péi dù shì yù yóu xiāng xī liǎng sì dú sù yǒu tí yī shǒu yīn xiàn yáng cháng shì
陪杜侍御游湘西两寺独宿有题一首因献杨常侍 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 韩愈 (hán yù)

长沙千里平,胜地犹在险。
况当江阔处,斗起势匪渐。
深林高玲珑,青山上琬琰。
路穷台殿辟,佛事焕且俨。
剖竹走泉源,开廊架崖广。
是时秋之残,暑气尚未歛。
羣行忘後先,朋息弃拘检。
客堂喜空凉,华榻有清簟。
涧蔬煮蒿芹,水果剥菱芡。
伊余夙所慕,陪赏亦云忝。
幸逢车马归,独宿门不掩。
山楼黑无月,渔火灿星点。
夜风一何喧,杉桧屡磨颭。
犹疑在波涛,怵惕梦成魇。
静思屈原沈,远忆贾谊贬。
椒兰争妬忌,绦灌共谗谄。
谁令悲生肠,坐使泪盈脸。
翻飞乏羽翼,指摘困瑕玷。
珥貂藩维重,政化类分陕。
礼贤道何优,奉己事苦俭。
大厦栋方隆,巨川檝行剡。
经营诚少暇,游宴固已歉。
旅程愧淹留,徂岁嗟荏苒。
平生每多感,柔翰遇频染。
展转岭猿鸣,曙灯青睒睒。

○平平仄平,○仄○仄仄。
仄○平仄仄,仄仄仄仄仄。
○平平平平,平平仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄○仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄平平平平,仄仄仄仄仄。
平○仄仄平,平仄仄平仄。
仄平仄○平,平仄仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
仄平平仄平,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄平仄平平,平仄仄○仄。
○平仄平平,仄仄仄平仄。
仄○仄平○,仄仄仄仄仄。
平平平仄仄,仄仄仄○仄。
平仄平平平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平平平○,仄仄仄○仄。
仄平仄平平,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平平,仄平仄○仄。
平平平仄仄,平仄仄仄仄。
仄平仄○○,平仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平平,仄平平仄仄。

cháng shā qiān lǐ píng , shèng dì yóu zài xiǎn 。
kuàng dāng jiāng kuò chù , dòu qǐ shì fěi jiàn 。
shēn lín gāo líng lóng , qīng shān shàng wǎn yǎn 。
lù qióng tái diàn pì , fó shì huàn qiě yǎn 。
pōu zhú zǒu quán yuán , kāi láng jià yá guǎng 。
shì shí qiū zhī cán , shǔ qì shàng wèi liǎn 。
qún xíng wàng hòu xiān , péng xī qì jū jiǎn 。
kè táng xǐ kōng liáng , huá tà yǒu qīng diàn 。
jiàn shū zhǔ hāo qín , shuǐ guǒ bāo líng qiàn 。
yī yú sù suǒ mù , péi shǎng yì yún tiǎn 。
xìng féng chē mǎ guī , dú sù mén bù yǎn 。
shān lóu hēi wú yuè , yú huǒ càn xīng diǎn 。
yè fēng yī hé xuān , shān guì lǚ mó zhǎn 。
yóu yí zài bō tāo , chù tì mèng chéng yǎn 。
jìng sī qū yuán shěn , yuǎn yì jiǎ yì biǎn 。
jiāo lán zhēng dù jì , tāo guàn gòng chán chǎn 。
shuí lìng bēi shēng cháng , zuò shǐ lèi yíng liǎn 。
fān fēi fá yǔ yì , zhǐ zhāi kùn xiá diàn 。
ěr diāo fān wéi chóng , zhèng huà lèi fēn shǎn 。
lǐ xián dào hé yōu , fèng jǐ shì kǔ jiǎn 。
dà shà dòng fāng lóng , jù chuān jí xíng yǎn 。
jīng yíng chéng shǎo xiá , yóu yàn gù yǐ qiàn 。
lǚ chéng kuì yān liú , cú suì jiē rěn rǎn 。
píng shēng měi duō gǎn , róu hàn yù pín rǎn 。
zhǎn zhuǎn lǐng yuán míng , shǔ dēng qīng shǎn shǎn 。

