liú bié cáo nán qún guān zhī jiāng nán
留别曹南羣官之江南 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 李白 (lǐ bái)

我昔钓白龙,放龙溪水傍。
道成本欲去,挥手凌苍苍。
时来不关人,谈笑游轩皇。
献纳少成事,归休辞建章。
十年罢西笑,览镜如秋霜。
闭劒琉璃匣,链丹紫翠房。
身佩豁落图,腰垂虎鞶囊。
仙人驾彩凤,志在穷遐荒。
恋子四五人,裴回未翱翔。
东流送白日,骤歌兰蕙芳。
仙宫两无从,人间久摧藏。
范蠡说句践,屈平去怀王。
飘飘紫霞心,流浪忆江乡。
愁为万里别,复此一衔觞。
淮水帝王州,金陵绕丹阳。
楼台照海色,衣马摇川光。
及此北望君,相思泪成行。
朝云落梦渚,瑶草空高堂。
帝子隔洞庭,青枫满潇湘。
怀君路绵邈,览古情凄凉。
登岳眺百川,杳然万恨长。
知恋峨眉去,弄景偶骑羊。

仄仄仄仄平,仄平平仄仄。
仄平仄仄仄,平仄平○○。
平平仄平平,平仄平平平。
○仄仄平仄,平平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,仄平仄仄平。
平仄仄仄平,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平○仄平平。
平平仄仄仄,仄平平仄平。
平平仄平○,平○仄平○。
仄○仄仄仄,仄平仄平○。
平平仄平平,平○仄平平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
平仄仄○平,平平仄平平。
平平仄仄仄,○仄○平平。
仄仄仄仄平,○○仄平○。
平平仄仄仄,平仄○平平。
仄仄仄仄○,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄仄平,仄平仄仄○。
平仄平平仄,仄仄仄○平。

wǒ xī diào bái lóng , fàng lóng xī shuǐ bàng 。
dào chéng běn yù qù , huī shǒu líng cāng cāng 。
shí lái bù guān rén , tán xiào yóu xuān huáng 。
xiàn nà shǎo chéng shì , guī xiū cí jiàn zhāng 。
shí nián bà xī xiào , lǎn jìng rú qiū shuāng 。
bì jiàn liú lí xiá , liàn dān zǐ cuì fáng 。
shēn pèi huō luò tú , yāo chuí hǔ pán náng 。
xiān rén jià cǎi fèng , zhì zài qióng xiá huāng 。
liàn zǐ sì wǔ rén , péi huí wèi áo xiáng 。
dōng liú sòng bái rì , zhòu gē lán huì fāng 。
xiān gōng liǎng wú cóng , rén jiān jiǔ cuī cáng 。
fàn lí shuō jù jiàn , qū píng qù huái wáng 。
piāo piāo zǐ xiá xīn , liú làng yì jiāng xiāng 。
chóu wèi wàn lǐ bié , fù cǐ yī xián shāng 。
huái shuǐ dì wáng zhōu , jīn líng rào dān yáng 。
lóu tái zhào hǎi sè , yī mǎ yáo chuān guāng 。
jí cǐ běi wàng jūn , xiāng sī lèi chéng xíng 。
cháo yún luò mèng zhǔ , yáo cǎo kōng gāo táng 。
dì zǐ gé dòng tíng , qīng fēng mǎn xiāo xiāng 。
huái jūn lù mián miǎo , lǎn gǔ qíng qī liáng 。
dēng yuè tiào bǎi chuān , yǎo rán wàn hèn cháng 。
zhī liàn é méi qù , nòng jǐng ǒu qí yáng 。

动物

留別曹南羣官之江南

—— 李白

我昔釣白龍,放龍溪水傍。
道成本欲去,揮手凌蒼蒼。
時來不關人,談笑遊軒皇。
獻納少成事,歸休辭建章。
十年罷西笑,覽鏡如秋霜。
閉劒琉璃匣,鍊丹紫翠房。
身佩豁落圖,腰垂虎鞶囊。
仙人駕彩鳳,志在窮遐荒。
戀子四五人,裴回未翱翔。
東流送白日,驟歌蘭蕙芳。
仙宮兩無從,人間久摧藏。
范蠡說句踐,屈平去懷王。
飄飄紫霞心,流浪憶江鄉。
愁爲萬里別,復此一銜觴。
淮水帝王州,金陵繞丹陽。
樓臺照海色,衣馬搖川光。
及此北望君,相思淚成行。
朝雲落夢渚,瑤草空高堂。
帝子隔洞庭,青楓滿瀟湘。
懷君路綿邈,覽古情淒涼。
登岳眺百川,杳然萬恨長。
知戀峨眉去,弄景偶騎羊。

