lì chūn xuě dòng yǒu huái dào xiān xián liáng zhǎn sòng là chú jiàn jì cháng piān zhé fǎn qí yùn wèi shī fèng jì
立春雪冻有怀道先贤良展诵腊除见寄长篇辄反其韵为诗奉寄 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 吕南公 (lǚ nán gōng)

先春一雪何易消,南山骤见青迢嶢。
余寒忽作雨冰怪,似有阴沴相呼招。
第堂晨兴乍出户,畏冷须鬓不敢撩。
还归书边拥鑪坐,想像悠远情慅忉。
念君幽怀绕嵩少,如镜对物皎莫逃。
乘高北望三十六,只见衰朽连平皋。
心随归雁身欲去,又写佳句传鸣嗸。
缣图遥遥郡阁迥,高咏尽日行周遭。
无人属和卷自满,蚊蚋讵可冠灵鳌。
自来耕野寄病叟,珠玉偶许麻囊韬。
空山寂历时一讽,爽爽不觉惊骨毛。
当年只是说苏李,後此岂复论刘曹。
嗟乎步武已误高,蹄涔不录沧海涛。
东风浩荡官酎饶,不善酩酊亏二豪。

平平仄仄平仄平,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平仄○平平。
仄平平○仄仄仄,仄仄平仄仄仄平。
平平平平仄平仄,仄仄平仄平平平。
仄平平平仄平仄,○仄仄仄仄仄平。
○平仄仄○仄仄,仄仄平仄平平平。
平平平仄平仄仄,仄仄平仄○平平。
平平平平仄仄仄,平仄仄仄○平平。
平平仄○仄仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平平仄仄仄○,平仄仄仄平平平。
○平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平仄平。
○平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄平,仄仄仄仄平仄平。

xiān chūn yī xuě hé yì xiāo , nán shān zhòu jiàn qīng tiáo yáo 。
yú hán hū zuò yǔ bīng guài , sì yǒu yīn lì xiāng hū zhāo 。
dì táng chén xīng zhà chū hù , wèi lěng xū bìn bù gǎn liáo 。
huán guī shū biān yōng lú zuò , xiǎng xiàng yōu yuǎn qíng cǎo dāo 。
niàn jūn yōu huái rào sōng shǎo , rú jìng duì wù jiǎo mò táo 。
chéng gāo běi wàng sān shí liù , zhǐ jiàn shuāi xiǔ lián píng gāo 。
xīn suí guī yàn shēn yù qù , yòu xiě jiā jù chuán míng áo 。
jiān tú yáo yáo jùn gé jiǒng , gāo yǒng jìn rì xíng zhōu zāo 。
wú rén shǔ hé juàn zì mǎn , wén ruì jù kě guān líng áo 。
zì lái gēng yě jì bìng sǒu , zhū yù ǒu xǔ má náng tāo 。
kōng shān jì lì shí yī fěng , shuǎng shuǎng bù jué jīng gǔ máo 。
dāng nián zhǐ shì shuō sū lǐ , hòu cǐ qǐ fù lùn liú cáo 。
jiē hū bù wǔ yǐ wù gāo , tí cén bù lù cāng hǎi tāo 。
dōng fēng hào dàng guān zhòu ráo , bù shàn mǐng dīng kuī èr háo 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
先春一场雪何易消融,南山忽然现出青迢嶢的美景。
余寒突然化作雨冰怪,似乎有阴沴相互呼唤招引。
清晨离开房门初醒,畏寒须将鬓发慎勿撩动。
归来坐于书边拥着火炉,心中思绪遥想着那遥远的情怀。
念及君子幽深的情怀绕过嵩山少室,像明镜对照,无一点瑕疵可逃过。
登高北望三十六峰,只见着岁月衰朽,山山连绵,仿佛平皋一带。
心随着飞雁欲随之飞,却又写下佳句传达高亢之情。
缣图遥遥郡阁独立高耸,高声吟咏充满了整个周遭。
无人能与我共和谐卷子,蚊蚋又怎能冠上灵鳌的头衔。
从前一向以耕野为家的病患老者,曾经也因偶然间得到了珍贵的珠玉饰物。
空山寂历时一番讽刺,爽爽快快,却不觉得惊动了骨毛。
当初只是称赞苏李的才华,今后岂再论及刘曹的事迹。
唏嘘啊!步武已经误入高高在上的错误道路,跨足涔涔沧海波涛却没有被纳入录中。
东风吹荡官酎慷慨豪放,不善于品味酩酊之酒,可惜了两位豪杰。



总结:

诗人借着春雪消融山川的景象,表达了自己内心的忧虑和追求高远的心情。他感叹寒冬的余寒如雨冰怪般难以融化,却又畏惧冷寒须将鬓发慎勿撩动。思念朋友的幽深情怀如明镜般清晰不可逃过。登高远望,看到岁月衰朽,想象着远古情慨。他虽渴望脱离尘世随飞雁南去,却又怀着高亢之情创作佳句。写下诗篇,高声吟咏,心中情怀难与人共享。诗人自嘲蚊蚋不能与灵鳌齐头并进。表达了对过去的农耕生活和寻求高远的追求。但时至今日,他只愿赞美苏李等前贤,不再谈论刘曹等人的事迹。遗憾地看到步武已经误入歧途,不能真正体悟沧海波涛的奇幻与壮阔。最后,诗人畅饮官酎,不善品味醉酒,感叹了两位豪杰的不同命运。整首诗以山水自然景观为背景,通过写景抒发了诗人内心的忧虑和追求,展现出豪放的情感和坚定的立场。

