xián yáng xiàn lìng qiú qīng wèi lóu shī hé hé zǐ yìng cháng jù
咸阳县令求清渭楼诗和何子应长句 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 苏籀 (sū zhòu)

秦如蒹葭未饱霜,四维不举空豪强。
神疲鬼乏赴功利,兆自襄公终始皇。
富极薰天力斡地,诸侯西来谁敢当。
范雎李斯乘利势,蒙骜白起先戎行。
韩卢前奔宋鹊举,角逐海内如驱羊。
干戈取之刑法治,举事夸淫惟快意。
时移数尽非徒然,直笔汗青遭唾毁。
咸阳宫殿无尺瓦,直抵南山是禾稼。
山巅观阙总成尘,清渭东流无昼夜。
昔时此水贯宫垣,今日沦涟县楼下。
无复秦娥洗粧水,时有村童饮牛马。
秋波泠泠泛红叶,春天波荡桃花节。
清名不与世荣辱,混浊何尝妨至洁。
八川分流皆异态,七泽胸中无芥蔕。
直须面面倚危栏,殚睹雍州原野火。
楼中有客雍门弹,坐上悲歌击樽坏。
何侯精采如琳琅,携诗揖我谓我臧。
我今为子登楼赋,书版一讽悲兴亡。

平○平平仄仄平,仄平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄平平仄仄仄,平平平平平仄○。
仄平仄平○仄仄,平○仄仄平平○。
平平平平仄仄仄,仄仄仄仄○○平。
平平仄平平仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平平平,仄仄仄平平仄仄。
平平平仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平○仄仄平平,平仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平平○平仄。
平仄平平仄平仄,平仄平平仄平仄。
平平平平仄平仄,平平平仄平平仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平○仄仄。
仄平○平平仄仄,仄仄平○平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄○平平仄仄。
平○仄仄○平○,仄仄平平仄平仄。
平平平仄○平平,平平仄仄仄仄平。
仄平平仄平平仄,平仄仄仄平○平。

qín rú jiān jiā wèi bǎo shuāng , sì wéi bù jǔ kōng háo qiáng 。
shén pí guǐ fá fù gōng lì , zhào zì xiāng gōng zhōng shǐ huáng 。
fù jí xūn tiān lì wò dì , zhū hóu xī lái shuí gǎn dāng 。
fàn jū lǐ sī chéng lì shì , méng ào bái qǐ xiān róng xíng 。
hán lú qián bēn sòng què jǔ , jué zhú hǎi nèi rú qū yáng 。
gān gē qǔ zhī xíng fǎ zhì , jǔ shì kuā yín wéi kuài yì 。
shí yí shù jìn fēi tú rán , zhí bǐ hàn qīng zāo tuò huǐ 。
xián yáng gōng diàn wú chǐ wǎ , zhí dǐ nán shān shì hé jià 。
shān diān guān quē zǒng chéng chén , qīng wèi dōng liú wú zhòu yè 。
xī shí cǐ shuǐ guàn gōng yuán , jīn rì lún lián xiàn lóu xià 。
wú fù qín é xǐ zhuāng shuǐ , shí yǒu cūn tóng yǐn niú mǎ 。
qiū bō líng líng fàn hóng yè , chūn tiān bō dàng táo huā jié 。
qīng míng bù yǔ shì róng rǔ , hùn zhuó hé cháng fáng zhì jié 。
bā chuān fēn liú jiē yì tài , qī zé xiōng zhōng wú jiè dì 。
zhí xū miàn miàn yǐ wēi lán , dān dǔ yōng zhōu yuán yě huǒ 。
lóu zhōng yǒu kè yōng mén tán , zuò shàng bēi gē jī zūn huài 。
hé hóu jīng cǎi rú lín láng , xié shī yī wǒ wèi wǒ zāng 。
wǒ jīn wèi zǐ dēng lóu fù , shū bǎn yī fěng bēi xīng wáng 。

咸陽縣令求清渭樓詩和何子應長句

—— 蘇籀

秦如蒹葭未飽霜,四維不舉空豪强。
神疲鬼乏赴功利,兆自襄公終始皇。
富極薰天力斡地,諸侯西來誰敢當。
范雎李斯乘利勢,蒙驁白起先戎行。
韓盧前奔宋鵲舉,角逐海內如驅羊。
干戈取之刑法治,舉事夸淫惟快意。
時移數盡非徒然,直筆汗青遭唾毀。
咸陽宮殿無尺瓦,直抵南山是禾稼。
山巔觀闕總成塵,清渭東流無晝夜。
昔時此水貫宮垣,今日淪漣縣樓下。
無復秦娥洗粧水,時有村童飲牛馬。
秋波泠泠泛紅葉,春天波蕩桃花節。
清名不與世榮辱,混濁何嘗妨至潔。
八川分流皆異態,七澤胸中無芥蔕。
直須面面倚危欄,殫睹雍州原野火。
樓中有客雍門彈,坐上悲歌擊樽壞。
何侯精采如琳琅,携詩揖我謂我臧。
我今爲子登樓賦,書版一諷悲興亡。

