lú láng zhōng yún fū jì shì sòng pán gǔ zǐ shī liǎng zhāng gē yǐ hé zhī
卢郎中云夫寄示送盘谷子诗两章歌以和之 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 韩愈 (hán yù)

昔寻李愿向盘谷,正见高崖巨壁争开张。
是时新晴天井溢,谁把长劒倚太行。
冲风吹破落天外,飞雨白日洒洛阳。
东蹈燕川食旷野,有馈木蕨芽满筐。
马头溪深不可厉,借车载过水入箱。
平沙绿浪榜方口,雁鸭飞起穿垂杨。
穷探极览颇恣横,物外日月本不忙。
归来辛苦欲谁为,坐令再往之计堕眇芒。
闭门长安三日雪,推书扑笔歌慨慷。
旁无壮士遣属和,远忆卢老诗颠狂。
开缄忽覩送归作,字向纸上皆轩昂。
又知李侯竟不顾,方冬独入崔嵬藏。
我今进退几时决,十年蠢蠢随朝行。
家请官供不报答,何异雀鼠偷太仓。
行抽手版付丞相,不待弹劾还耕桑。

仄平仄仄仄平仄,○仄平平仄仄平平○。
仄平平平平仄仄,平仄○仄仄仄○。
平平○仄仄平仄,平仄仄仄仄仄平。
平仄○平仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄平平○仄仄仄,仄平仄○仄仄平。
平平仄○仄平仄,仄仄平仄○平平。
平平仄仄○仄○,仄仄仄仄仄仄平。
平平平仄仄平平,仄仄仄仄平仄○仄平。
仄平○平○仄仄,平平仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄仄○,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平仄仄仄,平平仄仄平○○。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平○。
平仄平仄仄仄仄,平仄仄仄平仄平。
○平仄仄仄平○,仄仄○仄平平平。

xī xún lǐ yuàn xiàng pán gǔ , zhèng jiàn gāo yá jù bì zhēng kāi zhāng 。
shì shí xīn qíng tiān jǐng yì , shuí bǎ cháng jiàn yǐ tài háng 。
chōng fēng chuī pò luò tiān wài , fēi yǔ bái rì sǎ luò yáng 。
dōng dǎo yàn chuān shí kuàng yě , yǒu kuì mù jué yá mǎn kuāng 。
mǎ tóu xī shēn bù kě lì , jiè chē zài guò shuǐ rù xiāng 。
píng shā lǜ làng bǎng fāng kǒu , yàn yā fēi qǐ chuān chuí yáng 。
qióng tàn jí lǎn pō zì héng , wù wài rì yuè běn bù máng 。
guī lái xīn kǔ yù shuí wèi , zuò lìng zài wǎng zhī jì duò miǎo máng 。
bì mén cháng ān sān rì xuě , tuī shū pū bǐ gē kǎi kāng 。
páng wú zhuàng shì qiǎn shǔ hé , yuǎn yì lú lǎo shī diān kuáng 。
kāi jiān hū dǔ sòng guī zuò , zì xiàng zhǐ shàng jiē xuān áng 。
yòu zhī lǐ hóu jìng bù gù , fāng dōng dú rù cuī wéi cáng 。
wǒ jīn jìn tuì jǐ shí jué , shí nián chǔn chǔn suí cháo xíng 。
jiā qǐng guān gòng bù bào dá , hé yì què shǔ tōu tài cāng 。
xíng chōu shǒu bǎn fù chéng xiàng , bù dài tán hé huán gēng sāng 。

盧郎中雲夫寄示送盤谷子詩兩章歌以和之

—— 韓愈

昔尋李愿向盤谷,正見高崖巨壁爭開張。
是時新晴天井溢,誰把長劒倚太行。
衝風吹破落天外,飛雨白日灑洛陽。
東蹈燕川食曠野,有饋木蕨芽滿筐。
馬頭溪深不可厲,借車載過水入箱。
平沙綠浪榜方口,雁鴨飛起穿垂楊。
窮探極覽頗恣橫,物外日月本不忙。
歸來辛苦欲誰爲,坐令再往之計墮眇芒。
閉門長安三日雪,推書撲筆歌慨慷。
旁無壯士遣屬和,遠憶盧老詩顛狂。
開緘忽覩送歸作,字向紙上皆軒昂。
又知李侯竟不顧,方冬獨入崔嵬藏。
我今進退幾時決,十年蠢蠢隨朝行。
家請官供不報答,何異雀鼠偷太倉。
行抽手版付丞相,不待彈劾還耕桑。

