tí wāng shuǐ yún shī juàn qí yī
题汪水云诗卷 其一 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 聂守真 (niè shǒu zhēn)

汴堤杨柳摇春风,翠华南幸紫禁空。
雕栏玉砌明月冷,羽人规作神仙宫。
苏堤杨柳飘晴雪,又见紫鸾催驾发。
沉香亭北鶑乱啼,金殿又成诸佛刹。
东南王气一旦终,乾坤四海今会同。
兴亡成败自有数,不由人力由天公。
二龙南翔一龙北,凤只鸾孤重铩翮。
南龙苦热北龙寒,鸾凤欲飞飞不得。
周原禾黍秋离离,含光草色春萋萋。
露盘应拆声动地,金铜仙人空泪垂。
来今往古知几代,嬴颠刘蹶浮云改。
□平抵掌笑不言,会见桑田变沧海。

仄平平仄平平平,仄平平仄仄○○。
平平仄仄平仄仄,仄平平仄平平平。
平平平仄平平仄,仄仄仄平平仄仄。
平平平仄平仄平,平仄仄平平仄仄。
平平○仄仄仄平,平平仄仄平仄平。
○平平仄仄仄仄,仄平平仄平平平。
仄平平平仄平仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄仄平平仄仄。
平平平仄平○○,平平仄仄平平平。
仄平○仄平仄仄,平平平平○仄平。
平平仄仄平仄仄,平平平仄平平仄。
?平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。

biàn dī yáng liǔ yáo chūn fēng , cuì huá nán xìng zǐ jìn kōng 。
diāo lán yù qì míng yuè lěng , yǔ rén guī zuò shén xiān gōng 。
sū dī yáng liǔ piāo qíng xuě , yòu jiàn zǐ luán cuī jià fā 。
chén xiāng tíng běi yīng luàn tí , jīn diàn yòu chéng zhū fó chà 。
dōng nán wáng qì yī dàn zhōng , qián kūn sì hǎi jīn huì tóng 。
xīng wáng chéng bài zì yǒu shù , bù yóu rén lì yóu tiān gōng 。
èr lóng nán xiáng yī lóng běi , fèng zhī luán gū chóng shā hé 。
nán lóng kǔ rè běi lóng hán , luán fèng yù fēi fēi bù dé 。
zhōu yuán hé shǔ qiū lí lí , hán guāng cǎo sè chūn qī qī 。
lù pán yìng chāi shēng dòng dì , jīn tóng xiān rén kōng lèi chuí 。
lái jīn wǎng gǔ zhī jǐ dài , yíng diān liú juě fú yún gǎi 。
□ píng dǐ zhǎng xiào bù yán , huì jiàn sāng tián biàn cāng hǎi 。

动物

題汪水雲詩卷 其一

—— 聶守真

汴隄楊柳摇春風,翠華南幸紫禁空。
雕欄玉砌明月冷,羽人規作神仙宮。
蘇堤楊柳飄晴雪,又見紫鸞催駕發。
沉香亭北鶑亂啼,金殿又成諸佛剎。
東南王氣一旦終,乾坤四海今會同。
興亡成敗自有數,不由人力由天公。
二龍南翔一龍北,鳳隻鸞孤重鎩翮。
南龍苦熱北龍寒,鸞鳳欲飛飛不得。
周原禾黍秋離離,含光草色春萋萋。
露盤應拆聲動地,金銅仙人空淚垂。
來今往古知幾代,嬴顛劉蹶浮雲改。
□平抵掌笑不言,會見桑田變滄海。

仄平平仄平平平,仄平平仄仄○○。
平平仄仄平仄仄,仄平平仄平平平。
平平平仄平平仄,仄仄仄平平仄仄。
平平平仄平仄平,平仄仄平平仄仄。
平平○仄仄仄平,平平仄仄平仄平。
○平平仄仄仄仄,仄平平仄平平平。
仄平平平仄平仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄仄平平仄仄。
平平平仄平○○,平平仄仄平平平。
仄平○仄平仄仄,平平平平○仄平。
平平仄仄平仄仄,平平平仄平平仄。
?平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。

biàn dī yáng liǔ yáo chūn fēng , cuì huá nán xìng zǐ jìn kōng 。
diāo lán yù qì míng yuè lěng , yǔ rén guī zuò shén xiān gōng 。
sū dī yáng liǔ piāo qíng xuě , yòu jiàn zǐ luán cuī jià fā 。
chén xiāng tíng běi yīng luàn tí , jīn diàn yòu chéng zhū fó chà 。
dōng nán wáng qì yī dàn zhōng , qián kūn sì hǎi jīn huì tóng 。
xīng wáng chéng bài zì yǒu shù , bù yóu rén lì yóu tiān gōng 。
èr lóng nán xiáng yī lóng běi , fèng zhī luán gū chóng shā hé 。
nán lóng kǔ rè běi lóng hán , luán fèng yù fēi fēi bù dé 。
zhōu yuán hé shǔ qiū lí lí , hán guāng cǎo sè chūn qī qī 。
lù pán yìng chāi shēng dòng dì , jīn tóng xiān rén kōng lèi chuí 。
lái jīn wǎng gǔ zhī jǐ dài , yíng diān liú juě fú yún gǎi 。
□ píng dǐ zhǎng xiào bù yán , huì jiàn sāng tián biàn cāng hǎi 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

汴堤上,杨柳摇曳在春风中,翠绿的华美南巡至紫禁城上空。雕栏玉砌下,明月寒冷而皎洁,羽人规划着建造神仙之宫。苏堤间,杨柳如雪花般飘散,紫鸾再次催促驾车启程。沉香亭北,鶑鸟声声嘶鸣,金殿又被改建成众多佛寺。东南方的王气终于消逝,乾坤之间、四海之内,如今融为一体。兴衰成败皆有命数,非人力所能左右,而是由天命决定。南方的两条龙相互翱翔,北方的一条龙独自展翅,凤凰孤独地铩羽重飞。南龙遭受酷暑之苦,北龙则忍受严寒之冷,鸾凤欲飞却受阻。周原上,禾黍成熟的秋景愈发离离,含光的草色在春日里愈发茂盛。露盘应当被打破,发出声响震动大地,而金铜仙人却空泪垂。过去与现在相继而来,了解历代的更迭,嬴颠、刘蹶等人的事迹都如浮云般消散。□平抵住掌心,笑而不言,会见桑田沧海的变迁。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

为您找到聂守真写的《题汪水云诗卷》系列:

还为您找到 3 首名为《题汪水云诗卷 其一》的诗:

本文作者聂守真介绍:🔈

聂守真,号碧窗,江西人。京口天庆观主,尝爲龙翔宫书记。事见《南村辍耕录》。今录诗九首。 查看更多>>

聂守真的诗:

相关诗词: