tí hé shā sì xī yá
题河沙寺西崖 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 姚勉 (yáo miǎn)

河沙古寺临江干,山如蜿蜒翠龙蟠。
入门双石踞虎豹,排云万竹森琅玕。
山中有景开屏面,路入西崖羊角转。
一湖横陈白於银,一溪西来浄如练。
僧言此处好结亭,孔方绝交呼不应。
竹阴深中即亭子,风月为户云为棂。
寄赀录事今岂少,不日诛茅坐林杪。
饭余曳杖一登临,看尽青天没飞鸟。
晚天落日浮湖光,渔舟相连鸿鴈行。
浩歌横笛互相答,底处更欲求潇湘。
荷山对面不盈咫,门前吾家锦江水。
何时亭子高崔嵬,年年钓蓑为此来。

平平仄仄○平平,平○○○仄平平。
仄平平仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平○仄仄平○仄,仄仄平平平仄仄。
仄平○平仄平平,仄平平平仄○仄。
平平仄仄仄仄平,仄平仄平平仄○。
仄平○○仄平仄,平仄平仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平○,○仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平平,平平○平平仄○。
仄平○仄仄○仄,仄仄○仄平平平。
○平仄仄仄平仄,平平平平仄平仄。
平平平仄平平○,平平仄平平仄平。

hé shā gǔ sì lín jiāng gān , shān rú wān yán cuì lóng pán 。
rù mén shuāng shí jù hǔ bào , pái yún wàn zhú sēn láng gān 。
shān zhōng yǒu jǐng kāi píng miàn , lù rù xī yá yáng jiǎo zhuǎn 。
yī hú héng chén bái wū yín , yī xī xī lái jìng rú liàn 。
sēng yán cǐ chù hǎo jié tíng , kǒng fāng jué jiāo hū bù yìng 。
zhú yīn shēn zhōng jí tíng zǐ , fēng yuè wèi hù yún wèi líng 。
jì zī lù shì jīn qǐ shǎo , bù rì zhū máo zuò lín miǎo 。
fàn yú yè zhàng yī dēng lín , kàn jìn qīng tiān méi fēi niǎo 。
wǎn tiān luò rì fú hú guāng , yú zhōu xiāng lián hóng yàn xíng 。
hào gē héng dí hù xiāng dá , dǐ chù gèng yù qiú xiāo xiāng 。
hé shān duì miàn bù yíng zhǐ , mén qián wú jiā jǐn jiāng shuǐ 。
hé shí tíng zǐ gāo cuī wéi , nián nián diào suō wèi cǐ lái 。

动物

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

河沙古寺座落在江滨,山势蜿蜒如翠绿的龙蟠。寺院入口两块石头矗立,如虎如豹,云排万竹,森然琅玕。山中景色优美,展现在面前,小路转入西崖,宛如羊角弯曲。一湖水铺陈开来,银光闪耀,一溪水从西方流淌而来,清澈如练。有僧人称赞这个地方适合建亭子,但孔子的道义绝交之言却无人应和。竹阴深处便是亭子,亭内风景如画,云雾为窗户,月色为棂。寄给录事官的赏赐如今岂会少,不久便会罢去官职,静坐于林中高处。饭后余光,拖着拐杖登上山临,眺望青天,已无飞鸟在空中翱翔。晚霞映照湖面,渔舟相连,鸿雁成行。豪情满怀,横笛和歌相互呼应,然而内心深处更向往潇湘美景。荷花山在对岸,不过一箭之遥,寺门前有我家的锦江水。何时能够在高崔嵬的亭子中,年复一年地钓起蓑衣,来过此地。

总结:

诗人描绘了河沙古寺和周围的山水景色,以及对自然之美的赞叹。寺内石虎石豹,万竹森列,山中有幽静的亭子,晚霞映照湖光,渔舟鸿雁交织。诗人以浩歌笛声表达情感,但更渴望潇湘美景。最后,诗人畅想在高崔嵬的亭子中垂钓,度过岁月。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者姚勉介绍:🔈

姚勉(一二一六~一二六二),字述之,号雪坡,筠州高安(今属江西)人。理宗宝佑元年(一二五三)进士,授平江节度判官。丁母忧服阕,除秘书省正字,因言事免归。召爲校书郎兼太子舍人,以忤贾似道,被劾爲吴潜党,罢。景定三年卒,年四十七(《豫章丛书》本《雪坡舍人集》末附胡仲云《祭雪坡姚公文》,本集文及翁序作年四十六)。遗着由侄龙起编爲《雪坡集》五十卷(本集卷首文及翁序)。事见《宋历科状元录》卷八。 姚勉诗,以影印文渊阁《四库全书》本爲底本。校以影宋钞本《雪坡姚舍人文集》(简称影宋钞本,藏南京图书馆),并参校《豫章丛书》本(简称豫章本)等。底本诗集外之诗及《豫章丛书》多出底本之七首诗,附於卷末。 查看更多>>

姚勉的诗:

姚勉的词:

  • 沁园春

    锦水双龙,鞭风驾霆,来游璧池。有一龙...

  • 贺新郎

    剑吼蛟龙怒。问苍天、功名两字,几时分...

  • 贺新郎

    长啸山中卧。叹从前、二十年来,因循空...

  • 霜天晓角

    秋怀轩豁。痛饮天机发。世界只如掌大,...

  • 沁园春

    一部周官,学问渊源,山斋得来。最雄姿...

  • 贺新郎

    月转宫墙曲。六更残、钥鱼声亮,纷纷袍...

  • 沁园春

    忆昔东坡,秀夺眉山,生丙子年。盖丙离...

  • 贺新郎

    唱彻阳关调。伴行人、梅拂征鞍,晓霜寒...

  • 念奴娇

    雕裘夜冷,怪地炉煨酒,经时难热。晓起...

  • 沁园春

    四海中间,第一清流,惟有可斋。看平生...

  • 姚勉宋词全集>>

相关诗词:

九峰寺 其一 (jiǔ fēng sì qí yī)

朝代:宋    作者: 蒋之奇

沿涧扳崖入翠霞,寺僧犹寄旧锺家。
芙蓉秀出天河外,我欲名为小九华。

平平仄仄○平平,平○○○仄平平。
仄平平仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平○仄仄平○仄,仄仄平平平仄仄。
仄平○平仄平平,仄平平平仄○仄。
平平仄仄仄仄平,仄平仄平平仄○。
仄平○○仄平仄,平仄平仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平○,○仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平平,平平○平平仄○。
仄平○仄仄○仄,仄仄○仄平平平。
○平仄仄仄平仄,平平平平仄平仄。
平平平仄平平○,平平仄平平仄平。

夏日龙翔寺寄张侍御 (xià rì lóng xiáng sì jì zhāng shì yù)

朝代:唐    作者: 喻凫

沙西林杪寺,殿倚石棱开。
晓月僧汲井,残阳钟殷台。
河冲绿野去,鸟背白云来。
日夕唯增思,京关未想回。

平平仄仄○平平,平○○○仄平平。
仄平平仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平○仄仄平○仄,仄仄平平平仄仄。
仄平○平仄平平,仄平平平仄○仄。
平平仄仄仄仄平,仄平仄平平仄○。
仄平○○仄平仄,平仄平仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平○,○仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平平,平平○平平仄○。
仄平○仄仄○仄,仄仄○仄平平平。
○平仄仄仄平仄,平平平平仄平仄。
平平平仄平平○,平平仄平平仄平。

动物

西岩寺六题 雪台 (xī yán sì liù tí xuě tái)

朝代:宋    作者: 郭祥正

一壑飞晴瀑,双崖控蛰龙。
欲知台上雪,六月是三冬。

平平仄仄○平平,平○○○仄平平。
仄平平仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平○仄仄平○仄,仄仄平平平仄仄。
仄平○平仄平平,仄平平平仄○仄。
平平仄仄仄仄平,仄平仄平平仄○。
仄平○○仄平仄,平仄平仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平○,○仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平平,平平○平平仄○。
仄平○仄仄○仄,仄仄○仄平平平。
○平仄仄仄平仄,平平平平仄平仄。
平平平仄平平○,平平仄平平仄平。

动物

题岩寒拾 (tí yán hán shí)

朝代:宋    作者: 释师范

五峰路上,双磵寺前。
藏头露面,抚背拍肩。
举笔欲题题不得,断崖千仞锁寒烟。

平平仄仄○平平,平○○○仄平平。
仄平平仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平○仄仄平○仄,仄仄平平平仄仄。
仄平○平仄平平,仄平平平仄○仄。
平平仄仄仄仄平,仄平仄平平仄○。
仄平○○仄平仄,平仄平仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平○,○仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平平,平平○平平仄○。
仄平○仄仄○仄,仄仄○仄平平平。
○平仄仄仄平仄,平平平平仄平仄。
平平平仄平平○,平平仄平平仄平。

