gēng zhě dé gǔ yù zhǐ huán yī shǒu
耕者得古玉指环一首 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 苏籀 (sū zhòu)

百世繁华堕劫灰,凄凉断簪并擘钗。
淑顔窈窕亦尘土,指环耕出田中来。
野人辛勤务稼穑,两手龟拆辟草莱。
未知此环竟安用,但讶光采尤奇瑰。
王孙捉麈不辨玉,手面膏拭无纤埃。
柔荑纤纤擢绀袖,五云书势高崔嵬。
金拨收声饫犀筯,冰遏红牙诚妙哉。
指环不肯贫家售,东邻女贫人道丑。
巧梳堕马长扫眉,五色紝针工组绣。
古人制器知为谁,今时岂乏春风手。
春葱银甲深藏袖,偕老赋诗须我友。

仄仄平平○仄平,平平仄平○仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平平仄平○平。
仄平平平仄仄仄,仄仄平仄仄仄平。
仄平仄平仄平仄,仄仄平仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄○仄平平平。
平平平平仄仄仄,仄平平仄平平○。
平仄○平仄平仄,平仄平平平仄平。
仄平仄仄平平仄,平平仄平平仄仄。
仄平○仄○仄平,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平平平,平平仄仄平平仄。
平平平仄○○仄,平仄仄平平仄仄。

bǎi shì fán huá duò jié huī , qī liáng duàn zān bìng bò chāi 。
shū yán yǎo tiǎo yì chén tǔ , zhǐ huán gēng chū tián zhōng lái 。
yě rén xīn qín wù jià sè , liǎng shǒu guī chāi pì cǎo lái 。
wèi zhī cǐ huán jìng ān yòng , dàn yà guāng cǎi yóu qí guī 。
wáng sūn zhuō zhǔ bù biàn yù , shǒu miàn gāo shì wú xiān āi 。
róu yí xiān xiān zhuó gàn xiù , wǔ yún shū shì gāo cuī wéi 。
jīn bō shōu shēng yù xī zhù , bīng è hóng yá chéng miào zāi 。
zhǐ huán bù kěn pín jiā shòu , dōng lín nǚ pín rén dào chǒu 。
qiǎo shū duò mǎ cháng sǎo méi , wǔ sè rèn zhēn gōng zǔ xiù 。
gǔ rén zhì qì zhī wèi shuí , jīn shí qǐ fá chūn fēng shǒu 。
chūn cōng yín jiǎ shēn cáng xiù , xié lǎo fù shī xū wǒ yǒu 。

耕者得古玉指環一首

—— 蘇籀

百世繁華墮劫灰,淒凉斷簪并擘釵。
淑顔窈窕亦塵土,指環耕出田中來。
野人辛勤務稼穡,兩手龜拆闢草萊。
未知此環竟安用,但訝光采尤奇瑰。
王孫捉麈不辨玉,手面膏拭無纖埃。
柔荑纖纖擢紺袖,五雲書勢高崔嵬。
金撥收聲飫犀筯,冰遏紅牙誠妙哉。
指環不肯貧家售,東鄰女貧人道醜。
巧梳墮馬長掃眉,五色紝針工組繡。
古人製器知爲誰,今時豈乏春風手。
春葱銀甲深藏袖,偕老賦詩須我友。

仄仄平平○仄平,平平仄平○仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平平仄平○平。
仄平平平仄仄仄,仄仄平仄仄仄平。
仄平仄平仄平仄,仄仄平仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄○仄平平平。
平平平平仄仄仄,仄平平仄平平○。
平仄○平仄平仄,平仄平平平仄平。
仄平仄仄平平仄,平平仄平平仄仄。
仄平○仄○仄平,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平平平,平平仄仄平平仄。
平平平仄○○仄,平仄仄平平仄仄。

