liǎng dāng xiàn wú shí shì yù jiāng shàng zhái
两当县吴十侍御江上宅 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 杜甫 (dù fǔ)

寒城朝烟澹,山谷落叶赤。
阴风千里来,吹汝江上宅。
鵾鸡号枉渚,日色傍阡陌。
借问持斧翁,几年长沙客。
哀哀失木狖,矫矫避弓翮。
亦知故乡乐,未敢思夙昔。
昔在凤翔都,共通金闺籍。
天子犹蒙尘,东郊暗长戟。
兵家忌间谍,此辈常接迹。
台中领举劾,君必慎剖析。
不忍杀无辜,所以分白黑。
上官权许与,失意见迁斥。
仲尼甘旅人,向子识损益。
朝廷非不知,闭口休叹息。
余时忝诤臣,丹陛实咫尺。
相看受狼狈,至死难塞责。
行迈心多违,出门无与适。
於公负明义,惆怅头更白。

平平平平仄,平仄仄仄仄。
平平平仄平,○仄平仄仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄平○平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄○仄仄。
仄仄仄平平,仄平平平仄。
平仄○平平,平平仄○仄。
平平仄○仄,仄仄平仄仄。
平○仄仄仄,平仄仄仄仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄○平仄平,仄仄仄仄仄。
平○平仄平,仄仄平○仄。
平平仄仄平,平仄仄仄仄。
○○仄平仄,仄仄○仄仄。
○仄平平平,仄平平仄仄。
平平仄平仄,平仄平○仄。

hán chéng cháo yān dàn , shān gǔ luò yè chì 。
yīn fēng qiān lǐ lái , chuī rǔ jiāng shàng zhái 。
kūn jī hào wǎng zhǔ , rì sè bàng qiān mò 。
jiè wèn chí fǔ wēng , jǐ nián zhǎng shā kè 。
āi āi shī mù yòu , jiǎo jiǎo bì gōng hé 。
yì zhī gù xiāng lè , wèi gǎn sī sù xī 。
xī zài fèng xiáng dōu , gòng tōng jīn guī jí 。
tiān zǐ yóu meng chen , dōng jiāo àn cháng jǐ 。
bīng jiā jì jiàn dié , cǐ bèi cháng jiē jì 。
tái zhōng lǐng jǔ hé , jūn bì shèn pōu xī 。
bù rěn shā wú gū , suǒ yǐ fēn bái hēi 。
shàng guān quán xǔ yǔ , shī yì jiàn qiān chì 。
zhòng ní gān lǚ rén , xiàng zǐ shí sǔn yì 。
cháo tíng fēi bù zhī , bì kǒu xiū tàn xī 。
yú shí tiǎn zhèng chén , dān bì shí zhǐ chǐ 。
xiāng kàn shòu láng bèi , zhì sǐ nàn sāi zé 。
xíng mài xīn duō wéi , chū mén wú yǔ shì 。
wū gōng fù míng yì , chóu chàng tóu gèng bái 。

兩當縣吳十侍御江上宅

—— 杜甫

寒城朝煙澹,山谷落葉赤。
陰風千里來,吹汝江上宅。
鵾雞號枉渚,日色傍阡陌。
借問持斧翁,幾年長沙客。
哀哀失木狖,矯矯避弓翮。
亦知故鄉樂,未敢思夙昔。
昔在鳳翔都,共通金閨籍。
天子猶蒙塵,東郊暗長戟。
兵家忌間諜,此輩常接跡。
臺中領舉劾,君必慎剖析。
不忍殺無辜,所以分白黑。
上官權許與,失意見遷斥。
仲尼甘旅人,向子識損益。
朝廷非不知,閉口休歎息。
余時忝諍臣,丹陛實咫尺。
相看受狼狽,至死難塞責。
行邁心多違,出門無與適。
於公負明義,惆悵頭更白。

平平平平仄,平仄仄仄仄。
平平平仄平,○仄平仄仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄平○平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄○仄仄。
仄仄仄平平,仄平平平仄。
平仄○平平,平平仄○仄。
平平仄○仄,仄仄平仄仄。
平○仄仄仄,平仄仄仄仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄○平仄平,仄仄仄仄仄。
平○平仄平,仄仄平○仄。
平平仄仄平,平仄仄仄仄。
○○仄平仄,仄仄○仄仄。
○仄平平平,仄平平仄仄。
平平仄平仄,平仄平○仄。

