qīng huī diàn guān táng míng huáng shān shuǐ shí zì gē
清辉殿观唐明皇山水石字歌 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 王琪 (wáng qí)

皇家四叶恢圣功,天临日烛清华戎。
汉条静治洽柔教,老心稽古开神聪。
有唐英主称好文,仙毫洒落驱风云。
壮哉山水有奇字,焕乎八法存翠珉。
自从弃置咸阳道,藓驳烟滋委宫草。
天开神赞会休辰,甄收再作皇居宝。
如何沦弃三百春,迎逢睿鉴来紫宸。
奎钩粲粲光华动,羣玉森森气象新。
丹籞春妍瑞霭深,文梁藻栋结芳林。
鸿翔凤翥径方丈,杯流泉涌蒙亲临。
鲰臣荣幸从金舆,钩婉魂惊拭目初。
多惭揽笔非清藻,唯庆千龄际帝图。

平平仄仄平仄平,平○仄仄平平平。
仄平仄仄仄平○,仄平平仄平平平。
仄平平仄○仄平,平○仄仄○平平。
仄平平仄仄平仄,仄平仄仄平仄平。
仄○仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平平,平○仄仄平平仄。
○平平仄○仄平,○平仄○平仄平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平仄仄○,平平仄仄仄平平。
平平仄仄仄平仄,平平平仄平○○。
○平平仄○平平,平仄平平仄仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

huáng jiā sì yè huī shèng gōng , tiān lín rì zhú qīng huá róng 。
hàn tiáo jìng zhì qià róu jiào , lǎo xīn jī gǔ kāi shén cōng 。
yǒu táng yīng zhǔ chēng hǎo wén , xiān háo sǎ luò qū fēng yún 。
zhuàng zāi shān shuǐ yǒu qí zì , huàn hū bā fǎ cún cuì mín 。
zì cóng qì zhì xián yáng dào , xiǎn bó yān zī wěi gōng cǎo 。
tiān kāi shén zàn huì xiū chén , zhēn shōu zài zuò huáng jū bǎo 。
rú hé lún qì sān bǎi chūn , yíng féng ruì jiàn lái zǐ chén 。
kuí gōu càn càn guāng huá dòng , qún yù sēn sēn qì xiàng xīn 。
dān yù chūn yán ruì ǎi shēn , wén liáng zǎo dòng jié fāng lín 。
hóng xiáng fèng zhù jìng fāng zhàng , bēi liú quán yǒng méng qīn lín 。
zōu chén róng xìng cóng jīn yú , gōu wǎn hún jīng shì mù chū 。
duō cán lǎn bǐ fēi qīng zǎo , wéi qìng qiān líng jì dì tú 。

清輝殿觀唐明皇山水石字歌

—— 王琪

皇家四葉恢聖功,天臨日燭清華戎。
漢條靜治洽柔教,老心稽古開神聰。
有唐英主稱好文,仙毫灑落驅風雲。
壯哉山水有奇字,煥乎八法存翠珉。
自從棄置咸陽道,蘚駁煙滋委宮草。
天開神贊會休辰,甄收再作皇居寶。
如何淪棄三百春,迎逢睿鑒來紫宸。
奎鉤粲粲光華動,羣玉森森氣象新。
丹籞春妍瑞靄深,文梁藻棟結芳林。
鴻翔鳳翥徑方丈,杯流泉湧蒙親臨。
鯫臣榮幸從金輿,鉤婉魂驚拭目初。
多慚攬筆非清藻,唯慶千齡際帝圖。

平平仄仄平仄平,平○仄仄平平平。
仄平仄仄仄平○,仄平平仄平平平。
仄平平仄○仄平,平○仄仄○平平。
仄平平仄仄平仄,仄平仄仄平仄平。
仄○仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平平,平○仄仄平平仄。
○平平仄○仄平,○平仄○平仄平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平仄仄○,平平仄仄仄平平。
平平仄仄仄平仄,平平平仄平○○。
○平平仄○平平,平仄平平仄仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