仄平仄仄仄平仄,○仄平平仄仄平平○。
仄平平平平仄仄,平仄○仄仄仄○。
平平○仄仄平仄,平仄仄仄仄仄平。
平仄○平仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄平平○仄仄仄,仄平仄○仄仄平。
平平仄○仄平仄,仄仄平仄○平平。
平平仄仄○仄○,仄仄仄仄仄仄平。
平平平仄仄平平,仄仄仄仄平仄○仄平。
仄平○平○仄仄,平平仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄仄○,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平仄仄仄,平平仄仄平○○。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平○。
平仄平仄仄仄仄,平仄仄仄平仄平。
○平仄仄仄平○,仄仄○仄平平平。

xī xún lǐ yuàn xiàng pán gǔ , zhèng jiàn gāo yá jù bì zhēng kāi zhāng 。
shì shí xīn qíng tiān jǐng yì , shuí bǎ cháng jiàn yǐ tài háng 。
chōng fēng chuī pò luò tiān wài , fēi yǔ bái rì sǎ luò yáng 。
dōng dǎo yàn chuān shí kuàng yě , yǒu kuì mù jué yá mǎn kuāng 。
mǎ tóu xī shēn bù kě lì , jiè chē zài guò shuǐ rù xiāng 。
píng shā lǜ làng bǎng fāng kǒu , yàn yā fēi qǐ chuān chuí yáng 。
qióng tàn jí lǎn pō zì héng , wù wài rì yuè běn bù máng 。
guī lái xīn kǔ yù shuí wèi , zuò lìng zài wǎng zhī jì duò miǎo máng 。
bì mén cháng ān sān rì xuě , tuī shū pū bǐ gē kǎi kāng 。
páng wú zhuàng shì qiǎn shǔ hé , yuǎn yì lú lǎo shī diān kuáng 。
kāi jiān hū dǔ sòng guī zuò , zì xiàng zhǐ shàng jiē xuān áng 。
yòu zhī lǐ hóu jìng bù gù , fāng dōng dú rù cuī wéi cáng 。
wǒ jīn jìn tuì jǐ shí jué , shí nián chǔn chǔn suí cháo xíng 。
jiā qǐng guān gòng bù bào dá , hé yì què shǔ tōu tài cāng 。
xíng chōu shǒu bǎn fù chéng xiàng , bù dài tán hé huán gēng sāng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
昔日我寻李愿前往盘谷,正巧见到高崖巨壁纷纷开启。当时天空晴朗明净,井水溢出,谁将长剑依靠在太行山上。狂风吹破了穹苍,雨点如白玉洒落在洛阳城。我向东踏燕川,饱食旷野之间,手中满满的篮子装满了木蕨的嫩芽。马头溪深不可测,我借了车,将水装入箱中渡过。平坦的沙地上泛起绿色的波浪,雁鸭飞起穿过垂柳。我一直探索着极限,放肆地观察着万物,不为外物所牵扯,日月本是自得其乐。归来后辛苦无人识,坐着让我再次往前行的计划也变得朦胧模糊。闭门在长安待了三天的雪,我推开书本,拿起笔,唱出豪情壮志。旁边没有壮士与我共乐,我却远忆卢老的狂放诗篇。我刚刚拆开一封送回的书信,字句间透露出崇高的气势。可又得知李侯竟然不顾,直接冬天独自进入了崔嵬山的秘藏。我如今进退迟疑不决,十年来一直随着朝廷的命令而行动。家中请官供养,却得不到回报,这与雀鼠偷窃太仓粮食有何区别。我将手稿呈给丞相,不再等待责备的声音,回去务农耕种。

