lǐ mó chuī dí gē
李謩吹笛歌 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 田锡 (tián xī)

洛阳少年称李謩,衆推横笛多功夫。
当时教坊第一部,算得比衣皆不如。
天津杨柳笼桥绿,胧月澹烟何处宿。
不怕金吾禁夜严,偷得新翻禁中曲。
曲中次第能记持,尽向乔栏闇谱之。
性聪心慧归来习,分明把向月中吹。
五音嘈囋相搀出,呼宫吸徵尤奇崛。
谁羡曹纲善琵琶,未说阳陶能觱栗。
缠声不断如连环,重声忽转如回山。
清新不比落梅曲,飘颻乍象霓裳翻。
碎节繁音交砉騞,南箕鼓风箫籁窄。
一斛明珠一索穿,撒落金盘催曲拍。
铮摐大抵声雄豪,历历出羣宫调高。
丰隆惊得蛟螭起,雨趁云随初啸嗥。
每到换头多顿挫,一声忽迸疑轰破。
玲珑只许牙枝催,清脆不容他乐和。
宫城响应声更辉,夜静月明诸处闻。
何人懒忆马南郡,知予已胜桓将军。
明皇上楼初听得,听罢沈呤都不测。
宣令徧询坊巷中,旋使王人捕入宫。
李謩悉心以实封,皇慈由是宽其罪。
後来落魄如散仙,扁舟玩月江湖天。
绣囊探出金线管,扬眉舐唇徒自怜。
惊神动鬼吹一曲,指法尤高气海圆。
波浪无风帖然静,千里水面铺轻烟。
水族精灵潜鼓舞,老龙变见来相顾。
因将铁笛相对吹,李謩未识无惊怖。
乃知艺但出衆奇,不独人知鬼亦知。

仄平仄平○仄平,仄平○仄平平平。
○平○平仄仄仄,仄仄仄○平仄○。
平平平仄○平仄,平仄仄平平仄仄。
仄仄平平○仄平,平仄平平○○仄。
仄○仄仄平仄平,仄仄平平○仄平。
仄平平仄平平仄,○平仄仄仄○○。
仄平平仄○平仄,平平仄平平平仄。
平仄平平仄?平,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄○平平,○平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄○平平。
仄仄平平平仄仄,平平仄平平仄仄。
仄仄平平仄仄○,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平平平,仄仄仄平平○平。
平平平仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平平仄平平平,平仄仄平平仄○。
平平仄○平○平,仄仄仄平平仄○。
平平仄仄仄平仄,平仄仄○平○平。
平平仄平平○仄,○仄○平平仄仄。
平仄仄平平仄○,平仄○平仄仄平。
仄平仄平仄仄○,平平平仄平○仄。
仄平仄仄○仄平,○平仄仄平平平。
仄平平仄平仄仄,平平仄平平仄平。
平平仄仄○仄仄,仄仄平平仄仄平。
平○平平仄平仄,平仄仄仄○○平。
仄仄平平仄仄仄,仄平仄仄平○仄。
平○仄仄○仄○,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平仄仄平。

