tí lín yuè yán lěng quán shī hòu
题林月岩冷泉诗後 🔈
岩里空寒玉有声,亭前渊静镜生明。
从他流入香尘去,不碍源头彻底清。
平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
岩中空寒的玉石发出声音,亭前深潭静谧,镜面映照出明亮。
这些声音从岩石流入香尘之中消失,但并不妨碍源头的彻底清澈。
总结:
诗人通过描写岩中玉石有声、亭前镜面生明的景象,抒发了一种深刻的思考。即使事物消失,源头依然保持着本真的清澈。
陈郁的诗:
陈郁的词:
相关诗词:
仙迹岩题诗二十三首 冷泉 (xiān jì yán tí shī èr shí sān shǒu lěng quán)
琳宫门外小桥东,石罅泉流细脉通。
清似玉壶承沆瀣,游人掬饮凛生风。
平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
题文发叔所藏潘子真水墨江湖八境小轴 灵隠冷泉 (tí wén fā shū suǒ cáng pān zǐ zhēn shuǐ mò jiāng hú bā jìng xiǎo zhóu líng yǐn lěng quán)
小潘诗家子,解作无声诗。
八境俱妙绝,冷泉天下奇。
平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
游虎丘 其一 (yóu hǔ qiū qí yī)
白虎岩前秋已阑,黑云疏雨洗林峦。
铁花烟落石泉冷,羽井苔深霜月寒。
隠浦疾帆风去饱,疏寮森木晓催丹。
清斋不许盘餐入,辜负湖山冷淡看。
平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
题涌泉亭诗石 (tí yǒng quán tíng shī shí)
诗题蔗境不题名,墨蹟悬岩碧藓平。
游宦来看心忽悟,前身应是赵先生。
平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
登杭州冷泉亭 (dēng háng zhōu lěng quán tíng)
天竺峰西月几层,亭孤应忌俗人登。
山光晓射闻猿客,泉影秋摇倚树僧。
微雨洒台青有点,片云生石冷多棱。
斜阳更起题诗兴,还喜重来或未能。
平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
冷泉亭 (lěng quán tíng)
寺门不须入,林磵莹清襟。
老树几前代,冷泉如我心。
缒萝猿接果,龛石佛添金。
别有真天趣,月寒秋夜深。
平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
题张公洞 (tí zhāng gōng dòng)
高上宸居隔紫烟,洞中金阙暗相连。
辅光竈冷留香壤,太素渊清涌玉泉。
後夜龙归云浪湿,未明人起月华鲜。
秋光不老岩前麓,到此偷闲亦自贤。
平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
题张敬仲寒岩瀑泉 (tí zhāng jìng zhòng hán yán pù quán)
朱弦莫余和,落指空琅然。
天风远送将,去作碧岩泉。
平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。