tí jīng zhōng miào cì wáng guī líng yùn
题旌忠庙次王龟龄韵 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 喻良能 (yù liáng néng)

睢阳截然当贼中,婴城既久粮食空。
矢死不降有二公,青史皎皎书其忠。
国家涵养自建隆,上至鵷鹭下罴熊。
一节一义皆获通,无不昭然简宸衷。
建炎多难谁奋躬,开门纳降何匆匆。
达官尚尔况困穷,嗟嗟唐侯一何雄。
抽甎击敌甘命终,愿以颈血污刃红。
精诚贯日亘云穹,上彻九重达尧聪。
诏令血食居镇东,激昂臣子忠勇风。
嘉名千古齐华崧,王仙作诗美抗戎,岂比尔雅诂鱼虫。

○平仄平○仄○,平平仄仄平仄○。
仄仄仄○仄仄平,平仄仄仄平○平。
仄平平仄仄仄平,仄仄平仄仄平平。
仄仄仄仄平仄平,平仄○平仄平○。
仄平平○平仄平,平平仄○平平平。
仄平仄仄仄仄平,平平平平仄平平。
平平仄仄平仄平,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄平平,仄仄仄○仄平平。
仄仄仄仄平仄平,仄平平仄平仄平。
平平平仄平平平,○平仄平仄仄平,仄仄仄仄仄平平。

suī yáng jié rán dāng zéi zhōng , yīng chéng jì jiǔ liáng shí kōng 。
shǐ sǐ bù jiàng yǒu èr gōng , qīng shǐ jiǎo jiǎo shū qí zhōng 。
guó jiā hán yǎng zì jiàn lóng , shàng zhì yuān lù xià pí xióng 。
yī jié yī yì jiē huò tōng , wú bù zhāo rán jiǎn chén zhōng 。
jiàn yán duō nán shuí fèn gōng , kāi mén nà xiáng hé cōng cōng 。
dá guān shàng ěr kuàng kùn qióng , jiē jiē táng hóu yī hé xióng 。
chōu zhuān jī dí gān mìng zhōng , yuàn yǐ jǐng xuè wū rèn hóng 。
jīng chéng guàn rì gèn yún qióng , shàng chè jiǔ chóng dá yáo cōng 。
zhào lìng xuè shí jū zhèn dōng , jī áng chén zǐ zhōng yǒng fēng 。
jiā míng qiān gǔ qí huá sōng , wáng xiān zuò shī měi kàng róng , qǐ bǐ ěr yǎ gǔ yú chóng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

睢阳被困在贼寇之中,城中的储备粮食已经耗尽。两位公子宁死不降,他们的忠诚被记录在青史之中。国家得以维系自建隆,无论是在上层的高官贵族,还是在底层的普通百姓,都受到善待。一节一义都得到了充分的传扬,没有一样不明确地展现了朝廷内心的真情实意。
建炎时期充满艰难,但是有人奋发努力。当朝廷开启大门接纳投降之际,却显得匆忙。即使达官显贵,还会有穷苦之人,唐侯的雄姿尤为突出。
他们以精诚贯穿日夜,穿越云穹,一直传达到九重宫殿,深得尧帝的赞许。朝廷下令,要以敌人的鲜血来供养居住在东方的官员,激励臣子表现出忠诚和勇气的风采。这位名垂千古的华崧王仙,用他的诗篇美化了抵御战乱,怎么能与他诗中所描写的鱼虫相比呢?

总结:

此诗讴歌着在动荡的建炎年间,睢阳城中的两位公子忠诚不降,国家受益于上至贵族,下至百姓的善政。建炎多难之时,有奋勇拼搏的人,但开城纳降的情形却有些匆忙。诗中赞美了王仙的诗篇,将其与卑微的鱼虫相比,彰显出他的高风亮节。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者喻良能介绍:🔈

喻良能,字叔奇,号香山,义乌(今属浙江)人。高宗绍兴二十七年(一一五七)进士,补广德尉。历鄱阳丞、星源令,通判绍兴府。孝宗乾道七年(一一七一),爲建宁府学官。累官国子主簿,工部郎中、太常丞。出知处州,寻奉祠,以朝请大夫致仕。有《香山集》、《忠义传》等,均佚。清四库馆臣据《永乐大典》辑爲《香山集》十六卷。事见《敬乡集》卷一○、《两宋名贤小集》卷一七九《香山集》跋及本集有关诗篇。喻良能诗,以影印文渊阁《四库全书·香山集》爲底本。校以《永乐大典》残本、《两宋名贤小集》(简称小集)。新辑集外诗附於卷末。 查看更多>>

喻良能的诗:

相关诗词:

题不欺室张魏公为王龟龄书也何子应赋诗 (tí bù qī shì zhāng wèi gōng wèi wáng guī líng shū yě hé zǐ yìng fù shī)