luò yáng shào nián chēng lǐ mó , chóng tuī héng dí duō gōng fū 。
dāng shí jiào fāng dì yī bù , suàn dé bǐ yī jiē bù rú 。
tiān jīn yáng liǔ lóng qiáo lǜ , lóng yuè dàn yān hé chù sù 。
bù pà jīn wú jìn yè yán , tōu dé xīn fān jìn zhōng qū 。
qū zhōng cì dì néng jì chí , jìn xiàng qiáo lán àn pǔ zhī 。
xìng cōng xīn huì guī lái xí , fēn míng bǎ xiàng yuè zhōng chuī 。
wǔ yīn cáo zá xiāng chān chū , hū gōng xī zhǐ yóu qí jué 。
shuí xiàn cáo gāng shàn pí pá , wèi shuō yáng táo néng bì lì 。
chán shēng bù duàn rú lián huán , chóng shēng hū zhuǎn rú huí shān 。
qīng xīn bù bǐ luò méi qū , piāo yáo zhà xiàng ní cháng fān 。
suì jié fán yīn jiāo huā huō , nán jī gǔ fēng xiāo lài zhǎi 。
yī hú míng zhū yī suǒ chuān , sā luò jīn pán cuī qū pāi 。
zhēng chuāng dà dǐ shēng xióng háo , lì lì chū qún gōng diào gāo 。
fēng lóng jīng dé jiāo chī qǐ , yǔ chèn yún suí chū xiào háo 。
měi dào huàn tóu duō dùn cuò , yī shēng hū bèng yí hōng pò 。
líng lóng zhǐ xǔ yá zhī cuī , qīng cuì bù róng tā lè hé 。
gōng chéng xiǎng yīng shēng gèng huī , yè jìng yuè míng zhū chù wén 。
hé rén lǎn yì mǎ nán jùn , zhī yǔ yǐ shèng huán jiāng jūn 。
míng huáng shang lóu chū tīng dé , tīng bà shěn lìng dōu bù cè 。
xuān lìng biàn xún fāng xiàng zhōng , xuán shǐ wáng rén bǔ rù gōng 。
lǐ mó xī xīn yǐ shí fēng , huáng cí yóu shì kuān qí zuì 。
hòu lái luò tuò rú sàn xiān , piān zhōu wán yuè jiāng hú tiān 。
xiù náng tàn chū jīn xiàn guǎn , yáng méi shì chún tú zì lián 。
jīng shén dòng guǐ chuī yī qǔ , zhǐ fǎ yóu gāo qì hǎi yuán 。
bō làng wú fēng tiē rán jìng , qiān lǐ shuǐ miàn pù qīng yān 。
shuǐ zú jīng líng qián gǔ wǔ , lǎo lóng biàn jiàn lái xiāng gù 。
yīn jiāng tiě dí xiāng duì chuī , lǐ mó wèi shí wú jīng bù 。
nǎi zhī yì dàn chū chóng qí , bù dú rén zhī guǐ yì zhī 。

动物

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
洛阳有个年轻人名叫李謩,众人都赞他横笛技艺高超。他是当时教坊的第一名,被认为比所有的乐器演奏者都出色。津城的杨柳笼着绿色的桥,背景是朦胧的月亮和淡淡的烟雾,李謩不知在哪里住宿。他不怕天津城的宵禁严格,私下里演奏新编的禁中曲目。他能准确地记住曲中的各个部分,然后在乔栏闇谱上演奏出来。他天资聪颖,心灵机敏,回来后就将新的乐曲吹奏给月亮倾听。五音嘈杂相互交错,宛如呼唤宫调和吸引徵调的奇特崛起。谁不羡慕曹纲擅长弹奏琵琶,但是也不能忽略阳陶善于演奏觱篥。李謩的笛声缠绕不断,如同连环,而重音则突然转折,如同回旋的山峦。他的音乐清新明快,与落梅曲不可比拟,飘逸而又像彩虹般翻飞。琐碎的节奏和繁复的音符相互交织,南箕鼓和风箫的声音狭小而悦耳。一斛明珠穿过一根绳索,散落在金盘上,催促曲子的演奏。铮铮摐声雄壮豪迈,透彻地展示了各种宫调的高亢音色。威力巨大,惊动了蛟龙和螭龙,雨随云起,伴随着初次的啸声咆哮。每当乐曲进行到高潮时,常常突然受阻,就像一声爆裂破碎。只有玲珑的牙齿能够催促节奏,清脆的音调不容其他乐器与之和谐。宫城的回应让声音更加辉煌,夜晚静谧,月光明亮,到处都能听到乐曲的声音。有人懒得回忆起马南郡的事,却知道我已经胜过桓将军。明皇上楼初次聆听时,听罢他的演奏,连沈呤都无法猜测他的下一步。皇帝下令四处打听,随后派人把李謩抓进宫中。李謩竭尽全力表演,结果皇帝因为慈悲而宽恕了他的罪过。后来,他沦落得像一个散仙一样,随意漂泊在江湖上,船上有绣囊里伸出的金线笛管,他扬起眉毛,舔了舔嘴唇,只能自怜自悲。他吹奏了一曲惊动了神魂,他的指法特别高超,气息如海般广阔。波浪没有风吹时平静无波,水面上千里铺开轻烟。水族的精灵在潜水中欢呼,老龙变化之后看到他们互相望着。于是他们一起吹奏铁笛,李謩并没有感到惊恐。于是人们知道他的艺术之奇妙不仅人知,连鬼魂也知道。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者田锡介绍:🔈

