sòng yáng yuán lǎo zhào fù quē
送杨元老召赴阙 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 冯时行 (féng shí xíng)

羣心周道直,万国舜门开。
咫尺清虚地,精微择异材。
光辉生锦里,合沓上兰台。
霄汉横高翥,风云接大来。
龟龙纷秘奥,奎壁焕昭回。
碧海浮城阙,丹梯近斗魁。
由来陞密勿,此地实胚胎。
早晚龙渊跃,从容衮职陪。
斯文归黼藻,吾道久尘埃。
汉武威怀远,周宣正化恢。
治源先简俭,国本厚封培。
造膝心终启,前筹力竟回。
正宜须弼亮,岂独藉淹该。
畴昔先登际,声名亦壮哉。
追风先蹙踏,戢翼更徘徊。
巨宝应难价,殊姿肯自媒。
中天悬日月,万里忽风雷。
戮力铭锺鼎,余波及草莱。
故人元勃窣,晚节更摧颓。
料想怜枯肺,吹嘘助酒杯。

平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○○。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
○平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄○○仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,○○仄仄平。

qún xīn zhōu dào zhí , wàn guó shùn mén kāi 。
zhǐ chǐ qīng xū dì , jīng wēi zé yì cái 。
guāng huī shēng jǐn lǐ , hé tà shàng lán tái 。
xiāo hàn héng gāo zhù , fēng yún jiē dà lái 。
guī lóng fēn mì ào , kuí bì huàn zhāo huí 。
bì hǎi fú chéng quē , dān tī jìn dòu kuí 。
yóu lái shēng mì wù , cǐ dì shí pēi tāi 。
zǎo wǎn lóng yuān yuè , cóng róng gǔn zhí péi 。
sī wén guī fǔ zǎo , wú dào jiǔ chén āi 。
hàn wǔ wēi huái yuǎn , zhōu xuān zhèng huà huī 。
zhì yuán xiān jiǎn jiǎn , guó běn hòu fēng péi 。
zào xī xīn zhōng qǐ , qián chóu lì jìng huí 。
zhèng yí xū bì liàng , qǐ dú jiè yān gāi 。
chóu xī xiān dēng jì , shēng míng yì zhuàng zāi 。
zhuī fēng xiān cù tà , jí yì gèng pái huái 。
jù bǎo yìng nán jià , shū zī kěn zì méi 。
zhōng tiān xuán rì yuè , wàn lǐ hū fēng léi 。
lù lì míng zhōng dǐng , yú bō jí cǎo lái 。
gù rén yuán bó sū , wǎn jié gèng cuī tuí 。
liào xiǎng lián kū fèi , chuī xū zhù jiǔ bēi 。

动物

送楊元老召赴闕

—— 馮時行

羣心周道直,萬國舜門開。
咫尺清虛地,精微擇異材。
光輝生錦里,合沓上蘭臺。
霄漢橫高翥,風雲接大來。
龜龍紛秘奧,奎壁煥昭回。
碧海浮城闕,丹梯近斗魁。
由來陞密勿,此地實胚胎。
早晚龍淵躍,從容衮職陪。
斯文歸黼藻,吾道久塵埃。
漢武威懷遠,周宣正化恢。
治源先簡儉,國本厚封培。
造膝心終啟,前籌力竟回。
正宜須弼亮,豈獨藉淹該。
疇昔先登際,聲名亦壯哉。
追風先蹙踏,戢翼更徘徊。
巨寶應難價,殊姿肯自媒。
中天懸日月,萬里忽風雷。
戮力銘鍾鼎,餘波及草萊。
故人元勃窣,晚節更摧頹。
料想憐枯肺,吹噓助酒杯。

平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○○。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
○平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄○○仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,○○仄仄平。

qún xīn zhōu dào zhí , wàn guó shùn mén kāi 。
zhǐ chǐ qīng xū dì , jīng wēi zé yì cái 。
guāng huī shēng jǐn lǐ , hé tà shàng lán tái 。
xiāo hàn héng gāo zhù , fēng yún jiē dà lái 。
guī lóng fēn mì ào , kuí bì huàn zhāo huí 。
bì hǎi fú chéng quē , dān tī jìn dòu kuí 。
yóu lái shēng mì wù , cǐ dì shí pēi tāi 。
zǎo wǎn lóng yuān yuè , cóng róng gǔn zhí péi 。
sī wén guī fǔ zǎo , wú dào jiǔ chén āi 。
hàn wǔ wēi huái yuǎn , zhōu xuān zhèng huà huī 。
zhì yuán xiān jiǎn jiǎn , guó běn hòu fēng péi 。
zào xī xīn zhōng qǐ , qián chóu lì jìng huí 。
zhèng yí xū bì liàng , qǐ dú jiè yān gāi 。
chóu xī xiān dēng jì , shēng míng yì zhuàng zāi 。
zhuī fēng xiān cù tà , jí yì gèng pái huái 。
jù bǎo yìng nán jià , shū zī kěn zì méi 。
zhōng tiān xuán rì yuè , wàn lǐ hū fēng léi 。
lù lì míng zhōng dǐng , yú bō jí cǎo lái 。
gù rén yuán bó sū , wǎn jié gèng cuī tuí 。
liào xiǎng lián kū fèi , chuī xū zhù jiǔ bēi 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