这是韩愈的《卢郎中云夫寄示送盘谷子诗两章歌以和之》两章的古诗。这首诗通过描述诗人的亲历经历和内心感慨,表达了诗人对友人盘谷子的深情厚谊以及对壮志未酬的愤懑之情。
首先,诗人通过描写自己曾经寻访盘谷子的经历,描述了盘谷子的高崖巨壁和太行山的壮丽景色。这些描写属于"写景"标签,让读者感受到大自然的壮美。
接着,诗人叙述了盘谷子的壮丽风采,他持剑立于高山之巅,井溢新晴,雨洒洛阳,这些描写表现出盘谷子的英雄气概,属于"抒情"标签。
诗的第二章开始,诗人回忆起与盘谷子的相聚,形象生动地描写了彼时的情景,以及盘谷子送给他的礼物,如木蕨芽。这些描写是"咏物"标签的一部分。
然后,诗人描述了穿越马头溪和平沙绿浪的情景,以及对天地万物的探索和感悟。这些描写涵盖了"写景"和"抒情"标签,同时反映了诗人的豁达和对自然的热爱。
接下来,诗人表达了自己对于前途的忧虑和犹豫。他感到困惑,不知道应该如何选择,思考自己的使命和责任。这部分内容属于"抒情"标签。
最后,诗人提到了自己的家庭和社会责任,以及对政治的反思。他向丞相献上了自己的建议,表现出一种责任感和对社会的关切。这部分内容涵盖了"抒情"和"议论文"标签。
总的来说,这首诗以丰富多彩的语言和情感表达,既描绘了大自然的壮美,又表现了诗人的情感波动和内心挣扎,充分展现了韩愈丰富的古文才华和情感表达能力。
标签: 写景、抒情、咏物、议论文

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者韩愈介绍:🔈

韩愈,字退之,南阳人。少孤,刻苦爲学,尽通六经百家。贞元八年,擢进士第,才高,又好直言,累被黜贬。初爲监察御史,上疏极论时事,贬阳山令。元和中,再爲博士,改比部郎中、史馆修撰,转考功、知制诰,进中书舍人,又改庶子。裴度讨淮西,请爲行军司马,以功迁刑部侍郎。谏迎佛骨,谪刺史潮州,移袁州。穆宗即位,召拜国子祭酒、兵部侍郎。使王廷凑,归,转吏部。爲时宰所构,罢爲兵部侍郎,寻复吏部。卒,赠礼部尚书,諡曰文。愈自比孟轲,辟佛老异端,笃旧恤孤,好诱进後学,以之成名者甚衆。文自魏晋来,拘偶对,体日衰,至愈,一返之古。而爲诗豪放,不避麤险,格之变亦自愈始焉。集四十卷,内诗十卷,外集遗文十卷,内诗十八篇,今合编... 查看更多>>

韩愈的诗:

相关诗词:

兵部卢郎中光济借示诗集以四韵谢之 (bīng bù lú láng zhōng guāng jì jiè shì shī jí yǐ sì yùn xiè zhī)

朝代:唐    作者: 郑谷

七子风骚寻失主,五君歌诵久无声。
调和雅乐归时正,澄滤颓波到底清。
才大始知寰宇窄,吟高何止鬼神惊。
叶公好尚浑疎阔,忽见真龙几丧明。

仄平仄仄仄平仄,○仄平平仄仄平平○。
仄平平平平仄仄,平仄○仄仄仄○。
平平○仄仄平仄,平仄仄仄仄仄平。
平仄○平仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄平平○仄仄仄,仄平仄○仄仄平。
平平仄○仄平仄,仄仄平仄○平平。
平平仄仄○仄○,仄仄仄仄仄仄平。
平平平仄仄平平,仄仄仄仄平仄○仄平。
仄平○平○仄仄,平平仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄仄○,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平仄仄仄,平平仄仄平○○。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平○。
平仄平仄仄仄仄,平仄仄仄平仄平。
○平仄仄仄平○,仄仄○仄平平平。

动物

送李愿归盘谷歌 (sòng lǐ yuàn guī pán gǔ gē)