田锡(九四○~一○○四),字表圣,嘉州洪雅(今属四川)人。太宗太平兴国三年(九七八)进士。释褐除将作监丞,通判宣州。迁着作佐郎、亦西北路转运判官。改左拾遗、直史馆。六年,爲河北转运副使。七年,徙知相州,改右补阙。八年,移睦州。转起居舍人,还判登闻鼓院。寻以本官知制诰,加兵部员外郎。端拱二年(九八九),改户部郎中,出知陈州。因稽留狱案,降海州团练副使,嗣知单州。召爲工部员外郎,直集贤院。真宗即位,迁吏部,同知审官院兼通进银台封驳司。出知泰州。咸平三年(一○○○)召还。五年,再掌银台,兼侍御史知杂事,擢右谏议大夫,史馆修撰,朝请大夫。咸平六年十二月十一日卒,年六十四(《范文正公集》卷一二《赠兵部尚... 查看更多>>

田锡的诗:

相关诗词:

李委吹笛 (lǐ wěi chuī dí)

朝代:宋    作者: 苏轼

山头孤鹤向南飞,载我南游到九疑。
下界何人也吹笛,可怜时复犯龟兹。

仄平仄平○仄平,仄平○仄平平平。
○平○平仄仄仄,仄仄仄○平仄○。
平平平仄○平仄,平仄仄平平仄仄。
仄仄平平○仄平,平仄平平○○仄。
仄○仄仄平仄平,仄仄平平○仄平。
仄平平仄平平仄,○平仄仄仄○○。
仄平平仄○平仄,平平仄平平平仄。
平仄平平仄?平,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄○平平,○平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄○平平。
仄仄平平平仄仄,平平仄平平仄仄。
仄仄平平仄仄○,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平平平,仄仄仄平平○平。
平平平仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平平仄平平平,平仄仄平平仄○。
平平仄○平○平,仄仄仄平平仄○。
平平仄仄仄平仄,平仄仄○平○平。
平平仄平平○仄,○仄○平平仄仄。
平仄仄平平仄○,平仄○平仄仄平。
仄平仄平仄仄○,平平平仄平○仄。
仄平仄仄○仄平,○平仄仄平平平。
仄平平仄平仄仄,平平仄平平仄平。
平平仄仄○仄仄,仄仄平平仄仄平。
平○平平仄平仄,平仄仄仄○○平。
仄仄平平仄仄仄,仄平仄仄平○仄。
平○仄仄○仄○,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平仄仄平。

李谟笛 (lǐ mó dí)

朝代:唐    作者: 张祜

平时东幸洛阳城,天乐宫中夜彻明。
无奈李谟偷曲谱,酒楼吹笛是新声。

仄平仄平○仄平,仄平○仄平平平。
○平○平仄仄仄,仄仄仄○平仄○。
平平平仄○平仄,平仄仄平平仄仄。
仄仄平平○仄平,平仄平平○○仄。
仄○仄仄平仄平,仄仄平平○仄平。
仄平平仄平平仄,○平仄仄仄○○。
仄平平仄○平仄,平平仄平平平仄。
平仄平平仄?平,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄○平平,○平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄○平平。
仄仄平平平仄仄,平平仄平平仄仄。
仄仄平平仄仄○,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平平平,仄仄仄平平○平。
平平平仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平平仄平平平,平仄仄平平仄○。
平平仄○平○平,仄仄仄平平仄○。
平平仄仄仄平仄,平仄仄○平○平。
平平仄平平○仄,○仄○平平仄仄。
平仄仄平平仄○,平仄○平仄仄平。
仄平仄平仄仄○,平平平仄平○仄。
仄平仄仄○仄平,○平仄仄平平平。
仄平平仄平仄仄,平平仄平平仄平。
平平仄仄○仄仄,仄仄平平仄仄平。
平○平平仄平仄,平仄仄仄○○平。
仄仄平平仄仄仄,仄平仄仄平○仄。
平○仄仄○仄○,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平仄仄平。