这首诗《立春雪冻有怀道先贤良展诵腊除见寄长篇辄反其韵为诗奉寄》是吕南公创作的。这首诗的主题是以雪为象征,表达了诗人对过去先贤的敬仰和对时光流转的感慨。
首先,诗人在描述初春的景象时,以南山青嶢和突如其来的雪冻为背景,强调了雪的坚韧和难以消散,暗示了先贤的思想和品德同样具有持久的力量。
诗中还描写了诗人早晨醒来,因天寒而不敢撩拨鬓发,表现出一种怀旧之情。然后,诗人回到书房,思考先贤的理念,感慨时光的流转。
接着,诗人提到了对友人的思念,以及对北方景色的眺望,展现了对友情和远方的眷恋之情。
诗中还涉及到文学创作的话题,诗人提到自己写下了佳句,传颂开来。这表现出诗人对文学创作的热爱和自信。
最后,诗人回顾了自己的人生,提到曾经讨论过苏李之事,但后来改变了论述方向,反思了自己的文学道路。诗人对自己的文学成就和人生彷徨进行了深刻的反思。
标签:
写景、抒情、怀古、友情、文学创作、人生反思。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者吕南公介绍:🔈

吕南公(一○四七~一○八六,生卒年据《全宋词》小传),字次儒,建昌南城(今属江西)人。神宗熙宁初,曾举进士不第,会以新经取士,遂罢举(《直斋书录解题》卷一七),以着书讲学爲事。《宋史》言熙宁中士方推崇马融、王肃、许慎之业,剽掠补拆临摹之艺大行,南公度不能逐时好,遂罢举。《四库总目提要》已驳正其谬。哲宗元佑初,获曾肇等人推荐,未及授官而卒,年四十。其子吕郁收拾遗稿编成《灌园集》三十卷(符行中《灌园集》序),已佚。清四库馆臣据《永乐大典》所录,辑爲二十卷。《宋史》卷四四四有传。吕南公诗,以影印文渊阁《四库全书·灌园集》爲底本。参校八千卷楼钞本(简称钞本,藏南京图书馆)及《永乐大典》残本等。新辑集... 查看更多>>

吕南公的诗:

吕南公的词:

相关诗词:

怀东嘉先生因诵老坡今谁主文字公合把旌旄作十小诗奉寄 其七 (huái dōng jiā xiān shēng yīn sòng lǎo pō jīn shuí zhǔ wén zì gōng hé bǎ jīng máo zuò shí xiǎo shī fèng jì qí qī)

朝代:宋    作者: 喻良能

直道盖中朝,雄名横六合。
吾道其非邪,胡为未舟楫。

平平仄仄平仄平,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平仄○平平。
仄平平○仄仄仄,仄仄平仄仄仄平。
平平平平仄平仄,仄仄平仄平平平。
仄平平平仄平仄,○仄仄仄仄仄平。
○平仄仄○仄仄,仄仄平仄平平平。
平平平仄平仄仄,仄仄平仄○平平。
平平平平仄仄仄,平仄仄仄○平平。
平平仄○仄仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平平仄仄仄○,平仄仄仄平平平。
○平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平仄平。
○平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄平,仄仄仄仄平仄平。

怀东嘉先生因诵老坡今谁主文字公合把旌旄作十小诗奉寄 其九 (huái dōng jiā xiān shēng yīn sòng lǎo pō jīn shuí zhǔ wén zì gōng hé bǎ jīng máo zuò shí xiǎo shī fèng jì qí jiǔ)

朝代:宋    作者: 喻良能

不见我公久,摇摇动心旌。
敢以一瓣香,为公罄精诚。

平平仄仄平仄平,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平仄○平平。
仄平平○仄仄仄,仄仄平仄仄仄平。
平平平平仄平仄,仄仄平仄平平平。
仄平平平仄平仄,○仄仄仄仄仄平。
○平仄仄○仄仄,仄仄平仄平平平。
平平平仄平仄仄,仄仄平仄○平平。
平平平平仄仄仄,平仄仄仄○平平。
平平仄○仄仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平平仄仄仄○,平仄仄仄平平平。
○平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平仄平。
○平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄平,仄仄仄仄平仄平。

昨日以鄙诗示王君遽辱赠篇过有推饰辄依元韵奉答 (zuó rì yǐ bǐ shī shì wáng jūn jù rǔ zèng piān guò yǒu tuī shì zhé yī yuán yùn fèng dá)