陪杜侍御遊湘西兩寺獨宿有題一首因獻楊常侍

—— 韓愈

長沙千里平,勝地猶在險。
況當江闊處,斗起勢匪漸。
深林高玲瓏,青山上琬琰。
路窮臺殿闢,佛事煥且儼。
剖竹走泉源,開廊架崖广。
是時秋之殘,暑氣尚未歛。
羣行忘後先,朋息棄拘檢。
客堂喜空涼,華榻有清簟。
澗蔬煮蒿芹,水果剝菱芡。
伊余夙所慕,陪賞亦云忝。
幸逢車馬歸,獨宿門不掩。
山樓黑無月,漁火燦星點。
夜風一何喧,杉檜屢磨颭。
猶疑在波濤,怵惕夢成魘。
靜思屈原沈,遠憶賈誼貶。
椒蘭爭妬忌,絳灌共讒諂。
誰令悲生腸,坐使淚盈臉。
翻飛乏羽翼,指摘困瑕玷。
珥貂藩維重,政化類分陝。
禮賢道何優,奉己事苦儉。
大廈棟方隆,巨川檝行剡。
經營誠少暇,遊宴固已歉。
旅程愧淹留,徂歲嗟荏苒。
平生每多感,柔翰遇頻染。
展轉嶺猿鳴,曙燈青睒睒。

○平平仄平,○仄○仄仄。
仄○平仄仄,仄仄仄仄仄。
○平平平平,平平仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄○仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄平平平平,仄仄仄仄仄。
平○仄仄平,平仄仄平仄。
仄平仄○平,平仄仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
仄平平仄平,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄平仄平平,平仄仄○仄。
○平仄平平,仄仄仄平仄。
仄○仄平○,仄仄仄仄仄。
平平平仄仄,仄仄仄○仄。
平仄平平平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平平平○,仄仄仄○仄。
仄平仄平平,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平平,仄平仄○仄。
平平平仄仄,平仄仄仄仄。
仄平仄○○,平仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平平,仄平平仄仄。

cháng shā qiān lǐ píng , shèng dì yóu zài xiǎn 。
kuàng dāng jiāng kuò chù , dòu qǐ shì fěi jiàn 。
shēn lín gāo líng lóng , qīng shān shàng wǎn yǎn 。
lù qióng tái diàn pì , fó shì huàn qiě yǎn 。
pōu zhú zǒu quán yuán , kāi láng jià yá guǎng 。
shì shí qiū zhī cán , shǔ qì shàng wèi liǎn 。
qún xíng wàng hòu xiān , péng xī qì jū jiǎn 。
kè táng xǐ kōng liáng , huá tà yǒu qīng diàn 。
jiàn shū zhǔ hāo qín , shuǐ guǒ bāo líng qiàn 。
yī yú sù suǒ mù , péi shǎng yì yún tiǎn 。
xìng féng chē mǎ guī , dú sù mén bù yǎn 。
shān lóu hēi wú yuè , yú huǒ càn xīng diǎn 。
yè fēng yī hé xuān , shān guì lǚ mó zhǎn 。
yóu yí zài bō tāo , chù tì mèng chéng yǎn 。
jìng sī qū yuán shěn , yuǎn yì jiǎ yì biǎn 。
jiāo lán zhēng dù jì , tāo guàn gòng chán chǎn 。
shuí lìng bēi shēng cháng , zuò shǐ lèi yíng liǎn 。
fān fēi fá yǔ yì , zhǐ zhāi kùn xiá diàn 。
ěr diāo fān wéi chóng , zhèng huà lèi fēn shǎn 。
lǐ xián dào hé yōu , fèng jǐ shì kǔ jiǎn 。
dà shà dòng fāng lóng , jù chuān jí xíng yǎn 。
jīng yíng chéng shǎo xiá , yóu yàn gù yǐ qiàn 。
lǚ chéng kuì yān liú , cú suì jiē rěn rǎn 。
píng shēng měi duō gǎn , róu hàn yù pín rǎn 。
zhǎn zhuǎn lǐng yuán míng , shǔ dēng qīng shǎn shǎn 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
长沙地势平坦,美景仍然险要。
何况在江水辽阔之处,势力的斗争不断升腾。
深林高耸玲珑,青山上翠绿如玉。
路途到了尽头,殿堂庄严肃穆。
竹林间的泉水源头,廊道架起在崖壁间广阔。
此时秋天尚未消逝,炎热的气息仍未收敛。
群众行动忘记了次序,朋友们放下了束缚和约束。
客厅内欢喜凉爽,华丽的床榻上铺着洁净的席子。
山涧中煮着野菜和芹菜,水果上剥开莲蓬和芡实。
我曾向往的事物,陪赏也感到惭愧。
幸运地遇见归来的车马,独自宿营的门户不闭。
山楼上没有月亮的光芒,渔火在闪烁点燃。
夜风何其喧嚣,松柏屡次被风吹拂。
仍然怀疑处于波涛之中,害怕梦魇成为现实。
静静思考屈原和沈伯的遭遇,远远回忆贾谊被贬的境遇。
椒兰之间相互嫉妒,丝绦和灌木共同谄媚。
是谁让悲伤充满肠胃,坐使泪水满面。
扑打乏了翅膀,批评却陷入了微小的缺点。
珠玑般的佩饰显得崇高,治理国家类似于分割边境。
礼仪对于贤人的道德有何优越之处,为己而行的事情却艰苦朴素。
宏伟的建筑如同栋梁般壮丽,巨大的江河上行驶着狭窄的船只。
经营实在无暇,娱乐已然不足。
旅途中惭愧停留,岁月流逝如此匆忙。
平生常常感慨万分,柔和的笔墨屡次被染色。
山岭间猿猴鸣叫,晨曦的灯光苍白而明亮。