仄仄仄仄平,仄平平仄仄。
仄平仄仄仄,平仄平○○。
平平仄平平,平仄平平平。
○仄仄平仄,平平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,仄平仄仄平。
平仄仄仄平,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平○仄平平。
平平仄仄仄,仄平平仄平。
平平仄平○,平○仄平○。
仄○仄仄仄,仄平仄平○。
平平仄平平,平○仄平平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
平仄仄○平,平平仄平平。
平平仄仄仄,○仄○平平。
仄仄仄仄平,○○仄平○。
平平仄仄仄,平仄○平平。
仄仄仄仄○,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄仄平,仄平仄仄○。
平仄平平仄,仄仄仄○平。

wǒ xī diào bái lóng , fàng lóng xī shuǐ bàng 。
dào chéng běn yù qù , huī shǒu líng cāng cāng 。
shí lái bù guān rén , tán xiào yóu xuān huáng 。
xiàn nà shǎo chéng shì , guī xiū cí jiàn zhāng 。
shí nián bà xī xiào , lǎn jìng rú qiū shuāng 。
bì jiàn liú lí xiá , liàn dān zǐ cuì fáng 。
shēn pèi huō luò tú , yāo chuí hǔ pán náng 。
xiān rén jià cǎi fèng , zhì zài qióng xiá huāng 。
liàn zǐ sì wǔ rén , péi huí wèi áo xiáng 。
dōng liú sòng bái rì , zhòu gē lán huì fāng 。
xiān gōng liǎng wú cóng , rén jiān jiǔ cuī cáng 。
fàn lí shuō jù jiàn , qū píng qù huái wáng 。
piāo piāo zǐ xiá xīn , liú làng yì jiāng xiāng 。
chóu wèi wàn lǐ bié , fù cǐ yī xián shāng 。
huái shuǐ dì wáng zhōu , jīn líng rào dān yáng 。
lóu tái zhào hǎi sè , yī mǎ yáo chuān guāng 。
jí cǐ běi wàng jūn , xiāng sī lèi chéng xíng 。
cháo yún luò mèng zhǔ , yáo cǎo kōng gāo táng 。
dì zǐ gé dòng tíng , qīng fēng mǎn xiāo xiāng 。
huái jūn lù mián miǎo , lǎn gǔ qíng qī liáng 。
dēng yuè tiào bǎi chuān , yǎo rán wàn hèn cháng 。
zhī liàn é méi qù , nòng jǐng ǒu qí yáng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
我曾经在很久以前钓过一条白龙,放在龙溪水旁。
修炼已成,我想离去,挥手告别苍苍蓝天。
时光流转,与我无关,我轻松地游玩于宫殿之间。
尽管献纳的事情不多,但我选择辞去建功立业的机会,归隐退休。
十年过去了,我放弃了西笑的机会,看着镜子里的自己如同秋霜般凄凉。
我把剑放进琉璃匣子,戴上了链子,用丹紫和翠绿装饰的房间。
身上佩戴着豁落的图案,腰间挂着虎皮制成的鞶囊。
仙人驾着彩凤,志在探索遥远的荒野。
我留恋着四五个孩子,他们还未展翅高飞。
东流的江水送走了白天,我高兴地唱着歌,兰花和蕙兰芳香四溢。
仙宫的道路变得模糊,人间的束缚久已摧毁。
范蠡告别了越国的句践,屈平离开了怀王。
我心思飘忽,像紫霞一般飘荡,回忆起漂泊的江乡。
忧愁因为万里的离别而产生,又再度举起酒杯共饮。
淮水流经帝王的州府,金陵围绕着丹阳城。
楼台照亮海的颜色,衣服和马匹摇曳着川流中的光芒。
当我看向北方,思念泪水如行列一般涌现。
朝云落在梦幻的渚上,瑶草只能空悬在高耸的堂室中。
帝子与我隔着洞庭湖,青枫覆盖了湘水。
思念你的路漫长而遥远,回忆古时的情感如此凄凉。
登上岳山,远眺百川,一片茫茫,万般思绪长久挥之不去。
我知道我无法忘记峨眉的恋情,偶尔骑着羊嬉戏于风景之间。