bǎi shì fán huá duò jié huī , qī liáng duàn zān bìng bò chāi 。
shū yán yǎo tiǎo yì chén tǔ , zhǐ huán gēng chū tián zhōng lái 。
yě rén xīn qín wù jià sè , liǎng shǒu guī chāi pì cǎo lái 。
wèi zhī cǐ huán jìng ān yòng , dàn yà guāng cǎi yóu qí guī 。
wáng sūn zhuō zhǔ bù biàn yù , shǒu miàn gāo shì wú xiān āi 。
róu yí xiān xiān zhuó gàn xiù , wǔ yún shū shì gāo cuī wéi 。
jīn bō shōu shēng yù xī zhù , bīng è hóng yá chéng miào zāi 。
zhǐ huán bù kěn pín jiā shòu , dōng lín nǚ pín rén dào chǒu 。
qiǎo shū duò mǎ cháng sǎo méi , wǔ sè rèn zhēn gōng zǔ xiù 。
gǔ rén zhì qì zhī wèi shuí , jīn shí qǐ fá chūn fēng shǒu 。
chūn cōng yín jiǎ shēn cáng xiù , xié lǎo fù shī xū wǒ yǒu 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
百年间繁华消逝,辉煌荣耀化为灰烬。悲凉的景象中,头上的簪子断了,发饰碎裂。娴雅的容颜也沾染了尘土,手上的戒指却耕种出了田地。
野人辛勤地耕耘,双手拆开草丛种植庄稼。不知道这枚戒指究竟有何用途,只感叹它的光彩非常奇异。王孙拿着麈尚未辨认出它并非玉制,但用手和面膏擦拭后,纤尘不染。
柔荑一类细嫩的植物拿来擦拭,就像五彩云纹般书写出高峻的山峦。金属箔收起歌声,犀牛角制成的筷子端起,冰雕遏制了鲜红的獠牙,真是妙不可言。
指环的主人并不愿意把它卖给贫苦的家庭,东邻的女子贫穷却美丽。巧妙地梳理着马尾,长长扫过眉间,五彩丝线用针细绣。古代的制器,我们又能追溯到是为谁而制作。而今天,也不乏有巧手如春风,擅长制作工艺品的人。
春天葱绿的新芽藏在银甲般的袖子里,和我的挚友一起老去,赋诗写词。

《耕者得古玉指环一首》是苏籀的一首古诗,描述了一个农夫在田地中偶然发现一枚古玉指环的情景,并对其价值和美丽进行赞美。以下是赏析:
这首诗以描述一个耕者的故事为主题,但其实际意义超越了一个简单的耕作场景,而是在探讨人生的不确定性和意外发现的价值。诗中通过一系列的描写,表现出了古玉指环的珍贵和美丽。
首先,诗人通过描述百世繁华的堕落和凄凉的画面,强调了时间的流转和物事的变迁。这种对繁华的消逝的描写为后面的意外发现铺平了道路。
然后,诗人以反转的方式,将一个看似平凡的农夫描述得异常高尚。他以辛勤劳作的方式耕种土地,却在田中意外地挖出一枚珍贵的古玉指环,这个情节具有戏剧性和意外性,也强调了命运的无常。
接着,诗人描绘了指环的美丽和光彩,以及它与古人智慧和艺术的联系。指环的美丽和价值被诗人赞美得淋漓尽致,体现了古代文人对美的追求。
最后,诗人以叙事的方式,描述了指环不愿售卖的情节,暗示了物质和价值观念的相对性。这也反映了社会中贫富差距和物质观念的不同。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者苏籀介绍:🔈

苏籀(一○九一~?)(生年据《栾城遗言》:“籀年十有四,侍先祖颍昌,首尾九年”推定),字仲滋,眉山(今属四川)人,侨居婺州(今浙江金华)。辙孙、适子。以祖荫补陕州仪曹掾,曾入转运使幕。徽宗宣和四年(一一二二),爲迪功郎(苏迟《苏仲南(适)墓志铭》)。官南剑州添差通判(明嘉靖《延平府志》卷七)。高宗绍兴三年(一一三三),以右宣义郎爲大宗正丞(《建炎以来系年要录》卷六八)。十四年,爲将作监丞(同上书卷一五一)。十九年,以左朝奉大夫爲台州添差通判(《嘉定赤城志》卷一○)。三十年前後尚在世。有《双溪集》十五卷、《栾城遗言》一卷。事见集中有关诗文,《敬乡录》卷七、《宋史翼》卷四有传。 苏籀诗,以影印文渊... 查看更多>>