朝代:唐    作者: 韩愈

盘之中,维子之宫;盘之土,维子之稼;盘之泉,可濯可沿;盘之阻,谁争子所!窈而深,廓其有容;缭而曲,如往而复。
嗟盘之乐兮乐且无央,虎豹远迹兮蛟龙遁藏,鬼神守护兮呵禁不祥,饮且食兮寿而康,无不足兮奚所望!膏吾车兮秣吾马,从子於盘兮终吾生以徜徉!(《四部丛刊》影元刻本《朱文公校昌黎先生集》卷十九《送李愿归盘谷序》附此歌)。

仄平仄仄仄平仄,○仄平平仄仄平平○。
仄平平平平仄仄,平仄○仄仄仄○。
平平○仄仄平仄,平仄仄仄仄仄平。
平仄○平仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄平平○仄仄仄,仄平仄○仄仄平。
平平仄○仄平仄,仄仄平仄○平平。
平平仄仄○仄○,仄仄仄仄仄仄平。
平平平仄仄平平,仄仄仄仄平仄○仄平。
仄平○平○仄仄,平平仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄仄○,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平仄仄仄,平平仄仄平○○。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平○。
平仄平仄仄仄仄,平仄仄仄平仄平。
○平仄仄仄平○,仄仄○仄平平平。

动物

徐彦猷寄示诗数章皆隠约世外语诗律深妙岂胜叹仰辄次韵和呈彦猷素富学未壮而弃场屋故诗中极道江湖放浪之乐以动荡其心志而卒反之以古人出处之义当有隠君子弄舟烟雨之外倚其声而歌之亦可以一笑也 其一 (xú yàn yóu jì shì shī shù zhāng jiē yǐn yuē shì wài yǔ shī lǜ shēn miào qǐ shèng tàn yǎng zhé cì yùn hé chéng yàn yóu sù fù xué wèi zhuàng ér qì chǎng wū gù shī zhōng jí dào jiāng hú fàng làng zhī lè yǐ dòng dàng qí xīn zhì ér zú fǎn zhī yǐ gǔ rén chū chù zhī yì dāng yǒu yǐn jūn zǐ nòng zhōu yān yǔ zhī wài yǐ qí shēng ér gē zhī yì kě yǐ yī xiào yě qí yī)

朝代:宋    作者: 朱松

幽人世路无辙迹,抱此耿耿将安归。
机心一寸焦谷稿,丹颊不为千锺肥。

仄平仄仄仄平仄,○仄平平仄仄平平○。
仄平平平平仄仄,平仄○仄仄仄○。
平平○仄仄平仄,平仄仄仄仄仄平。
平仄○平仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄平平○仄仄仄,仄平仄○仄仄平。
平平仄○仄平仄,仄仄平仄○平平。
平平仄仄○仄○,仄仄仄仄仄仄平。
平平平仄仄平平,仄仄仄仄平仄○仄平。
仄平○平○仄仄,平平仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄仄○,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平仄仄仄,平平仄仄平○○。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平○。
平仄平仄仄仄仄,平仄仄仄平仄平。
○平仄仄仄平○,仄仄○仄平平平。

中和乐九章 歌诸王第七 (zhōng hé yuè jiǔ zhāng gē zhū wáng dì qī)

朝代:唐    作者: 卢照邻

星陈帝子,岳列天孙。
义光带砺,象着乾坤。
我有明德,利建攸存。
苴以茅社,锡以牺尊。
藩屏王室,翼亮尧门。
八才两献,夫何足论。

仄平仄仄仄平仄,○仄平平仄仄平平○。
仄平平平平仄仄,平仄○仄仄仄○。
平平○仄仄平仄,平仄仄仄仄仄平。
平仄○平仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄平平○仄仄仄,仄平仄○仄仄平。
平平仄○仄平仄,仄仄平仄○平平。
平平仄仄○仄○,仄仄仄仄仄仄平。
平平平仄仄平平,仄仄仄仄平仄○仄平。
仄平○平○仄仄,平平仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄仄○,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平仄仄仄,平平仄仄平○○。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平○。
平仄平仄仄仄仄,平仄仄仄平仄平。
○平仄仄仄平○,仄仄○仄平平平。