金陵听韩侍御吹笛 (jīn líng tīng hán shì yù chuī dí)

朝代:唐    作者: 李白

韩公吹玉笛,倜傥流英音。
风吹绕锺山,万壑皆龙吟。
王子停凤管,师襄掩瑶琴。
余韵度江去,天涯安可寻。

仄平仄平○仄平,仄平○仄平平平。
○平○平仄仄仄,仄仄仄○平仄○。
平平平仄○平仄,平仄仄平平仄仄。
仄仄平平○仄平,平仄平平○○仄。
仄○仄仄平仄平,仄仄平平○仄平。
仄平平仄平平仄,○平仄仄仄○○。
仄平平仄○平仄,平平仄平平平仄。
平仄平平仄?平,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄○平平,○平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄○平平。
仄仄平平平仄仄,平平仄平平仄仄。
仄仄平平仄仄○,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平平平,仄仄仄平平○平。
平平平仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平平仄平平平,平仄仄平平仄○。
平平仄○平○平,仄仄仄平平仄○。
平平仄仄仄平仄,平仄仄○平○平。
平平仄平平○仄,○仄○平平仄仄。
平仄仄平平仄○,平仄○平仄仄平。
仄平仄平仄仄○,平平平仄平○仄。
仄平仄仄○仄平,○平仄仄平平平。
仄平平仄平仄仄,平平仄平平仄平。
平平仄仄○仄仄,仄仄平平仄仄平。
平○平平仄平仄,平仄仄仄○○平。
仄仄平平仄仄仄,仄平仄仄平○仄。
平○仄仄○仄○,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平仄仄平。

动物

铁笛亭 (tiě dí tíng)

朝代:宋    作者: 李吕

孤吹人已远,横笛处犹在。
清名欣有托,奔云放天籁。

仄平仄平○仄平,仄平○仄平平平。
○平○平仄仄仄,仄仄仄○平仄○。
平平平仄○平仄,平仄仄平平仄仄。
仄仄平平○仄平,平仄平平○○仄。
仄○仄仄平仄平,仄仄平平○仄平。
仄平平仄平平仄,○平仄仄仄○○。
仄平平仄○平仄,平平仄平平平仄。
平仄平平仄?平,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄○平平,○平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄○平平。
仄仄平平平仄仄,平平仄平平仄仄。
仄仄平平仄仄○,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平平平,仄仄仄平平○平。
平平平仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平平仄平平平,平仄仄平平仄○。
平平仄○平○平,仄仄仄平平仄○。
平平仄仄仄平仄,平仄仄○平○平。
平平仄平平○仄,○仄○平平仄仄。
平仄仄平平仄○,平仄○平仄仄平。
仄平仄平仄仄○,平平平仄平○仄。
仄平仄仄○仄平,○平仄仄平平平。
仄平平仄平仄仄,平平仄平平仄平。
平平仄仄○仄仄,仄仄平平仄仄平。
平○平平仄平仄,平仄仄仄○○平。
仄仄平平仄仄仄,仄平仄仄平○仄。
平○仄仄○仄○,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平仄仄平。

与史郎中钦听黄鹤楼上吹笛 (yǔ shǐ láng zhōng qīn tīng huáng hè lóu shàng chuī dí)