苏籀的诗:

相关诗词:

颂古四十五首 其八 (sòng gǔ sì shí wǔ shǒu qí bā)

朝代:宋    作者: 释如珙

相公问道古来有,指水指天只药山。
总是只园听法者,如今分布在人间。

仄仄平平○仄平,平平仄平○仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平平仄平○平。
仄平平平仄仄仄,仄仄平仄仄仄平。
仄平仄平仄平仄,仄仄平仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄○仄平平平。
平平平平仄仄仄,仄平平仄平平○。
平仄○平仄平仄,平仄平平平仄平。
仄平仄仄平平仄,平平仄平平仄仄。
仄平○仄○仄平,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平平平,平平仄仄平平仄。
平平平仄○○仄,平仄仄平平仄仄。

与李章武赠荅诗 二 (yǔ lǐ zhāng wǔ zèng dá shī èr)

朝代:唐    作者: 王氏妇

捻指环,相思见环重相忆。
愿君永持翫,循环无终极。

仄仄平平○仄平,平平仄平○仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平平仄平○平。
仄平平平仄仄仄,仄仄平仄仄仄平。
仄平仄平仄平仄,仄仄平仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄○仄平平平。
平平平平仄仄仄,仄平平仄平平○。
平仄○平仄平仄,平仄平平平仄平。
仄平仄仄平平仄,平平仄平平仄仄。
仄平○仄○仄平,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平平平,平平仄仄平平仄。
平平平仄○○仄,平仄仄平平仄仄。

颂古一百二十一首 其八 (sòng gǔ yī bǎi èr shí yī shǒu qí bā)

朝代:宋    作者: 释宗杲

见得分明识得亲,举来犹自涉涂程。
直饶不犯毫芒者,也是拈䭔舐指人。

仄仄平平○仄平,平平仄平○仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平平仄平○平。
仄平平平仄仄仄,仄仄平仄仄仄平。
仄平仄平仄平仄,仄仄平仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄○仄平平平。
平平平平仄仄仄,仄平平仄平平○。
平仄○平仄平仄,平仄平平平仄平。
仄平仄仄平平仄,平平仄平平仄仄。
仄平○仄○仄平,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平平平,平平仄仄平平仄。
平平平仄○○仄,平仄仄平平仄仄。

吴王古宫井二首 一 (wú wáng gǔ gōng jǐng èr shǒu yī)

朝代:唐    作者: 罗邺

古宫荒井曾平後,见说耕人又凿开。
拾得玉衩镌勅字,当时恩泽赐谁来。

仄仄平平○仄平,平平仄平○仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平平仄平○平。
仄平平平仄仄仄,仄仄平仄仄仄平。
仄平仄平仄平仄,仄仄平仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄○仄平平平。
平平平平仄仄仄,仄平平仄平平○。
平仄○平仄平仄,平仄平平平仄平。
仄平仄仄平平仄,平平仄平平仄仄。
仄平○仄○仄平,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平平平,平平仄仄平平仄。
平平平仄○○仄,平仄仄平平仄仄。

以寿山石绦环寄赵昌甫将以廿八字 (yǐ shòu shān shí tāo huán jì zhào chāng fǔ jiāng yǐ niàn bā zì)

朝代:宋    作者: 陈文蔚

连城价重虽非玉,千古名存寿此山。
野服闲居颇相称,无端因得玩如环。

仄仄平平○仄平,平平仄平○仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平平仄平○平。
仄平平平仄仄仄,仄仄平仄仄仄平。
仄平仄平仄平仄,仄仄平仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄○仄平平平。
平平平平仄仄仄,仄平平仄平平○。
平仄○平仄平仄,平仄平平平仄平。
仄平仄仄平平仄,平平仄平平仄仄。
仄平○仄○仄平,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平平平,平平仄仄平平仄。
平平平仄○○仄,平仄仄平平仄仄。

