rén rì jīng zhé qián shù rì dà xuě jì sūn qí fù hán shū xià
人日惊蛰前数日大雪寄孙奇父韩叔夏 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 胡寅 (hú yín)

腊雪不溉旱,天公念嘉生。
稚春乃祁寒,号令如冬行。
栗烈鼓噫气,碎訇动霆声。
初疑雨翻盆,旋觉霰洒甍。
暂止俄并集,中宵遽开明。
衾裯起棱角,屏幌同户楹。
淅淅纸窗战,铛铛铜漏惊。
鸡寒罢晓唱,鸦冻犹晨鸣。
惊戒臧获起,吹嘘燎炉頳。
开关醉魂醒,倚杖诗思清。
便欲披鹤氅,岂思饮银铛。
空蒙势转盛,飞舞祥争呈。
月池方漫汗,潮山正峥嵘。
讵应柳皆絮,却讶梅始英。
荆璞羞自献,蓝田遣谁耕。
尘埃争受洗,粪壤叨蒙荣。
幸已陴巘崿,若为投涧坑。
分功雨露泽,绚彩冰霜精。
良足润麦麰,未能浃粱秔。
经旬苦料峭,三日观荧晶。
恍忆游汴洛,都忘在湘衡。
瑶林鄙王衍,冠玉怀陈平。
亦念袁邵公,长安门自撑。
更奇李侍中,淮蔡功先成。
渐喜云解駮,频瞻日舒晴。
昂然秀松出,倏尔危檐倾。
墙角仅委积,瓦沟那持盈。
朝暾破凝沍,淑气苏鳏茕。
断决冈陇色,斩余白蛇横。
泮流溪谷响,击碎珊瑚琤。
瓶去蚌珠餐,庭空狮子狞。
粉图记姿态,不屑供使令。
陡觉时序正,不令寒温争。
冰泥就涸涩,卉木纷勾萌。
蒨蒨弄池柳,煌煌然山樱。
了无半面粧,强学六出霙。
二老久不觌,千篇谅难评。
羔醪忍独酌,凤茗宜同烹。
或且放笔快,敢言当敌勍。
木桃得琼玖,耳属长谣赓。

仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平仄平平,○仄○平○。
仄仄仄○仄,仄平仄平平。
平平仄平平,平仄仄仄平。
仄仄平○仄,○平仄平平。
平平仄平仄,○仄平仄平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,平仄○平平。
平仄平仄仄,○○○平平。
平平仄平仄,仄仄平○平。
仄仄平仄仄,仄○仄平平。
○平仄仄仄,平仄平平平。
仄平平仄仄,平平○平平。
仄○仄平仄,仄仄平仄平。
平仄平仄○,平平仄平平。
平平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
○平仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄平,仄平仄平平。
平平仄仄仄,○仄○平平。
仄仄平仄仄,平仄仄平平。
平平仄○仄,○仄平平平。
仄仄平仄平,○平平仄平。
○平仄仄○,平仄平平平。
仄仄平仄仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,仄平仄平平。
平平仄○仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,仄平仄平○。
仄平平仄仄,仄仄平平平。
平仄仄平平,○○平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄仄仄。
仄仄平仄○,仄仄平平平。
平○仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平平平平。
○平仄仄平,平仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄○○。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄○仄仄仄,仄平○仄平。
仄平仄平仄,仄仄○平平。

