tí zhāng gōng wén qián shī juàn yī shǒu
题张公文潜诗卷一首 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 苏籀 (sū zhòu)

羣才奔正始,辨论轶髯卿。
诸老力推毂,斯文有定评。
龙旗叔孙氏,金笔左丘明。
杕杜尝嗤点,椒兰足陷倾。
穷途乖党侣,陋屋挂冠缨。
彰炳流千载,嗟咨奠两楹。
桑枌堕兵火,简札落寰瀛。
态度云霞蔚,瑰奇珠玉生。
渊停真可挹,川驶不留行。
机杼班扬旧,笙竽陶谢并。
风骚齐穆若,郊岛埒低平。
百末芳蜂采,千岐理刃迎。
斧斤皆阁束,凿枘自天成。
大论尤宏博,短章工冽清。
精微演孔佛,刚毅奖周京。
粝食何曾餍,高标不朽名。
斐然愚小子,钦咏有余声。

平平平○仄,仄○仄平平。
平仄仄平仄,平平仄仄○。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平○平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,平仄仄○○。
平仄平平仄,平平平仄○。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
仄○平平仄,仄平平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
○平平仄仄,平仄仄平平。

qún cái bēn zhèng shǐ , biàn lùn yì rán qīng 。
zhū lǎo lì tuī gū , sī wén yǒu dìng píng 。
lóng qí shū sūn shì , jīn bǐ zuǒ qiū míng 。
dì dù cháng chī diǎn , jiāo lán zú xiàn qīng 。
qióng tú guāi dǎng lǚ , lòu wū guà guān yīng 。
zhāng bǐng liú qiān zǎi , jiē zī diàn liǎng yíng 。
sāng fén duò bīng huǒ , jiǎn zhá luò huán yíng 。
tài dù yún xiá wèi , guī qí zhū yù shēng 。
yuān tíng zhēn kě yì , chuān shǐ bù liú xíng 。
jī zhù bān yáng jiù , shēng yú táo xiè bìng 。
fēng sāo qí mù ruò , jiāo dǎo liè dī píng 。
bǎi mò fāng fēng cǎi , qiān qí lǐ rèn yíng 。
fǔ jīn jiē gé shù , záo ruì zì tiān chéng 。
dà lùn yóu hóng bó , duǎn zhāng gōng liè qīng 。
jīng wēi yǎn kǒng fó , gāng yì jiǎng zhōu jīng 。
lì shí hé zēng yàn , gāo biāo bù xiǔ míng 。
fěi rán yú xiǎo zǐ , qīn yǒng yǒu yú shēng 。

动物

題張公文潛詩卷一首

—— 蘇籀

羣才奔正始,辨論軼髯卿。
諸老力推轂,斯文有定評。
龍旗叔孫氏,金筆左丘明。
杕杜嘗嗤點,椒蘭足陷傾。
窮途乖黨侶,陋屋掛冠纓。
彰炳流千載,嗟咨奠兩楹。
桑枌墮兵火,簡札落寰瀛。
態度雲霞蔚,瑰奇珠玉生。
淵停真可挹,川駛不留行。
機杼班揚舊,笙竽陶謝并。
風騷齊穆若,郊島埒低平。
百末芳蜂採,千岐理刃迎。
斧斤皆閣束,鑿枘自天成。
大論尤宏博,短章工冽清。
精微演孔佛,剛毅獎周京。
糲食何曾饜,高標不朽名。
斐然愚小子,欽詠有餘聲。

