sòng tán jùn míng guī jiāng xī
送谭浚明归江西 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 释居简 (shì jū jiǎn)

恨无玉楮三千幅,尽使春风归约束。
乐饥功谢明月璫,休景息慙芰荷屋。
朋来皎皎歌白驹,不歌长铗弹无鱼。
批风切月瘦弗腴,枕头一束知何书。
欲把列城凭轼下,余子纷纷谩凌跨。
归来袖手如病瘖,舌在何曾问人借。
占灯夜喜傍短檠,剧谭不知山月倾。
元戎後乘沸笳鼓,之子但默黄锺声。
平地邛郲九折坂,十年已恨相逢晚。
四座悲歌漏正迟,一龛风雨花频剪。
镜里功名一横槊,百鸷啾啾空一鹗。
双玉未倾罍未耻,自倒玉山还自起。

仄平仄仄○平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄平仄平,平仄仄平仄○仄。
平平仄仄平仄平,仄平○仄○平平。
○平仄仄仄仄平,仄平仄仄平平平。
仄仄仄平平仄仄,平仄平平仄平仄。
平平仄仄○仄平,仄仄平平仄平仄。
○平仄仄仄仄○,仄平仄平平仄平。
平平仄○仄平仄,平仄仄仄平平平。
平仄平平仄○仄,仄平仄仄○平仄。
仄仄平平仄○○,仄平平仄平平仄。
仄仄平平仄○仄,仄仄平平○仄仄。
平仄仄平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。

hèn wú yù chǔ sān qiān fú , jìn shǐ chūn fēng guī yuē shù 。
lè jī gōng xiè míng yuè dāng , xiū jǐng xī cán jì hé wū 。
péng lái jiǎo jiǎo gē bái jū , bù gē cháng jiá tán wú yú 。
pī fēng qiè yuè shòu fú yú , zhěn tou yī shù zhī hé shū 。
yù bǎ liè chéng píng shì xià , yú zǐ fēn fēn màn líng kuà 。
guī lái xiù shǒu rú bìng yīn , shé zài hé zēng wèn rén jiè 。
zhàn dēng yè xǐ bàng duǎn qíng , jù tán bù zhī shān yuè qīng 。
yuán róng hòu chéng fèi jiā gǔ , zhī zǐ dàn mò huáng zhōng shēng 。
píng dì qióng lái jiǔ zhé bǎn , shí nián yǐ hèn xiāng féng wǎn 。
sì zuò bēi gē lòu zhèng chí , yī kān fēng yǔ huā pín jiǎn 。
jìng lǐ gōng míng yī héng shuò , bǎi zhì jiū jiū kōng yī è 。
shuāng yù wèi qīng léi wèi chǐ , zì dǎo yù shān huán zì qǐ 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

恨不拥有三千幅美玉的楮纸,将其纳入春风之中,使其受到拘束。乐于饥饿时获得美味,感谢明亮的月璫,宁愿让乐趣消退,也不想辜负芰荷屋的安宁景象。朋友前来时歌唱着洁白的骏马,却不愿长久歌唱,怕铗弹之音无法捕获鱼儿。吹拂的风切削着月亮,让它显得消瘦而不丰腴,我枕着一捆书,却不知其中所载何书。欲将列城凭倚在轮椅上游览,余子们却纷纷嘲笑践踏。归来时,我束手无策,像病瘫一样无法开口,舌头仿佛已经失去了借问他人的能力。夜晚倚着灯光,欢喜地靠近短檠栏,不知不觉陷入了戏剧谈话中,却不知山上的月光早已倾斜。元戎以后,沸腾的笳鼓声响起,而我只能默默地听着黄钟的声音。平地之上,邛郲九折弯坡,已有十年的时光我深感错过相见的时机。四周的人们悲伤地歌唱,时光缓缓流逝,一盏花灯下,风雨不断地剪裁花朵。镜子里显现的功名成就如同一柄横在我前方的长矛,百鸟嘹亮的鸣叫只有一只孤独的鹗声。双玉尚未倾斜,酒罍仍未耻辱地倒下,我自己倒下却再度站起,如同玉山归位。
全诗写作者深感时光逝去,欲望未达,心情愁怅。通过对物象的描写,表达了作者对美好事物的渴望,以及对时光流逝的感慨。其中也蕴含着对人生、命运和欲望的深刻思考。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者释居简介绍:🔈

释居简(一一六四~一二四六),字敬叟,号北磵,潼川(今四川三台)人。俗姓龙(《补续高僧传》卷二四作王)。依邑之广福院圆澄得度,参别峯涂毒於径山,谒育王佛照德光,走江西访诸祖遗蹟。历住台之般若报恩。後居杭之飞来峯北磵十年。起应霅之铁佛、西余,常之显庆、碧云,苏之慧日,湖之道场,诏迁净慈,晚居天台。理宗淳佑六年卒,年八十三,僧腊六十二。有《北磵文集》十卷、《北磵诗集》九卷、《外集》一卷、《续集》一卷及《语录》一卷。《补续高僧传》卷二四、《浄慈寺志》卷八、《灵隠寺志》卷三、《新续高僧传》四集卷三有传。 释居简诗,以日本应安七年(一三七四)刻《北磵诗集》及日本贞和、观应间(相当於元惠宗至正时)翻刻宋元... 查看更多>>