là xuě bù gài hàn , tiān gōng niàn jiā shēng 。
zhì chūn nǎi qí hán , hào lìng rú dōng xíng 。
lì liè gǔ yī qì , suì hōng dòng tíng shēng 。
chū yí yǔ fān pén , xuán jué xiàn sǎ méng 。
zàn zhǐ é bìng jí , zhōng xiāo jù kāi míng 。
qīn dāo qǐ léng jiǎo , píng huǎng tóng hù yíng 。
xī xī zhǐ chuāng zhàn , dāng dāng tóng lòu jīng 。
jī hán bà xiǎo chàng , yā dòng yóu chén míng 。
jīng jiè zāng huò qǐ , chuī xū liáo lú chēng 。
kāi guān zuì hún xǐng , yǐ zhàng shī sī qīng 。
biàn yù pī hè chǎng , qǐ sī yǐn yín dāng 。
kōng méng shì zhuǎn shèng , fēi wǔ xiáng zhēng chéng 。
yuè chí fāng màn hàn , cháo shān zhèng zhēng róng 。
jù yìng liǔ jiē xù , què yà méi shǐ yīng 。
jīng pú xiū zì xiàn , lán tián qiǎn shuí gēng 。
chén āi zhēng shòu xǐ , fèn rǎng dāo méng róng 。
xìng yǐ pí yǎn è , ruò wèi tóu jiàn kēng 。
fēn gōng yǔ lù zé , xuàn cǎi bīng shuāng jīng 。
liáng zú rùn mài móu , wèi néng jiā liáng jīng 。
jīng xún kǔ liào qiào , sān rì guān yíng jīng 。
huǎng yì yóu biàn luò , dōu wàng zài xiāng héng 。
yáo lín bǐ wáng yǎn , guān yù huái chén píng 。
yì niàn yuán shào gōng , cháng ān mén zì chēng 。
gèng qí lǐ shì zhōng , huái cài gōng xiān chéng 。
jiàn xǐ yún jiě bó , pín zhān rì shū qíng 。
áng rán xiù sōng chū , shū ěr wēi yán qīng 。
qiáng jiǎo jǐn wěi jī , wǎ gōu nà chí yíng 。
cháo tūn pò níng hù , shū qì sū guān qióng 。
duàn jué gāng lǒng sè , zhǎn yú bái shé héng 。
pàn liú xī gǔ xiǎng , jī suì shān hú chēng 。
píng qù bàng zhū cān , tíng kōng shī zǐ níng 。
fěn tú jì zī tài , bù xiè gòng shǐ lìng 。
dǒu jué shí xù zhèng , bù lìng hán wēn zhēng 。
bīng ní jiù hé sè , huì mù fēn gōu méng 。
qiàn qiàn nòng chí liǔ , huáng huáng rán shān yīng 。
le wú bàn miàn zhuāng , qiáng xué liù chū yīng 。
èr lǎo jiǔ bù dí , qiān piān liàng nán píng 。
gāo láo rěn dú zhuó , fèng míng yí tóng pēng 。
huò qiě fàng bǐ kuài , gǎn yán dāng dí qíng 。
mù táo dé qióng jiǔ , ěr shǔ cháng yáo gēng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

