tí yuán zhù lín yuán
题元注林园 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 李端 (lǐ duān)

谢家门馆似山林,碧石青苔满树阴。
乳鹊眄巢花巷静,鸣鸠鼓翼竹园深。
桔槔转水兼通药,方丈留僧共听琴。
独有野人箕踞惯,过君始得一长吟。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。

xiè jiā mén guǎn sì shān lín , bì shí qīng tái mǎn shù yīn 。
rǔ què miǎn cháo huā xiàng jìng , míng jiū gǔ yì zhú yuán shēn 。
jú gāo zhuǎn shuǐ jiān tōng yào , fāng zhàng liú sēng gòng tīng qín 。
dú yǒu yě rén jī jù guàn , guò jūn shǐ dé yī cháng yín 。

題元注林園

—— 李端

謝家門館似山林,碧石青苔滿樹陰。
乳鵲眄巢花巷靜,鳴鳩鼓翼竹園深。
桔槔轉水兼通藥,方丈留僧共聽琴。
獨有野人箕踞慣,過君始得一長吟。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。

xiè jiā mén guǎn sì shān lín , bì shí qīng tái mǎn shù yīn 。
rǔ què miǎn cháo huā xiàng jìng , míng jiū gǔ yì zhú yuán shēn 。
jú gāo zhuǎn shuǐ jiān tōng yào , fāng zhàng liú sēng gòng tīng qín 。
dú yǒu yě rén jī jù guàn , guò jūn shǐ dé yī cháng yín 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
谢家的大门和庭院宛如山林,青苔覆满碧石,遮蔽着树荫。乳鹊凝视着自家巢穴,花巷宁静恬淡,鸣鸠拍打着翅膀,竹园深幽。

桔槔(一种水道的名称)转动水流,同时还能流通药材,方丈里留着僧人们共同欣赏琴音。

只有熟悉野外生活的人,才能随意地坐卧,顺应自然的习惯。经过君子这次漫长的吟唱,才获得这首长吟。

全诗描写了谢家庭院的静谧美景,以及在此独坐吟咏的意境。表现了一种恬淡自然的生活态度和对清净自在的追求。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者李端介绍:🔈

李端,字正已,赵郡人,大历五年进士。与卢纶、吉中孚、韩翃、钱起、司空曙、苗发、崔峒、耿湋、夏侯审唱和,号大历十才子。尝客驸马郭暧第,赋诗冠其坐客。初授校书郎,後移疾江南,官杭州司马卒。集三卷,今编诗三卷。 查看更多>>

李端的诗:

相关诗词:

题冯园三首 其一 (tí féng yuán sān shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 李新

林园暖日注蔫红,啼鸟重来树亦空。
莫道主人无意在,解将篱落护春风。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。

崔徽歌 五 (cuī huī gē wǔ)

朝代:唐    作者: 元稹

凤凰宝钗为郎戴。
(见陈元龙《片玉集注》卷二《秋蘂香》注引元微之诗)。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。

动物

句 七 (jù qī)

朝代:唐    作者: 白居易

园林亦要闻闲置。
(《山谷诗注》卷十四《万州太守高仲本约游岑公洞而夜雨连明戏作二首》注引)。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。

崔徽歌 四 (cuī huī gē sì)

朝代:唐    作者: 元稹

吏感徽心关锁开。
(见任渊《山谷诗注》卷九《出礼部试院王才元惠梅花三种皆妙绝戏答三首》注引)(按:以上五题皆据冀勤校《元稹集·外集》卷七《续补》一。
)。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。

崔徽歌 三 (cuī huī gē sān)

朝代:唐    作者: 元稹

眼明正似琉璃瓶,心荡秋水横波清。
(见施元之等《注东坡先生诗》卷十五《百步洪》注引)。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。

宴卢十四南园得园韵(伯三七七一下同) (yàn lú shí sì nán yuán dé yuán yùn bǎi sān qī qī yī xià tóng )

朝代:唐    作者: 元希声(《全唐诗》卷一○一)

超遥乘暇景,洒散绝浮喧。
写望峯云出,开襟夏木繁。
野人怜狎鸟,游子爱芳荪。
卧筱低临席,惊流注满园。
□然林下意,琴酌坐忘言。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。

存目 其六 (cún mù qí liù)

朝代:宋    作者: 周端臣

诗题:寄题石都尉林亭首句:园林都尉宅。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。

闻开元寺开笋园寄章上人 (wén kāi yuán sì kāi sǔn yuán jì zhāng shàng rén)

朝代:唐    作者: 皮日休

园鏁开声骇鹿羣,满林鲜箨水犀文。
森森竞泫林梢雨,

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。

题蓝桥驿 (tí lán qiáo yì)

朝代:唐    作者: 元稹

江陵归时逢春雪。
(见《白氏长庆集》卷十五《蓝桥驿见元九诗》自注引)。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。

长句赠微之(题拟) (cháng jù zèng wēi zhī tí nǐ )

朝代:唐    作者: 马逢

灵溪试为访金丹。
(见《元氏长庆集》卷十六《天坛上境》题注引)。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。