朝代:宋    作者: 王秬

君不见开元名相张九龄,岁寒松柏森苍鳞。
胡尘澒洞言始验,世间回首思忠臣。
堂堂魏公忠贯日,志欲平戎奖王室。
归来无地展经纶,余事文章挥健笔。
玉节朱轓两君子,不以交情变生死。
共将新句纪遗编,留与山林续诗史。

○平仄平○仄○,平平仄仄平仄○。
仄仄仄○仄仄平,平仄仄仄平○平。
仄平平仄仄仄平,仄仄平仄仄平平。
仄仄仄仄平仄平,平仄○平仄平○。
仄平平○平仄平,平平仄○平平平。
仄平仄仄仄仄平,平平平平仄平平。
平平仄仄平仄平,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄平平,仄仄仄○仄平平。
仄仄仄仄平仄平,仄平平仄平仄平。
平平平仄平平平,○平仄平仄仄平,仄仄仄仄仄平平。

题常州忠烈王庙 (tí cháng zhōu zhōng liè wáng miào)

朝代:唐    作者: 任右元

松竹萧萧野笛悲,寂寥冰雪对旌旗。
前山月夜阴风起,神去神来人不知。
(见《增修诗话总龟》卷十五引《郡阁雅谈》、《咸淳毗陵志》卷二十二。
)。

○平仄平○仄○,平平仄仄平仄○。
仄仄仄○仄仄平,平仄仄仄平○平。
仄平平仄仄仄平,仄仄平仄仄平平。
仄仄仄仄平仄平,平仄○平仄平○。
仄平平○平仄平,平平仄○平平平。
仄平仄仄仄仄平,平平平平仄平平。
平平仄仄平仄平,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄平平,仄仄仄○仄平平。
仄仄仄仄平仄平,仄平平仄平仄平。
平平平仄平平平,○平仄平仄仄平,仄仄仄仄仄平平。

次韵前人题曹娥庙二首 其一 (cì yùn qián rén tí cáo é miào èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 赵拚

天资孝友本生知,不愧周人七子诗。
绝妙好辞旌至性,丰碑千古奉坟祠。

○平仄平○仄○,平平仄仄平仄○。
仄仄仄○仄仄平,平仄仄仄平○平。
仄平平仄仄仄平,仄仄平仄仄平平。
仄仄仄仄平仄平,平仄○平仄平○。
仄平平○平仄平,平平仄○平平平。
仄平仄仄仄仄平,平平平平仄平平。
平平仄仄平仄平,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄平平,仄仄仄○仄平平。
仄仄仄仄平仄平,仄平平仄平仄平。
平平平仄平平平,○平仄平仄仄平,仄仄仄仄仄平平。

会稽三贤祠诗 旌忠庙 (huì jī sān xián cí shī jīng zhōng miào)

朝代:宋    作者: 王十朋

国家徃徃艰难中,搢绅节义扫地空。
靖康有一忠愍公,建炎独有唐侯忠。
唐侯爵位何曾隆,身居行伍侪罴熊。
平生经史漫不通,严霜烈日藴在衷。
愤然一奋不顾躬,太尉夺笏嗟怱怱。
子房铁椎计已穷,张巡就缚气尚雄。
杲卿锯解駡未终,忠血义肉涂地红。
烈气英魂薄苍穹,事惊朝野闻帝聪。
立庙旌忠浙江东,睢阳双庙同高风。
名书青史等岱崧,当时开门谁纳戎,贻臭千古如蛆虫。

○平仄平○仄○,平平仄仄平仄○。
仄仄仄○仄仄平,平仄仄仄平○平。
仄平平仄仄仄平,仄仄平仄仄平平。
仄仄仄仄平仄平,平仄○平仄平○。
仄平平○平仄平,平平仄○平平平。
仄平仄仄仄仄平,平平平平仄平平。
平平仄仄平仄平,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄平平,仄仄仄○仄平平。
仄仄仄仄平仄平,仄平平仄平仄平。
平平平仄平平平,○平仄平仄仄平,仄仄仄仄仄平平。

次韵次中题双庙 (cì yùn cì zhōng tí shuāng miào)

朝代:宋    作者: 刘挚

凛凛英风数百龄,舍生知与义相形。
莓苔老涩穹碑暗,云木疏寒古殿扃。
自许孤城摧虎兕,至今遗事炳丹青。
二公死所真难处,独恨临淮有遁刑。

○平仄平○仄○,平平仄仄平仄○。
仄仄仄○仄仄平,平仄仄仄平○平。
仄平平仄仄仄平,仄仄平仄仄平平。
仄仄仄仄平仄平,平仄○平仄平○。
仄平平○平仄平,平平仄○平平平。
仄平仄仄仄仄平,平平平平仄平平。
平平仄仄平仄平,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄平平,仄仄仄○仄平平。
仄仄仄仄平仄平,仄平平仄平仄平。
平平平仄平平平,○平仄平仄仄平,仄仄仄仄仄平平。