huáng jiā sì yè huī shèng gōng , tiān lín rì zhú qīng huá róng 。
hàn tiáo jìng zhì qià róu jiào , lǎo xīn jī gǔ kāi shén cōng 。
yǒu táng yīng zhǔ chēng hǎo wén , xiān háo sǎ luò qū fēng yún 。
zhuàng zāi shān shuǐ yǒu qí zì , huàn hū bā fǎ cún cuì mín 。
zì cóng qì zhì xián yáng dào , xiǎn bó yān zī wěi gōng cǎo 。
tiān kāi shén zàn huì xiū chén , zhēn shōu zài zuò huáng jū bǎo 。
rú hé lún qì sān bǎi chūn , yíng féng ruì jiàn lái zǐ chén 。
kuí gōu càn càn guāng huá dòng , qún yù sēn sēn qì xiàng xīn 。
dān yù chūn yán ruì ǎi shēn , wén liáng zǎo dòng jié fāng lín 。
hóng xiáng fèng zhù jìng fāng zhàng , bēi liú quán yǒng méng qīn lín 。
zōu chén róng xìng cóng jīn yú , gōu wǎn hún jīng shì mù chū 。
duō cán lǎn bǐ fēi qīng zǎo , wéi qìng qiān líng jì dì tú 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
皇家的功绩恢弘圣德,天降烛光照耀着皇家的威严。
汉家治理安宁教化,老者心怀敬畏古人开启神聪。
唐朝英主称道好文章,仙人笔锋挥洒驱逐风云。
壮丽的山水中有神奇的诗字,八法使山水更加翠绿宜人。
自从弃置了咸阳的道路,烟草藓苔遍布荒废了皇宫的草地。
天开神赞会在休养的辰时,重新打造皇宫的宝座。
如何舍弃了三百春秋的荣耀,迎接睿智的皇帝来到紫禁城。
奎钩明亮华丽的光芒闪烁不停,群玉散发出崭新的气象。
红色的柱子和美丽的屋檐交相辉映,建筑的构造像一片芳林。
鸿鸟翱翔凤凰翥飞,径直来到方丈之间,杯中流泉喷涌而出,蒙亲临观赏。
朝廷的臣子们荣幸地跟随在金色的车辇后面,美好的景象让人心魂震撼。
多么惭愧地举起笔却无法写下清藻般的美丽,只庆幸在千龄之际见证着帝王的壮丽图景。



总结:

这首诗歌以华丽辞藻,描绘了皇家的威严和圣德,以及帝王的智慧和功绩。诗中展示了山水景观和建筑之美,以及皇宫的荣耀和庄严。同时,诗人也表达了自己的无奈和敬畏之情。整首诗以瑰丽的描写和充满豪情的词句,展示了古代帝王文化的辉煌和庄严。

赏析:: 这首古诗《清辉殿观唐明皇山水石字歌》由王琪创作,歌颂了唐明皇在山水石字观赏中所体悟到的君主智慧和历史洞察。诗中以古代文人崇尚的景物叙事手法,表达了对明皇的崇敬和景物之美的赞美。
诗人通过描绘山水石字,展现了明皇君主之德。古诗以句句情景生动、雄奇瑰丽,让读者感受到皇家圣功和君主的智慧。诗中以山水石字为载体,融入对明皇的称颂,抒发了对唐英主的崇敬之情。
标签: 咏物、颂德、赞美

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者王琪介绍:🔈

王琪,字君玉,成都华阳(今四川成都)人。举进士,释褐江都主簿。仁宗天圣三年(一○二五),试学士院,授馆阁校勘。五年,签书南京留守判官事。景佑中,除集贤校理、直集贤院、两浙淮南转运使。庆历七年(一○四七),使契丹还,以刑部员外郎、知制诰责授信州团练副使。历知润州、江宁、邓州。嘉佑四年(一○五九)知饶州。英宗治平元年(一○六四)知杭州(《乾道临安志》卷三)。二年,徙扬州(同上书)。以礼部侍郎致仕,卒,年七十二。着作已佚,《两宋名贤小集》卷五七存《漫园小稿》一卷。事见《续资治通监长编》卷一○三、一○五、一三三、一六○、一九○,《宋史》卷三一二有传。今录诗十五首 查看更多>>

王琪的诗:

王琪的词:

相关诗词:

观唐明皇山水字流杯石应制 (guān táng míng huáng shān shuǐ zì liú bēi shí yìng zhì)

朝代:宋    作者: 夏竦

开元留翠刻,昭代奉宸游。
绿酒联杯泛,红泉满字流。
澄清涵玉宇,潋灔转银鈎。
霄堮奎躔布,龟图洛画浮。
偃波分密坐,垂露直前旒。
若许铭天德,圜青岂易俦。

平平仄仄平仄平,平○仄仄平平平。
仄平仄仄仄平○,仄平平仄平平平。
仄平平仄○仄平,平○仄仄○平平。
仄平平仄仄平仄,仄平仄仄平仄平。
仄○仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平平,平○仄仄平平仄。
○平平仄○仄平,○平仄○平仄平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平仄仄○,平平仄仄仄平平。
平平仄仄仄平仄,平平平仄平○○。
○平平仄○平平,平仄平平仄仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

