,仄仄仄仄平○○。
仄平?仄仄平仄,平○平仄平平仄。
仄平仄仄平平平,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平平○仄,仄仄仄○平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄○平平平仄仄。
平仄仄平平平平,仄平平平仄平平。
○平仄仄仄○平,仄平仄仄平平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄平○仄,○仄仄平仄○仄。
仄仄○仄平○平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄仄平平仄仄仄平,○平仄仄平平平。
○平仄仄仄○仄,平仄仄仄○平平。
○平仄仄平平仄,仄仄仄平仄○仄。
仄平○仄仄平平,仄仄平平平仄仄。

动物

题张几仲所藏醉道士图二首 其一 (tí zhāng jǐ zhòng suǒ cáng zuì dào shì tú èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 陆游

千载风流贺季真,画图髣髴见精神。
迩来祭酒皆巫祝,眼底难逢此辈人。

平平平仄平○平,仄平平仄平仄平。
平平平仄仄平仄,仄仄仄仄平○○。
仄平?仄仄平仄,平○平仄平平仄。
仄平仄仄平平平,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平平○仄,仄仄仄○平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄○平平平仄仄。
平仄仄平平平平,仄平平平仄平平。
○平仄仄仄○平,仄平仄仄平平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄平○仄,○仄仄平仄○仄。
仄仄○仄平○平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄仄平平仄仄仄平,○平仄仄平平平。
○平仄仄仄○仄,平仄仄仄○平平。
○平仄仄平平仄,仄仄仄平仄○仄。
仄平○仄仄平平,仄仄平平平仄仄。

送十二兄还江西 (sòng shí èr xiōng huán jiāng xī)

朝代:宋    作者: 孔武仲

匣有青萍笥有书,西风只影渡江湖。
剩收岳麓春前景,冩入新诗胜画图。

平平平仄平○平,仄平平仄平仄平。
平平平仄仄平仄,仄仄仄仄平○○。
仄平?仄仄平仄,平○平仄平平仄。
仄平仄仄平平平,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平平○仄,仄仄仄○平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄○平平平仄仄。
平仄仄平平平平,仄平平平仄平平。
○平仄仄仄○平,仄平仄仄平平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄平○仄,○仄仄平仄○仄。
仄仄○仄平○平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄仄平平仄仄仄平,○平仄仄平平平。
○平仄仄仄○仄,平仄仄仄○平平。
○平仄仄平平仄,仄仄仄平仄○仄。
仄平○仄仄平平,仄仄平平平仄仄。

(jù)

朝代:宋    作者: 林仲雨

万事不成嗟画虎,一官那得似驱羊。

平平平仄平○平,仄平平仄平仄平。
平平平仄仄平仄,仄仄仄仄平○○。
仄平?仄仄平仄,平○平仄平平仄。
仄平仄仄平平平,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平平○仄,仄仄仄○平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄○平平平仄仄。
平仄仄平平平平,仄平平平仄平平。
○平仄仄仄○平,仄平仄仄平平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄平○仄,○仄仄平仄○仄。
仄仄○仄平○平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄仄平平仄仄仄平,○平仄仄平平平。
○平仄仄仄○仄,平仄仄仄○平平。
○平仄仄平平仄,仄仄仄平仄○仄。
仄平○仄仄平平,仄仄平平平仄仄。

和子瞻题文周翰郭熙平远图二首 其二 (hé zǐ zhān tí wén zhōu hàn guō xī píng yuǎn tú èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 毕仲游

木落山空九月秋,画时应欲遣人愁。
因思梦泽经由处,二十年间若转头。

平平平仄平○平,仄平平仄平仄平。
平平平仄仄平仄,仄仄仄仄平○○。
仄平?仄仄平仄,平○平仄平平仄。
仄平仄仄平平平,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平平○仄,仄仄仄○平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄○平平平仄仄。
平仄仄平平平平,仄平平平仄平平。
○平仄仄仄○平,仄平仄仄平平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄平○仄,○仄仄平仄○仄。
仄仄○仄平○平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄仄平平仄仄仄平,○平仄仄平平平。
○平仄仄仄○仄,平仄仄仄○平平。
○平仄仄平平仄,仄仄仄平仄○仄。
仄平○仄仄平平,仄仄平平平仄仄。

和夷仲兄舟次苍陵 (hé yí zhòng xiōng zhōu cì cāng líng)