腊月的雪已经不再浇灌干旱的土地,上天的神灵怜悯众生,使得丰收的季节愉快降临。初春时节,依然感受到寒气袭人,但天子的号令却像是冬季的行动一样严厉有力。士兵们奋勇而战,敲响鼓噫,冲锋陷阵,如同雷霆的轰鸣。
初时,人们还以为天上的雨如同盆中倾泻,转眼间又发现雨点变成了霰粒洒落在屋檐上。短暂的停息后,天空突然变得明亮,中夜之时,突然放晴。
在寒冷的天气下,被子衾角变得棱角分明,屏风帘幕隔着屋柱相对立。纸窗被风吹得哗哗作响,铜漏的声音也不时地惊扰着人们。鸡因为寒冷而停止了黎明时分的清晨歌唱,而乌鸦冻得还在晨曦中叫唤。
在惊慌的戒备中,寻常的人们都起床了,吹着火炉取暖,有人自吹自擂,炉火熊熊。开关之间,仿佛醉魂都清醒了,倚着拐杖,思考着诗文清雅。
虽然想要披上厚重的鹤氅,但又怎会想到去喝银铛中的酒。空空荣华势力的转变,舞动着幸运和机缘,展示着美好的景象。
月色如汗水在池塘中泛滥,潮水山峦如悬崖峭壁。也许柳树早已经开花像飘雪一样飘落,而梅花却刚刚含苞待放。
荆棘和白玉自愧不如,蓝田不知派遣谁来耕种。尘埃渴望被雨露洗涤,而粪壤却沾染了荣华。
幸好,人们仍站在陡峭的山崖岭上,不至于落入涧坑之中。功劳被雨露平均分配,绚丽的冰霜搏斗着精彩的色彩。虽然雨水润湿了麦麰,但还没有完全浸泡稻秸。
历经十天的苦寒,三天的寒冷,现在终于看到晶莹剔透的冰,回忆起曾游历过的汴洛城,竟然遗忘了湘衡的所在。
记得那位在瑶林鄙地的王衍,戴着玉冠怀念着陈平,也念及了袁邵公,一度扶着长安城门自主撑起。
还有李侍中,也是个非常奇特的人物,他在淮蔡之地的功绩早已先行。
渐渐地,喜欢上云朵散开的景象,频繁地观望着日子逐渐变得晴朗。高高地举起松枝,瞬间屋檐倾斜。
墙角仅剩下一些积雪,瓦沟也没了充盈的水。朝阳的光芒破开了冻结的露水,温暖的气息使寡居的老人恢复了活力。
清澈的泉水冲刷着山间峡谷,打碎了珊瑚琤。蚌壳上的珍珠被取走,庭院里的石狮显得狰狞。
那些画像图谱虽然记录了这些美好的事物,但它们不屑于供奉给使者或官员。
突然意识到时间的逝去,不再让寒冷和温暖争斗。冰泥变得干涩,植物也开始生长。
静静地享受着池塘旁柳树的招摇,山中樱花的煌煌。面容无需过多打扮,勉力学着雪中的莺声。
两位老者久未见面,千言万语难以评说。美味的羔羊酒难以独自享用,凤茗宜与同伴一同品尝。
或许可以放下笔,以更快的速度写下敢于面对敌勇的文字。木桃得到了琼玖,耳朵属于传颂赓续的谣言。

这首诗《人日惊蛰前数日大雪寄孙奇父韩叔夏》是胡寅所作,描述了一场大雪降临的景象以及作者的感慨和情感。诗中的标签如下:
赏析::
这首诗以描写大雪降临前的景象为主题,通过生动的描写和丰富的比喻,将雪景的变幻和美丽展现得淋漓尽致。诗人用极富想象力的语言,将大自然的景观生动地呈现在读者面前。
诗的前半部分描写了大雪降临的场景,以及雪的形态和声音。诗人通过一系列的比喻,如“初疑雨翻盆,旋觉霰洒甍”等,生动地刻画了雪花飘洒的情景,给人一种冰雪世界的感觉。
后半部分的诗意情感更为浓烈,诗人表达了对大自然的感慨和对时光流转的思考。他回顾了自己的经历和人生,借雪景的变化来反映岁月的变迁和生命的不断流转。诗中还提到一些历史人物,如王衍、陈平等,以及一些传统文化元素,如羔醪、凤茗等,增加了诗的文化内涵。
整首诗通过生动的描写、深刻的思考和丰富的文化内涵,展现了诗人对自然和人生的感慨,具有较高的艺术价值。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者胡寅介绍:🔈

胡寅(一○九八~一一五六),字明仲,学者称致堂先生,建州崇安(今福建武夷山市)人。安国子。徽宗宣和三年(一一二一)进士。钦宗靖康元年(一一二六),以御史中丞何 查看更多>>

胡寅的诗:

胡寅的词:

相关诗词:

寄题喻叔奇国博郎中园亭二十六咏 芦苇林 (jì tí yù shū qí guó bó láng zhōng yuán tíng èr shí liù yǒng lú wěi lín)