赏析::
这首诗是李白的《留别曹南羣官之江南》,全诗通过自己的游历和离别之情,表达了游子对故乡的怀念之情以及对未来的向往和抱负。诗中以豪放奔放的笔调,抒发了浓烈的豪情壮志。
首节诗叙述了诗人年轻时在龙溪水边钓白龙的情景,随着时间的流逝,诗人成熟,他的道行已成,不得不挥手告别,留下一片苍苍的山水。这部分表达了诗人生命历程的变迁,以及对逝去的时光的怀念。
第二节诗中提到了诗人与友人的欢聚,他们言谈笑语,游荡在仙宫之中,献纳不为多,但心满意足。这里展现了诗人豁达的性格和对友情的珍重。
第三节诗中,诗人以诗仙的自居,描绘了自己的仙境生活。他闭剑于琉璃匣中,佩戴宝石,如虎鞶囊等仙人装束,志向遥远,渴望飞翔,然而仍然忆及四五个亲人,留有牵挂之情。
第四节诗中,诗人描述了自己东流的彩凤,但愿意留下继续流浪,因为仙宫无从可去,人间已经久远。这里表达了诗人对仙境的眷恋和对人间的失望。
接下来的节段,诗人回忆了古代的传奇人物,如范蠡、屈平等,通过这些传说,表达了自己对古代仙人的景仰,并对过去的传说充满了忧伤。
最后两节诗,诗人再次表现了对故乡的眷恋,他怀念故乡的山川,描述了南望君的场景,与故乡的人民共情思,表达了离别之情的深沉和对未来的向往。
标签: 抒情、仙境、离别、怀古、向往

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者李白介绍:🔈

李白,字太白,陇西成纪人,凉武昭王暠九世孙。或曰山东人,或曰蜀人。白少有逸才,志气宏放,飘然有超世之心。初隐岷山,益州长史苏頲见而异之曰:“是子天才英特,可比相如。”天宝初,至长安,往见贺知章。知章见其文,叹曰:“子谪仙人也。”言於明皇,召见金銮殿,奏颂一篇。帝赐食,亲爲调羹。有诏供奉翰林,白犹与酒徒饮於巿。帝坐沈香亭子,意有所感,欲得白爲乐章,召入,而白已醉。左右以水頮面,稍解,援笔成文,婉丽精切。帝爱其才,数宴见。白常侍帝,醉,使高力士脱鞾。力士素贵,耻之,摘其诗以激杨贵妃。帝欲官白,妃輙沮止。白自知不爲亲近所容,恳求还山。帝赐金放还,乃浪迹江湖,终日沈饮。永王璘都督江陵,辟爲僚佐。璘谋乱... 查看更多>>

李白的诗:

相关诗词:

上西陵留别 (shàng xī líng liú bié)

朝代:唐    作者: 元稹

□忧去国三千里,遥指江南一道云。
(同前《离别部·留别》)。

仄仄仄仄平,仄平平仄仄。
仄平仄仄仄,平仄平○○。
平平仄平平,平仄平平平。
○仄仄平仄,平平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,仄平仄仄平。
平仄仄仄平,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平○仄平平。
平平仄仄仄,仄平平仄平。
平平仄平○,平○仄平○。
仄○仄仄仄,仄平仄平○。
平平仄平平,平○仄平平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
平仄仄○平,平平仄平平。
平平仄仄仄,○仄○平平。
仄仄仄仄平,○○仄平○。
平平仄仄仄,平仄○平平。
仄仄仄仄○,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄仄平,仄平仄仄○。
平仄平平仄,仄仄仄○平。

江南 (jiāng nán)

朝代:唐    作者: 李羣玉

鳞鳞别浦起微波,泛泛轻舟桃叶歌。
斜雪北风何处宿,江南一路酒旗多。

仄仄仄仄平,仄平平仄仄。
仄平仄仄仄,平仄平○○。
平平仄平平,平仄平平平。
○仄仄平仄,平平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,仄平仄仄平。
平仄仄仄平,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平○仄平平。
平平仄仄仄,仄平平仄平。
平平仄平○,平○仄平○。
仄○仄仄仄,仄平仄平○。
平平仄平平,平○仄平平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
平仄仄○平,平平仄平平。
平平仄仄仄,○仄○平平。
仄仄仄仄平,○○仄平○。
平平仄仄仄,平仄○平平。
仄仄仄仄○,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄仄平,仄平仄仄○。
平仄平平仄,仄仄仄○平。