凤凰曲 (fèng huáng qū)

朝代:宋    作者: 陈起

丹穴来凤皇,彩羽辉朝阳。
绿竹清溪边,激扬鸣宫商。
嗈嗈凤皇曲,清风轻度竹。
明时自歌舞,款步踏寒玉。
啾啁雀声喧,去觅梧桐宿。

平平仄仄平仄平,平○仄仄平平平。
仄平仄仄仄平○,仄平平仄平平平。
仄平平仄○仄平,平○仄仄○平平。
仄平平仄仄平仄,仄平仄仄平仄平。
仄○仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平平,平○仄仄平平仄。
○平平仄○仄平,○平仄○平仄平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平仄仄○,平平仄仄仄平平。
平平仄仄仄平仄,平平平仄平○○。
○平平仄○平平,平仄平平仄仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

高宗郊祀前朝享太庙三十首 皇帝升殿用《乾安》。诣室、降殿并同。 (gāo zōng jiāo sì qián cháo xiǎng tài miào sān shí shǒu huáng dì shēng diàn yòng 《 qián ān 》 。 yì shì 、 jiàng diàn bìng tóng 。)

朝代:宋    作者: 郊庙朝会歌辞

皇皇大宫,丕显於穆。
休德昭清,元气回复。
芝叶蔓茂,桂华冯翼。
孝孙假斯,受兹介福。

平平仄仄平仄平,平○仄仄平平平。
仄平仄仄仄平○,仄平平仄平平平。
仄平平仄○仄平,平○仄仄○平平。
仄平平仄仄平仄,仄平仄仄平仄平。
仄○仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平平,平○仄仄平平仄。
○平平仄○仄平,○平仄○平仄平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平仄仄○,平平仄仄仄平平。
平平仄仄仄平仄,平平平仄平○○。
○平平仄○平平,平仄平平仄仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

佛教梵文唵字唐玄宗书并读(原刻石在河南登封,还有御制《老子赞》。) 二 (fó jiào fàn wén ǎn zì táng xuán zōng shū bìng dú yuán kè shí zài hé nán dēng fēng , huán yǒu yù zhì 《 lǎo zǐ zàn 》 。 èr)

朝代:唐    作者: 唐明皇

鹤立蛇形势未休,五尺文字鬼神愁。
儒门弟子无人识,穿耳胡僧笑点头。
(〖1〗现在根据最古的敦煌本补入,而把所知所见的石本刻本作为附录,以便参考。
)。

平平仄仄平仄平,平○仄仄平平平。
仄平仄仄仄平○,仄平平仄平平平。
仄平平仄○仄平,平○仄仄○平平。
仄平平仄仄平仄,仄平仄仄平仄平。
仄○仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平平,平○仄仄平平仄。
○平平仄○仄平,○平仄○平仄平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平仄仄○,平平仄仄仄平平。
平平仄仄仄平仄,平平平仄平○○。
○平平仄○平平,平仄平平仄仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

读唐中兴颂 (dú táng zhōng xīng sòng)

朝代:宋    作者: 许抗

周雅久不复,楚骚方独鸣。
淫哇弄气态,□我潇湘清。
二公好奇古,大节□时□。
□崖勒唐颂,字字琼□英。
□云借体势,水石生光精。
浯溪僻□地,自尔闻正声。
□传□□夏,孰赓燕然铭。
弦歌入商鲁,永与人鬼听。
江流或可竭,此文如日星。

平平仄仄平仄平,平○仄仄平平平。
仄平仄仄仄平○,仄平平仄平平平。
仄平平仄○仄平,平○仄仄○平平。
仄平平仄仄平仄,仄平仄仄平仄平。
仄○仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平平,平○仄仄平平仄。
○平平仄○仄平,○平仄○平仄平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平仄仄○,平平仄仄仄平平。
平平仄仄仄平仄,平平平仄平○○。
○平平仄○平平,平仄平平仄仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

读唐中兴颂 (dú táng zhōng xīng sòng)

