tí xiàn shān
题岘山 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 黄载 (huáng zǎi)

向来陵谷尚休然,放眼高台万象还。
南国一池襄汉水,中原千古邓唐山。
斜阳淡淡飞鸿没,芳草萋萋戎马闲。
前代英雄亦何许,棹歌日日过沧湾。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。
平仄平平仄平仄,仄平仄仄仄平平。

xiàng lái líng gǔ shàng xiū rán , fàng yǎn gāo tái wàn xiàng huán 。
nán guó yī chí xiāng hàn shuǐ , zhōng yuán qiān gǔ dèng táng shān 。
xié yáng dàn dàn fēi hóng méi , fāng cǎo qī qī róng mǎ xián 。
qián dài yīng xióng yì hé xǔ , zhào gē rì rì guò cāng wān 。

題峴山

—— 黄載

向來陵谷尚休然,放眼高臺萬象還。
南國一池襄漢水,中原千古鄧唐山。
斜陽淡淡飛鴻沒,芳草萋萋戎馬閒。
前代英雄亦何許,棹歌日日過滄灣。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。
平仄平平仄平仄,仄平仄仄仄平平。

xiàng lái líng gǔ shàng xiū rán , fàng yǎn gāo tái wàn xiàng huán 。
nán guó yī chí xiāng hàn shuǐ , zhōng yuán qiān gǔ dèng táng shān 。
xié yáng dàn dàn fēi hóng méi , fāng cǎo qī qī róng mǎ xián 。
qián dài yīng xióng yì hé xǔ , zhào gē rì rì guò cāng wān 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

向来陵谷依然宁静,放眼望高台,万象归还。
在南国有一池襄汉水,而中原的邓唐山千古流传。
斜阳淡淡,飞鸿消逝,芳草茂盛,戎马安闲。
前代的英雄们又在何处,荡舟歌唱每日穿越沧海湾。

总结:

这首诗描绘了古代风景的宁静和辉煌。作者以高处远眺,感叹大地山川景物的不变,但也表现出英雄人物的离去和时光的流转。南国的水池、中原的山脉,都成为历史长河中的永恒存在。斜阳下,飞鸿渐隐,而芳草茂盛,战马安闲,彰显了岁月的悠然。然而,前代英雄的事迹又何去何从,只能随着荡舟的歌声渐渐远去。整首诗抒发了对光景易逝和历史人物的怀念之情。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者黄载介绍:🔈

黄载,字伯厚,号玉泉,南丰(今属江西)人。大受子。理宗绍定中以平闽乱功授武阶。嘉熙中(《安晚堂诗集》卷一○)由浙西兵马都监累迁广东兵马钤辖,权知封州。有《蜡社歌余》,已佚。事见《隠居通议》卷九,清康熙《南丰县志》卷七有传。今录诗十二首。 查看更多>>

黄载的诗:

黄载的词:

相关诗词:

题岘山图三绝 其一 (tí xiàn shān tú sān jué qí yī)

朝代:宋    作者: 释宝昙

不见轻裘快马归,遥怜暮雨湿公衣。
岘山十里城南路,灯火家家望翠微。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。
平仄平平仄平仄,仄平仄仄仄平平。

题粲侄岘山秋晚 (tí càn zhí xiàn shān qiū wǎn)

朝代:宋    作者: 释居简

分明写出岘山诗,陇树初寒晚照低。
掩卷只思人堕泪,不思量到白铜鞮。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。
平仄平平仄平仄,仄平仄仄仄平平。

题城侍者岘山圗 (tí chéng shì zhě xiàn shān tú)

朝代:宋    作者: 陆游

汉水沉碑安在哉,千年岘首独崔嵬。
平生不作羊公计,但欲无名死草莱。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。
平仄平平仄平仄,仄平仄仄仄平平。

题岘山图三绝 其三 (tí xiàn shān tú sān jué qí sān)

朝代:宋    作者: 释宝昙

范子当年意崛奇,道人岁晚墨淋漓。
北风低草牛羊莫,会有人传岘首诗。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。
平仄平平仄平仄,仄平仄仄仄平平。

寄题岘亭 (jì tí xiàn tíng)

朝代:唐    作者: 雍陶

岘亭留恨为伤杯,未得醒醒看便回。
却想醉游如梦见,直疑元本不曾来。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。
平仄平平仄平仄,仄平仄仄仄平平。

岘山行 (xiàn shān xíng)

朝代:宋    作者: 孔平仲

驱马岘山南,磴滑不能上。
惆怅石城人,秋风摇两桨。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。
平仄平平仄平仄,仄平仄仄仄平平。

岘山亭 (xiàn shān tíng)

朝代:宋    作者: 易士达

岘山亭是昔人非,忍读羊公堕泪碑。
回首山翁花下处,凄凄芳草晚风悲。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。
平仄平平仄平仄,仄平仄仄仄平平。

咏史诗 岘山 (yǒng shǐ shī xiàn shān)

朝代:唐    作者: 胡曾

晓日登临感晋臣,古碑零落岘山春。
松间残露频频滴,酷似当时堕泪人。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。
平仄平平仄平仄,仄平仄仄仄平平。

登岘亭 (dēng xiàn tíng)

朝代:唐    作者: 司空曙

岘山回首望秦关,南向荆州几日还。
今日登临唯有泪,不知风景在何山。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。
平仄平平仄平仄,仄平仄仄仄平平。

岘山(句) (xiàn shān jù )

朝代:唐    作者: 李正封

岘山移柱石,流水辍恩波。
(《舆地纪胜》八二《襄阳府》)。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。
平仄平平仄平仄,仄平仄仄仄平平。