sòng rén zhī cháng dé
送人之常德 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 萧立之 (xiāo lì zhī)

秋风原头桐叶飞,幽篁翠冷山鬼啼。
海图拆补儿女衣,轻衫笑指秦人溪。
秦人得知晋已前,降唐臣宋谁为言。
忽逢桃花照溪源,请君停篙莫回船。
编蓬便结溪上宅,采桃为薪食桃实。
山林黄尘三百尺,不用归来说消息。

平平平平平仄平,平平仄仄平仄平。
仄平仄仄平仄○,○平仄仄平平平。
平平仄平仄仄平,○平平仄平平平。
仄平平平仄平平,仄平平平仄○平。
平平仄仄平仄仄,仄平平平仄平仄。
平平平平○仄仄,仄仄平平仄平仄。

qiū fēng yuán tóu tóng yè fēi , yōu huáng cuì lěng shān guǐ tí 。
hǎi tú chāi bǔ ér nǚ yī , qīng shān xiào zhǐ qín rén xī 。
qín rén dé zhī jìn yǐ qián , jiàng táng chén sòng shuí wèi yán 。
hū féng táo huā zhào xī yuán , qǐng jūn tíng gāo mò huí chuán 。
biān péng biàn jié xī shàng zhái , cǎi táo wèi xīn shí táo shí 。
shān lín huáng chén sān bǎi chǐ , bù yòng guī lái shuō xiāo xī 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

秋风吹动原野的桐叶飞舞,幽篁竹林里碧绿而凉爽,山中鬼魅发出凄凉的啼声。
海图上的儿女衣裳缝补着,他们穿着轻盈的衣袍,笑指着秦人居住的溪边。
秦人得知晋国已经灭亡,投降到唐朝为臣,却没有人告诉宋国的人。
突然遇见桃花灿烂地照亮溪水源头,请你停下船桨,不要回去了。
篾编蓬草,搭起了在溪边的居所,采摘桃子当作燃料吃桃果。
山林黄尘满三百尺,不用回家传递消息了。

总结:

诗人描绘了秋天风吹桐叶,幽篁竹林幽静凉爽,山鬼啼叫的景象。他提到了海图拆补儿女衣的场景,以及秦人投降唐朝的事情。在溪边遇到桃花绽放的美景,拒绝回船,选择在溪上编蓬结宅,采桃为食,不再传递消息。整个诗篇表现出秋日山林的宁静与寂寥,以及诗人追求隐逸生活的情感。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者萧立之介绍:🔈

萧立之(一二○三~?)(生年据本集卷下《壬午元日试笔……》“年似渭滨人样子”、“记前壬午甫能冠”推定),原名立等,字斯立,号冰崖,宁都(今属江西)人。理宗淳佑十年(一二五○)进士。历知南城县,南昌推官,通判辰州。宋亡归隠。有《冰崖诗集》二十六卷,已佚。明弘治十八年九世孙敏辑刊《冰崖公诗拾遗》三卷。事见本集末附萧敏《识後》,明嘉靖《赣州府志》卷九有传。 萧立之诗,以《四部丛刊》影印明弘治十八年刻本爲底本。新辑集外诗附於卷末。 查看更多>>

萧立之的诗:

相关诗词:

送陈明府 (sòng chén míng fǔ)

朝代:宋    作者: 徐积

人而有常德,古人良所贵。
乃有陈明府,其如斯所谓。
予常察之久,得之辞与气。
何以为不忘,比诸大羹味。

平平平平平仄平,平平仄仄平仄平。
仄平仄仄平仄○,○平仄仄平平平。
平平仄平仄仄平,○平平仄平平平。
仄平平平仄平平,仄平平平仄○平。
平平仄仄平仄仄,仄平平平仄平仄。
平平平平○仄仄,仄仄平平仄平仄。

有常吟 (yǒu cháng yín)

朝代:宋    作者: 邵雍

天地有常理,日月有常明。
四时有常序,鬼神有常灵。
圣人有常德,小人无常情。

平平平平平仄平,平平仄仄平仄平。
仄平仄仄平仄○,○平仄仄平平平。
平平仄平仄仄平,○平平仄平平平。
仄平平平仄平平,仄平平平仄○平。
平平仄仄平仄仄,仄平平平仄平仄。
平平平平○仄仄,仄仄平平仄平仄。

彼莲之美 其三 (bǐ lián zhī měi qí sān)

朝代:宋    作者: 曾丰

厥华尚赤,故为火德。
厥德靡常,虚室生白。

平平平平平仄平,平平仄仄平仄平。
仄平仄仄平仄○,○平仄仄平平平。
平平仄平仄仄平,○平平仄平平平。
仄平平平仄平平,仄平平平仄○平。
平平仄仄平仄仄,仄平平平仄平仄。
平平平平○仄仄,仄仄平平仄平仄。