朝代:宋    作者: 毛杭

周雅久不复,楚骚方独鸣。
淫哇弄气态,污我潇湘清。
二公好奇古,大节□时□。
磨崖勒唐颂,字字琼□英。
云借体势,水石生光精。
浯溪僻南地,自尔闻正声。
诗传播夷夏,孰贵燕然铭。
弦歌入商鲁,永与人神听。
江流或可竭,此文如日星。

平平仄仄平仄平,平○仄仄平平平。
仄平仄仄仄平○,仄平平仄平平平。
仄平平仄○仄平,平○仄仄○平平。
仄平平仄仄平仄,仄平仄仄平仄平。
仄○仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平平,平○仄仄平平仄。
○平平仄○仄平,○平仄○平仄平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平仄仄○,平平仄仄仄平平。
平平仄仄仄平仄,平平平仄平○○。
○平平仄○平平,平仄平平仄仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

淳熙十二年加上太上皇帝太上皇后尊号十一首 大庆殿发册宝降殿用《正安》。 (chún xī shí èr nián jiā shàng tài shàng huáng dì tài shàng huáng hòu zūn hào shí yī shǒu dà qìng diàn fā cè bǎo jiàng diàn yòng 《 zhèng ān 》 。)

朝代:宋    作者: 郊庙朝会歌辞

维天盖高,维地克承。
父尊母亲,天地难名。
疆名广大,建号安荣。
衍登寿嘏,阐绎皇明。

平平仄仄平仄平,平○仄仄平平平。
仄平仄仄仄平○,仄平平仄平平平。
仄平平仄○仄平,平○仄仄○平平。
仄平平仄仄平仄,仄平仄仄平仄平。
仄○仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平平,平○仄仄平平仄。
○平平仄○仄平,○平仄○平仄平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平仄仄○,平平仄仄仄平平。
平平仄仄仄平仄,平平平仄平○○。
○平平仄○平平,平仄平平仄仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

绍熙元年恭上寿圣皇太后至尊寿皇圣帝寿成皇后尊号册宝十四首 其五 (shào xī yuán nián gōng shàng shòu shèng huáng tài hòu zhì zūn shòu huáng shèng dì shòu chéng huáng hòu zūn hào cè bǎo shí sì shǒu qí wǔ)

朝代:宋    作者: 郊庙朝会歌辞

玉玺瑶编,礼容毕具。
穆穆至尊,华殿是御。
德配有虞,绍唐授禹。
於万斯年,受天之祜。

平平仄仄平仄平,平○仄仄平平平。
仄平仄仄仄平○,仄平平仄平平平。
仄平平仄○仄平,平○仄仄○平平。
仄平平仄仄平仄,仄平仄仄平仄平。
仄○仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平平,平○仄仄平平仄。
○平平仄○仄平,○平仄○平仄平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平仄仄○,平平仄仄仄平平。
平平仄仄仄平仄,平平平仄平○○。
○平平仄○平平,平仄平平仄仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

凤皇台怪和歌四首 二 (fèng huáng tái guài hé gē sì shǒu èr)

朝代:唐    作者: 不详

愁听黄莺唤友声,空闺曙色梦初成。
窗间总有花牋纸,难寄妾心字字明。

平平仄仄平仄平,平○仄仄平平平。
仄平仄仄仄平○,仄平平仄平平平。
仄平平仄○仄平,平○仄仄○平平。
仄平平仄仄平仄,仄平仄仄平仄平。
仄○仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平平,平○仄仄平平仄。
○平平仄○仄平,○平仄○平仄平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平仄仄○,平平仄仄仄平平。
平平仄仄仄平仄,平平平仄平○○。
○平平仄○平平,平仄平平仄仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

题灵泉寺 (tí líng quán sì)

朝代:唐    作者: 徐源

竹园无外事,秘殿夕阴生。
云起灵峯隐,风来宝铎鸣。
焚香流玉户,听鸟度金楹。
静心归正法,方此谢尘缨。
(见武虚谷《安阳县金石录》。
)(诗下原题「高平徐源字太初」七字。
又纪「皇唐八叶大历六年岁次辛亥夏四月旬有五日」十九字。
)。

平平仄仄平仄平,平○仄仄平平平。
仄平仄仄仄平○,仄平平仄平平平。
仄平平仄○仄平,平○仄仄○平平。
仄平平仄仄平仄,仄平仄仄平仄平。
仄○仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平平,平○仄仄平平仄。
○平平仄○仄平,○平仄○平仄平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平仄仄○,平平仄仄仄平平。
平平仄仄仄平仄,平平平仄平○○。
○平平仄○平平,平仄平平仄仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。