朝代:唐    作者: 李白

一为迁客去长沙,西望长安不见家。
黄鹤楼中吹玉笛,江城五月落梅花。

仄平仄平○仄平,仄平○仄平平平。
○平○平仄仄仄,仄仄仄○平仄○。
平平平仄○平仄,平仄仄平平仄仄。
仄仄平平○仄平,平仄平平○○仄。
仄○仄仄平仄平,仄仄平平○仄平。
仄平平仄平平仄,○平仄仄仄○○。
仄平平仄○平仄,平平仄平平平仄。
平仄平平仄?平,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄○平平,○平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄○平平。
仄仄平平平仄仄,平平仄平平仄仄。
仄仄平平仄仄○,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平平平,仄仄仄平平○平。
平平平仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平平仄平平平,平仄仄平平仄○。
平平仄○平○平,仄仄仄平平仄○。
平平仄仄仄平仄,平仄仄○平○平。
平平仄平平○仄,○仄○平平仄仄。
平仄仄平平仄○,平仄○平仄仄平。
仄平仄平仄仄○,平平平仄平○仄。
仄平仄仄○仄平,○平仄仄平平平。
仄平平仄平仄仄,平平仄平平仄平。
平平仄仄○仄仄,仄仄平平仄仄平。
平○平平仄平仄,平仄仄仄○○平。
仄仄平平仄仄仄,仄平仄仄平○仄。
平○仄仄○仄○,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平仄仄平。

贬谪 抒情 思乡 忧国忧民

观胡人吹笛 (guān hú rén chuī dí)

朝代:唐    作者: 李白

胡人吹玉笛,一半是秦声。
十月吴山晓,梅花落敬亭。
愁闻出塞曲,泪满逐臣缨。
却望长安道,空怀恋主情。

仄平仄平○仄平,仄平○仄平平平。
○平○平仄仄仄,仄仄仄○平仄○。
平平平仄○平仄,平仄仄平平仄仄。
仄仄平平○仄平,平仄平平○○仄。
仄○仄仄平仄平,仄仄平平○仄平。
仄平平仄平平仄,○平仄仄仄○○。
仄平平仄○平仄,平平仄平平平仄。
平仄平平仄?平,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄○平平,○平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄○平平。
仄仄平平平仄仄,平平仄平平仄仄。
仄仄平平仄仄○,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平平平,仄仄仄平平○平。
平平平仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平平仄平平平,平仄仄平平仄○。
平平仄○平○平,仄仄仄平平仄○。
平平仄仄仄平仄,平仄仄○平○平。
平平仄平平○仄,○仄○平平仄仄。
平仄仄平平仄○,平仄○平仄仄平。
仄平仄平仄仄○,平平平仄平○仄。
仄平仄仄○仄平,○平仄仄平平平。
仄平平仄平仄仄,平平仄平平仄平。
平平仄仄○仄仄,仄仄平平仄仄平。
平○平平仄平仄,平仄仄仄○○平。
仄仄平平仄仄仄,仄平仄仄平○仄。
平○仄仄○仄○,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平仄仄平。

望秦川歌 其四 (wàng qín chuān gē qí sì)

朝代:宋    作者: 周麟之

向来花萼弄春辉,曾把宁王玉笛吹。
乐事已随风烛过,如今横笛不胜悲。

仄平仄平○仄平,仄平○仄平平平。
○平○平仄仄仄,仄仄仄○平仄○。
平平平仄○平仄,平仄仄平平仄仄。
仄仄平平○仄平,平仄平平○○仄。
仄○仄仄平仄平,仄仄平平○仄平。
仄平平仄平平仄,○平仄仄仄○○。
仄平平仄○平仄,平平仄平平平仄。
平仄平平仄?平,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄○平平,○平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄○平平。
仄仄平平平仄仄,平平仄平平仄仄。
仄仄平平仄仄○,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平平平,仄仄仄平平○平。
平平平仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平平仄平平平,平仄仄平平仄○。
平平仄○平○平,仄仄仄平平仄○。
平平仄仄仄平仄,平仄仄○平○平。
平平仄平平○仄,○仄○平平仄仄。
平仄仄平平仄○,平仄○平仄仄平。
仄平仄平仄仄○,平平平仄平○仄。
仄平仄仄○仄平,○平仄仄平平平。
仄平平仄平仄仄,平平仄平平仄平。
平平仄仄○仄仄,仄仄平平仄仄平。
平○平平仄平仄,平仄仄仄○○平。
仄仄平平仄仄仄,仄平仄仄平○仄。
平○仄仄○仄○,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平仄仄平。

夜坐闻笛 (yè zuò wén dí)