释居简的诗:

相关诗词:

送谭生 (sòng tán shēng)

朝代:宋    作者: 洪朋

谭子家何处,传闻在海东。
得朋方款款,取别太匆匆。
晓缆廉纤雨,春帆料峭风。
明年曲江上,应许故人同。

仄平仄仄○平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄平仄平,平仄仄平仄○仄。
平平仄仄平仄平,仄平○仄○平平。
○平仄仄仄仄平,仄平仄仄平平平。
仄仄仄平平仄仄,平仄平平仄平仄。
平平仄仄○仄平,仄仄平平仄平仄。
○平仄仄仄仄○,仄平仄平平仄平。
平平仄○仄平仄,平仄仄仄平平平。
平仄平平仄○仄,仄平仄仄○平仄。
仄仄平平仄○○,仄平平仄平平仄。
仄仄平平仄○仄,仄仄平平○仄仄。
平仄仄平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。

谭德称杨商卿父子送余自成都合江亭相从至泸南合江县始分袂水行踰千里作诗以别 (tán dé chēng yáng shāng qīng fù zǐ sòng yú zì chéng dōu hé jiāng tíng xiāng cóng zhì lú nán hé jiāng xiàn shǐ fēn mèi shuǐ xíng yú qiān lǐ zuò shī yǐ bié)

朝代:宋    作者: 范成大

合江亭前送我来,合江县里别我去。
江流好合人好乖,明日东西南北路。
千里追随不忍归,一杯重把知何处。
临岐心曲两茫然,但祝频书无别语。

仄平仄仄○平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄平仄平,平仄仄平仄○仄。
平平仄仄平仄平,仄平○仄○平平。
○平仄仄仄仄平,仄平仄仄平平平。
仄仄仄平平仄仄,平仄平平仄平仄。
平平仄仄○仄平,仄仄平平仄平仄。
○平仄仄仄仄○,仄平仄平平仄平。
平平仄○仄平仄,平仄仄仄平平平。
平仄平平仄○仄,仄平仄仄○平仄。
仄仄平平仄○○,仄平平仄平平仄。
仄仄平平仄○仄,仄仄平平○仄仄。
平仄仄平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。

句 其八 (jù qí bā)

朝代:宋    作者: 朱浚

明明采石兵前样,参赞归来即近臣。

仄平仄仄○平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄平仄平,平仄仄平仄○仄。
平平仄仄平仄平,仄平○仄○平平。
○平仄仄仄仄平,仄平仄仄平平平。
仄仄仄平平仄仄,平仄平平仄平仄。
平平仄仄○仄平,仄仄平平仄平仄。
○平仄仄仄仄○,仄平仄平平仄平。
平平仄○仄平仄,平仄仄仄平平平。
平仄平平仄○仄,仄平仄仄○平仄。
仄仄平平仄○○,仄平平仄平平仄。
仄仄平平仄○仄,仄仄平平○仄仄。
平仄仄平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。

送历阳方明府 (sòng lì yáng fāng míng fǔ)

朝代:宋    作者: 徐铉

古县横江北,弦歌似武城。
善辞金马召,欣着彩衣行。
旧感河山色,离愁浚水声。
外门庐井在,相送几重情。

仄平仄仄○平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄平仄平,平仄仄平仄○仄。
平平仄仄平仄平,仄平○仄○平平。
○平仄仄仄仄平,仄平仄仄平平平。
仄仄仄平平仄仄,平仄平平仄平仄。
平平仄仄○仄平,仄仄平平仄平仄。
○平仄仄仄仄○,仄平仄平平仄平。
平平仄○仄平仄,平仄仄仄平平平。
平仄平平仄○仄,仄平仄仄○平仄。
仄仄平平仄○○,仄平平仄平平仄。
仄仄平平仄○仄,仄仄平平○仄仄。
平仄仄平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。

送杰老住仙游 其一○ (sòng jié lǎo zhù xiān yóu qí yī ○)

朝代:宋    作者: 唐士耻

中庭可明月,况此方扬辉。
霏谭隔千里,使我几忘归。

仄平仄仄○平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄平仄平,平仄仄平仄○仄。
平平仄仄平仄平,仄平○仄○平平。
○平仄仄仄仄平,仄平仄仄平平平。
仄仄仄平平仄仄,平仄平平仄平仄。
平平仄仄○仄平,仄仄平平仄平仄。
○平仄仄仄仄○,仄平仄平平仄平。
平平仄○仄平仄,平仄仄仄平平平。
平仄平平仄○仄,仄平仄仄○平仄。
仄仄平平仄○○,仄平平仄平平仄。
仄仄平平仄○仄,仄仄平平○仄仄。
平仄仄平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。

