qīng lóng sì sēng yuàn
青龙寺僧院 🔈
常多簪组客,非独看高松。
此地堪终日,开门见数峰。
苔新禽迹少,泉冷树阴重。
师意如山里,空房晓暮钟。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
常多簪組客,非獨看高松。
此地堪終日,開門見數峰。
苔新禽跡少,泉冷樹陰重。
師意如山裏,空房曉暮鐘。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
- 收藏
- 做笔记
刘得仁的诗:
相关诗词:
题僧院 (tí sēng yuàn)
闻师行讲青龙疏,本寺住来多少年。
静扫空房唯独坐,千茎秋竹在檐前。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
宿青龙寺故昙上人院 (sù qīng lóng sì gù tán shàng rén yuàn)
年深宫院在,闲客自相逢。
闭户临寒竹,无人有夜钟。
降龙今已去,巢鹤竟何从。
坐见繁星晓,凄凉识旧峯。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
宿青龙寺故昙上人院 (sù qīng lóng sì gù tán shàng rén yuàn)
年深宫院在,旧客自相逢。
闭户临寒竹,无人有夜钟。
降龙今已去,巢鹤竟何从。
坐见繁星晓,凄凉识旧峯。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
白马寺不出院僧 (bái mǎ sì bù chū yuàn sēng)
禅空心已寂,世路任多岐。
到院客长见,闭关人不知。
寺喧听讲绝,厨远送斋迟。
墙外洛阳道,东西无尽时。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
题青龙寺 (tí qīng lóng sì)
寺好因岗势,登临值夕阳。
青山当佛阁,红叶满僧廊。
竹色连平地,虫声在上方。
最怜东面静,为近楚城墙。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。