sòng xiè ān guó guī qīng jiāng
送谢安国归清江 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 王炎 (wáng yán)

轩冕喜而忧,山林静而闲。
宠辱皆妄事,请看槐梦安。
世人悟此少,低头缚微官。
足跌尚欲趋,翼倦不肯还。
谢公湖海士,着眼高尘寰。
心如玉壶冰,当暑气自寒。
怀璧不愿市,懒上青云端。
亲朋劝之仕,晚出弹其冠。
未令据槐厅,亦合登蓬山。
造物拙用大,束带来侯藩。
掉头厌多事,袖手思故园。
眉间已黄色,镜里犹朱顔。
家住玉笥西,别有壶中天。
千亩稻秫肥,三径松菊繁。
妙得诗酒趣,小作杖屦缘。
鸿飞霄汉外,蝉蜕尘埃间。
我方自窘束,仰屋坐长叹。
欲仕苦无津,欲归苦无田。
野鹿念丰草,老骥困短辕。
终当抱琴书,从公掩云关。

平仄仄平平,平平仄平○。
仄仄平仄仄,仄○平仄平。
仄平仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄平平平。
平○仄平平,○仄仄仄平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
○平仄平仄,仄仄○○○。
仄仄仄平平,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄平仄,仄仄○仄平。
平○仄平仄,仄仄○平平。
平仄仄仄平,仄仄平○平。
平仄仄仄平,○仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄仄仄○。
平平平仄仄,平仄平平○。
仄平仄仄仄,仄仄仄○○。
仄仄仄平平,仄平仄平平。
仄仄仄平仄,仄仄仄仄平。
平○仄平平,○平仄平平。

xuān miǎn xǐ ér yōu , shān lín jìng ér xián 。
chǒng rǔ jiē wàng shì , qǐng kàn huái mèng ān 。
shì rén wù cǐ shǎo , dī tóu fù wēi guān 。
zú diē shàng yù qū , yì juàn bù kěn huán 。
xiè gōng hú hǎi shì , zhuó yǎn gāo chén huán 。
xīn rú yù hú bīng , dāng shǔ qì zì hán 。
huái bì bù yuàn shì , lǎn shàng qīng yún duān 。
qīn péng quàn zhī shì , wǎn chū tán qí guān 。
wèi lìng jù huái tīng , yì hé dēng péng shān 。
zào wù zhuō yòng dà , shù dài lái hóu fān 。
diào tóu yàn duō shì , xiù shǒu sī gù yuán 。
méi jiān yǐ huáng sè , jìng lǐ yóu zhū yán 。
jiā zhù yù sì xī , bié yǒu hú zhōng tiān 。
qiān mǔ dào shú féi , sān jìng sōng jú fán 。
miào dé shī jiǔ qù , xiǎo zuò zhàng jù yuán 。
hóng fēi xiāo hàn wài , chán tuì chén āi jiān 。
wǒ fāng zì jiǒng shù , yǎng wū zuò cháng tàn 。
yù shì kǔ wú jīn , yù guī kǔ wú tián 。
yě lù niàn fēng cǎo , lǎo jì kùn duǎn yuán 。
zhōng dāng bào qín shū , cóng gōng yǎn yún guān 。

送謝安國歸清江

—— 王炎

軒冕喜而憂,山林靜而閒。
寵辱皆妄事,請看槐夢安。
世人悟此少,低頭縛微官。
足跌尚欲趨,翼倦不肯還。
謝公湖海士,著眼高塵寰。
心如玉壺冰,當暑氣自寒。
懷璧不願市,懶上青雲端。
親朋勸之仕,晚出彈其冠。
未令據槐廳,亦合登蓬山。
造物拙用大,束带來侯藩。
掉頭厭多事,袖手思故園。
眉間已黄色,鏡裏猶朱顔。
家住玉笥西,別有壺中天。
千畝稻秫肥,三徑松菊繁。
妙得詩酒趣,小作杖屨緣。
鴻飛霄漢外,蟬蛻塵埃間。
我方自窘束,仰屋坐長歎。
欲仕苦無津,欲歸苦無田。
野鹿念豐草,老驥困短轅。
終當抱琴書,從公掩雲關。