hán chéng cháo yān dàn , shān gǔ luò yè chì 。
yīn fēng qiān lǐ lái , chuī rǔ jiāng shàng zhái 。
kūn jī hào wǎng zhǔ , rì sè bàng qiān mò 。
jiè wèn chí fǔ wēng , jǐ nián zhǎng shā kè 。
āi āi shī mù yòu , jiǎo jiǎo bì gōng hé 。
yì zhī gù xiāng lè , wèi gǎn sī sù xī 。
xī zài fèng xiáng dōu , gòng tōng jīn guī jí 。
tiān zǐ yóu meng chen , dōng jiāo àn cháng jǐ 。
bīng jiā jì jiàn dié , cǐ bèi cháng jiē jì 。
tái zhōng lǐng jǔ hé , jūn bì shèn pōu xī 。
bù rěn shā wú gū , suǒ yǐ fēn bái hēi 。
shàng guān quán xǔ yǔ , shī yì jiàn qiān chì 。
zhòng ní gān lǚ rén , xiàng zǐ shí sǔn yì 。
cháo tíng fēi bù zhī , bì kǒu xiū tàn xī 。
yú shí tiǎn zhèng chén , dān bì shí zhǐ chǐ 。
xiāng kàn shòu láng bèi , zhì sǐ nàn sāi zé 。
xíng mài xīn duō wéi , chū mén wú yǔ shì 。
wū gōng fù míng yì , chóu chàng tóu gèng bái 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
寒城的晨雾淡淡地升起,山谷中的落叶变得火红。
阴风从千里之外吹来,吹拂着你江边的住宅。
黄鹂在渚上高声鸣叫,太阳的光芒照耀着田野小路。
请问那位手持斧头的老人,您离开长沙已有多少年了?
伤心地哭泣,失去了自由的狐狸,勇敢地躲避着弓箭的射击。
我也知道故乡的欢乐,但我不敢回想过去的岁月。
从前在凤翔的都城,我们曾共同享受贵族的待遇。
即使天子也深陷尘埃之中,东郊充满了战争的危机。
军队对间谍极为警惕,这些人经常留下线索。
台中领导提出指控,君主必须慎重地分析和审查。
不忍心伤害无辜之人,所以要分辨对错。
上官权将你排斥在外,失去了心仪的职位。
孔子愿意做旅行者,向你传授知识的得失。
朝廷并非不了解情况,但他们保持沉默,不发一言。
我曾时常自居为忠诚的臣子,可是在朝堂却备受压迫。
我们互相凝视,一起承受狼狈的困境,直到死亡也难以抹去责任。
行动与心意相违背,走出门却找不到归宿。
我对公义负有责任感,心中忧虑让头发渐渐变白。

赏析:这首诗《两当县吴十侍御江上宅》是唐代诗人杜甫创作的一首七言律诗。诗中,杜甫以寒冷的城市景色、凋零的自然景象和失宠的吴十侍御的遭遇为背景,表达了诗人对吴十侍御的同情和自身的忧虑之情。
首联中,诗人描绘了寒冷的城市景色,朝烟澹澹,山谷中树叶已经变得赤红,暗示了岁末的冷冽和荒凉。接着,诗人谈到了一股阴风千里而来,吹拂在汝江上的宅第,这里用自然景象的变化,暗示了吴十侍御的困境。
中部描写吴十侍御,他的居处中鵾鸡报晓,太阳初升,但已是枯黄的秋日。吴十侍御已经离乡多年,他来到长沙,成了一个陌生客人。此句表现了他的孤独和乡愁之情。而接下来的两句则以动物的形象,表达了他失宠后的遭遇,他像失去了避弓翮的木狖一样,不再受宠于朝廷。
后部诗句中,诗人回忆起过去在凤翔的时光,与吴十侍御共享的金闺之乐,但如今吴十侍御已然沦为东郊长戟下的尘埃,成为了兵家间谍的牺牲品。然而,诗人不愿意看到无辜的人受到牵连,他呼吁朝廷应该慎重地审查案件,分辨黑白。
最后两联,诗人以仲尼甘旅人的典故,劝告吴十侍御要懂得接受命运的损益,不要过于抱怨。他还提到自己曾是诤臣,为国尽忠,但最终也遭受了失宠之苦。诗人表达了自己的忧虑和对吴十侍御的同情,最后以自己的经历作为反衬,强调了官场的无常和艰难。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者杜甫介绍:🔈