赏析:
这首诗是韩愈创作的一首七律诗,题目是《陪杜侍御游湘西两寺独宿有题一首因献杨常侍》。诗中描写了诗人陪伴杜侍御游览湘西两寺,并在夜晚独自宿泊的情景,以及在这个美丽而宁静的环境中所感慨的心情。
首先,诗人通过描绘湘西的自然景色,展现了大自然的壮丽和秀美。他写到了长沙千里平的壮丽景色,江阔斗势的宏伟气势,深林高山的幽静和美丽。这些描写不仅突出了湘西的自然景观,也为后文的心情描写做了铺垫。
然后,诗人写到了游览佛寺的情节,表现了佛事的庄严和仪式的神圣。他写到了剖竹走泉源、开廊架崖广等景象,展现了佛寺的宏伟和壮丽。
接下来,诗人写到了夜晚独宿山楼的情景,描绘了夜晚的静谧和美丽。他用“山楼黑无月,渔火灿星点”来形容夜晚的景象,以及“夜风一何喧,杉桧屡磨颭”来表现夜晚的风声和山林的宁静。
最后,诗人表达了对人生的感慨,他回顾了自己的一生,提到了屈原、贾谊等历史人物,以及对政治和道德的思考。他强调了礼贤下士、奉己事苦俭等道德观念,并反思了自己的行为和遭遇。整首诗充满了诗人对自然景色和人生的深刻感慨,表现出了他的文学才华和思想深度。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者韩愈介绍:🔈

韩愈,字退之,南阳人。少孤,刻苦爲学,尽通六经百家。贞元八年,擢进士第,才高,又好直言,累被黜贬。初爲监察御史,上疏极论时事,贬阳山令。元和中,再爲博士,改比部郎中、史馆修撰,转考功、知制诰,进中书舍人,又改庶子。裴度讨淮西,请爲行军司马,以功迁刑部侍郎。谏迎佛骨,谪刺史潮州,移袁州。穆宗即位,召拜国子祭酒、兵部侍郎。使王廷凑,归,转吏部。爲时宰所构,罢爲兵部侍郎,寻复吏部。卒,赠礼部尚书,諡曰文。愈自比孟轲,辟佛老异端,笃旧恤孤,好诱进後学,以之成名者甚衆。文自魏晋来,拘偶对,体日衰,至愈,一返之古。而爲诗豪放,不避麤险,格之变亦自愈始焉。集四十卷,内诗十卷,外集遗文十卷,内诗十八篇,今合编... 查看更多>>

韩愈的诗:

相关诗词:

和裴迪登新津寺寄王侍郎 (hé péi dí dēng xīn jīn sì jì wáng shì láng)

朝代:唐    作者: 杜甫

何限倚山木,吟诗秋叶黄。
蝉声集古寺,鸟影度寒塘。
风物悲游子,登临忆侍郎。
老夫贪佛日,随意宿僧房。

○平平仄平,○仄○仄仄。
仄○平仄仄,仄仄仄仄仄。
○平平平平,平平仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄○仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄平平平平,仄仄仄仄仄。
平○仄仄平,平仄仄平仄。
仄平仄○平,平仄仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
仄平平仄平,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄平仄平平,平仄仄○仄。
○平仄平平,仄仄仄平仄。
仄○仄平○,仄仄仄仄仄。
平平平仄仄,仄仄仄○仄。
平仄平平平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平平平○,仄仄仄○仄。
仄平仄平平,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平平,仄平仄○仄。
平平平仄仄,平仄仄仄仄。
仄平仄○○,平仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平平,仄平平仄仄。

陪元侍御春游 (péi yuán shì yù chūn yóu)