朝代:宋    作者: 杨万里

春有儿孙夏有朋,月中寒影雨中声。
腊晴销尽一园雪,为底林间雪不晴。

仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平仄平平,○仄○平○。
仄仄仄○仄,仄平仄平平。
平平仄平平,平仄仄仄平。
仄仄平○仄,○平仄平平。
平平仄平仄,○仄平仄平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,平仄○平平。
平仄平仄仄,○○○平平。
平平仄平仄,仄仄平○平。
仄仄平仄仄,仄○仄平平。
○平仄仄仄,平仄平平平。
仄平平仄仄,平平○平平。
仄○仄平仄,仄仄平仄平。
平仄平仄○,平平仄平平。
平平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
○平仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄平,仄平仄平平。
平平仄仄仄,○仄○平平。
仄仄平仄仄,平仄仄平平。
平平仄○仄,○仄平平平。
仄仄平仄平,○平平仄平。
○平仄仄○,平仄平平平。
仄仄平仄仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,仄平仄平平。
平平仄○仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,仄平仄平○。
仄平平仄仄,仄仄平平平。
平仄仄平平,○○平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄仄仄。
仄仄平仄○,仄仄平平平。
平○仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平平平平。
○平仄仄平,平仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄○○。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄○仄仄仄,仄平○仄平。
仄平仄平仄,仄仄○平平。

和奇父叔夏雪五首 其三 (hé qí fù shū xià xuě wǔ shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 胡寅

懒把冬雷问告敖,休将玉雪试方臯。
但惊梁苑风流在,难继阳春格调高。
宫女妆梅皆妬色,仙山花石总泠毛。
自惭涸思无多子,糟粕何由更取醪。

仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平仄平平,○仄○平○。
仄仄仄○仄,仄平仄平平。
平平仄平平,平仄仄仄平。
仄仄平○仄,○平仄平平。
平平仄平仄,○仄平仄平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,平仄○平平。
平仄平仄仄,○○○平平。
平平仄平仄,仄仄平○平。
仄仄平仄仄,仄○仄平平。
○平仄仄仄,平仄平平平。
仄平平仄仄,平平○平平。
仄○仄平仄,仄仄平仄平。
平仄平仄○,平平仄平平。
平平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
○平仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄平,仄平仄平平。
平平仄仄仄,○仄○平平。
仄仄平仄仄,平仄仄平平。
平平仄○仄,○仄平平平。
仄仄平仄平,○平平仄平。
○平仄仄○,平仄平平平。
仄仄平仄仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,仄平仄平平。
平平仄○仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,仄平仄平○。
仄平平仄仄,仄仄平平平。
平仄仄平平,○○平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄仄仄。
仄仄平仄○,仄仄平平平。
平○仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平平平平。
○平仄仄平,平仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄○○。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄○仄仄仄,仄平○仄平。
仄平仄平仄,仄仄○平平。

予顷至鄞中常馆同叔之筠轩修篁交阴奇石中峙清风爽致袭人肌骨今年夏又假榻数夕尝得小诗以示同叔因其通书写寄池阳郡斋 (yǔ qǐng zhì yín zhōng cháng guǎn tóng shū zhī yún xuān xiū huáng jiāo yīn qí shí zhōng zhì qīng fēng shuǎng zhì xí rén jī gǔ jīn nián xià yòu jiǎ tà shù xī cháng dé xiǎo shī yǐ shì tóng shū yīn qí tōng shū xiě jì chí yáng jùn zhāi)