李韶州着书常论释氏之理贵州有能公遗迹诗以问之 (lǐ sháo zhōu zhe shū cháng lùn shì shì zhī lǐ guì zhōu yǒu néng gōng yí jì shī yǐ wèn zhī)

朝代:唐    作者: 权德舆

常日区中暇,时闻象外言。
曹溪有宗旨,一为勘心源。

平平平平平仄平,平平仄仄平仄平。
仄平仄仄平仄○,○平仄仄平平平。
平平仄平仄仄平,○平平仄平平平。
仄平平平仄平平,仄平平平仄○平。
平平仄仄平仄仄,仄平平平仄平仄。
平平平平○仄仄,仄仄平平仄平仄。

送觉上人之洞山二首 其二 (sòng jué shàng rén zhī dòng shān èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 释德洪

八角通红铁弹丸,衲僧未嚼齿先酸。
笑中抛掷寻常事,石火敲时着眼看。

平平平平平仄平,平平仄仄平仄平。
仄平仄仄平仄○,○平仄仄平平平。
平平仄平仄仄平,○平平仄平平平。
仄平平平仄平平,仄平平平仄○平。
平平仄仄平仄仄,仄平平平仄平仄。
平平平平○仄仄,仄仄平平仄平仄。

送德基 (sòng dé jī)

朝代:宋    作者: 李蟠

单阏多余庆,清时得伟人。
德隆荀氏操,学慕孟轲醇。
久媿沟中断,常亲席上珍。
征帆忽西去,怅望宛溪滨。

平平平平平仄平,平平仄仄平仄平。
仄平仄仄平仄○,○平仄仄平平平。
平平仄平仄仄平,○平平仄平平平。
仄平平平仄平平,仄平平平仄○平。
平平仄仄平仄仄,仄平平平仄平仄。
平平平平○仄仄,仄仄平平仄平仄。

送权维那归道场 (sòng quán wéi nà guī dào chǎng)

朝代:宋    作者: 释咸杰

风搅平林万木秋,临歧送别思悠悠。
也知八德池中水,不比寻常溪磵流。

平平平平平仄平,平平仄仄平仄平。
仄平仄仄平仄○,○平仄仄平平平。
平平仄平仄仄平,○平平仄平平平。
仄平平平仄平平,仄平平平仄○平。
平平仄仄平仄仄,仄平平平仄平仄。
平平平平○仄仄,仄仄平平仄平仄。

绍兴二十八年祀圜丘 送神用《景安》。 (shào xīng èr shí bā nián sì huán qiū sòng shén yòng 《 jǐng ān 》 。)

朝代:宋    作者: 郊庙朝会歌辞

九霄眇邈,神不可求。
何以降之,监德之修。
三献备成,神不可留。
何以送之,保天之休。

平平平平平仄平,平平仄仄平仄平。
仄平仄仄平仄○,○平仄仄平平平。
平平仄平仄仄平,○平平仄平平平。
仄平平平仄平平,仄平平平仄○平。
平平仄仄平仄仄,仄平平平仄平仄。
平平平平○仄仄,仄仄平平仄平仄。

丑妇谣 (chǒu fù yáo)

朝代:宋    作者: 胡仲弓

人知丑妇丑,不知丑妇妍。
丑妇安乎丑,妇德或可全。
荆钗与布裙,常坐纺织边。
妍妇巧於人,玉貌长娟娟。
妩媚及依阿,万态随方圆。
丑者妍之实,妍者丑之端。
丑者妍之德,妍者丑之贼。
人皆恶其丑,我以丑为则。
人皆爱其妍,我以妍为惑。
丁宁丑妇人,莫效妍妇颦。
欲保丑妇德,莫学妍妇色。
人监不可欺,妍丑自明白。

平平平平平仄平,平平仄仄平仄平。
仄平仄仄平仄○,○平仄仄平平平。
平平仄平仄仄平,○平平仄平平平。
仄平平平仄平平,仄平平平仄○平。
平平仄仄平仄仄,仄平平平仄平仄。
平平平平○仄仄,仄仄平平仄平仄。

太宗皇帝古诗御书赞 (tài zōng huáng dì gǔ shī yù shū zàn)

朝代:宋    作者: 岳珂

乾德之五星,旋于降娄,开文祥兮。
太常之英姿,跨颉历籀,开大荒兮。
游艺之神,

平平平平平仄平,平平仄仄平仄平。
仄平仄仄平仄○,○平仄仄平平平。
平平仄平仄仄平,○平平仄平平平。
仄平平平仄平平,仄平平平仄○平。
平平仄仄平仄仄,仄平平平仄平仄。
平平平平○仄仄,仄仄平平仄平仄。