朝代:唐    作者: 韦应物

何处醉春风,长安西复东。
不因俱罢职,岂得此时同。
贳酒宣平里,寻芳下苑中。
往来杨柳陌,犹避昔年骢。

○平平仄平,○仄○仄仄。
仄○平仄仄,仄仄仄仄仄。
○平平平平,平平仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄○仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄平平平平,仄仄仄仄仄。
平○仄仄平,平仄仄平仄。
仄平仄○平,平仄仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
仄平平仄平,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄平仄平平,平仄仄○仄。
○平仄平平,仄仄仄平仄。
仄○仄平○,仄仄仄仄仄。
平平平仄仄,仄仄仄○仄。
平仄平平平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平平平○,仄仄仄○仄。
仄平仄平平,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平平,仄平仄○仄。
平平平仄仄,平仄仄仄仄。
仄平仄○○,平仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平平,仄平平仄仄。

秋日登亭赠薛侍御 (qiū rì dēng tíng zèng xuē shì yù)

朝代:唐    作者: 杨巨源

潦倒从军何取益,东西走马暂同游。
梁王旧客皆能赋,今日因何独怨秋。

○平平仄平,○仄○仄仄。
仄○平仄仄,仄仄仄仄仄。
○平平平平,平平仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄○仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄平平平平,仄仄仄仄仄。
平○仄仄平,平仄仄平仄。
仄平仄○平,平仄仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
仄平平仄平,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄平仄平平,平仄仄○仄。
○平仄平平,仄仄仄平仄。
仄○仄平○,仄仄仄仄仄。
平平平仄仄,仄仄仄○仄。
平仄平平平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平平平○,仄仄仄○仄。
仄平仄平平,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平平,仄平仄○仄。
平平平仄仄,平仄仄仄仄。
仄平仄○○,平仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平平,仄平平仄仄。

送张二十参军赴蜀州因呈杨五侍御 (sòng zhāng èr shí cān jūn fù shǔ zhōu yīn chéng yáng wǔ shì yù)

朝代:唐    作者: 杜甫

好去张公子,通家别恨添。
两行秦树直,万点蜀山尖。
御史新骢马,参军旧紫髯。
皇华吾善处,於汝定无嫌。

○平平仄平,○仄○仄仄。
仄○平仄仄,仄仄仄仄仄。
○平平平平,平平仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄○仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄平平平平,仄仄仄仄仄。
平○仄仄平,平仄仄平仄。
仄平仄○平,平仄仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
仄平平仄平,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄平仄平平,平仄仄○仄。
○平仄平平,仄仄仄平仄。
仄○仄平○,仄仄仄仄仄。
平平平仄仄,仄仄仄○仄。
平仄平平平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平平平○,仄仄仄○仄。
仄平仄平平,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平平,仄平仄○仄。
平平平仄仄,平仄仄仄仄。
仄平仄○○,平仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平平,仄平平仄仄。

自罢河南已换七尹每一入府怅然旧游因宿内厅偶题西壁兼呈韦尹常侍 (zì bà hé nán yǐ huàn qī yǐn měi yī rù fǔ chàng rán jiù yóu yīn sù nèi tīng ǒu tí xī bì jiān chéng wéi yǐn cháng shì)

朝代:唐    作者: 白居易

每入河南府,依然似到家。
杯尝七尹酒,树看十年花。
且健须欢喜,虽衰莫叹嗟。
迎门无故吏,侍坐有新娃。
暖阁谋宵宴,寒庭放晚衙。
主人留宿定,一任夕阳斜。

○平平仄平,○仄○仄仄。
仄○平仄仄,仄仄仄仄仄。
○平平平平,平平仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄○仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄平平平平,仄仄仄仄仄。
平○仄仄平,平仄仄平仄。
仄平仄○平,平仄仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
仄平平仄平,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄平仄平平,平仄仄○仄。
○平仄平平,仄仄仄平仄。
仄○仄平○,仄仄仄仄仄。
平平平仄仄,仄仄仄○仄。
平仄平平平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平平平○,仄仄仄○仄。
仄平仄平平,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平平,仄平仄○仄。
平平平仄仄,平仄仄仄仄。
仄平仄○○,平仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平平,仄平平仄仄。

吉水寄阎侍御 (jí shuǐ jì yán shì yù)