平○平平仄仄平,仄平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄平平仄仄仄,平平平平平仄○。
仄平仄平○仄仄,平○仄仄平平○。
平平平平仄仄仄,仄仄仄仄○○平。
平平仄平平仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平平平,仄仄仄平平仄仄。
平平平仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平○仄仄平平,平仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平平○平仄。
平仄平平仄平仄,平仄平平仄平仄。
平平平平仄平仄,平平平仄平平仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平○仄仄。
仄平○平平仄仄,仄仄平○平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄○平平仄仄。
平○仄仄○平○,仄仄平平仄平仄。
平平平仄○平平,平平仄仄仄仄平。
仄平平仄平平仄,平仄仄仄平○平。

qín rú jiān jiā wèi bǎo shuāng , sì wéi bù jǔ kōng háo qiáng 。
shén pí guǐ fá fù gōng lì , zhào zì xiāng gōng zhōng shǐ huáng 。
fù jí xūn tiān lì wò dì , zhū hóu xī lái shuí gǎn dāng 。
fàn jū lǐ sī chéng lì shì , méng ào bái qǐ xiān róng xíng 。
hán lú qián bēn sòng què jǔ , jué zhú hǎi nèi rú qū yáng 。
gān gē qǔ zhī xíng fǎ zhì , jǔ shì kuā yín wéi kuài yì 。
shí yí shù jìn fēi tú rán , zhí bǐ hàn qīng zāo tuò huǐ 。
xián yáng gōng diàn wú chǐ wǎ , zhí dǐ nán shān shì hé jià 。
shān diān guān quē zǒng chéng chén , qīng wèi dōng liú wú zhòu yè 。
xī shí cǐ shuǐ guàn gōng yuán , jīn rì lún lián xiàn lóu xià 。
wú fù qín é xǐ zhuāng shuǐ , shí yǒu cūn tóng yǐn niú mǎ 。
qiū bō líng líng fàn hóng yè , chūn tiān bō dàng táo huā jié 。
qīng míng bù yǔ shì róng rǔ , hùn zhuó hé cháng fáng zhì jié 。
bā chuān fēn liú jiē yì tài , qī zé xiōng zhōng wú jiè dì 。
zhí xū miàn miàn yǐ wēi lán , dān dǔ yōng zhōu yuán yě huǒ 。
lóu zhōng yǒu kè yōng mén tán , zuò shàng bēi gē jī zūn huài 。
hé hóu jīng cǎi rú lín láng , xié shī yī wǒ wèi wǒ zāng 。
wǒ jīn wèi zǐ dēng lóu fù , shū bǎn yī fěng bēi xīng wáng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
秦国就像是蒹葭一样,还未吃饱霜露的滋养,四方豪强都不敢举起头来。然而,神疲鬼乏的秦国人为了追求功利,不顾一切地向前冲,最终让秦国从襄公一直到始皇统一了天下。秦国的富强强大到极致,凌驾于天地之间,其他诸侯纷纷前来朝贺,谁敢与之抗衡。
范雎、李斯等人乘利势而起,白起更是率军先后征战,韩、鲁等国早已被秦国攻占。像赶羊一样,秦国驱赶着海内的诸侯,将他们统一归服。用干戈取得胜利,用刑法治理国家,他们为了实现自己的野心,不择手段,只顾追求快意。
然而,时光流转,岁月不待人,这些辉煌壮丽的历史都成了过去,直到现在,历史的记载也受到了许多人的诋毁。咸阳宫殿早已荡然无存,唯有南山上的禾稼还在生长。阅览山巅,可以看到残破的皇宫成为尘土,清澈的渭水东流不停,没有昼夜的停歇。
曾经这条水流穿过宫垣,现在却沦落到县楼下。再也没有秦娥的洗面水,取而代之的是村童饮水喝。秋天,波光粼粼,泛着红叶的倒影;春天,波浪荡漾,舞动着桃花的盛宴。历史的名声与世俗的荣辱无关,清澈和混浊都不能妨碍它的至洁。
八川的水流各自呈现异态,七泽之间却没有丝毫杂质。要认真地面对危险,细心地观察雍州原野上的火光。楼中有客弹奏着雍门的音乐,坐上楼阁,悲伤的歌声敲碎了酒坛。有着卓越才华的何侯,像琳琅一样宝贵,他携带着自己的诗篇,向我致意,称我为臧(对自己的谦称)。
现在轮到我为子登上楼阁写下这篇赋文,书写了一番悲怆的兴亡历史。