陈菊圃参政寄诗千里外托兴於秋燕春花以示玩芳病叟叟病不能吟强和四章前二章借来意以自伤後二章述愚怀以志感 其二 (chén jú pǔ cān zhèng jì shī qiān lǐ wài tuō xīng wū qiū yàn chūn huā yǐ shì wán fāng bìng sǒu sǒu bìng bù néng yín qiáng hé sì zhāng qián èr zhāng jiè lái yì yǐ zì shāng hòu èr zhāng shù yú huái yǐ zhì gǎn qí èr)

朝代:宋    作者: 马廷鸾

桃李盘中天地宽,误渠鼎实为才悭。
苔荒草没浑无耻,犹自青黄烟雨间。

仄平仄仄仄平仄,○仄平平仄仄平平○。
仄平平平平仄仄,平仄○仄仄仄○。
平平○仄仄平仄,平仄仄仄仄仄平。
平仄○平仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄平平○仄仄仄,仄平仄○仄仄平。
平平仄○仄平仄,仄仄平仄○平平。
平平仄仄○仄○,仄仄仄仄仄仄平。
平平平仄仄平平,仄仄仄仄平仄○仄平。
仄平○平○仄仄,平平仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄仄○,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平仄仄仄,平平仄仄平○○。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平○。
平仄平仄仄仄仄,平仄仄仄平仄平。
○平仄仄仄平○,仄仄○仄平平平。

淳熙四年二月既望静江守臣张某奉诏劝农于郊乃作熙熙阳春之诗二十四章章四句以示父老俾告于其乡之人而歌之 其四 (chún xī sì nián èr yuè jì wàng jìng jiāng shǒu chén zhāng mǒu fèng zhào quàn nóng yú jiāo nǎi zuò xī xī yáng chūn zhī shī èr shí sì zhāng zhāng sì jù yǐ shì fù lǎo bǐ gào yú qí xiāng zhī rén ér gē zhī qí sì)

朝代:宋    作者: 张栻

祁祁甘雨,膏我下土。
习习谷风,和泽乃普。

仄平仄仄仄平仄,○仄平平仄仄平平○。
仄平平平平仄仄,平仄○仄仄仄○。
平平○仄仄平仄,平仄仄仄仄仄平。
平仄○平仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄平平○仄仄仄,仄平仄○仄仄平。
平平仄○仄平仄,仄仄平仄○平平。
平平仄仄○仄○,仄仄仄仄仄仄平。
平平平仄仄平平,仄仄仄仄平仄○仄平。
仄平○平○仄仄,平平仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄仄○,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平仄仄仄,平平仄仄平○○。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平○。
平仄平仄仄仄仄,平仄仄仄平仄平。
○平仄仄仄平○,仄仄○仄平平平。

徐彦猷寄示诗数章皆隠约世外语诗律深妙岂胜叹仰辄次韵和呈彦猷素富学未壮而弃场屋故诗中极道江湖放浪之乐以动荡其心志而卒反之以古人出处之义当有隠君子弄舟烟雨之外倚其声而歌之亦可以一笑也 其二 (xú yàn yóu jì shì shī shù zhāng jiē yǐn yuē shì wài yǔ shī lǜ shēn miào qǐ shèng tàn yǎng zhé cì yùn hé chéng yàn yóu sù fù xué wèi zhuàng ér qì chǎng wū gù shī zhōng jí dào jiāng hú fàng làng zhī lè yǐ dòng dàng qí xīn zhì ér zú fǎn zhī yǐ gǔ rén chū chù zhī yì dāng yǒu yǐn jūn zǐ nòng zhōu yān yǔ zhī wài yǐ qí shēng ér gē zhī yì kě yǐ yī xiào yě qí èr)