群心周道直,万国舜门开。
在咫尺的清虚地上,精微之才被择取。
光辉在锦里生辉,众贤齐聚兰台。
霄汉横亘高翥,风云相接汇聚。
龟龙纷纭掩藏奥秘,奎壁昭回辉煌。
碧海中浮现城阙,丹梯近在斗魁之旁。
由来升迁要守密勿,此地实乃人才的胚胎。
早晚龙渊将跃,从容衮职陪伴。
斯文又回归职位,我的道路漫长沉尘。
汉武威震怀遥远,周宣正行化德恢复。
治国之源先从简俭,国本厚积培养。
形成了根基,前筹的力量终将回报。
当正宜求助于辅弼亮,岂能仅仅寄望于耽于淹留。
曾经登上巅峰,声名也是威名赫赫。
追逐风先蹙踏,羽翼也更频频徘徊。
巨大的宝藏难以估价,与她的姿态也不愿自吹自擂。
在中天悬挂着日月,万里间忽然风雷骤起。
努力铭记钟鼎的意义,余波波及草莱间。
故人元气勃勃地窣然作响,晚节却愈发显得颓废。
推测应当怜惜疲惫的肺,独自吹嘘更多助兴的酒杯。

总结:

这首古文诗歌赞颂了一位伟大的君主。他的治理得当,使得天下国家和谐且门户敞开,人才辈出。在清虚之地,选取了精微之才。众贤聚集兰台,光辉灿烂。天地间的巨大神奇隐秘在龙、龟等形象中展示,壮丽辉煌。海中出现城阙,伟人靠近斗魁。他通过升迁让贤才守密,这个地方成为人才的孕育之地。早晚,他将跃升龙渊,从容衮职陪伴。他的才德归于官职,他的治理久被尘埃掩盖。汉武威震世界,周宣恢复德行。他治国先从简俭,培养国本厚积。根基奠定,前途光明。在助力辅弼亮的同时,也不能只寄望于淹留。曾登巅峰,声名赫赫。追随着风先踏前进,翅膀时而徘徊。他的宝藏价值无法估量,却不自夸她的美丽。日月悬挂中天,风雷万里忽然降临。铭记钟鼎之力,余波影响草莱。故人原本充满活力,晚年更显颓废。料想应当怜惜他疲惫的肺,不要再吹嘘增加酒杯的助兴了。整首诗歌以华丽的辞藻表达了对这位君主的景仰和赞美,同时也提醒人们要珍惜晚年,不过于追逐虚荣,重视健康。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者冯时行介绍:🔈

冯时行(?~一一六三),字当可,号缙云,壁山(今四川璧山)人。徽宗宣和六年(一一二四)进士,调江原县丞,知眉州丹棱县。高宗绍兴八年(一一三八),以政优召对,因反对和议,出知万州。十一年,又因不附秦桧免官,遂居缙云山中,授徒讲学。桧死,二十七年起知蓬州,二十九年,知黎州,三十一年,知彭州(《建炎以来系年要录》卷一二○、一四二、一七六、一八二、一九二)。擢成都府路提点刑狱。孝宗隆兴元年,卒於官。有《缙云集》四十三卷(《宋史·艺文志》),已散佚,明嘉靖中李玺刊爲《缙云先生文集》四卷,卷一至三爲诗。事见《缙云先生文集》附录宋蹇驹《古城冯侯庙碑》,《宋史翼》卷一○有传。 冯时行诗,以影印文渊阁《四库全书... 查看更多>>

冯时行的诗:

冯时行的词:

  • 青玉案

    年时江上垂杨路。信柱杖、穿云去。碧涧...

  • 虞美人

    东君已了韶华媚。未快芳菲意。临居倾倒...

  • 虞美人

    芳菲不是浑无据。只是春收取。都将酝造...

  • 虞美人

    去年同醉黄花下。采采香盈把。今年仍复...

  • 渔家傲

    云复衡茅霜雪後。风吹江面青罗皱。镜里...

  • 天仙子

    风幸多情开得好。忍却吹教零落了。弄花...

  • 点绛唇

    十日春风,吹开一岁闲桃李。南柯惊起。...