和刘卿材十咏 耕者 (hé liú qīng cái shí yǒng gēng zhě)

朝代:宋    作者: 黄庶

四海兵今息,耕夫未得知。
黄粱不敢吃,碗尚半蒿藜。

仄仄平平○仄平,平平仄平○仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平平仄平○平。
仄平平平仄仄仄,仄仄平仄仄仄平。
仄平仄平仄平仄,仄仄平仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄○仄平平平。
平平平平仄仄仄,仄平平仄平平○。
平仄○平仄平仄,平仄平平平仄平。
仄平仄仄平平仄,平平仄平平仄仄。
仄平○仄○仄平,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平平平,平平仄仄平平仄。
平平平仄○○仄,平仄仄平平仄仄。

登上党郡楼 (dēng shàng dǎng jùn lóu)

朝代:宋    作者: 李复

羣山合沓来,回抱东林缺。
紫翠不可解,环城如玉玦。
龙飞晋水清,天转旄头灭。
萧萧古战场,春耕拥残雪。

仄仄平平○仄平,平平仄平○仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平平仄平○平。
仄平平平仄仄仄,仄仄平仄仄仄平。
仄平仄平仄平仄,仄仄平仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄○仄平平平。
平平平平仄仄仄,仄平平仄平平○。
平仄○平仄平仄,平仄平平平仄平。
仄平仄仄平平仄,平平仄平平仄仄。
仄平○仄○仄平,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平平平,平平仄仄平平仄。
平平平仄○○仄,平仄仄平平仄仄。

动物

依韵和再开芍药十六首 其八 (yī yùn hé zài kāi sháo yao shí liù shǒu qí bā)

朝代:宋    作者: 陆佃

牡丹犹自欲推先,传语诸花莫恨偏。
泪眼始看金谷坠,指环寻伴玉箫圆。
此身那复思前事,半面犹应记往年。
毕竟得归归甚处,玉楼深在九重天。

仄仄平平○仄平,平平仄平○仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平平仄平○平。
仄平平平仄仄仄,仄仄平仄仄仄平。
仄平仄平仄平仄,仄仄平仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄○仄平平平。
平平平平仄仄仄,仄平平仄平平○。
平仄○平仄平仄,平仄平平平仄平。
仄平仄仄平平仄,平平仄平平仄仄。
仄平○仄○仄平,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平平平,平平仄仄平平仄。
平平平仄○○仄,平仄仄平平仄仄。

题耕隠卷 (tí gēng yǐn juàn)

朝代:宋    作者: 程永奇

山下巢云梦亦清,陇头耕雨绿蓑轻。
时人共指庞居士,为借农书一到城。

仄仄平平○仄平,平平仄平○仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平平仄平○平。
仄平平平仄仄仄,仄仄平仄仄仄平。
仄平仄平仄平仄,仄仄平仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄○仄平平平。
平平平平仄仄仄,仄平平仄平平○。
平仄○平仄平仄,平仄平平平仄平。
仄平仄仄平平仄,平平仄平平仄仄。
仄平○仄○仄平,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平平平,平平仄仄平平仄。
平平平仄○○仄,平仄仄平平仄仄。

句 其三 (jù qí sān)

朝代:宋    作者: 杨谔

行人问宫殿,耕者得珠玑。

仄仄平平○仄平,平平仄平○仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平平仄平○平。
仄平平平仄仄仄,仄仄平仄仄仄平。
仄平仄平仄平仄,仄仄平仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄○仄平平平。
平平平平仄仄仄,仄平平仄平平○。
平仄○平仄平仄,平仄平平平仄平。
仄平仄仄平平仄,平平仄平平仄仄。
仄平○仄○仄平,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平平平,平平仄仄平平仄。
平平平仄○○仄,平仄仄平平仄仄。