tí shén lì shī yuàn
题神力师院 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 李颀 (lǐ qí)

大师神杰貌,五岳森禅房。
坚持日月珠,豁见沧江长。
随病拔诸苦,致身如法王。
阶庭药草徧,饭食天花香。
树色向高阁,昼阴横半墙。
每闻第一义,心净琉璃光。

仄平平仄仄,仄仄平○平。
平平仄仄平,仄仄平平○。
平仄仄平仄,仄平○仄○。
平○仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平○仄平。
仄○仄仄仄,平仄平平平。

dà shī shén jié mào , wǔ yuè sēn chán fáng 。
jiān chí rì yuè zhū , huō jiàn cāng jiāng cháng 。
suí bìng bá zhū kǔ , zhì shēn rú fǎ wáng 。
jiē tíng yào cǎo biàn , fàn shí tiān huā xiāng 。
shù sè xiàng gāo gé , zhòu yīn héng bàn qiáng 。
měi wén dì yī yì , xīn jìng liú lí guāng 。

題神力師院

—— 李頎

大師神傑貌,五嶽森禪房。
堅持日月珠,豁見滄江長。
隨病拔諸苦,致身如法王。
階庭藥草徧,飯食天花香。
樹色向高閣,晝陰橫半牆。
每聞第一義,心淨琉璃光。

仄平平仄仄,仄仄平○平。
平平仄仄平,仄仄平平○。
平仄仄平仄,仄平○仄○。
平○仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平○仄平。
仄○仄仄仄,平仄平平平。

dà shī shén jié mào , wǔ yuè sēn chán fáng 。
jiān chí rì yuè zhū , huō jiàn cāng jiāng cháng 。
suí bìng bá zhū kǔ , zhì shēn rú fǎ wáng 。
jiē tíng yào cǎo biàn , fàn shí tiān huā xiāng 。
shù sè xiàng gāo gé , zhòu yīn héng bàn qiáng 。
měi wén dì yī yì , xīn jìng liú lí guāng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
大师神杰的容貌崇高,所在的五岳森禅房。
坚持修炼日月珠,能够开启广阔的视野,洞见沧江的壮丽长河。
随着疾病的消散,摆脱了一切痛苦,达到身心合一的法王境地。
院子里的草药茂盛,散发着飘香的天然气息。
树影倾斜在高阁上,白天的阴凉掩映半个墙壁。
每次听闻第一义的教诲,内心都会变得纯净如琉璃般明亮。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者李颀介绍:🔈

李颀,东川人,家於颍阳。擢开元十三年进士第,官新乡尉。集一卷,今编诗三卷。 查看更多>>

李颀的诗:

相关诗词:

题师頴和尚院 (tí shī yǐng hé shàng yuàn)

朝代:唐    作者: 贯休

师院清无敌,师心智不知。
腊高清眼细,闲甚白云卑。
煮茗然枫枿,泥墙札祖碑。
爱师终不及,谩住许多时。

仄平平仄仄,仄仄平○平。
平平仄仄平,仄仄平平○。
平仄仄平仄,仄平○仄○。
平○仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平○仄平。
仄○仄仄仄,平仄平平平。

题景玄禅师院 (tí jǐng xuán chán shī yuàn)

朝代:唐    作者: 刘得仁

古僧精进者,师复是谁流。
道贵行无我,禅难说到头。
汲泉羸鹤立,拥褐老猨愁。
曾住深山院,何如此院幽。

仄平平仄仄,仄仄平○平。
平平仄仄平,仄仄平平○。
平仄仄平仄,仄平○仄○。
平○仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平○仄平。
仄○仄仄仄,平仄平平平。

寄题诠律师院 (jì tí quán lǜ shī yuàn)

朝代:唐    作者: 贯休

锦溪光里耸楼台,师院高凌积翠开。
深竹杪闻残磐尽,一茶中见数帆来。
焚香只是看新律,幽步犹疑损绿苔。
莫讶题诗又东去,石房清冷在天台。

仄平平仄仄,仄仄平○平。
平平仄仄平,仄仄平平○。
平仄仄平仄,仄平○仄○。
平○仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平○仄平。
仄○仄仄仄,平仄平平平。