平平平○仄,仄○仄平平。
平仄仄平仄,平平仄仄○。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平○平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,平仄仄○○。
平仄平平仄,平平平仄○。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
仄○平平仄,仄平平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
○平平仄仄,平仄仄平平。

qún cái bēn zhèng shǐ , biàn lùn yì rán qīng 。
zhū lǎo lì tuī gū , sī wén yǒu dìng píng 。
lóng qí shū sūn shì , jīn bǐ zuǒ qiū míng 。
dì dù cháng chī diǎn , jiāo lán zú xiàn qīng 。
qióng tú guāi dǎng lǚ , lòu wū guà guān yīng 。
zhāng bǐng liú qiān zǎi , jiē zī diàn liǎng yíng 。
sāng fén duò bīng huǒ , jiǎn zhá luò huán yíng 。
tài dù yún xiá wèi , guī qí zhū yù shēng 。
yuān tíng zhēn kě yì , chuān shǐ bù liú xíng 。
jī zhù bān yáng jiù , shēng yú táo xiè bìng 。
fēng sāo qí mù ruò , jiāo dǎo liè dī píng 。
bǎi mò fāng fēng cǎi , qiān qí lǐ rèn yíng 。
fǔ jīn jiē gé shù , záo ruì zì tiān chéng 。
dà lùn yóu hóng bó , duǎn zhāng gōng liè qīng 。
jīng wēi yǎn kǒng fó , gāng yì jiǎng zhōu jīng 。
lì shí hé zēng yàn , gāo biāo bù xiǔ míng 。
fěi rán yú xiǎo zǐ , qīn yǒng yǒu yú shēng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
群才奔向正始,辨论超越髯卿。
诸位老者尽力推举功绩,斯文得到了明确的评价。
龙旗代表叔孙氏,金笔象征左丘明。
杕杜尝嘲讽批评,椒兰足以沉溺。
穷途中背叛同伴,陋室中挂着冠缨。
辉煌名声流传千载,叹息哀悼奠在两楹上。
桑与枌在兵火中倒下,简札散落在天涯海角。
态度犹如云霞蔚起,瑰奇的才华如珠玉般熠熠生辉。
渊深处停滞真正的智慧,川流不息地奔涌前行。
机杼班列挺拔显赫往昔,笙竽陶醉谢干并立。
风骚文采与齐物之美相似,郊岛风景平和恬淡。
百末芳蜂采取飞行,千岐利刃迎风舞动。
斧斤皆被束缚住,凿枘自天而生。
大论尤其宏博深刻,短章则工艺清冽。
精微演绎孔子和佛陀的教义,刚毅奖赏周公和鲁京的治国才能。
粗浅之人如何能满足美食,高远的目标使名声永存不朽。
我虽然愚笨,但也赞叹不尽,赞颂之声不胜其数。
全文总结:诗文中展现了群才辈出,学识渊博,辩论与评价之间的碰撞。代表人物有左丘明、叔孙氏等,其才华瑰奇,名声流传千古。另一方面,文中也揭示了一些人陷入纷争,而有些人却能保持真正的智慧。整篇文章以优美的辞藻赞美了众多英才,展现了古人对才华与美好事物的向往。

《题张公文潜诗卷一首》是苏籀创作的一首古诗,这首诗总共有20句,表达了对文学家张公文潜的崇敬之情以及对文学创作的赞美。以下是对这首诗的赏析:
这首诗可归为“赞美文学家”类型的诗歌,它以豪迈的语言,赞颂了张公文潜的才华和文学成就。在赏析:中,我们可以注意到以下几个标签:
1. 抒情: 诗中表达了对张公文潜才华的深切情感,显示了作者的抒情之情。
2. 咏物: 诗中提到了一些与文学创作相关的事物,如金笔、简札等,这些都是咏物的元素。
3. 文学赞美: 诗中对文学的推崇和对文学家的赞美贯穿全诗,显示了作者对文学的热爱。
苏籀通过对张公文潜的赞美,也间接表达了对文学创作的敬意和对文学家的仰慕之情。整首诗语言优美,用词精致,展现了古代文学赞美的典范。
标签:
抒情、咏物、文学赞美