朝代:宋    作者: 李纲

栉栉银云点太清,一天风露月华明。
数声何处吹横笛,引起离家去国情。

仄平仄平○仄平,仄平○仄平平平。
○平○平仄仄仄,仄仄仄○平仄○。
平平平仄○平仄,平仄仄平平仄仄。
仄仄平平○仄平,平仄平平○○仄。
仄○仄仄平仄平,仄仄平平○仄平。
仄平平仄平平仄,○平仄仄仄○○。
仄平平仄○平仄,平平仄平平平仄。
平仄平平仄?平,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄○平平,○平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄○平平。
仄仄平平平仄仄,平平仄平平仄仄。
仄仄平平仄仄○,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平平平,仄仄仄平平○平。
平平平仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平平仄平平平,平仄仄平平仄○。
平平仄○平○平,仄仄仄平平仄○。
平平仄仄仄平仄,平仄仄○平○平。
平平仄平平○仄,○仄○平平仄仄。
平仄仄平平仄○,平仄○平仄仄平。
仄平仄平仄仄○,平平平仄平○仄。
仄平仄仄○仄平,○平仄仄平平平。
仄平平仄平仄仄,平平仄平平仄平。
平平仄仄○仄仄,仄仄平平仄仄平。
平○平平仄平仄,平仄仄仄○○平。
仄仄平平仄仄仄,仄平仄仄平○仄。
平○仄仄○仄○,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平仄仄平。

春夜闻笛 (chūn yè wén dí)

朝代:唐    作者: 李益

寒山吹笛唤春归,迁客相看泪满衣。
洞庭一夜无穷雁,不待天明尽北飞。

仄平仄平○仄平,仄平○仄平平平。
○平○平仄仄仄,仄仄仄○平仄○。
平平平仄○平仄,平仄仄平平仄仄。
仄仄平平○仄平,平仄平平○○仄。
仄○仄仄平仄平,仄仄平平○仄平。
仄平平仄平平仄,○平仄仄仄○○。
仄平平仄○平仄,平平仄平平平仄。
平仄平平仄?平,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄○平平,○平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄○平平。
仄仄平平平仄仄,平平仄平平仄仄。
仄仄平平仄仄○,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平平平,仄仄仄平平○平。
平平平仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平平仄平平平,平仄仄平平仄○。
平平仄○平○平,仄仄仄平平仄○。
平平仄仄仄平仄,平仄仄○平○平。
平平仄平平○仄,○仄○平平仄仄。
平仄仄平平仄○,平仄○平仄仄平。
仄平仄平仄仄○,平平平仄平○仄。
仄平仄仄○仄平,○平仄仄平平平。
仄平平仄平仄仄,平平仄平平仄平。
平平仄仄○仄仄,仄仄平平仄仄平。
平○平平仄平仄,平仄仄仄○○平。
仄仄平平仄仄仄,仄平仄仄平○仄。
平○仄仄○仄○,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平仄仄平。

音乐 思归

夜笛 (yè dí)

朝代:宋    作者: 林昉

夜寒孤笛水边楼,忆着西风古塞头。
一曲落梅吹得苦,吹人不管听人愁。

仄平仄平○仄平,仄平○仄平平平。
○平○平仄仄仄,仄仄仄○平仄○。
平平平仄○平仄,平仄仄平平仄仄。
仄仄平平○仄平,平仄平平○○仄。
仄○仄仄平仄平,仄仄平平○仄平。
仄平平仄平平仄,○平仄仄仄○○。
仄平平仄○平仄,平平仄平平平仄。
平仄平平仄?平,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄○平平,○平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄○平平。
仄仄平平平仄仄,平平仄平平仄仄。
仄仄平平仄仄○,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平平平,仄仄仄平平○平。
平平平仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平平仄平平平,平仄仄平平仄○。
平平仄○平○平,仄仄仄平平仄○。
平平仄仄仄平仄,平仄仄○平○平。
平平仄平平○仄,○仄○平平仄仄。
平仄仄平平仄○,平仄○平仄仄平。
仄平仄平仄仄○,平平平仄平○仄。
仄平仄仄○仄平,○平仄仄平平平。
仄平平仄平仄仄,平平仄平平仄平。
平平仄仄○仄仄,仄仄平平仄仄平。
平○平平仄平仄,平仄仄仄○○平。
仄仄平平仄仄仄,仄平仄仄平○仄。
平○仄仄○仄○,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平仄仄平。