朝代:宋    作者: 朱松

颇怜胸次抱经纬,半缕不上山龙衣。
谁知烟雨暗青笠,得意云水春霏微。

仄平仄仄仄平仄,○仄平平仄仄平平○。
仄平平平平仄仄,平仄○仄仄仄○。
平平○仄仄平仄,平仄仄仄仄仄平。
平仄○平仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄平平○仄仄仄,仄平仄○仄仄平。
平平仄○仄平仄,仄仄平仄○平平。
平平仄仄○仄○,仄仄仄仄仄仄平。
平平平仄仄平平,仄仄仄仄平仄○仄平。
仄平○平○仄仄,平平仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄仄○,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平仄仄仄,平平仄仄平○○。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平○。
平仄平仄仄仄仄,平仄仄仄平仄平。
○平仄仄仄平○,仄仄○仄平平平。

动物

闻歌妓唱严郎中诗因以绝句寄之 (wén gē jì chàng yán láng zhōng shī yīn yǐ jué jù jì zhī)

朝代:唐    作者: 白居易

已留旧政布中和,又付新词与艳歌。
但是人家有遗爱,就中苏小感恩多。

仄平仄仄仄平仄,○仄平平仄仄平平○。
仄平平平平仄仄,平仄○仄仄仄○。
平平○仄仄平仄,平仄仄仄仄仄平。
平仄○平仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄平平○仄仄仄,仄平仄○仄仄平。
平平仄○仄平仄,仄仄平仄○平平。
平平仄仄○仄○,仄仄仄仄仄仄平。
平平平仄仄平平,仄仄仄仄平仄○仄平。
仄平○平○仄仄,平平仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄仄○,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平仄仄仄,平平仄仄平○○。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平○。
平仄平仄仄仄仄,平仄仄仄平仄平。
○平仄仄仄平○,仄仄○仄平平平。

昭武刘圻甫以㟳篁隠居图求诗 (zhāo wǔ liú qí fǔ yǐ 㟳 huáng yǐn jū tú qiú shī)

朝代:宋    作者: 戴复古

相对两山碧,春风摇绿篁。
一巢云建造,三涧水宫商。
谷口躬耕稼,盘中歌寿昌。
桃花认行路,他日访刘郎。

仄平仄仄仄平仄,○仄平平仄仄平平○。
仄平平平平仄仄,平仄○仄仄仄○。
平平○仄仄平仄,平仄仄仄仄仄平。
平仄○平仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄平平○仄仄仄,仄平仄○仄仄平。
平平仄○仄平仄,仄仄平仄○平平。
平平仄仄○仄○,仄仄仄仄仄仄平。
平平平仄仄平平,仄仄仄仄平仄○仄平。
仄平○平○仄仄,平平仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄仄○,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平仄仄仄,平平仄仄平○○。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平○。
平仄平仄仄仄仄,平仄仄仄平仄平。
○平仄仄仄平○,仄仄○仄平平平。

淳熙四年二月既望静江守臣张某奉诏劝农于郊乃作熙熙阳春之诗二十四章章四句以示父老俾告于其乡之人而歌之 其二 (chún xī sì nián èr yuè jì wàng jìng jiāng shǒu chén zhāng mǒu fèng zhào quàn nóng yú jiāo nǎi zuò xī xī yáng chūn zhī shī èr shí sì zhāng zhāng sì jù yǐ shì fù lǎo bǐ gào yú qí xiāng zhī rén ér gē zhī qí èr)

朝代:宋    作者: 张栻

嗟尔农夫,各敬乃事。
往利尔器,诫尔妇子。

仄平仄仄仄平仄,○仄平平仄仄平平○。
仄平平平平仄仄,平仄○仄仄仄○。
平平○仄仄平仄,平仄仄仄仄仄平。
平仄○平仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄平平○仄仄仄,仄平仄○仄仄平。
平平仄○仄平仄,仄仄平仄○平平。
平平仄仄○仄○,仄仄仄仄仄仄平。
平平平仄仄平平,仄仄仄仄平仄○仄平。
仄平○平○仄仄,平平仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄仄○,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平仄仄仄,平平仄仄平○○。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平○。
平仄平仄仄仄仄,平仄仄仄平仄平。
○平仄仄仄平○,仄仄○仄平平平。