杜甫,字子美,其先襄阳人,曾祖依艺爲巩令,因居巩。甫天宝初应进士,不第。後献《三大礼赋》,明皇奇之,召试文章,授京兆府兵曹参军。安禄山陷京师,肃宗即位灵武,甫自贼中遯赴行在,拜左拾遗。以论救房琯,出爲华州司功参军。关辅饥乱,寓居同州同谷县,身自负薪采梠,餔糒不给。久之,召补京兆府功曹,道阻不赴。严武镇成都,奏爲参谋、检校工部员外郎,赐绯。武与甫世旧,待遇甚厚。乃於成都浣花里种竹植树,枕江结庐,纵酒啸歌其中。武卒,甫无所依,乃之东蜀就高适,既至而适卒。是岁,蜀帅相攻杀,蜀大扰。甫携家避乱荆楚,扁舟下峡,未维舟而江陵亦乱。乃泝沿湘流,游衡山,寓居耒阳,卒年五十九。元和中,归葬偃师首阳山,元稹志其墓... 查看更多>>

杜甫的诗:

相关诗词:

舟过吴江县 (zhōu guò wú jiāng xiàn)

朝代:宋    作者: 朱南杰

寺满吴江县,钟声两岸分。
买鱼嫌少室,沽酒欠文君。
平地桥边浪,无心岭外云。
篙人添德色,为策过湖勳。

平平平平仄,平仄仄仄仄。
平平平仄平,○仄平仄仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄平○平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄○仄仄。
仄仄仄平平,仄平平平仄。
平仄○平平,平平仄○仄。
平平仄○仄,仄仄平仄仄。
平○仄仄仄,平仄仄仄仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄○平仄平,仄仄仄仄仄。
平○平仄平,仄仄平○仄。
平平仄仄平,平仄仄仄仄。
○○仄平仄,仄仄○仄仄。
○仄平平平,仄平平仄仄。
平平仄平仄,平仄平○仄。

郡江南上别孙侍御 (jùn jiāng nán shàng bié sūn shì yù)

朝代:唐    作者: 张九龄

云嶂天涯尽,川途海县穷。
何言此地僻,忽与故人同。
身负邦君弩,情纡御史骢。
王程不我驻,离思逐秋风。

平平平平仄,平仄仄仄仄。
平平平仄平,○仄平仄仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄平○平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄○仄仄。
仄仄仄平平,仄平平平仄。
平仄○平平,平平仄○仄。
平平仄○仄,仄仄平仄仄。
平○仄仄仄,平仄仄仄仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄○平仄平,仄仄仄仄仄。
平○平仄平,仄仄平○仄。
平平仄仄平,平仄仄仄仄。
○○仄平仄,仄仄○仄仄。
○仄平平平,仄平平仄仄。
平平仄平仄,平仄平○仄。

冬中与诸公会宿姚端公宅怀永乐殷侍御 (dōng zhōng yǔ zhū gōng huì sù yáo duān gōng zhái huái yǒng lè yīn shì yù)

朝代:唐    作者: 无可

柱史静开筵,所思何地偏。
故人为县吏,五老远峰前。
宾榻寒侵树,公庭夜落泉。
会当随假务,一就白云禅。

平平平平仄,平仄仄仄仄。
平平平仄平,○仄平仄仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄平○平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄○仄仄。
仄仄仄平平,仄平平平仄。
平仄○平平,平平仄○仄。
平平仄○仄,仄仄平仄仄。
平○仄仄仄,平仄仄仄仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄○平仄平,仄仄仄仄仄。
平○平仄平,仄仄平○仄。
平平仄仄平,平仄仄仄仄。
○○仄平仄,仄仄○仄仄。
○仄平平平,仄平平仄仄。
平平仄平仄,平仄平○仄。

题王侍御宅 (tí wáng shì yù zhái)

朝代:唐    作者: 李羣玉

门向沧江碧岫开,地多鸥鹭少尘埃。
绿阴十里滩声里,闲自王家看竹来。

平平平平仄,平仄仄仄仄。
平平平仄平,○仄平仄仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄平○平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄○仄仄。
仄仄仄平平,仄平平平仄。
平仄○平平,平平仄○仄。
平平仄○仄,仄仄平仄仄。
平○仄仄仄,平仄仄仄仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄○平仄平,仄仄仄仄仄。
平○平仄平,仄仄平○仄。
平平仄仄平,平仄仄仄仄。
○○仄平仄,仄仄○仄仄。
○仄平平平,仄平平仄仄。
平平仄平仄,平仄平○仄。

集宿姚侍御宅怀永乐宰殷侍御 (jí sù yáo shì yù zhái huái yǒng lè zǎi yīn shì yù)

朝代:唐    作者: 马戴

石田虞芮接,种树白云阴。
穴闭神踪古,河流禹凿深。
樵人应满郭,僊鸟几巢林。
此会偏相语,曾供雪夜吟。

平平平平仄,平仄仄仄仄。
平平平仄平,○仄平仄仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄平○平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄○仄仄。
仄仄仄平平,仄平平平仄。
平仄○平平,平平仄○仄。
平平仄○仄,仄仄平仄仄。
平○仄仄仄,平仄仄仄仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄○平仄平,仄仄仄仄仄。
平○平仄平,仄仄平○仄。
平平仄仄平,平仄仄仄仄。
○○仄平仄,仄仄○仄仄。
○仄平平平,仄平平仄仄。
平平仄平仄,平仄平○仄。