大言诗 (dà yán shī)

朝代:唐    作者: 谭峭

线作长江扇作天,靸鞵抛向海东边。
蓬莱信道无多路,只在谭生拄杖前。

仄平仄仄○平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄平仄平,平仄仄平仄○仄。
平平仄仄平仄平,仄平○仄○平平。
○平仄仄仄仄平,仄平仄仄平平平。
仄仄仄平平仄仄,平仄平平仄平仄。
平平仄仄○仄平,仄仄平平仄平仄。
○平仄仄仄仄○,仄平仄平平仄平。
平平仄○仄平仄,平仄仄仄平平平。
平仄平平仄○仄,仄平仄仄○平仄。
仄仄平平仄○○,仄平平仄平平仄。
仄仄平平仄○仄,仄仄平平○仄仄。
平仄仄平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。

送张曜之 其二 (sòng zhāng yào zhī qí èr)

朝代:宋    作者: 真德秀

谭天之外更谭兵,风角孤虚分外精。
玉帐不妨收拾取,绝胜下客着鸡鸣。

仄平仄仄○平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄平仄平,平仄仄平仄○仄。
平平仄仄平仄平,仄平○仄○平平。
○平仄仄仄仄平,仄平仄仄平平平。
仄仄仄平平仄仄,平仄平平仄平仄。
平平仄仄○仄平,仄仄平平仄平仄。
○平仄仄仄仄○,仄平仄平平仄平。
平平仄○仄平仄,平仄仄仄平平平。
平仄平平仄○仄,仄平仄仄○平仄。
仄仄平平仄○○,仄平平仄平平仄。
仄仄平平仄○仄,仄仄平平○仄仄。
平仄仄平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。

送春归 (sòng chūn guī)

朝代:唐    作者: 白居易

送春归,三月尽日日暮时。
去年杏园花飞御沟绿,何处送春曲江曲。
今年杜鹃花落子规啼,送春何处西江西。
帝城送春犹怏怏,天涯送春能不加惆怅。
莫惆怅,送春人。
冗员无替五年罢,应须准拟再送浔阳春。
五年炎凉凡十变,又知此身健不健。
好去今年江上春,明年未死还相见。

仄平仄仄○平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄平仄平,平仄仄平仄○仄。
平平仄仄平仄平,仄平○仄○平平。
○平仄仄仄仄平,仄平仄仄平平平。
仄仄仄平平仄仄,平仄平平仄平仄。
平平仄仄○仄平,仄仄平平仄平仄。
○平仄仄仄仄○,仄平仄平平仄平。
平平仄○仄平仄,平仄仄仄平平平。
平仄平平仄○仄,仄平仄仄○平仄。
仄仄平平仄○○,仄平平仄平平仄。
仄仄平平仄○仄,仄仄平平○仄仄。
平仄仄平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。

送梁伯赐归括苍三首 其一 (sòng liáng bǎi cì guī kuò cāng sān shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 刘宰

怒风驾海潮,钱塘天下壮。
岷山浚源委,东下极奔放。
中横吴淞江,烟波渺四望。
归欤太史笔,偃蹇九霄上。

仄平仄仄○平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄平仄平,平仄仄平仄○仄。
平平仄仄平仄平,仄平○仄○平平。
○平仄仄仄仄平,仄平仄仄平平平。
仄仄仄平平仄仄,平仄平平仄平仄。
平平仄仄○仄平,仄仄平平仄平仄。
○平仄仄仄仄○,仄平仄平平仄平。
平平仄○仄平仄,平仄仄仄平平平。
平仄平平仄○仄,仄平仄仄○平仄。
仄仄平平仄○○,仄平平仄平平仄。
仄仄平平仄○仄,仄仄平平○仄仄。
平仄仄平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。

九江送方干归镜湖 (jiǔ jiāng sòng fāng gān guī jìng hú)

朝代:唐    作者: 曹松

一樯悬五两,此日动归风。
客路抛湓口,家林入镜中。
谭余云出峤,咏苦月欹空。
更若看鳷鹊,何人夜坐同。

仄平仄仄○平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄平仄平,平仄仄平仄○仄。
平平仄仄平仄平,仄平○仄○平平。
○平仄仄仄仄平,仄平仄仄平平平。
仄仄仄平平仄仄,平仄平平仄平仄。
平平仄仄○仄平,仄仄平平仄平仄。
○平仄仄仄仄○,仄平仄平平仄平。
平平仄○仄平仄,平仄仄仄平平平。
平仄平平仄○仄,仄平仄仄○平仄。
仄仄平平仄○○,仄平平仄平平仄。
仄仄平平仄○仄,仄仄平平○仄仄。
平仄仄平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。