平仄仄平平,平平仄平○。
仄仄平仄仄,仄○平仄平。
仄平仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄平平平。
平○仄平平,○仄仄仄平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
○平仄平仄,仄仄○○○。
仄仄仄平平,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄平仄,仄仄○仄平。
平○仄平仄,仄仄○平平。
平仄仄仄平,仄仄平○平。
平仄仄仄平,○仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄仄仄○。
平平平仄仄,平仄平平○。
仄平仄仄仄,仄仄仄○○。
仄仄仄平平,仄平仄平平。
仄仄仄平仄,仄仄仄仄平。
平○仄平平,○平仄平平。

xuān miǎn xǐ ér yōu , shān lín jìng ér xián 。
chǒng rǔ jiē wàng shì , qǐng kàn huái mèng ān 。
shì rén wù cǐ shǎo , dī tóu fù wēi guān 。
zú diē shàng yù qū , yì juàn bù kěn huán 。
xiè gōng hú hǎi shì , zhuó yǎn gāo chén huán 。
xīn rú yù hú bīng , dāng shǔ qì zì hán 。
huái bì bù yuàn shì , lǎn shàng qīng yún duān 。
qīn péng quàn zhī shì , wǎn chū tán qí guān 。
wèi lìng jù huái tīng , yì hé dēng péng shān 。
zào wù zhuō yòng dà , shù dài lái hóu fān 。
diào tóu yàn duō shì , xiù shǒu sī gù yuán 。
méi jiān yǐ huáng sè , jìng lǐ yóu zhū yán 。
jiā zhù yù sì xī , bié yǒu hú zhōng tiān 。
qiān mǔ dào shú féi , sān jìng sōng jú fán 。
miào dé shī jiǔ qù , xiǎo zuò zhàng jù yuán 。
hóng fēi xiāo hàn wài , chán tuì chén āi jiān 。
wǒ fāng zì jiǒng shù , yǎng wū zuò cháng tàn 。
yù shì kǔ wú jīn , yù guī kǔ wú tián 。
yě lù niàn fēng cǎo , lǎo jì kùn duǎn yuán 。
zhōng dāng bào qín shū , cóng gōng yǎn yún guān 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

山林静谧宁静,轩冕欢喜却有忧愁。
宠辱皆是虚妄的事情,看看槐梦安吧。
世人领悟这个道理的不多,低头追求微小的官位。
即便足跌尚欲前行,翅膀疲倦也不愿回返。
谢公是湖海的士人,眼光高远超越尘寰。
心如玉壶冰,即使在酷暑时自有冰寒之气。
怀揣宝璧不愿轻易售卖,懒得去攀登青云高处。
亲朋劝他去做官,他晚出门只是轻拍头上的冠帽。
即便未踏上官场,也与登上蓬山高地相合。
造物主创作了大千世界,却束缚人们用小小的束带来做侯王。
他转身厌倦了繁杂的事务,决意把手插在袖子里回思故园。
眉间已现黄色的岁月,镜中却仍有朱颜。
家住在玉笥的西边,却有另外一个天地在壶中。
千亩稻田和谷物茁壮丰盛,三条小径上松树和菊花茂盛生长。
他善于把握诗和酒的乐趣,以轻松的心态做着一些小作品。
鸿鸟飞向苍穹之外,蝉蜕留在尘埃之间。
我自己也束缚自己,仰面坐在屋内长叹。
想要做官却没有进入官场的机会,想要回家却没有一亩田地。
野鹿渴望丰茂的草地,老骥受困于短小的辕轮。
最终他决定背负着琴书,随从谢公掩埋在云关里。
全诗表达了作者对名利与官场的淡漠态度,以及对自由、返璞归真生活的向往。他不愿受拘束,厌倦了纷繁世事,渴望回归自然本真的状态。整个诗篇贯穿着一种淡泊清高的心境,透露出一种隐士情怀。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者王炎介绍:🔈

王炎(一一三八~一二一八),字晦叔,号双溪,婺源(今属江西)人。孝宗乾道五年(一一六九)进士,调崇阳县主簿。历绍兴府户曹参军,知临湘县。应辟入张栻江陵帅幕。淳熙十年(一一八三),爲潭州教授,迁通判临江军,并权知军。宁宗庆元初,召爲太学博士,三年(一一九七),迁秘书郎,实录院检讨,着作佐郎。五年,爲军器少监。以事出知饶州,未数月罢,闲居七年。开禧三年(一二○七),起知湖州,任满後引年告退。嘉定十一年卒,年八十一。有《双溪文集》等。《双溪集》各本卷次不一,以《四库全书》据明万历王孟达刻二十七卷本除有少量讳改外,编次文字最爲整饬。事见本集有关诗文,《新安文献志》卷六九有传。 王炎诗,以影印文渊阁《四... 查看更多>>

王炎的诗:

相关诗词:

送人归江南 (sòng rén guī jiāng nán)

朝代:唐    作者: 张乔

贫归无定程,水宿与山行。
未有安亲计,难为去国情。
岛烟孤寺磬,江月远船筝。
思苦秋回日,多应吟更清。

平仄仄平平,平平仄平○。
仄仄平仄仄,仄○平仄平。
仄平仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄平平平。
平○仄平平,○仄仄仄平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
○平仄平仄,仄仄○○○。
仄仄仄平平,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄平仄,仄仄○仄平。
平○仄平仄,仄仄○平平。
平仄仄仄平,仄仄平○平。
平仄仄仄平,○仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄仄仄○。
平平平仄仄,平仄平平○。
仄平仄仄仄,仄仄仄○○。
仄仄仄平平,仄平仄平平。
仄仄仄平仄,仄仄仄仄平。
平○仄平平,○平仄平平。

谢安 (xiè ān)

朝代:宋    作者: 王安石

谢公才业自超群,误长清谈助世纷。
秦晋区区等亡国,可能王衍胜商君。

平仄仄平平,平平仄平○。
仄仄平仄仄,仄○平仄平。
仄平仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄平平平。
平○仄平平,○仄仄仄平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
○平仄平仄,仄仄○○○。
仄仄仄平平,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄平仄,仄仄○仄平。
平○仄平仄,仄仄○平平。
平仄仄仄平,仄仄平○平。
平仄仄仄平,○仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄仄仄○。
平平平仄仄,平仄平平○。
仄平仄仄仄,仄仄仄○○。
仄仄仄平平,仄平仄平平。
仄仄仄平仄,仄仄仄仄平。
平○仄平平,○平仄平平。

送杜越江佐觐省往新安江 (sòng dù yuè jiāng zuǒ jìn shěng wǎng xīn ān jiāng)

朝代:唐    作者: 刘长卿

去帆楚天外,望远愁复积。
想见新安江,扁舟一行客。
清流数千丈,底下看白石。
色混元气深,波连洞庭碧。
鸣桹去未已,前路行可觌。
猨鸟悲啾啾,杉松雨声夕。
送君东赴归宁期,新安江水远相随。
见说江中孤屿在,此行应赋谢公诗。

平仄仄平平,平平仄平○。
仄仄平仄仄,仄○平仄平。
仄平仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄平平平。
平○仄平平,○仄仄仄平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
○平仄平仄,仄仄○○○。
仄仄仄平平,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄平仄,仄仄○仄平。
平○仄平仄,仄仄○平平。
平仄仄仄平,仄仄平○平。
平仄仄仄平,○仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄仄仄○。
平平平仄仄,平仄平平○。
仄平仄仄仄,仄仄仄○○。
仄仄仄平平,仄平仄平平。
仄仄仄平仄,仄仄仄仄平。
平○仄平平,○平仄平平。

送谢士良之江东 (sòng xiè shì liáng zhī jiāng dōng)

朝代:宋    作者: 宋无

谢安游赏去,别酒惜临分。
万里甘为客,三春苦送君。
风帆攲逆水,江树入空云。
若过青山下,须题李白坟。

平仄仄平平,平平仄平○。
仄仄平仄仄,仄○平仄平。
仄平仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄平平平。
平○仄平平,○仄仄仄平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
○平仄平仄,仄仄○○○。
仄仄仄平平,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄平仄,仄仄○仄平。
平○仄平仄,仄仄○平平。
平仄仄仄平,仄仄平○平。
平仄仄仄平,○仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄仄仄○。
平平平仄仄,平仄平平○。
仄平仄仄仄,仄仄仄○○。
仄仄仄平平,仄平仄平平。
仄仄仄平仄,仄仄仄仄平。
平○仄平平,○平仄平平。

素曲送酒 (sù qū sòng jiǔ)

朝代:宋    作者: 谢安国

帘外春风正落梅,须求狂药解愁回。
烦君玉指轻拢捻,慢拨死灰送一杯。

平仄仄平平,平平仄平○。
仄仄平仄仄,仄○平仄平。
仄平仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄平平平。
平○仄平平,○仄仄仄平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
○平仄平仄,仄仄○○○。
仄仄仄平平,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄平仄,仄仄○仄平。
平○仄平仄,仄仄○平平。
平仄仄仄平,仄仄平○平。
平仄仄仄平,○仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄仄仄○。
平平平仄仄,平仄平平○。
仄平仄仄仄,仄仄仄○○。
仄仄仄平平,仄平仄平平。
仄仄仄平仄,仄仄仄仄平。
平○仄平平,○平仄平平。

