qiū xī wén yàn
秋夕闻雁 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 于邺 (yú yè)

星汉欲沈尽,谁家砧未休。
忽闻梁雁至,如报杜陵秋。
千树又黄叶,几人新白头。
洞庭今夜客,一半却登舟。

平仄仄平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

xīng hàn yù shěn jìn , shuí jiā zhēn wèi xiū 。
hū wén liáng yàn zhì , rú bào dù líng qiū 。
qiān shù yòu huáng yè , jǐ rén xīn bái tóu 。
dòng tíng jīn yè kè , yī bàn què dēng zhōu 。

秋夕聞雁

—— 于鄴

星漢欲沈盡,誰家砧未休。
忽聞梁雁至,如報杜陵秋。
千樹又黃葉,幾人新白頭。
洞庭今夜客,一半却登舟。

平仄仄平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

xīng hàn yù shěn jìn , shuí jiā zhēn wèi xiū 。
hū wén liáng yàn zhì , rú bào dù líng qiū 。
qiān shù yòu huáng yè , jǐ rén xīn bái tóu 。
dòng tíng jīn yè kè , yī bàn què dēng zhōu 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
星汉欲沉尽,谁家砧未休。
忽闻梁雁至,如报杜陵秋。
千树又黄叶,几人新白头。
洞庭今夜客,一半却登舟。

【全诗总结:
夜晚,星河渐渐降落,仿佛要消失不见,但仍有家家户户的砧杵声不曾停歇。突然间,听见梁地的雁儿飞来,如同给我传来了杜陵秋天的消息。千树又开始飘落黄叶,几位亲人已然年迈,头发渐渐变白。而在洞庭湖畔,今夜有客人,尽管其中一半却要登上船只离去。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者于邺介绍:🔈

于邺,唐末进士,诗一卷。 查看更多>>

于邺的诗:

相关诗词:

闻雁 (wén yàn)

朝代:宋    作者: 艾性夫

枯树淡秋影,湿云凛夕阴。
江天一声雁,世事百年心。

平仄仄平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

春夕闻雁 (chūn xī wén yàn)

朝代:宋    作者: 宋庠

春夕坐神臯,天长北雁号。
来思系书足,去羡顺风毛。
瑞鹄天渊暖,啼乌禁树高。
夫君自江海,避弋莫为劳。

平仄仄平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

秋怀五首 其四 (qiū huái wǔ shǒu qí sì)

朝代:宋    作者: 孙嵩

畴昔旅江湖,夜夜南飞雁。
山园柿栗秋,出户望河汉。
袛今寒雁时,中夕起三叹。

平仄仄平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

八月十三夜闻雁 (bā yuè shí sān yè wén yàn)

朝代:宋    作者: 释行海

年年风景暗相催,雁叶初红雁又来。
枕上一声闻最苦,江南人望寄书回。

平仄仄平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

闻新雁 (wén xīn yàn)

朝代:宋    作者: 韦骧

夜堂危坐气凄清,秋月光中新雁鸣。
出塞不知多少路,穿云才听两三声。
归时行列应如旧,来处风烟合认程。
今夕沙汀好栖息,弋人诡计未能成。

平仄仄平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

暮秋闻雁有怀 其二 (mù qiū wén yàn yǒu huái qí èr)

朝代:宋    作者: 华岳

菊黄萸紫染成愁,粧点西风两鬓秋。
多少情怀无处托,欲凭归雁问青楼。

平仄仄平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

暮秋闻雁有怀 其一 (mù qiū wén yàn yǒu huái qí yī)

朝代:宋    作者: 华岳

西风吹起别离愁,满目凄凉不奈秋。
归雁不随残照落,却和柔橹过沧洲。

平仄仄平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

舂陵闻雁 其二 (chōng líng wén yàn qí èr)

朝代:宋    作者: 寇准

危栏秋尽偶来凭,霜落秋山爽气澄。
谁道衡阳无雁过,数声残日下舂陵。

平仄仄平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

水宿闻雁 (shuǐ sù wén yàn)

朝代:唐    作者: 李益

早雁忽为双,惊秋风水窗。
夜长人自起,星月满空江。

平仄仄平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

早秋雨夕 (zǎo qiū yǔ xī)

朝代:唐    作者: 顾非熊

贫居常寂寞,况复是秋天。
黄叶如霜後,清风似水边。
中宵疑有雁,当夕暂无蝉。
就枕终难寐,残灯灭又然。

平仄仄平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。