táo yuán tú
桃源图 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 韩愈 (hán yù)

神僊有无何渺茫,桃源之说诚荒唐。
流水盘回山百转,生绡数幅垂中堂。
武陵太守好事者,题封远寄南宫下。
南宫先生忻得之,波涛入笔驱文辞。
文工画妙各臻极,异境恍惚移於斯。
架岩凿谷开宫室,接屋连墙千万日。
嬴颠刘蹶了不闻,地坼天分非所恤。
种桃处处惟开花,川原近远蒸红霞。
初来犹自念乡邑,岁久此地还成家。
渔舟之子来何所,物色相猜更问语。
大蛇中断丧前王,羣马南渡开新主。
听终辞绝共凄然,自说经今六百年。
当时万事皆眼见,不知几许犹流传。
争持酒食来相馈,礼数不同樽俎异。
月明伴宿玉堂空,骨冷魂清无梦寐。
夜半金鸡啁哳鸣,火轮飞出客心惊。
人间有累不可住,依然离别难为情。
船开櫂进一回顾,万里苍苍烟水暮。
世俗宁知僞与真,至今传者武陵人。

平平仄平平仄平,平平平仄平平平。
平仄平平平仄仄,平○仄仄平○平。
仄平仄仄仄仄仄,○○仄仄平平仄。
平平平平平仄平,平平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
平平平仄○仄○,仄仄平○平仄仄。
仄平仄仄平平平,平平仄仄平平平。
平平○仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平平仄平平仄,仄仄○平○仄仄。
仄平○仄○平○,平仄平仄平平仄。
○平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
○平仄仄平仄仄,仄平仄仄○平○。
平平仄仄平○仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄仄平○,仄仄平平平仄仄。
仄仄平平平仄平,仄平平仄仄平平。
平○仄仄仄仄仄,平平○仄○平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄○○平仄仄。
仄仄平平仄仄平,仄平○仄仄平平。

shén xiān yǒu wú hé miǎo máng , táo yuán zhī shuō chéng huāng táng 。
liú shuǐ pán huí shān bǎi zhuǎn , shēng xiāo shù fú chuí zhōng táng 。
wǔ líng tài shǒu hǎo shì zhě , tí fēng yuǎn jì nán gōng xià 。
nán gōng xiān shēng xīn dé zhī , bō tāo rù bǐ qū wén cí 。
wén gōng huà miào gè zhēn jí , yì jìng huǎng hū yí wū sī 。
jià yán záo gǔ kāi gōng shì , jiē wū lián qiáng qiān wàn rì 。
yíng diān liú juě le bù wén , dì chè tiān fèn fēi suǒ xù 。
zhǒng táo chù chù wéi kāi huā , chuān yuán jìn yuǎn zhēng hóng xiá 。
chū lái yóu zì niàn xiāng yì , suì jiǔ cǐ dì huán chéng jiā 。
yú zhōu zhī zǐ lái hé suǒ , wù sè xiàng cāi gèng wèn yǔ 。
dà shé zhōng duàn sàng qián wáng , qún mǎ nán dù kāi xīn zhǔ 。
tīng zhōng cí jué gòng qī rán , zì shuō jīng jīn liù bǎi nián 。
dāng shí wàn shì jiē yǎn jiàn , bù zhī jǐ xǔ yóu liú chuán 。
zhēng chí jiǔ shí lái xiāng kuì , lǐ shù bù tóng zūn zǔ yì 。
yuè míng bàn sù yù táng kōng , gǔ lěng hún qīng wú mèng mèi 。
yè bàn jīn jī zhōu zhā míng , huǒ lún fēi chū kè xīn jīng 。
rén jiān yǒu lèi bù kě zhù , yī rán lí bié nán wéi qíng 。
chuán kāi zhào jìn yī huí gù , wàn lǐ cāng cāng yān shuǐ mù 。
shì sú níng zhī wěi yǔ zhēn , zhì jīn chuán zhě wǔ líng rén 。

桃源圖

—— 韓愈

神僊有無何渺茫,桃源之說誠荒唐。
流水盤迴山百轉,生綃數幅垂中堂。
武陵太守好事者,題封遠寄南宮下。
南宮先生忻得之,波濤入筆驅文辭。
文工畫妙各臻極,異境恍惚移於斯。
架巖鑿谷開宮室,接屋連牆千萬日。
嬴顛劉蹶了不聞,地坼天分非所恤。
種桃處處惟開花,川原近遠蒸紅霞。
初來猶自念鄉邑,歲久此地還成家。
漁舟之子來何所,物色相猜更問語。
大蛇中斷喪前王,羣馬南渡開新主。
聽終辭絕共悽然,自說經今六百年。
當時萬事皆眼見,不知幾許猶流傳。
爭持酒食來相饋,禮數不同樽俎異。
月明伴宿玉堂空,骨冷魂清無夢寐。
夜半金雞啁哳鳴,火輪飛出客心驚。
人間有累不可住,依然離別難爲情。
船開櫂進一迴顧,萬里蒼蒼煙水暮。
世俗寧知僞與真,至今傳者武陵人。