朝代:宋    作者: 孙应时

玉立衆君子,岩瞻一丈夫。
老苍何突兀,密节各敷腴。
风日清如许,尘埃到得无。
主人三益友,不厌着臞儒。

仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平仄平平,○仄○平○。
仄仄仄○仄,仄平仄平平。
平平仄平平,平仄仄仄平。
仄仄平○仄,○平仄平平。
平平仄平仄,○仄平仄平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,平仄○平平。
平仄平仄仄,○○○平平。
平平仄平仄,仄仄平○平。
仄仄平仄仄,仄○仄平平。
○平仄仄仄,平仄平平平。
仄平平仄仄,平平○平平。
仄○仄平仄,仄仄平仄平。
平仄平仄○,平平仄平平。
平平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
○平仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄平,仄平仄平平。
平平仄仄仄,○仄○平平。
仄仄平仄仄,平仄仄平平。
平平仄○仄,○仄平平平。
仄仄平仄平,○平平仄平。
○平仄仄○,平仄平平平。
仄仄平仄仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,仄平仄平平。
平平仄○仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,仄平仄平○。
仄平平仄仄,仄仄平平平。
平仄仄平平,○○平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄仄仄。
仄仄平仄○,仄仄平平平。
平○仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平平平平。
○平仄仄平,平仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄○○。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄○仄仄仄,仄平○仄平。
仄平仄平仄,仄仄○平平。

和奇父叔夏雪五首 其五 (hé qí fù shū xià xuě wǔ shǒu qí wǔ)

朝代:宋    作者: 胡寅

善游不必慕阎敖,避雨休寻夏后臯。
共喜九天羲驭整,要登千仞祝融高。
交情自分居龙尾,酒算何妨剧蝟毛。
闻道雷池尚残雪,且携茗碗罢壶醪。

仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平仄平平,○仄○平○。
仄仄仄○仄,仄平仄平平。
平平仄平平,平仄仄仄平。
仄仄平○仄,○平仄平平。
平平仄平仄,○仄平仄平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,平仄○平平。
平仄平仄仄,○○○平平。
平平仄平仄,仄仄平○平。
仄仄平仄仄,仄○仄平平。
○平仄仄仄,平仄平平平。
仄平平仄仄,平平○平平。
仄○仄平仄,仄仄平仄平。
平仄平仄○,平平仄平平。
平平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
○平仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄平,仄平仄平平。
平平仄仄仄,○仄○平平。
仄仄平仄仄,平仄仄平平。
平平仄○仄,○仄平平平。
仄仄平仄平,○平平仄平。
○平仄仄○,平仄平平平。
仄仄平仄仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,仄平仄平平。
平平仄○仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,仄平仄平○。
仄平平仄仄,仄仄平平平。
平仄仄平平,○○平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄仄仄。
仄仄平仄○,仄仄平平平。
平○仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平平平平。
○平仄仄平,平仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄○○。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄○仄仄仄,仄平○仄平。
仄平仄平仄,仄仄○平平。

动物

和叔父九日後楼集 其一 (hé shū fù jiǔ rì hòu lóu jí qí yī)

朝代:宋    作者: 陈普

霞边鹜表见罗浮,左右东南数十州。
天近先看洗光日,地高略数下滩沤。
乾坤广大千峰玉,人物英雄百尺楼。
衰暮来兹更重九,菊花须满雪霜头。

仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平仄平平,○仄○平○。
仄仄仄○仄,仄平仄平平。
平平仄平平,平仄仄仄平。
仄仄平○仄,○平仄平平。
平平仄平仄,○仄平仄平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,平仄○平平。
平仄平仄仄,○○○平平。
平平仄平仄,仄仄平○平。
仄仄平仄仄,仄○仄平平。
○平仄仄仄,平仄平平平。
仄平平仄仄,平平○平平。
仄○仄平仄,仄仄平仄平。
平仄平仄○,平平仄平平。
平平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
○平仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄平,仄平仄平平。
平平仄仄仄,○仄○平平。
仄仄平仄仄,平仄仄平平。
平平仄○仄,○仄平平平。
仄仄平仄平,○平平仄平。
○平仄仄○,平仄平平平。
仄仄平仄仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,仄平仄平平。
平平仄○仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,仄平仄平○。
仄平平仄仄,仄仄平平平。
平仄仄平平,○○平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄仄仄。
仄仄平仄○,仄仄平平平。
平○仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平平平平。
○平仄仄平,平仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄○○。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄○仄仄仄,仄平○仄平。
仄平仄平仄,仄仄○平平。