这首诗《咸阳县令求清渭楼诗和何子应长句》是苏籀所作,诗中充满了深刻的历史感慨和社会观察。这首诗可以划分为多个部分进行赏析:
赏析:
1. 开篇描写了秦朝的兴起,但也暗示着秦朝的强大导致了社会的不公平和人民的疲惫。作者以霜未饱蒹葭为景物,表现了早秋的寒冷,寓意着社会的冷酷。
2. 诗中提到了秦始皇和他的统治,强调了他的权威和威势。但与此同时,也反映了统治者的荒淫和奢侈。
3. 后半部分描述了一系列历史事件和英雄人物,如范雎、李斯、白起等。这些人物都是秦朝的重要历史人物,他们在当时的战争和政治中起到了关键作用。
4. 诗中提到了清渭楼,以及咸阳宫殿的衰落,反映了时间的流转和历史的变迁。清渭东流无昼夜,表现了时间的不停流逝,清渭与沦涟的对比也突显了社会的变革。
5. 诗的最后部分强调了诗人自己的写作愿望,以及对文学的热爱和坚守。他希望自己的诗歌能够流传下去,记录历史的真相和社会的真实。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者苏籀介绍:🔈

苏籀(一○九一~?)(生年据《栾城遗言》:“籀年十有四,侍先祖颍昌,首尾九年”推定),字仲滋,眉山(今属四川)人,侨居婺州(今浙江金华)。辙孙、适子。以祖荫补陕州仪曹掾,曾入转运使幕。徽宗宣和四年(一一二二),爲迪功郎(苏迟《苏仲南(适)墓志铭》)。官南剑州添差通判(明嘉靖《延平府志》卷七)。高宗绍兴三年(一一三三),以右宣义郎爲大宗正丞(《建炎以来系年要录》卷六八)。十四年,爲将作监丞(同上书卷一五一)。十九年,以左朝奉大夫爲台州添差通判(《嘉定赤城志》卷一○)。三十年前後尚在世。有《双溪集》十五卷、《栾城遗言》一卷。事见集中有关诗文,《敬乡录》卷七、《宋史翼》卷四有传。 苏籀诗,以影印文渊... 查看更多>>

苏籀的诗:

相关诗词:

登咸阳县楼望雨 (dēng xián yáng xiàn lóu wàng yǔ)

朝代:唐    作者: 韦庄

乱云如兽出山前,细雨和风满渭川。
尽日空蒙无所见,鴈行斜去字联联。

平○平平仄仄平,仄平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄平平仄仄仄,平平平平平仄○。
仄平仄平○仄仄,平○仄仄平平○。
平平平平仄仄仄,仄仄仄仄○○平。
平平仄平平仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平平平,仄仄仄平平仄仄。
平平平仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平○仄仄平平,平仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平平○平仄。
平仄平平仄平仄,平仄平平仄平仄。
平平平平仄平仄,平平平仄平平仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平○仄仄。
仄平○平平仄仄,仄仄平○平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄○平平仄仄。
平○仄仄○平○,仄仄平平仄平仄。
平平平仄○平平,平平仄仄仄仄平。
仄平平仄平平仄,平仄仄仄平○平。

写雨

题宝鸡县 (tí bǎo jī xiàn)

朝代:宋    作者: 陶应

雪楼当月动清寒,渭水梁山鸟外看。
闻说德宗曾到此,吟诗不敢倚栏干。

平○平平仄仄平,仄平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄平平仄仄仄,平平平平平仄○。
仄平仄平○仄仄,平○仄仄平平○。
平平平平仄仄仄,仄仄仄仄○○平。
平平仄平平仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平平平,仄仄仄平平仄仄。
平平平仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平○仄仄平平,平仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平平○平仄。
平仄平平仄平仄,平仄平平仄平仄。
平平平平仄平仄,平平平仄平平仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平○仄仄。
仄平○平平仄仄,仄仄平○平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄○平平仄仄。
平○仄仄○平○,仄仄平平仄平仄。
平平平仄○平平,平平仄仄仄仄平。
仄平平仄平平仄,平仄仄仄平○平。