朝代:唐    作者: 李中

何处怀君切,令人欲白头。
偶寻花外寺,独立水边楼。
不得论休戚,何因校献酬。
吟余兴难尽,风笛起渔舟。

○平平仄平,○仄○仄仄。
仄○平仄仄,仄仄仄仄仄。
○平平平平,平平仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄○仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄平平平平,仄仄仄仄仄。
平○仄仄平,平仄仄平仄。
仄平仄○平,平仄仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
仄平平仄平,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄平仄平平,平仄仄○仄。
○平仄平平,仄仄仄平仄。
仄○仄平○,仄仄仄仄仄。
平平平仄仄,仄仄仄○仄。
平仄平平平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平平平○,仄仄仄○仄。
仄平仄平平,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平平,仄平仄○仄。
平平平仄仄,平仄仄仄仄。
仄平仄○○,平仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平平,仄平平仄仄。

温泉侍从归逢故人 (wēn quán shì cóng guī féng gù rén)

朝代:唐    作者: 李白

汉帝长杨苑,夸胡羽猎归。
子云叨侍从,献赋有光辉。
激赏摇天笔,承恩赐御衣。
逢君奏明主,他日共飜飞。

○平平仄平,○仄○仄仄。
仄○平仄仄,仄仄仄仄仄。
○平平平平,平平仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄○仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄平平平平,仄仄仄仄仄。
平○仄仄平,平仄仄平仄。
仄平仄○平,平仄仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
仄平平仄平,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄平仄平平,平仄仄○仄。
○平仄平平,仄仄仄平仄。
仄○仄平○,仄仄仄仄仄。
平平平仄仄,仄仄仄○仄。
平仄平平平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平平平○,仄仄仄○仄。
仄平仄平平,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平平,仄平仄○仄。
平平平仄仄,平仄仄仄仄。
仄平仄○○,平仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平平,仄平平仄仄。

陈情献江西李常侍五首 一 (chén qíng xiàn jiāng xī lǐ cháng shì wǔ shǒu yī)

朝代:唐    作者: 许棠

二十二三年,游秦复滞燕。
徒陪羣彦後,自苦此生前。
径折啼猿树,岩荒喷月泉。
东堂曾受荐,垂白志犹坚。

○平平仄平,○仄○仄仄。
仄○平仄仄,仄仄仄仄仄。
○平平平平,平平仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄○仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄平平平平,仄仄仄仄仄。
平○仄仄平,平仄仄平仄。
仄平仄○平,平仄仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
仄平平仄平,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄平仄平平,平仄仄○仄。
○平仄平平,仄仄仄平仄。
仄○仄平○,仄仄仄仄仄。
平平平仄仄,仄仄仄○仄。
平仄平平平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平平平○,仄仄仄○仄。
仄平仄平平,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平平,仄平仄○仄。
平平平仄仄,平仄仄仄仄。
仄平仄○○,平仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平平,仄平平仄仄。

明堂侍祠十绝 其四 (míng táng shì cí shí jué qí sì)

朝代:宋    作者: 杨简

唱彻严更凤钥开,侍祠济济列崇陔。
小臣亦忝廊西献,惟秉温恭对越来。

○平平仄平,○仄○仄仄。
仄○平仄仄,仄仄仄仄仄。
○平平平平,平平仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄○仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄平平平平,仄仄仄仄仄。
平○仄仄平,平仄仄平仄。
仄平仄○平,平仄仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
仄平平仄平,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄平仄平平,平仄仄○仄。
○平仄平平,仄仄仄平仄。
仄○仄平○,仄仄仄仄仄。
平平平仄仄,仄仄仄○仄。
平仄平平平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平平平○,仄仄仄○仄。
仄平仄平平,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平平,仄平仄○仄。
平平平仄仄,平仄仄仄仄。
仄平仄○○,平仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平平,仄平平仄仄。

奉敕祭西太一和韩川韵四首 其二 (fèng chì jì xī tài yī hé hán chuān yùn sì shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 苏轼

玉玺亲题御笔,金童来侍天香。
礼罢祝融参乘,前驱已过衡湘。

○平平仄平,○仄○仄仄。
仄○平仄仄,仄仄仄仄仄。
○平平平平,平平仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄○仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄平平平平,仄仄仄仄仄。
平○仄仄平,平仄仄平仄。
仄平仄○平,平仄仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
仄平平仄平,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄平仄平平,平仄仄○仄。
○平仄平平,仄仄仄平仄。
仄○仄平○,仄仄仄仄仄。
平平平仄仄,仄仄仄○仄。
平仄平平平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平平平○,仄仄仄○仄。
仄平仄平平,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平平,仄平仄○仄。
平平平仄仄,平仄仄仄仄。
仄平仄○○,平仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平平,仄平平仄仄。