tà xuě
踏雪 🔈
玉壶一色天漫漫,乱雪飞春减却寒。
屑琼筛瑰塞宇宙,柳絮如拳辊作团。
却愁花木不禁冷,携筇问讯遍玉栏。
老柯樛枝幸亡恙,红苞半吐怯牡丹。
更怜修竹压欲折,扶持敲撼声珊珊。
似醉忽醒僵忽立,森然再植青琅玕。
群儿幻出两狮子,顷刻堆削了不难。
手持朱橘炯电眼,并刀巧剪金铃安。
老夫童心也自爱,卷帘移坐忍冻看。
一杯暖寒不可再,饥肠转雷未朝餐。
仄平仄仄平仄仄,仄仄平平仄仄平。
仄平平平仄仄仄,仄仄○平仄仄平。
仄平平仄仄○仄,平平仄仄仄仄平。
仄平平平仄平仄,平平仄仄仄仄平。
○平平仄仄仄○,平平○仄平平平。
仄仄仄仄平仄仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○仄平仄○仄○。
仄平平仄仄仄仄,○平仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,仄平平仄仄仄○。
仄平仄平仄仄仄,平平仄平仄平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
玉壶的色彩如同天空一般辽阔,纷飞的雪花在春天中减少了严寒的寒意。
散落的琼花堆积如宇宙,柳絮像拳头般聚成团块。
但仍为花木不禁寒冷所忧,手执竹筇四处探问,拂玉栏无一不触。
柯木经历岁月依然健在,红苞半开却畏怯牡丹。
更加珍爱修竹,虽受重压却不折断,扶持敲击声音悠扬。
像是醉酒时突然清醒,或者僵硬,又或者突然站立,显得庄严又不失活力。
似乎幻化出两只狮子,转眼间堆叠削减它们并不困难。
手中捧着红艳的橘子,眼中闪烁着明亮的光芒,手艺熟练地剪刀巧妙地安置金铃。
老者保持童心,喜欢这些,轻卷帘子,移动座位,忍受着严寒观赏。
一杯酒暖寒意难再复燃,饥肠作响,雷声未止,尚未进餐。
全诗描绘了冬日的景象,玉壶的色彩、雪花的减少、柳絮的飘散,以及花木的萧瑟,都表现出寒冷的特征。同时,诗人以修竹的形象,寄托了坚韧不拔的品质,与老者童心的态度形成对比。通过描绘各种场景,诗人抒发了对自然界万物的赞美之情,以及对岁月变迁的感慨之情。
赵汝鐩的诗:
相关诗词:
雪航 (xuě háng)
九逵埃壒点人衣,踏土何如踏浪儿。
烂熳溪头千树玉,风蓑月笛兴阑时。
仄平仄仄平仄仄,仄仄平平仄仄平。
仄平平平仄仄仄,仄仄○平仄仄平。
仄平平仄仄○仄,平平仄仄仄仄平。
仄平平平仄平仄,平平仄仄仄仄平。
○平平仄仄仄○,平平○仄平平平。
仄仄仄仄平仄仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○仄平仄○仄○。
仄平平仄仄仄仄,○平仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,仄平平仄仄仄○。
仄平仄平仄仄仄,平平仄平仄平平。
蓝采和踏踏歌图 (lán cǎi hé tà tà gē tú)
踏踏歌中天地开,红顔春树莫相催。
蓝袍转破转奇特,别看仙人舞一回。
仄平仄仄平仄仄,仄仄平平仄仄平。
仄平平平仄仄仄,仄仄○平仄仄平。
仄平平仄仄○仄,平平仄仄仄仄平。
仄平平平仄平仄,平平仄仄仄仄平。
○平平仄仄仄○,平平○仄平平平。
仄仄仄仄平仄仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○仄平仄○仄○。
仄平平仄仄仄仄,○平仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,仄平平仄仄仄○。
仄平仄平仄仄仄,平平仄平仄平平。
十二月十二日踏雪度崧岭 其二 (shí èr yuè shí èr rì tà xuě dù sōng lǐng qí èr)
雪行崧岭岁华新,又作残年踏雪人。
茅屋画檐俱富贵,穉松枯木总精神。
哦诗未怕寒生粟,举酒惟知暖欲春。
自说到家贫亦好,两峰门外玉璘珣。
仄平仄仄平仄仄,仄仄平平仄仄平。
仄平平平仄仄仄,仄仄○平仄仄平。
仄平平仄仄○仄,平平仄仄仄仄平。
仄平平平仄平仄,平平仄仄仄仄平。
○平平仄仄仄○,平平○仄平平平。
仄仄仄仄平仄仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○仄平仄○仄○。
仄平平仄仄仄仄,○平仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,仄平平仄仄仄○。
仄平仄平仄仄仄,平平仄平仄平平。
环村踏雪 其二 (huán cūn tà xuě qí èr)
笋舆冲雪过溪桥,流水方东未晚潮。
白里不知梅夺色,青边尤喜麦成苗。
烟深带雨参差下,空阔随风自在飘。
可是忍寒诗更切,故求野路踏琼瑶。
仄平仄仄平仄仄,仄仄平平仄仄平。
仄平平平仄仄仄,仄仄○平仄仄平。
仄平平仄仄○仄,平平仄仄仄仄平。
仄平平平仄平仄,平平仄仄仄仄平。
○平平仄仄仄○,平平○仄平平平。
仄仄仄仄平仄仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○仄平仄○仄○。