恩封渭南伯唐诗人赵嘏为渭南尉当时谓之赵渭南後来将以予为陆渭南乎戏作长句 (ēn fēng wèi nán bǎi táng shī rén zhào gǔ wèi wèi nán wèi dāng shí wèi zhī zhào wèi nán hòu lái jiāng yǐ yǔ wèi lù wèi nán hū xì zuò cháng jù)

朝代:宋    作者: 陆游

老向人间久倦游,君恩乞与渭川秋。
虚名定作陈惊坐,好句真惭赵倚楼。
栈豆十年沾病马,烟波万里着浮鸥。
就封他日轻裘去,应过三峰处处留。

平○平平仄仄平,仄平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄平平仄仄仄,平平平平平仄○。
仄平仄平○仄仄,平○仄仄平平○。
平平平平仄仄仄,仄仄仄仄○○平。
平平仄平平仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平平平,仄仄仄平平仄仄。
平平平仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平○仄仄平平,平仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平平○平仄。
平仄平平仄平仄,平仄平平仄平仄。
平平平平仄平仄,平平平仄平平仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平○仄仄。
仄平○平平仄仄,仄仄平○平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄○平平仄仄。
平○仄仄○平○,仄仄平平仄平仄。
平平平仄○平平,平平仄仄仄仄平。
仄平平仄平平仄,平仄仄仄平○平。

(jù)

朝代:唐    作者: 陆贽

(贽为渭南尉有诗云云。
盖县内多流泉。
)姜泉流渺渺,夹砌树阴阴。
(宋敏求《长安志》十七《渭南县》。
)(今按:《全唐诗》引《唐语林》,谓任江淮尉题廰诗句。
第一句不同,第二句「夹」误「来」。
〖此引《长安志》当为《经训堂丛书》本,《四库全书》本前句作「遶堦流虢㶁」,《唐语林》卷四作「遶阶流助

平○平平仄仄平,仄平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄平平仄仄仄,平平平平平仄○。
仄平仄平○仄仄,平○仄仄平平○。
平平平平仄仄仄,仄仄仄仄○○平。
平平仄平平仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平平平,仄仄仄平平仄仄。
平平平仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平○仄仄平平,平仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平平○平仄。
平仄平平仄平仄,平仄平平仄平仄。
平平平平仄平仄,平平平仄平平仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平○仄仄。
仄平○平平仄仄,仄仄平○平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄○平平仄仄。
平○仄仄○平○,仄仄平平仄平仄。
平平平仄○平平,平平仄仄仄仄平。
仄平平仄平平仄,平仄仄仄平○平。

登福唐县楼 (dēng fú táng xiàn lóu)

朝代:唐    作者: 周朴

咸通五载後伏里,登此福唐县上楼。

平○平平仄仄平,仄平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄平平仄仄仄,平平平平平仄○。
仄平仄平○仄仄,平○仄仄平平○。
平平平平仄仄仄,仄仄仄仄○○平。
平平仄平平仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平平平,仄仄仄平平仄仄。
平平平仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平○仄仄平平,平仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平平○平仄。
平仄平平仄平仄,平仄平平仄平仄。
平平平平仄平仄,平平平仄平平仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平○仄仄。
仄平○平平仄仄,仄仄平○平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄○平平仄仄。
平○仄仄○平○,仄仄平平仄平仄。
平平平仄○平平,平平仄仄仄仄平。
仄平平仄平平仄,平仄仄仄平○平。

奉和九日幸临渭亭登高应制得直字 (fèng hé jiǔ rì xìng lín wèi tíng dēng gāo yìng zhì dé zhí zì)

朝代:唐    作者: 李咸

重阳乘令序,四野开晴色。
日月数初幷,乾坤圣登极。
菊黄迎酒泛,松翠凌霜直。
游海难为深,负山徒倦力。

平○平平仄仄平,仄平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄平平仄仄仄,平平平平平仄○。
仄平仄平○仄仄,平○仄仄平平○。
平平平平仄仄仄,仄仄仄仄○○平。
平平仄平平仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平平平,仄仄仄平平仄仄。
平平平仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平○仄仄平平,平仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平平○平仄。
平仄平平仄平仄,平仄平平仄平仄。
平平平平仄平仄,平平平仄平平仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平○仄仄。
仄平○平平仄仄,仄仄平○平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄○平平仄仄。
平○仄仄○平○,仄仄平平仄平仄。
平平平仄○平平,平平仄仄仄仄平。
仄平平仄平平仄,平仄仄仄平○平。