咏史 谢安 其六 (yǒng shǐ xiè ān qí liù)

朝代:宋    作者: 陈普

封胡羯末皎琳琅,岁久浑无忆洛阳。
江左家居照江水,谢安元为宋齐梁。

平仄仄平平,平平仄平○。
仄仄平仄仄,仄○平仄平。
仄平仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄平平平。
平○仄平平,○仄仄仄平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
○平仄平仄,仄仄○○○。
仄仄仄平平,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄平仄,仄仄○仄平。
平○仄平仄,仄仄○平平。
平仄仄仄平,仄仄平○平。
平仄仄仄平,○仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄仄仄○。
平平平仄仄,平仄平平○。
仄平仄仄仄,仄仄仄○○。
仄仄仄平平,仄平仄平平。
仄仄仄平仄,仄仄仄仄平。
平○仄平平,○平仄平平。

送张安国 (sòng zhāng ān guó)

朝代:宋    作者: 章甫

万里烟霄早致身,一麾到处作阳春。
随时用舍知无愠,落笔纵横信有神。
江国云山愁送远,桂林风土独宜人。
笑谈坐慑羣偷化,便合归来据要津。

平仄仄平平,平平仄平○。
仄仄平仄仄,仄○平仄平。
仄平仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄平平平。
平○仄平平,○仄仄仄平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
○平仄平仄,仄仄○○○。
仄仄仄平平,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄平仄,仄仄○仄平。
平○仄平仄,仄仄○平平。
平仄仄仄平,仄仄平○平。
平仄仄仄平,○仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄仄仄○。
平平平仄仄,平仄平平○。
仄平仄仄仄,仄仄仄○○。
仄仄仄平平,仄平仄平平。
仄仄仄平仄,仄仄仄仄平。
平○仄平平,○平仄平平。

送王国博赴江南提刑 其二 (sòng wáng guó bó fù jiāng nán tí xíng qí èr)

朝代:宋    作者: 魏野

江南刑省到时和,十郡应从宴乐多。
自有山迎兼水送,清阴不断胜清歌。

平仄仄平平,平平仄平○。
仄仄平仄仄,仄○平仄平。
仄平仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄平平平。
平○仄平平,○仄仄仄平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
○平仄平仄,仄仄○○○。
仄仄仄平平,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄平仄,仄仄○仄平。
平○仄平仄,仄仄○平平。
平仄仄仄平,仄仄平○平。
平仄仄仄平,○仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄仄仄○。
平平平仄仄,平仄平平○。
仄平仄仄仄,仄仄仄○○。
仄仄仄平平,仄平仄平平。
仄仄仄平仄,仄仄仄仄平。
平○仄平平,○平仄平平。

送奚贾归吴 (sòng xī jiǎ guī wú)

朝代:唐    作者: 郎士元

东南富春渚,曾是谢公游。
今日奚生去,新安江正秋。
水清迎过客,霜叶落行舟。
遥想赤亭下,闻猨应夜愁。

平仄仄平平,平平仄平○。
仄仄平仄仄,仄○平仄平。
仄平仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄平平平。
平○仄平平,○仄仄仄平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
○平仄平仄,仄仄○○○。
仄仄仄平平,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄平仄,仄仄○仄平。
平○仄平仄,仄仄○平平。
平仄仄仄平,仄仄平○平。
平仄仄仄平,○仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄仄仄○。
平平平仄仄,平仄平平○。
仄平仄仄仄,仄仄仄○○。
仄仄仄平平,仄平仄平平。
仄仄仄平仄,仄仄仄仄平。
平○仄平平,○平仄平平。

送人往宣城 (sòng rén wǎng xuān chéng)

朝代:唐    作者: 潘佑

江畔送行人,千山生暮氛。
谢安团扇上,为画敬亭云。

平仄仄平平,平平仄平○。
仄仄平仄仄,仄○平仄平。
仄平仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄平平平。
平○仄平平,○仄仄仄平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
○平仄平仄,仄仄○○○。
仄仄仄平平,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄平仄,仄仄○仄平。
平○仄平仄,仄仄○平平。
平仄仄仄平,仄仄平○平。
平仄仄仄平,○仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄仄仄○。
平平平仄仄,平仄平平○。
仄平仄仄仄,仄仄仄○○。
仄仄仄平平,仄平仄平平。
仄仄仄平仄,仄仄仄仄平。
平○仄平平,○平仄平平。