次韵王龟龄赠韶美 (cì yùn wáng guī líng zèng sháo měi)

朝代:宋    作者: 史浩

奎壁忽堕地,晁董喧炎刘。
公生百世後,掉鞅从之游。
仙桂满月窟,何事玉斧修。
亭亭看直上,高压百花头。
昔我登麟阁,正喜挹风流。
参辰曳裾日,心旌倍悠悠。
纫阑作春佩,采菊供晨羞。
相期有义路,岁晚俱能由。

○平仄平○仄○,平平仄仄平仄○。
仄仄仄○仄仄平,平仄仄仄平○平。
仄平平仄仄仄平,仄仄平仄仄平平。
仄仄仄仄平仄平,平仄○平仄平○。
仄平平○平仄平,平平仄○平平平。
仄平仄仄仄仄平,平平平平仄平平。
平平仄仄平仄平,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄平平,仄仄仄○仄平平。
仄仄仄仄平仄平,仄平平仄平仄平。
平平平仄平平平,○平仄平仄仄平,仄仄仄仄仄平平。

用王龟龄韵题五柳堂 (yòng wáng guī líng yùn tí wǔ liǔ táng)

朝代:宋    作者: 吴芾

久矣斯堂废,重兴頼有公。
双溪修故事,五柳振遗风。
顿觉烟光好,端由气味同。
莫言官独冷,长在绿阴中。

○平仄平○仄○,平平仄仄平仄○。
仄仄仄○仄仄平,平仄仄仄平○平。
仄平平仄仄仄平,仄仄平仄仄平平。
仄仄仄仄平仄平,平仄○平仄平○。
仄平平○平仄平,平平仄○平平平。
仄平仄仄仄仄平,平平平平仄平平。
平平仄仄平仄平,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄平平,仄仄仄○仄平平。
仄仄仄仄平仄平,仄平平仄平仄平。
平平平仄平平平,○平仄平仄仄平,仄仄仄仄仄平平。

次韵王龟龄春日湖上 (cì yùn wáng guī líng chūn rì hú shàng)

朝代:宋    作者: 喻良能

春老花茵积,云开天镜磨。
暖风今日好,细雨向来多。
柳荫青丝障,湖明金叵罗。
何时成醉倒,烟草藉晴坡。

○平仄平○仄○,平平仄仄平仄○。
仄仄仄○仄仄平,平仄仄仄平○平。
仄平平仄仄仄平,仄仄平仄仄平平。
仄仄仄仄平仄平,平仄○平仄平○。
仄平平○平仄平,平平仄○平平平。
仄平仄仄仄仄平,平平平平仄平平。
平平仄仄平仄平,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄平平,仄仄仄○仄平平。
仄仄仄仄平仄平,仄平平仄平仄平。
平平平仄平平平,○平仄平仄仄平,仄仄仄仄仄平平。

王龟龄詹事挽章二首 其一 (wáng guī líng zhān shì wǎn zhāng èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 吕祖谦

诸老收声尽,佳城又到公。
苍天那可问,吾道竟成穷。
旌卷莆田雨,箫横霅浦风。
今年襟上泪,三哭万夫雄。

○平仄平○仄○,平平仄仄平仄○。
仄仄仄○仄仄平,平仄仄仄平○平。
仄平平仄仄仄平,仄仄平仄仄平平。
仄仄仄仄平仄平,平仄○平仄平○。
仄平平○平仄平,平平仄○平平平。
仄平仄仄仄仄平,平平平平仄平平。
平平仄仄平仄平,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄平平,仄仄仄○仄平平。
仄仄仄仄平仄平,仄平平仄平仄平。
平平平仄平平平,○平仄平仄仄平,仄仄仄仄仄平平。

吴山庙诗 (wú shān miào shī)

朝代:宋    作者: 释智圆

君子尚权变,权变贵合道。
子胥荐专诸,子光专非好。
父雠共戴天,乞师恨不早。
子光既得志,入郢事征讨。
报父既鞭尺,谏王仍杀身。
孝子节方全,忠臣道且新。
驰名天地间,岂是悠悠人。
青史书盛烈,血食旌遗尘。
庙堂耀晨曦,庙木荂阳春。
往来无知俗,焚香勤祷祝。
忠孝不敢行,神兮宁降福。

○平仄平○仄○,平平仄仄平仄○。
仄仄仄○仄仄平,平仄仄仄平○平。
仄平平仄仄仄平,仄仄平仄仄平平。
仄仄仄仄平仄平,平仄○平仄平○。
仄平平○平仄平,平平仄○平平平。
仄平仄仄仄仄平,平平平平仄平平。
平平仄仄平仄平,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄平平,仄仄仄○仄平平。
仄仄仄仄平仄平,仄平平仄平仄平。
平平平仄平平平,○平仄平仄仄平,仄仄仄仄仄平平。