仄平平仄仄仄仄,○平仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,仄平平仄仄仄○。
仄平仄平仄仄仄,平平仄平仄平平。
诗僧常不轻以梅花句得名于时雪後踏月相过论诗终夕退得二绝以谢 其二 (shī sēng cháng bù qīng yǐ méi huā jù dé míng yú shí xuě hòu tà yuè xiàng guò lùn shī zhōng xī tuì dé èr jué yǐ xiè qí èr)
荒江落日孤鸿影,远趁幽人踏月来。
雪屋云林淡相对,月边依约有寒梅。
仄平仄仄平仄仄,仄仄平平仄仄平。
仄平平平仄仄仄,仄仄○平仄仄平。
仄平平仄仄○仄,平平仄仄仄仄平。
仄平平平仄平仄,平平仄仄仄仄平。
○平平仄仄仄○,平平○仄平平平。
仄仄仄仄平仄仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○仄平仄○仄○。
仄平平仄仄仄仄,○平仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,仄平平仄仄仄○。
仄平仄平仄仄仄,平平仄平仄平平。
雪中雪坡十忆 其一 (xuě zhōng xuě pō shí yì qí yī)
近水新栽一巷梅,而今雪里想齐开。
只愁夜後花幽独,谁与携筇踏月来。
仄平仄仄平仄仄,仄仄平平仄仄平。
仄平平平仄仄仄,仄仄○平仄仄平。
仄平平仄仄○仄,平平仄仄仄仄平。
仄平平平仄平仄,平平仄仄仄仄平。
○平平仄仄仄○,平平○仄平平平。
仄仄仄仄平仄仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○仄平仄○仄○。
仄平平仄仄仄仄,○平仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,仄平平仄仄仄○。
仄平仄平仄仄仄,平平仄平仄平平。
雪中访别魏使君 其一 (xuě zhōng fǎng bié wèi shǐ jūn qí yī)
踏雪寻春计亦优,不如去款魏君侯。
雪裘风帽台州去,岂是无才入蔡州。
仄平仄仄平仄仄,仄仄平平仄仄平。
仄平平平仄仄仄,仄仄○平仄仄平。
仄平平仄仄○仄,平平仄仄仄仄平。
仄平平平仄平仄,平平仄仄仄仄平。
○平平仄仄仄○,平平○仄平平平。
仄仄仄仄平仄仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○仄平仄○仄○。
仄平平仄仄仄仄,○平仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,仄平平仄仄仄○。
仄平仄平仄仄仄,平平仄平仄平平。
踏雪登前山 (tà xuě dēng qián shān)
蹑屐穿林归寺,持香裹茗寻僧。
磴道已三尺雪,岩居惟一枝藤。
仄平仄仄平仄仄,仄仄平平仄仄平。
仄平平平仄仄仄,仄仄○平仄仄平。
仄平平仄仄○仄,平平仄仄仄仄平。
仄平平平仄平仄,平平仄仄仄仄平。
○平平仄仄仄○,平平○仄平平平。
仄仄仄仄平仄仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○仄平仄○仄○。
仄平平仄仄仄仄,○平仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,仄平平仄仄仄○。
仄平仄平仄仄仄,平平仄平仄平平。
雪後双溪城外 (xuě hòu shuāng xī chéng wài)
雪消闲出郭,骑马踏山桥。
池响冰澌落,泥融雁齿消。
仄平仄仄平仄仄,仄仄平平仄仄平。
仄平平平仄仄仄,仄仄○平仄仄平。
仄平平仄仄○仄,平平仄仄仄仄平。
仄平平平仄平仄,平平仄仄仄仄平。
○平平仄仄仄○,平平○仄平平平。
仄仄仄仄平仄仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○仄平仄○仄○。
仄平平仄仄仄仄,○平仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,仄平平仄仄仄○。
仄平仄平仄仄仄,平平仄平仄平平。
雪晴 (xuě qíng)
未快溪桥踏雪心,朝阳已复上遥岑。
可怜昨夜琼瑶迹,化作春泥尺许深。
仄平仄仄平仄仄,仄仄平平仄仄平。
仄平平平仄仄仄,仄仄○平仄仄平。
仄平平仄仄○仄,平平仄仄仄仄平。
仄平平平仄平仄,平平仄仄仄仄平。
○平平仄仄仄○,平平○仄平平平。
仄仄仄仄平仄仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○仄平仄○仄○。
仄平平仄仄仄仄,○平仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,仄平平仄仄仄○。
仄平仄平仄仄仄,平平仄平仄平平。