朝代:宋    作者: 毕仲游

苍陵每过怯舟还,闻说蛟龙在水间。
今我到来都不问,一声鸣橹见青山。

平平平仄平○平,仄平平仄平仄平。
平平平仄仄平仄,仄仄仄仄平○○。
仄平?仄仄平仄,平○平仄平平仄。
仄平仄仄平平平,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平平○仄,仄仄仄○平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄○平平平仄仄。
平仄仄平平平平,仄平平平仄平平。
○平仄仄仄○平,仄平仄仄平平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄平○仄,○仄仄平仄○仄。
仄仄○仄平○平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄仄平平仄仄仄平,○平仄仄平平平。
○平仄仄仄○仄,平仄仄仄○平平。
○平仄仄平平仄,仄仄仄平仄○仄。
仄平○仄仄平平,仄仄平平平仄仄。

抒情 写景 动物

失题 (shī tí)

朝代:宋    作者: 林季仲

平生丘壑自相於,幽意悠然入画图。
好向溪边石矶上,羊裘披我作狂奴。

平平平仄平○平,仄平平仄平仄平。
平平平仄仄平仄,仄仄仄仄平○○。
仄平?仄仄平仄,平○平仄平平仄。
仄平仄仄平平平,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平平○仄,仄仄仄○平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄○平平平仄仄。
平仄仄平平平平,仄平平平仄平平。
○平仄仄仄○平,仄平仄仄平平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄平○仄,○仄仄平仄○仄。
仄仄○仄平○平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄仄平平仄仄仄平,○平仄仄平平平。
○平仄仄仄○仄,平仄仄仄○平平。
○平仄仄平平仄,仄仄仄平仄○仄。
仄平○仄仄平平,仄仄平平平仄仄。

灵和殿 (líng hé diàn)

朝代:宋    作者: 胡仲弓

灵和殿下三眠柳,舞尽春风入画图。
记得风流年少事,青青还似旧时无。

平平平仄平○平,仄平平仄平仄平。
平平平仄仄平仄,仄仄仄仄平○○。
仄平?仄仄平仄,平○平仄平平仄。
仄平仄仄平平平,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平平○仄,仄仄仄○平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄○平平平仄仄。
平仄仄平平平平,仄平平平仄平平。
○平仄仄仄○平,仄平仄仄平平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄平○仄,○仄仄平仄○仄。
仄仄○仄平○平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄仄平平仄仄仄平,○平仄仄平平平。
○平仄仄仄○仄,平仄仄仄○平平。
○平仄仄平平仄,仄仄仄平仄○仄。
仄平○仄仄平平,仄仄平平平仄仄。

题敬荣堂 (tí jìng róng táng)

朝代:宋    作者: 李柘

周君筑室东南隅,训友仲季勤诗书。
求名於我我不语,为君邈取棠棣图。
棠棣诗成喻恩义,郑氏笺诗寓深意。
上华下萼两相扶,枝干光华能覆庇。
兄弟本是同枝生,譬诸华萼齐敷荣。
蔓草难图段不弟,尺布可缝嗟尔兄。
君家昆仲俱秀敏,愿笃萱堂眉寿庆。
勉旃覆弟有余荣,戒尔事兄须尽敬。
数椽雅谈标新题,为君更作敬荣诗。
敬荣之善不可独,余波亦诏吾痴儿。

平平平仄平○平,仄平平仄平仄平。
平平平仄仄平仄,仄仄仄仄平○○。
仄平?仄仄平仄,平○平仄平平仄。
仄平仄仄平平平,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平平○仄,仄仄仄○平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄○平平平仄仄。
平仄仄平平平平,仄平平平仄平平。
○平仄仄仄○平,仄平仄仄平平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄平○仄,○仄仄平仄○仄。
仄仄○仄平○平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄仄平平仄仄仄平,○平仄仄平平平。
○平仄仄仄○仄,平仄仄仄○平平。
○平仄仄平平仄,仄仄仄平仄○仄。
仄平○仄仄平平,仄仄平平平仄仄。

题施璘画竹图 (tí shī lín huà zhú tú)

朝代:唐    作者: 韦遵

枯箨危根缴石头,千竿交映近清流。
堪珍仲宝穷幽笔,留得荆湘一片秋。

平平平仄平○平,仄平平仄平仄平。
平平平仄仄平仄,仄仄仄仄平○○。
仄平?仄仄平仄,平○平仄平平仄。
仄平仄仄平平平,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平平○仄,仄仄仄○平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄○平平平仄仄。
平仄仄平平平平,仄平平平仄平平。
○平仄仄仄○平,仄平仄仄平平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄平○仄,○仄仄平仄○仄。
仄仄○仄平○平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄仄平平仄仄仄平,○平仄仄平平平。
○平仄仄仄○仄,平仄仄仄○平平。
○平仄仄平平仄,仄仄仄平仄○仄。
仄平○仄仄平平,仄仄平平平仄仄。