  • 玉楼春

    杏花微露春犹浅。春浅愁浓愁送远。山拖...

  • 点绛唇

    江上新晴,闲撑小艇寻梅去。自知梅处。...

  • 点绛唇

    眉黛低颦,一声春满留苏帐。却从檀响。...

  • 冯时行宋词全集>>

相关诗词:

送越倅杨屯田赴阙 (sòng yuè cuì yáng tún tián fù quē)

朝代:宋    作者: 林逋

越中分治罢,山水别来初。
诗景多留石,船痕半载书。
野程江树远,公宴郡楼虚。
看塞严徐召,清风满直庐。

平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○○。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
○平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄○○仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,○○仄仄平。

送蜀守贾昌朝水部赴阙 (sòng shǔ shǒu jiǎ chāng cháo shuǐ bù fù quē)

朝代:宋    作者: 赵拚

召节下英藩,归辕望帝阍。
中和刺史政,教友相君门。
去听涂歌美,留瞻壁像尊。
欲知春色好,元是百城恩。

平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○○。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
○平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄○○仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,○○仄仄平。

送彭子山提刑郎中赴召二首 其一 (sòng péng zǐ shān tí xíng láng zhōng fù zhào èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 杨万里

帝想丹青忆老成,公兼竹润更兰馨。
独追洙泗人无讼,再使成康世措刑。
召节自天回使节,郎星朝斗作台星。
花边独坐黄昏句,剩寄江西白鹭汀。

平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○○。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
○平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄○○仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,○○仄仄平。

明日元举赴召见别用前韵送行 (míng rì yuán jǔ fù zhào jiàn bié yòng qián yùn sòng xíng)

朝代:宋    作者: 葛胜仲

吾君急升平,元凯登二八。
赤墀拥豪俊,青云启涂辙。
岩居及川观,号召无虗月。
徴君笔瑞世,制行圭玉洁。
向来端神羊,不畏龙麟逆。
峤南归兴动,只作数旬客。
迹虽遁烟壑,名常蔼云阙。
果膺尺一书,赴陇催装发。
遂恐长乌府,席与羣工绝。
眷言国步艰,敢惮泥涂滑。
牛刀剸繁剧,鹏翅摩空阔。
相期扶中兴,何止得官热。

平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○○。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
○平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄○○仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,○○仄仄平。

动物

送张用砺殿丞赴阙 (sòng zhāng yòng lì diàn chéng fù quē)

朝代:宋    作者: 赵湘

诏书徵入阙,数日醉离筵。
野老衣多泪,山溪雨送船。
郡斋闲月色,江鸟得诗篇。
省阁人相待,供吟几树烟。

平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○○。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
○平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄○○仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,○○仄仄平。

舟中追和张功父贺赴召之句 (zhōu zhōng zhuī hé zhāng gōng fù hè fù zhào zhī jù)

朝代:宋    作者: 杨万里

两岁千愁寡一欣,故人多问谢张君。
又瞻东阙阙前月,只负南溪溪上云。
宾日扶桑遭圣旦,客星钓濑愧天文。
人生离合风前叶,聚首亡何复离羣。

平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○○。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
○平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄○○仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,○○仄仄平。

送张少卿赴召十首 其一 (sòng zhāng shǎo qīng fù zhào shí shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 李新

初排阊阖欲朝天,流电追锋急召贤。
延阁鳯池风月好,不须回首望筹边。

平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○○。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
○平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄○○仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,○○仄仄平。

喜杨诚斋赴召 (xǐ yáng chéng zhāi fù zhào)

朝代:宋    作者: 张鎡

病中何事却懽欣,闻召高安老使君。
碧落岂容留绮夏,紫微端要着卿云。
朝天续集开新咏,解易玄谈记古文。
应笑清臞约斋子,湖边犹恋白鸥羣。

平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○○。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
○平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄○○仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,○○仄仄平。

送孙状元监丞赴阙 (sòng sūn zhuàng yuán jiān chéng fù quē)

朝代:宋    作者: 魏野

诏命虽殊异,行装亦等闲。
蓬壶如得路,藜杖似归山。
赴约过嵩岭,辞家到竹关。
从兹位清峻,野客转难攀。

平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○○。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
○平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄○○仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,○○仄仄平。

送章少卿赴阙 (sòng zhāng shǎo qīng fù quē)

朝代:宋    作者: 韦骧

老成风迹蔼中朝,威惠南边久已劳。
三节召归方汲汲,列城怀恋尚嗷嗷。
郊原雨止车尘少,霄汉云空旆影高。
太上定嗟相见晚,伫闻秋觐拜恩褒。

平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○○。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
○平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄○○仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,○○仄仄平。