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者苏籀介绍:🔈

苏籀(一○九一~?)(生年据《栾城遗言》:“籀年十有四,侍先祖颍昌,首尾九年”推定),字仲滋,眉山(今属四川)人,侨居婺州(今浙江金华)。辙孙、适子。以祖荫补陕州仪曹掾,曾入转运使幕。徽宗宣和四年(一一二二),爲迪功郎(苏迟《苏仲南(适)墓志铭》)。官南剑州添差通判(明嘉靖《延平府志》卷七)。高宗绍兴三年(一一三三),以右宣义郎爲大宗正丞(《建炎以来系年要录》卷六八)。十四年,爲将作监丞(同上书卷一五一)。十九年,以左朝奉大夫爲台州添差通判(《嘉定赤城志》卷一○)。三十年前後尚在世。有《双溪集》十五卷、《栾城遗言》一卷。事见集中有关诗文,《敬乡录》卷七、《宋史翼》卷四有传。 苏籀诗,以影印文渊... 查看更多>>

苏籀的诗:

相关诗词:

题云居上寺 (tí yún jū shàng sì)

朝代:唐    作者: 王益

[支]公禅诵处,绝顶共登攀。
日色千峯里,钟声万壑间。
[暮]猿吟砌近,沙鸟傍溪闲。
一迳[堪]藜杖,行行独下山。
(见《金石萃编》卷一百五。
)(缺文据《续古文苑》卷四补。
《房山石经题记汇编》首字不缺。
)(〖1〗石刻诗次王潜诗後。
原题曰「同前」。
下署「男益上」。
与吉逾诗序所称「息益」合。
〖2〗王益,原作吉益。
为王潜之子,详前吉逾条附考。
诸书录石刻。
此诗收於王潜诗之次,署「男益上」。
)。

平平平○仄,仄○仄平平。
平仄仄平仄,平平仄仄○。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平○平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,平仄仄○○。
平仄平平仄,平平平仄○。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
仄○平平仄,仄平平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
○平平仄仄,平仄仄平平。

题王谌潜泉蛙吹二首 其一 (tí wáng chén qián quán wā chuī èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 岳珂

开编看句律,着意写题辞。
业以能潜大,泉如始达时。
一谦聊托物,六义可言诗。
有问君须答,为公还为私。

平平平○仄,仄○仄平平。
平仄仄平仄,平平仄仄○。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平○平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,平仄仄○○。
平仄平平仄,平平平仄○。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
仄○平平仄,仄平平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
○平平仄仄,平仄仄平平。

邺下百姓为张嘉佑歌(题从《古谣谚》卷八一) (yè xià bǎi xìng wèi zhāng jiā yòu gē tí cóng 《 gǔ yáo yàn 》 juàn bā yī )

朝代:唐    作者: 佚名

张公张公清且明,蝗虫避境(阙)成,正(《金石萃编》作「巫」)晴(阙)雨(阙)晴。
(见《全唐文》卷三九六尉迟士良《周太师蜀国公碑阴记》,据《金石萃编》卷八二参校。
)(按:张嘉佑,事迹附《旧唐书》卷九九兄《嘉贞传》。
)。

平平平○仄,仄○仄平平。
平仄仄平仄,平平仄仄○。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平○平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,平仄仄○○。
平仄平平仄,平平平仄○。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
仄○平平仄,仄平平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
○平平仄仄,平仄仄平平。

题高平公亲书伯夷颂卷後 (tí gāo píng gōng qīn shū bǎi yí sòng juàn hòu)

朝代:宋    作者: 文彦博

书从北海寄西豪,开卷才窥竦发毛。
范墨韩文传不朽,首阳风节转孤高。

平平平○仄,仄○仄平平。
平仄仄平仄,平平仄仄○。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平○平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,平仄仄○○。
平仄平平仄,平平平仄○。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
仄○平平仄,仄平平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
○平平仄仄,平仄仄平平。

奉怀张公潜舍人二首 其二 (fèng huái zhāng gōng qián shè rén èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 吕本中