题诠律师院 (tí quán lǜ shī yuàn)

朝代:唐    作者: 张乔

院凉松雨声,相对有山情。
未许谿边老,犹思岳顶行。
纱灯留火细,石井灌瓶清。
欲问吾师外,何人得此生。

仄平平仄仄,仄仄平○平。
平平仄仄平,仄仄平平○。
平仄仄平仄,仄平○仄○。
平○仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平○仄平。
仄○仄仄仄,平仄平平平。

题天柱观鱼尊师旧院 (tí tiān zhù guān yú zūn shī jiù yuàn)

朝代:唐    作者: 方干

早识吾师频到此,芝童药犬亦相迎。
今师一去无来日,花洞石坛空月明。

仄平平仄仄,仄仄平○平。
平平仄仄平,仄仄平平○。
平仄仄平仄,仄平○仄○。
平○仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平○仄平。
仄○仄仄仄,平仄平平平。

题东山道院 (tí dōng shān dào yuàn)

朝代:宋    作者: 徐玑

古院嶔

仄平平仄仄,仄仄平○平。
平平仄仄平,仄仄平平○。
平仄仄平仄,仄平○仄○。
平○仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平○仄平。
仄○仄仄仄,平仄平平平。

题华师院壁 (tí huá shī yuàn bì)

朝代:宋    作者: 郭祥正

邂逅营居得近僧,唯师更住最高层。
半瓯香茗浮春雪,一饭寒蔬带晓冰。

仄平平仄仄,仄仄平○平。
平平仄仄平,仄仄平平○。
平仄仄平仄,仄平○仄○。
平○仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平○仄平。
仄○仄仄仄,平仄平平平。

题法喜院是院一瓦一木皆自能师手而师丈室惟布衾木枕无复长物即之坐庞眉皓顶泊然似不能言者无乃真有道者耶 其一 (tí fǎ xǐ yuàn shì yuàn yī wǎ yī mù jiē zì néng shī shǒu ér shī zhàng shì wéi bù qīn mù zhěn wú fù cháng wù jí zhī zuò páng méi hào dǐng bó rán sì bù néng yán zhě wú nǎi zhēn yǒu dào zhě yē qí yī)

朝代:宋    作者: 舒亶

抱山重屋两回廊,杉桧如云百尺长。
香火它年谁第一,老师辛苦顶如霜。

仄平平仄仄,仄仄平○平。
平平仄仄平,仄仄平平○。
平仄仄平仄,仄平○仄○。
平○仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平○仄平。
仄○仄仄仄,平仄平平平。

题法喜院是院一瓦一木皆自能师手而师丈室惟布衾木枕无复长物即之坐庞眉皓顶泊然似不能言者无乃真有道者耶 其二 (tí fǎ xǐ yuàn shì yuàn yī wǎ yī mù jiē zì néng shī shǒu ér shī zhàng shì wéi bù qīn mù zhěn wú fù cháng wù jí zhī zuò páng méi hào dǐng bó rán sì bù néng yán zhě wú nǎi zhēn yǒu dào zhě yē qí èr)

朝代:宋    作者: 舒亶

了无情解作攀缘,一鉢三衣只兀然。
坐对青山不知老,学人休问祖师禅。

仄平平仄仄,仄仄平○平。
平平仄仄平,仄仄平平○。
平仄仄平仄,仄平○仄○。
平○仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平○仄平。
仄○仄仄仄,平仄平平平。

夏日题方师院 (xià rì tí fāng shī yuàn)

朝代:唐    作者: 施肩吾

火天无处买清风,闷发时来入梵宫。
只向方师小廊下,回看门外是樊笼。

仄平平仄仄,仄仄平○平。
平平仄仄平,仄仄平平○。
平仄仄平仄,仄平○仄○。
平○仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平○仄平。
仄○仄仄仄,平仄平平平。