平平仄平平仄平,平平平仄平平平。
平仄平平平仄仄,平○仄仄平○平。
仄平仄仄仄仄仄,○○仄仄平平仄。
平平平平平仄平,平平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
平平平仄○仄○,仄仄平○平仄仄。
仄平仄仄平平平,平平仄仄平平平。
平平○仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平平仄平平仄,仄仄○平○仄仄。
仄平○仄○平○,平仄平仄平平仄。
○平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
○平仄仄平仄仄,仄平仄仄○平○。
平平仄仄平○仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄仄平○,仄仄平平平仄仄。
仄仄平平平仄平,仄平平仄仄平平。
平○仄仄仄仄仄,平平○仄○平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄○○平仄仄。
仄仄平平仄仄平,仄平○仄仄平平。

shén xiān yǒu wú hé miǎo máng , táo yuán zhī shuō chéng huāng táng 。
liú shuǐ pán huí shān bǎi zhuǎn , shēng xiāo shù fú chuí zhōng táng 。
wǔ líng tài shǒu hǎo shì zhě , tí fēng yuǎn jì nán gōng xià 。
nán gōng xiān shēng xīn dé zhī , bō tāo rù bǐ qū wén cí 。
wén gōng huà miào gè zhēn jí , yì jìng huǎng hū yí wū sī 。
jià yán záo gǔ kāi gōng shì , jiē wū lián qiáng qiān wàn rì 。
yíng diān liú juě le bù wén , dì chè tiān fèn fēi suǒ xù 。
zhǒng táo chù chù wéi kāi huā , chuān yuán jìn yuǎn zhēng hóng xiá 。
chū lái yóu zì niàn xiāng yì , suì jiǔ cǐ dì huán chéng jiā 。
yú zhōu zhī zǐ lái hé suǒ , wù sè xiàng cāi gèng wèn yǔ 。
dà shé zhōng duàn sàng qián wáng , qún mǎ nán dù kāi xīn zhǔ 。
tīng zhōng cí jué gòng qī rán , zì shuō jīng jīn liù bǎi nián 。
dāng shí wàn shì jiē yǎn jiàn , bù zhī jǐ xǔ yóu liú chuán 。
zhēng chí jiǔ shí lái xiāng kuì , lǐ shù bù tóng zūn zǔ yì 。
yuè míng bàn sù yù táng kōng , gǔ lěng hún qīng wú mèng mèi 。
yè bàn jīn jī zhōu zhā míng , huǒ lún fēi chū kè xīn jīng 。
rén jiān yǒu lèi bù kě zhù , yī rán lí bié nán wéi qíng 。
chuán kāi zhào jìn yī huí gù , wàn lǐ cāng cāng yān shuǐ mù 。
shì sú níng zhī wěi yǔ zhēn , zhì jīn chuán zhě wǔ líng rén 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
神仙是否存在何其遥远,桃源的传说实在荒诞无稽。
流水曲折回旋于山中,丝绸挂满了中堂。
武陵太守喜欢有趣的事,题字寄送给南宫下。
南宫先生喜闻此事,波涛如潮汹涌进文字之中。
文人和画家各展其才,创造出奇异的景境。
崖岩被凿开构建宫室,房屋相连墙垣众多。
嬴颠和刘蹶不为人所知,地裂天崩不被关注。
种植桃花的地方无处不开满花朵,河川和原野近处和远处弥漫着红霞。
初到此地时还怀念家乡,多年之后在此处安家落户。
渔舟之子来到何处,四处寻找并互相猜测着。
大蛇中途中断了君王的丧葬,众马南渡迎接新的统治者。
听闻最后的告别令人凄然,自言自语经过了六百年。
当时的一切事情都亲眼所见,不知流传了多少。
争相赠送酒食以示尊敬,礼仪有别,酒杯和盘子各不相同。
月光明亮伴着宿命,玉堂空荡,骨头冰冷,灵魂清明,没有梦境与眠。
夜半金鸡啼鸣声响亮,火轮升起让旅客惊慌。
人世间有许多不可承受之累,即便如此,离别仍然令人伤情。
船只驶离,回首看了一眼,万里茫茫,烟水在黄昏中融合。
尘世间的俗务何曾了解虚与实,至今传颂的是武陵人。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

还为您找到 5 首名为《桃源图》的诗:

本文作者韩愈介绍:🔈

韩愈,字退之,南阳人。少孤,刻苦爲学,尽通六经百家。贞元八年,擢进士第,才高,又好直言,累被黜贬。初爲监察御史,上疏极论时事,贬阳山令。元和中,再爲博士,改比部郎中、史馆修撰,转考功、知制诰,进中书舍人,又改庶子。裴度讨淮西,请爲行军司马,以功迁刑部侍郎。谏迎佛骨,谪刺史潮州,移袁州。穆宗即位,召拜国子祭酒、兵部侍郎。使王廷凑,归,转吏部。爲时宰所构,罢爲兵部侍郎,寻复吏部。卒,赠礼部尚书,諡曰文。愈自比孟轲,辟佛老异端,笃旧恤孤,好诱进後学,以之成名者甚衆。文自魏晋来,拘偶对,体日衰,至愈,一返之古。而爲诗豪放,不避麤险,格之变亦自愈始焉。集四十卷,内诗十卷,外集遗文十卷,内诗十八篇,今合编... 查看更多>>

韩愈的诗:

相关诗词: