tí chán xiāng yuàn bì jiān mò méi
题禅乡院壁间墨梅 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 张侃 (zhāng kǎn)

昔年曾作梅花梦,梦回衣上寒香重。
矮窗偶见一枝开,早是江南春意动。
凡花不似梅之清,精神骨相由天成。
屡从画手细传本,但知刻画非写生。
官塘荒寺门斜掩,岁久廊欹风雨颭。
不须晴雪明千堆,賸喜墨痕留数点。

仄平平仄平平仄,仄○○仄平平○。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平平平,平平仄○平平平。
仄○仄仄仄○仄,仄平仄仄平仄平。
平平平仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄平平平,仄仄仄平○仄仄。

xī nián céng zuò méi huā mèng , mèng huí yī shàng hán xiāng chóng 。
ǎi chuāng ǒu jiàn yī zhī kāi , zǎo shì jiāng nán chūn yì dòng 。
fán huā bù sì méi zhī qīng , jīng shén gǔ xiāng yóu tiān chéng 。
lǚ cóng huà shǒu xì chuán běn , dàn zhī kè huà fēi xiě shēng 。
guān táng huāng sì mén xié yǎn , suì jiǔ láng qī fēng yǔ zhǎn 。
bù xū qíng xuě míng qiān duī , shèng xǐ mò hén liú shù diǎn 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

昔年曾做梅花梦,梦中回到梅花盛开时,寒香满衣,清冷芬芳。
偶然在矮窗间看到一枝梅花开放,早已是江南春天的气息。
所有花朵都不及梅花的清雅,梅花的灵气与骨骼天然相成。
这些画作常常被画家传承,但只知道刻画并非写实。
官塘的荒寺门已斜掩,经年累月的风雨侵蚀使廊道倾斜。
无需晴雪也能明白,只需欣喜于墨痕的几点留存。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者张侃介绍:🔈

张侃,字直夫,号拙轩,祖籍大梁(今河南开封),徙家扬州,高宗绍兴末渡江居湖州(今属浙江)。岩子。据集中诗文,知其於宁宗嘉定十四年(一二二一)监常州奔牛酒税,调上虞丞。理宗宝庆二年(一二二六),知句容县(《景定建康志》卷二七)。有《拙轩集》、《拙轩初稿》,已佚。清四库馆臣据《永乐大典》所录,辑爲《拙轩集》六卷,其中诗四卷。 张侃诗,以影印文渊阁《四库全书》本爲底本,酌校《永乐大典》残本。诗集外之诗及新辑集外诗,附於卷末。 查看更多>>

张侃的诗:

张侃的词:

相关诗词:

题梅庄墨 (tí méi zhuāng mò)

朝代:宋    作者: 萧立之

子墨玄玄梅白白,以梅号墨岂其情。
年来黑白无分晓,墨作梅花卖得行。

仄平平仄平平仄,仄○○仄平平○。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平平平,平平仄○平平平。
仄○仄仄仄○仄,仄平仄仄平仄平。
平平平仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄平平平,仄仄仄平○仄仄。

题墨梅 其三 (tí mò méi qí sān)

朝代:宋    作者: 王柏

冰蕤开雪颖,墨妙发孤香。
不袭逃禅印,枝头有异光。

仄平平仄平平仄,仄○○仄平平○。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平平平,平平仄○平平平。
仄○仄仄仄○仄,仄平仄仄平仄平。
平平平仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄平平平,仄仄仄平○仄仄。

智果院 (zhì guǒ yuàn)

朝代:宋    作者: 张侃

前辈经行处,壁间题小诗。
梅花还好否,要见出尘姿。

仄平平仄平平仄,仄○○仄平平○。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平平平,平平仄○平平平。
仄○仄仄仄○仄,仄平仄仄平仄平。
平平平仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄平平平,仄仄仄平○仄仄。

醉後捻梅花近壁以灯照之宛然如墨梅 (zuì hòu niǎn méi huā jìn bì yǐ dēng zhào zhī wǎn rán rú mò méi)

朝代:宋    作者: 杨万里

老子年来画入神,凿空幻出墨梅春。
壁为玉板灯为笔,整整斜斜样样新。

仄平平仄平平仄,仄○○仄平平○。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平平平,平平仄○平平平。
仄○仄仄仄○仄,仄平仄仄平仄平。
平平平仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄平平平,仄仄仄平○仄仄。

题李公麟山庄图 墨禅堂 (tí lǐ gōng lín shān zhuāng tú mò chán táng)

朝代:宋    作者: 苏辙

此心初无住,每与物皆禅。
如何一丸墨,舒卷化山川。

仄平平仄平平仄,仄○○仄平平○。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平平平,平平仄○平平平。
仄○仄仄仄○仄,仄平仄仄平仄平。
平平平仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄平平平,仄仄仄平○仄仄。

题壁 (tí bì)

朝代:宋    作者: 赵友直

三北谁人知管仲,五湖何处觅陶朱。
壁间遗墨还堪睹,吊罢灵魂一束刍。

仄平平仄平平仄,仄○○仄平平○。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平平平,平平仄○平平平。
仄○仄仄仄○仄,仄平仄仄平仄平。
平平平仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄平平平,仄仄仄平○仄仄。

题壁 (tí bì)

朝代:宋    作者: 赵良埈

三北何人知管仲,五湖何处觅陶朱。
壁间遗墨还堪睹,吊罢灵魂一束刍。

仄平平仄平平仄,仄○○仄平平○。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平平平,平平仄○平平平。
仄○仄仄仄○仄,仄平仄仄平仄平。
平平平仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄平平平,仄仄仄平○仄仄。

沈道院有水墨壁画奇笔也惜其穷年无赏之者贾明叔请余同赋 (shěn dào yuàn yǒu shuǐ mò bì huà qí bǐ yě xī qí qióng nián wú shǎng zhī zhě jiǎ míng shū qǐng yú tóng fù)

朝代:宋    作者: 陈师道

壁间水墨画,为尔拂尘埃。
草树精神出,溪山气势回。
路从沙觜断,人自渡头来。
莫怪知音少,牙弦匣不开。

仄平平仄平平仄,仄○○仄平平○。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平平平,平平仄○平平平。
仄○仄仄仄○仄,仄平仄仄平仄平。
平平平仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄平平平,仄仄仄平○仄仄。

行部决狱宿新隆寺观邹至完题壁 (xíng bù jué yù sù xīn lóng sì guàn zōu zhì wán tí bì)

朝代:宋    作者: 杨万里

道乡千古一清风,雪壁银鈎墨尚浓。
若爱殿前苍玉佩,断无身後碧纱笼。

仄平平仄平平仄,仄○○仄平平○。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平平平,平平仄○平平平。
仄○仄仄仄○仄,仄平仄仄平仄平。
平平平仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄平平平,仄仄仄平○仄仄。

题壁 (tí bì)

朝代:唐    作者: 杨凝式

院似禅心静,花如觉性圆。
自然知了义,争肯学神仙。

仄平平仄平平仄,仄○○仄平平○。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平平平,平平仄○平平平。
仄○仄仄仄○仄,仄平仄仄平仄平。
平平平仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄平平平,仄仄仄平○仄仄。