下第日书情寄上叔父 (xià dì rì shū qíng jì shàng shū fù)

朝代:唐    作者: 司空曙

微才空觉滞京师,末学曾为叔父知。
雪里题诗偏见赏,林间饮酒独令随。
游客尽伤春色老,贫居还惜暮阴移。
欲归江海寻山去,愿报何人得桂枝。

仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平仄平平,○仄○平○。
仄仄仄○仄,仄平仄平平。
平平仄平平,平仄仄仄平。
仄仄平○仄,○平仄平平。
平平仄平仄,○仄平仄平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,平仄○平平。
平仄平仄仄,○○○平平。
平平仄平仄,仄仄平○平。
仄仄平仄仄,仄○仄平平。
○平仄仄仄,平仄平平平。
仄平平仄仄,平平○平平。
仄○仄平仄,仄仄平仄平。
平仄平仄○,平平仄平平。
平平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
○平仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄平,仄平仄平平。
平平仄仄仄,○仄○平平。
仄仄平仄仄,平仄仄平平。
平平仄○仄,○仄平平平。
仄仄平仄平,○平平仄平。
○平仄仄○,平仄平平平。
仄仄平仄仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,仄平仄平平。
平平仄○仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,仄平仄平○。
仄平平仄仄,仄仄平平平。
平仄仄平平,○○平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄仄仄。
仄仄平仄○,仄仄平平平。
平○仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平平平平。
○平仄仄平,平仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄○○。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄○仄仄仄,仄平○仄平。
仄平仄平仄,仄仄○平平。

山阁夏日寄黄大茂才 (shān gé xià rì jì huáng dà mào cái)

朝代:宋    作者: 林逋

几日无缘见叔度,令人鄙吝不能忘。
新篁绕阁薰风细,还肯时来纳晚凉。

仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平仄平平,○仄○平○。
仄仄仄○仄,仄平仄平平。
平平仄平平,平仄仄仄平。
仄仄平○仄,○平仄平平。
平平仄平仄,○仄平仄平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,平仄○平平。
平仄平仄仄,○○○平平。
平平仄平仄,仄仄平○平。
仄仄平仄仄,仄○仄平平。
○平仄仄仄,平仄平平平。
仄平平仄仄,平平○平平。
仄○仄平仄,仄仄平仄平。
平仄平仄○,平平仄平平。
平平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
○平仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄平,仄平仄平平。
平平仄仄仄,○仄○平平。
仄仄平仄仄,平仄仄平平。
平平仄○仄,○仄平平平。
仄仄平仄平,○平平仄平。
○平仄仄○,平仄平平平。
仄仄平仄仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,仄平仄平平。
平平仄○仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,仄平仄平○。
仄平平仄仄,仄仄平平平。
平仄仄平平,○○平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄仄仄。
仄仄平仄○,仄仄平平平。
平○仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平平平平。
○平仄仄平,平仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄○○。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄○仄仄仄,仄平○仄平。
仄平仄平仄,仄仄○平平。

惊蛰家人子辈为易疏帘 (jīng zhé jiā rén zǐ bèi wèi yì shū lián)