和杨公济钱塘西湖百题 朱崖 (hé yáng gōng jì qián táng xī hú bǎi tí zhū yá)

朝代:宋    作者: 郭祥正

彤霞贯来久,赤石异诸崖。
月照夜光发,风生云雾埋。

平平仄仄○平平,平○○○仄平平。
仄平平仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平○仄仄平○仄,仄仄平平平仄仄。
仄平○平仄平平,仄平平平仄○仄。
平平仄仄仄仄平,仄平仄平平仄○。
仄平○○仄平仄,平仄平仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平○,○仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平平,平平○平平仄○。
仄平○仄仄○仄,仄仄○仄平平平。
○平仄仄仄平仄,平平平平仄平仄。
平平平仄平平○,平平仄平平仄平。

存目 其四 (cún mù qí sì)

朝代:宋    作者: 周端臣

诗题:题崇胜院河亭首句:陕郡衙中寺。

平平仄仄○平平,平○○○仄平平。
仄平平仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平○仄仄平○仄,仄仄平平平仄仄。
仄平○平仄平平,仄平平平仄○仄。
平平仄仄仄仄平,仄平仄平平仄○。
仄平○○仄平仄,平仄平仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平○,○仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平平,平平○平平仄○。
仄平○仄仄○仄,仄仄○仄平平平。
○平仄仄仄平仄,平平平平仄平仄。
平平平仄平平○,平平仄平平仄平。

过慧山见旧题二首 其二 (guò huì shān jiàn jiù tí èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 孙觌

髀肉消磨马上鞍,尘沙满眼路漫漫。
不须更障西风扇,为酌崖泉一洗看。

平平仄仄○平平,平○○○仄平平。
仄平平仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平○仄仄平○仄,仄仄平平平仄仄。
仄平○平仄平平,仄平平平仄○仄。
平平仄仄仄仄平,仄平仄平平仄○。
仄平○○仄平仄,平仄平仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平○,○仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平平,平平○平平仄○。
仄平○仄仄○仄,仄仄○仄平平平。
○平仄仄仄平仄,平平平平仄平仄。
平平平仄平平○,平平仄平平仄平。

写景 抒情

题陕西图三首 其三 (tí shǎn xī tú sān shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 刘攽

河源来积石,天马涉流沙。
耳目成千古,丹青在一涯。
荒凉都护府,断绝使臣槎。
安得山河将,收功似汉家。

平平仄仄○平平,平○○○仄平平。
仄平平仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平○仄仄平○仄,仄仄平平平仄仄。
仄平○平仄平平,仄平平平仄○仄。
平平仄仄仄仄平,仄平仄平平仄○。
仄平○○仄平仄,平仄平仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平○,○仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平平,平平○平平仄○。
仄平○仄仄○仄,仄仄○仄平平平。
○平仄仄仄平仄,平平平平仄平仄。
平平平仄平平○,平平仄平平仄平。

示柳珵(题拟) (shì liǔ chéng tí nǐ )

朝代:唐    作者: 监空

兴一沙衰恒河沙,兔而罝,犬而拏,牛虎相交与角牙,宝檀终不灭其华。
(《宋高僧传》卷二十《唐洛阳香山寺监空传》)。

平平仄仄○平平,平○○○仄平平。
仄平平仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平○仄仄平○仄,仄仄平平平仄仄。
仄平○平仄平平,仄平平平仄○仄。
平平仄仄仄仄平,仄平仄平平仄○。
仄平○○仄平仄,平仄平仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平○,○仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平平,平平○平平仄○。
仄平○仄仄○仄,仄仄○仄平平平。
○平仄仄仄平仄,平平平平仄平仄。
平平平仄平平○,平平仄平平仄平。

哲理 禅宗 动物

书延福寺壁 (shū yán fú sì bì)

朝代:宋    作者: 朱岩伯

双瀑飞来古寺西,月萝烟草久湮迷。
自从吾辈经行後,便觉他山索价低。
老去合为三径计,就中聊借一枝栖。
石崖大有穿磨所,从与新诗着处题。

平平仄仄○平平,平○○○仄平平。
仄平平仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平○仄仄平○仄,仄仄平平平仄仄。
仄平○平仄平平,仄平平平仄○仄。
平平仄仄仄仄平,仄平仄平平仄○。
仄平○○仄平仄,平仄平仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平○,○仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平平,平平○平平仄○。
仄平○仄仄○仄,仄仄○仄平平平。
○平仄仄仄平仄,平平平平仄平仄。
平平平仄平平○,平平仄平平仄平。