腕中有万斛力,胸次乃千顷陂。
字画顔行杨草,文章韩笔杜诗。

平平平○仄,仄○仄平平。
平仄仄平仄,平平仄仄○。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平○平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,平仄仄○○。
平仄平平仄,平平平仄○。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
仄○平平仄,仄平平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
○平平仄仄,平仄仄平平。

读子苍诗卷 其二 (dú zǐ cāng shī juàn qí èr)

朝代:宋    作者: 释道潜

大册雄文未许窥,百篇先读海陵诗。
疲驽伏枥空骧首,飞兔流星作麽追。

平平平○仄,仄○仄平平。
平仄仄平仄,平平仄仄○。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平○平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,平仄仄○○。
平仄平平仄,平平平仄○。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
仄○平平仄,仄平平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
○平平仄仄,平仄仄平平。

动物

存目 其五一 (cún mù qí wǔ yī)

朝代:宋    作者: 苏轼

诗题:赠仲素寺丞致仕归隠潜山首句:潜山隠君七十四。

平平平○仄,仄○仄平平。
平仄仄平仄,平平仄仄○。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平○平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,平仄仄○○。
平仄平平仄,平平平仄○。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
仄○平平仄,仄平平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
○平平仄仄,平仄仄平平。

寄徐鼎臣(题拟) (jì xú dǐng chén tí nǐ )

朝代:唐    作者: 包颖

常思帝里奉交亲,别後光阴屈指频。
兰佩却归纶阁下,荆枝犹寄楚江滨。
十程山水劳幽梦,满院烟花醉别人。
料得此生强健在,会须重赏昔年春。
(《徐公文集》卷三。
)(按:《徐公文集》卷三收此诗,题作《表弟包颖见寄》,题下注:「此子侍亲在饶州,累年卧疾。
」详诗意,此诗为包颖寄徐铉之作,诗题及题注为徐铉自编文集所加。
《全唐诗》卷七五三以此诗为徐铉作,而将徐铉和诗收包颖名下,实误,今为移正之。
此则参《文史》二十五期曹汛先生文。
)。

平平平○仄,仄○仄平平。
平仄仄平仄,平平仄仄○。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平○平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,平仄仄○○。
平仄平平仄,平平平仄○。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
仄○平平仄,仄平平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
○平平仄仄,平仄仄平平。

(jù)

朝代:唐    作者: 刘吉

一箭不中鹄,五湖归钓鱼。
(《赠隐者》。
见《宋诗纪事》卷三引《历代吟谱》。
按《全唐诗》卷七百九十五作张茔诗句。
云见地志。
)(《增修诗话总龟》卷一引《丛苑》、《宋朝事实类苑》卷五五引《杨文公谈苑》幷载刘吉此二句诗,并云其「有诗三百首,目为《钓鳌集》,徐铉为序。
其首篇《赠隐者》,……人多诵之」。
《全唐诗》所收张茔,应张莹,《淳熙三山志》卷二、卷三四收此二句为其诗。
二句似验刘作为近是。
)。

平平平○仄,仄○仄平平。
平仄仄平仄,平平仄仄○。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平○平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,平仄仄○○。
平仄平平仄,平平平仄○。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
仄○平平仄,仄平平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
○平平仄仄,平仄仄平平。

五言白话诗 (wǔ yán bái huà shī)

朝代:唐    作者: 缺名

(原缺卷首。
刘复云:「抄出者共四十六首。
」现选录二十六首张锡厚《王梵志诗校辑》云与刘复所见伯三二一一卷同一系统的敦煌遗书尚有斯五四四一、斯五六四一两卷。
其中斯五四四一卷题作「王梵志立诗集卷中」,因知伯三二一一卷诸诗亦应为王梵志作。
)。

平平平○仄,仄○仄平平。
平仄仄平仄,平平仄仄○。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平○平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,平仄仄○○。
平仄平平仄,平平平仄○。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
仄○平平仄,仄平平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
○平平仄仄,平仄仄平平。