朝代:宋    作者: 范成大

二分春色到穷阎,儿女祈翁出滞淹。
幽蛰夜惊雷奋地,小窗朝爽日筛帘。
惠风全解墨池冻,清昼賸繙云笈签。
亲友莫嗔情话少,向来屏息似龟蟾。

仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平仄平平,○仄○平○。
仄仄仄○仄,仄平仄平平。
平平仄平平,平仄仄仄平。
仄仄平○仄,○平仄平平。
平平仄平仄,○仄平仄平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,平仄○平平。
平仄平仄仄,○○○平平。
平平仄平仄,仄仄平○平。
仄仄平仄仄,仄○仄平平。
○平仄仄仄,平仄平平平。
仄平平仄仄,平平○平平。
仄○仄平仄,仄仄平仄平。
平仄平仄○,平平仄平平。
平平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
○平仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄平,仄平仄平平。
平平仄仄仄,○仄○平平。
仄仄平仄仄,平仄仄平平。
平平仄○仄,○仄平平平。
仄仄平仄平,○平平仄平。
○平仄仄○,平仄平平平。
仄仄平仄仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,仄平仄平平。
平平仄○仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,仄平仄平○。
仄平平仄仄,仄仄平平平。
平仄仄平平,○○平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄仄仄。
仄仄平仄○,仄仄平平平。
平○仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平平平平。
○平仄仄平,平仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄○○。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄○仄仄仄,仄平○仄平。
仄平仄平仄,仄仄○平平。

挽族叔父 其二 (wǎn zú shū fù qí èr)

朝代:宋    作者: 陈傅良

我怀终古恨,不及奉觞时。
满眼看诸弟,何心赋此诗。
牛羊来蛰蛰,丘墓去累累。
亦有千锺养,曾无一字碑。

仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平仄平平,○仄○平○。
仄仄仄○仄,仄平仄平平。
平平仄平平,平仄仄仄平。
仄仄平○仄,○平仄平平。
平平仄平仄,○仄平仄平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,平仄○平平。
平仄平仄仄,○○○平平。
平平仄平仄,仄仄平○平。
仄仄平仄仄,仄○仄平平。
○平仄仄仄,平仄平平平。
仄平平仄仄,平平○平平。
仄○仄平仄,仄仄平仄平。
平仄平仄○,平平仄平平。
平平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
○平仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄平,仄平仄平平。
平平仄仄仄,○仄○平平。
仄仄平仄仄,平仄仄平平。
平平仄○仄,○仄平平平。
仄仄平仄平,○平平仄平。
○平仄仄○,平仄平平平。
仄仄平仄仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,仄平仄平平。
平平仄○仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,仄平仄平○。
仄平平仄仄,仄仄平平平。
平仄仄平平,○○平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄仄仄。
仄仄平仄○,仄仄平平平。
平○仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平平平平。
○平仄仄平,平仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄○○。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄○仄仄仄,仄平○仄平。
仄平仄平仄,仄仄○平平。

和奇父叔夏雪五首 其一 (hé qí fù shū xià xuě wǔ shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 胡寅

不须十日照胥敖,且要仙花丽隰臯。
集霰果然归望望,同云因得蔽高高。
辉山玉璞韬虹气,乱眼烟霄隘羽毛。
欲叩小斋拚醉赏,最怜纤玉劝持醪。

仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平仄平平,○仄○平○。
仄仄仄○仄,仄平仄平平。
平平仄平平,平仄仄仄平。
仄仄平○仄,○平仄平平。
平平仄平仄,○仄平仄平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,平仄○平平。
平仄平仄仄,○○○平平。
平平仄平仄,仄仄平○平。
仄仄平仄仄,仄○仄平平。
○平仄仄仄,平仄平平平。
仄平平仄仄,平平○平平。
仄○仄平仄,仄仄平仄平。
平仄平仄○,平平仄平平。
平平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
○平仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄平,仄平仄平平。
平平仄仄仄,○仄○平平。
仄仄平仄仄,平仄仄平平。
平平仄○仄,○仄平平平。
仄仄平仄平,○平平仄平。
○平仄仄○,平仄平平平。
仄仄平仄仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,仄平仄平平。
平平仄○仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,仄平仄平○。
仄平平仄仄,仄仄平平平。
平仄仄平平,○○平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄仄仄。
仄仄平仄○,仄仄平平平。
平○仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平平平平。
○平仄仄平,平仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄○○。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄○仄仄仄,仄平○仄平。
仄平仄平仄,仄仄○平平。