苏养直留客诗帖赞 (sū yǎng zhí liú kè shī tiē zàn)

朝代:宋    作者: 岳珂

予在京江,盖惯识江南之秋。
一成之去,而虚作十年之留也。

仄仄仄仄平,仄平平仄仄。
仄平仄仄仄,平仄平○○。
平平仄平平,平仄平平平。
○仄仄平仄,平平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,仄平仄仄平。
平仄仄仄平,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平○仄平平。
平平仄仄仄,仄平平仄平。
平平仄平○,平○仄平○。
仄○仄仄仄,仄平仄平○。
平平仄平平,平○仄平平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
平仄仄○平,平平仄平平。
平平仄仄仄,○仄○平平。
仄仄仄仄平,○○仄平○。
平平仄仄仄,平仄○平平。
仄仄仄仄○,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄仄平,仄平仄仄○。
平仄平平仄,仄仄仄○平。

将之番禺留别湖南府幕 (jiāng zhī pān yú liú bié hú nán fǔ mù)

朝代:唐    作者: 李羣玉

本乏烟霞志,那随鸳鹭游。
一枝仍未定,数粒欲何求。
溟涨道途远,荆吴云雪愁。
会登梅岭翠,南翥入炎洲。

仄仄仄仄平,仄平平仄仄。
仄平仄仄仄,平仄平○○。
平平仄平平,平仄平平平。
○仄仄平仄,平平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,仄平仄仄平。
平仄仄仄平,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平○仄平平。
平平仄仄仄,仄平平仄平。
平平仄平○,平○仄平○。
仄○仄仄仄,仄平仄平○。
平平仄平平,平○仄平平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
平仄仄○平,平平仄平平。
平平仄仄仄,○仄○平平。
仄仄仄仄平,○○仄平○。
平平仄仄仄,平仄○平平。
仄仄仄仄○,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄仄平,仄平仄仄○。
平仄平平仄,仄仄仄○平。

送张师常之官南雄 (sòng zhāng shī cháng zhī guān nán xióng)

朝代:宋    作者: 贺铸

爰居蹭蹬海西头,紫凤求皇亦少留。
持酒一樽明日别,题诗几处旧年游。
春风白芷江南岸,暑雨黄梅岭上州。
却望衡阳千里远,悬知无雁托音邮。

仄仄仄仄平,仄平平仄仄。
仄平仄仄仄,平仄平○○。
平平仄平平,平仄平平平。
○仄仄平仄,平平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,仄平仄仄平。
平仄仄仄平,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平○仄平平。
平平仄仄仄,仄平平仄平。
平平仄平○,平○仄平○。
仄○仄仄仄,仄平仄平○。
平平仄平平,平○仄平平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
平仄仄○平,平平仄平平。
平平仄仄仄,○仄○平平。
仄仄仄仄平,○○仄平○。
平平仄仄仄,平仄○平平。
仄仄仄仄○,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄仄平,仄平仄仄○。
平仄平平仄,仄仄仄○平。

逢戴式之往南方 (féng dài shì zhī wǎng nán fāng)

朝代:宋    作者: 严羽

此老相逢日,中原正用兵。
黄尘空北望,白首更南征。
今古悲秋意,江湖惜别情。
几时羣盗灭,匹马会神京。

仄仄仄仄平,仄平平仄仄。
仄平仄仄仄,平仄平○○。
平平仄平平,平仄平平平。
○仄仄平仄,平平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,仄平仄仄平。
平仄仄仄平,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平○仄平平。
平平仄仄仄,仄平平仄平。
平平仄平○,平○仄平○。
仄○仄仄仄,仄平仄平○。
平平仄平平,平○仄平平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
平仄仄○平,平平仄平平。
平平仄仄仄,○仄○平平。
仄仄仄仄平,○○仄平○。
平平仄仄仄,平仄○平平。
仄仄仄仄○,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄仄平,仄平仄仄○。
平仄平平仄,仄仄仄○平。