寄悼浦江吴县令清翁 (jì dào pǔ jiāng wú xiàn lìng qīng wēng)

朝代:宋    作者: 连文凤

曾於诗里识清名,几夜吟看婺女星。
番令宅前花未盛,延陵墓上草先青。
灯摇残月佳人哭,碑立斜阳御史铭。
一纸哀歌和泪寄,山高水远树冥冥。

平平平平仄,平仄仄仄仄。
平平平仄平,○仄平仄仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄平○平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄○仄仄。
仄仄仄平平,仄平平平仄。
平仄○平平,平平仄○仄。
平平仄○仄,仄仄平仄仄。
平○仄仄仄,平仄仄仄仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄○平仄平,仄仄仄仄仄。
平○平仄平,仄仄平○仄。
平平仄仄平,平仄仄仄仄。
○○仄平仄,仄仄○仄仄。
○仄平平平,仄平平仄仄。
平平仄平仄,平仄平○仄。

夏日杨长宁宅送崔侍御常正字入京 (xià rì yáng cháng níng zhái sòng cuī shì yù cháng zhèng zì rù jīng)

朝代:唐    作者: 杜甫

醉酒扬雄宅,升堂子贱琴。
不堪垂老鬓,还对欲分襟。
天地西江远,星辰北斗深。
乌台俯麟阁,长夏白头吟。

平平平平仄,平仄仄仄仄。
平平平仄平,○仄平仄仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄平○平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄○仄仄。
仄仄仄平平,仄平平平仄。
平仄○平平,平平仄○仄。
平平仄○仄,仄仄平仄仄。
平○仄仄仄,平仄仄仄仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄○平仄平,仄仄仄仄仄。
平○平仄平,仄仄平○仄。
平平仄仄平,平仄仄仄仄。
○○仄平仄,仄仄○仄仄。
○仄平平平,仄平平仄仄。
平平仄平仄,平仄平○仄。

酬段侍御 (chóu duàn shì yù)

朝代:唐    作者: 赵嘏

莲花上客思闲闲,数首新诗到筚关。
吟得楚天风雨霁,一条江水两三山。

平平平平仄,平仄仄仄仄。
平平平仄平,○仄平仄仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄平○平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄○仄仄。
仄仄仄平平,仄平平平仄。
平仄○平平,平平仄○仄。
平平仄○仄,仄仄平仄仄。
平○仄仄仄,平仄仄仄仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄○平仄平,仄仄仄仄仄。
平○平仄平,仄仄平○仄。
平平仄仄平,平仄仄仄仄。
○○仄平仄,仄仄○仄仄。
○仄平平平,仄平平仄仄。
平平仄平仄,平仄平○仄。

酬李躔侍御 (chóu lǐ chán shì yù)

朝代:唐    作者: 朱庆余

此去非关兴,君行不当游。
无因两处马,共饮一溪流。

平平平平仄,平仄仄仄仄。
平平平仄平,○仄平仄仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄平○平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄○仄仄。
仄仄仄平平,仄平平平仄。
平仄○平平,平平仄○仄。
平平仄○仄,仄仄平仄仄。
平○仄仄仄,平仄仄仄仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄○平仄平,仄仄仄仄仄。
平○平仄平,仄仄平○仄。
平平仄仄平,平仄仄仄仄。
○○仄平仄,仄仄○仄仄。
○仄平平平,仄平平仄仄。
平平仄平仄,平仄平○仄。

李中丞宅夜宴送丘侍御赴江东便往辰州 (lǐ zhōng chéng zhái yè yàn sòng qiū shì yù fù jiāng dōng biàn wǎng chén zhōu)

朝代:唐    作者: 韩翃

积雪临阶夜,重裘对酒时。
中丞违沈约,才子送丘迟。
一路三江上,孤舟万里期。
辰州佳兴在,他日寄新诗。

平平平平仄,平仄仄仄仄。
平平平仄平,○仄平仄仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄平○平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄○仄仄。
仄仄仄平平,仄平平平仄。
平仄○平平,平平仄○仄。
平平仄○仄,仄仄平仄仄。
平○仄仄仄,平仄仄仄仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄○平仄平,仄仄仄仄仄。
平○平仄平,仄仄平○仄。
平平仄仄平,平仄仄仄仄。
○○仄平仄,仄仄○仄仄。
○仄平平平,仄平平仄仄。
平平仄平仄,平仄平○仄。