史宰见和依韵为谢 (shǐ zǎi jiàn hé yī yùn wèi xiè)

朝代:宋    作者: 徐鹿卿

巧酿河阳满县春,居然尽洗簿书尘。
桑间驯雉诚为异,渚畔飞鸥只渐遵。
良玉自应求即我,明珠宁肯暗投人。
冷官窃笑诗情浅,无计能令子建亲。

平○平平仄仄平,仄平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄平平仄仄仄,平平平平平仄○。
仄平仄平○仄仄,平○仄仄平平○。
平平平平仄仄仄,仄仄仄仄○○平。
平平仄平平仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平平平,仄仄仄平平仄仄。
平平平仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平○仄仄平平,平仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平平○平仄。
平仄平平仄平仄,平仄平平仄平仄。
平平平平仄平仄,平平平仄平平仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平○仄仄。
仄平○平平仄仄,仄仄平○平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄○平平仄仄。
平○仄仄○平○,仄仄平平仄平仄。
平平平仄○平平,平平仄仄仄仄平。
仄平平仄平平仄,平仄仄仄平○平。

(jù)

朝代:宋    作者: 刘渭

庶子泉寒澄雅思,阳冰篆古足清心。

平○平平仄仄平,仄平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄平平仄仄仄,平平平平平仄○。
仄平仄平○仄仄,平○仄仄平平○。
平平平平仄仄仄,仄仄仄仄○○平。
平平仄平平仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平平平,仄仄仄平平仄仄。
平平平仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平○仄仄平平,平仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平平○平仄。
平仄平平仄平仄,平仄平平仄平仄。
平平平平仄平仄,平平平仄平平仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平○仄仄。
仄平○平平仄仄,仄仄平○平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄○平平仄仄。
平○仄仄○平○,仄仄平平仄平仄。
平平平仄○平平,平平仄仄仄仄平。
仄平平仄平平仄,平仄仄仄平○平。

题宝应县 (tí bǎo yìng xiàn)

朝代:唐    作者: 雍陶

雪楼当日动晴寒,渭水梁山鸟外看。
闻说德宗曾到此,吟诗不敢倚阑干。

平○平平仄仄平,仄平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄平平仄仄仄,平平平平平仄○。
仄平仄平○仄仄,平○仄仄平平○。
平平平平仄仄仄,仄仄仄仄○○平。
平平仄平平仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平平平,仄仄仄平平仄仄。
平平平仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平○仄仄平平,平仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平平○平仄。
平仄平平仄平仄,平仄平平仄平仄。
平平平平仄平仄,平平平仄平平仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平○仄仄。
仄平○平平仄仄,仄仄平○平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄○平平仄仄。
平○仄仄○平○,仄仄平平仄平仄。
平平平仄○平平,平平仄仄仄仄平。
仄平平仄平平仄,平仄仄仄平○平。

游北岩(句) (yóu běi yán jù )

朝代:唐    作者: 李渭

淮阳清净理,永嘉山水心。
(《蜀中名胜记》八《成都府·资县》)(〖1〗《新唐书·宰相世系表》赵郡李氏东祖房有李渭,为长洲主簿李暄之子。
《蜀中名胜记》卷八引《蜀志补遗》云:「唐李渭为刺史,有游山诗云〖诗略〗。
刻於等慈寺壁。
」另参後文。
〖2〗《舆地纪胜》卷一五七云:「李渭为本州刺史,有诗刻留等慈寺。
时与前进士崔公辅同游,崔有诗略曰:淮阳清静理,永嘉山水心。
」二句诗颂扬刺史善政多才,以崔作为近是。
崔公辅为杜甫同时人,详《全唐诗续拾》。
)。

平○平平仄仄平,仄平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄平平仄仄仄,平平平平平仄○。
仄平仄平○仄仄,平○仄仄平平○。
平平平平仄仄仄,仄仄仄仄○○平。
平平仄平平仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平平平,仄仄仄平平仄仄。
平平平仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平○仄仄平平,平仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平平○平仄。
平仄平平仄平仄,平仄平平仄平仄。
平平平平仄平仄,平平平仄平平仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平○仄仄。
仄平○平平仄仄,仄仄平○平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄○平平仄仄。
平○仄仄○平○,仄仄平平仄平仄。
平平平仄○平平,平平仄仄仄仄平。
仄平平仄平平仄,平仄仄仄平○平。