予初谪岭南过田氏水阁东南一峰丰下锐上俚人谓之鸡笼山予更名独秀峰今复过之戏留一绝 (yǔ chū zhé lǐng nán guò tián shì shuǐ gé dōng nán yī fēng fēng xià ruì shàng lǐ rén wèi zhī jī lóng shān yǔ gēng míng dú xiù fēng jīn fù guò zhī xì liú yī jué)

朝代:宋    作者: 苏轼

倚天巉绝玉浮图,肯与彭郎作小姑。
独秀江南知有意,要三二别四三壶。

仄仄仄仄平,仄平平仄仄。
仄平仄仄仄,平仄平○○。
平平仄平平,平仄平平平。
○仄仄平仄,平平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,仄平仄仄平。
平仄仄仄平,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平○仄平平。
平平仄仄仄,仄平平仄平。
平平仄平○,平○仄平○。
仄○仄仄仄,仄平仄平○。
平平仄平平,平○仄平平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
平仄仄○平,平平仄平平。
平平仄仄仄,○仄○平平。
仄仄仄仄平,○○仄平○。
平平仄仄仄,平仄○平平。
仄仄仄仄○,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄仄平,仄平仄仄○。
平仄平平仄,仄仄仄○平。

送都官梁员外同年之江南转运 (sòng dōu guān liáng yuán wài tóng nián zhī jiāng nán zhuǎn yùn)

朝代:宋    作者: 王禹偁

月宫同岁取丹枝,次第飞翔侍玉墀。
出职未吟红药树,转官新入白云司。
使权繁重虽无暇,曹局清闲合赋诗。
不似谪官淮水上,鬓毛衰飒咏江蓠。

仄仄仄仄平,仄平平仄仄。
仄平仄仄仄,平仄平○○。
平平仄平平,平仄平平平。
○仄仄平仄,平平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,仄平仄仄平。
平仄仄仄平,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平○仄平平。
平平仄仄仄,仄平平仄平。
平平仄平○,平○仄平○。
仄○仄仄仄,仄平仄平○。
平平仄平平,平○仄平平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
平仄仄○平,平平仄平平。
平平仄仄仄,○仄○平平。
仄仄仄仄平,○○仄平○。
平平仄仄仄,平仄○平平。
仄仄仄仄○,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄仄平,仄平仄仄○。
平仄平平仄,仄仄仄○平。

别後寄表弟李定 (bié hòu jì biǎo dì lǐ dìng)

朝代:宋    作者: 赵拚

之官虽异数,行棹欲同仙。
忽觉清风远,因惊俗累牵。
子留书得後,我愧约乖前。
境上依依过,江南水拍天。

仄仄仄仄平,仄平平仄仄。
仄平仄仄仄,平仄平○○。
平平仄平平,平仄平平平。
○仄仄平仄,平平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,仄平仄仄平。
平仄仄仄平,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平○仄平平。
平平仄仄仄,仄平平仄平。
平平仄平○,平○仄平○。
仄○仄仄仄,仄平仄平○。
平平仄平平,平○仄平平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
平仄仄○平,平平仄平平。
平平仄仄仄,○仄○平平。
仄仄仄仄平,○○仄平○。
平平仄仄仄,平仄○平平。
仄仄仄仄○,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄仄平,仄平仄仄○。
平仄平平仄,仄仄仄○平。

将归江南留别友人 (jiāng guī jiāng nán liú bié yǒu rén)

朝代:唐    作者: 许棠

连春不得意,所业已疑非。
旧国乱离後,新年惆怅归。
雪开还楚地,花惹别秦衣。
江徼多留滞,高秋会恐违。

仄仄仄仄平,仄平平仄仄。
仄平仄仄仄,平仄平○○。
平平仄平平,平仄平平平。
○仄仄平仄,平平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,仄平仄仄平。
平仄仄仄平,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平○仄平平。
平平仄仄仄,仄平平仄平。
平平仄平○,平○仄平○。
仄○仄仄仄,仄平仄平○。
平平仄平平,平○仄平平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
平仄仄○平,平平仄平平。
平平仄仄仄,○仄○平平。
仄仄仄仄平,○○仄平○。
平平仄仄仄,平仄○平平。
仄仄仄仄○,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄仄平,仄平仄仄○。
平仄平平仄,仄仄仄○平。