朝代:宋    作者: 强至

未有功名与世传,且驱怀抱向诗篇。
昔曾篆刻工童伎,今敢风骚领将权。
愧匪穷经臻圣处,妄推闻道在君先。
还知苦意微吟否,不已犹云博奕贤。

平平仄仄平仄平,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平仄○平平。
仄平平○仄仄仄,仄仄平仄仄仄平。
平平平平仄平仄,仄仄平仄平平平。
仄平平平仄平仄,○仄仄仄仄仄平。
○平仄仄○仄仄,仄仄平仄平平平。
平平平仄平仄仄,仄仄平仄○平平。
平平平平仄仄仄,平仄仄仄○平平。
平平仄○仄仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平平仄仄仄○,平仄仄仄平平平。
○平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平仄平。
○平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄平,仄仄仄仄平仄平。

怀东嘉先生因诵老坡今谁主文字公合把旌旄作十小诗奉寄 其六 (huái dōng jiā xiān shēng yīn sòng lǎo pō jīn shuí zhǔ wén zì gōng hé bǎ jīng máo zuò shí xiǎo shī fèng jì qí liù)

朝代:宋    作者: 喻良能

作诗必坡老,作文必欧公。
欲知鸣道心,端与二公同。

平平仄仄平仄平,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平仄○平平。
仄平平○仄仄仄,仄仄平仄仄仄平。
平平平平仄平仄,仄仄平仄平平平。
仄平平平仄平仄,○仄仄仄仄仄平。
○平仄仄○仄仄,仄仄平仄平平平。
平平平仄平仄仄,仄仄平仄○平平。
平平平平仄仄仄,平仄仄仄○平平。
平平仄○仄仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平平仄仄仄○,平仄仄仄平平平。
○平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平仄平。
○平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄平,仄仄仄仄平仄平。

怀东嘉先生因诵老坡今谁主文字公合把旌旄作十小诗奉寄 其二 (huái dōng jiā xiān shēng yīn sòng lǎo pō jīn shuí zhǔ wén zì gōng hé bǎ jīng máo zuò shí xiǎo shī fèng jì qí èr)

朝代:宋    作者: 喻良能

大雅久不作,淳风日浇漓。
挽回既狂澜,此道非公谁。

平平仄仄平仄平,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平仄○平平。
仄平平○仄仄仄,仄仄平仄仄仄平。
平平平平仄平仄,仄仄平仄平平平。
仄平平平仄平仄,○仄仄仄仄仄平。
○平仄仄○仄仄,仄仄平仄平平平。
平平平仄平仄仄,仄仄平仄○平平。
平平平平仄仄仄,平仄仄仄○平平。
平平仄○仄仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平平仄仄仄○,平仄仄仄平平平。
○平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平仄平。
○平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄平,仄仄仄仄平仄平。

抒怀

张冠卿以前诗怀哉各努力人物古来少之句为十诗见寄次韵奉酬 其三 (zhāng guān qīng yǐ qián shī huái zāi gè nǔ lì rén wù gǔ lái shǎo zhī jù wèi shí shī jiàn jì cì yùn fèng chóu qí sān)

朝代:宋    作者: 陈傅良

冥心观宇宙,孰是同与各。
夜旦无反恶,日出星河落。
此有齐人瑟,彼有荆人璞。
嗟余耳目短,岂故重然诺。

平平仄仄平仄平,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平仄○平平。
仄平平○仄仄仄,仄仄平仄仄仄平。
平平平平仄平仄,仄仄平仄平平平。
仄平平平仄平仄,○仄仄仄仄仄平。
○平仄仄○仄仄,仄仄平仄平平平。
平平平仄平仄仄,仄仄平仄○平平。
平平平平仄仄仄,平仄仄仄○平平。
平平仄○仄仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平平仄仄仄○,平仄仄仄平平平。
○平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平仄平。
○平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄平,仄仄仄仄平仄平。

怀东嘉先生因诵老坡今谁主文字公合把旌旄作十小诗奉寄 其三 (huái dōng jiā xiān shēng yīn sòng lǎo pō jīn shuí zhǔ wén zì gōng hé bǎ jīng máo zuò shí xiǎo shī fèng jì qí sān)

朝代:宋    作者: 喻良能

三赋成会稽,四集始东楚。
一洗凡马空,斯文有宗主。

平平仄仄平仄平,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平仄○平平。
仄平平○仄仄仄,仄仄平仄仄仄平。
平平平平仄平仄,仄仄平仄平平平。
仄平平平仄平仄,○仄仄仄仄仄平。
○平仄仄○仄仄,仄仄平仄平平平。
平平平仄平仄仄,仄仄平仄○平平。
平平平平仄仄仄,平仄仄仄○平平。
平平仄○仄仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平平仄仄仄○,平仄仄仄平平平。
○平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平仄平。
○平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄平,仄仄仄仄平仄平。

林德祖有诗寄光禄蒋卿梦锡堦及送朱博士骏发终篇皆见及次韵寄怀 其二 (lín dé zǔ yǒu shī jì guāng lù jiǎng qīng mèng xī jiē jí sòng zhū bó shì jùn fā zhōng piān jiē jiàn jí cì yùn jì huái qí èr)

朝代:宋    作者: 程俱

金华王府九天开,夜诵何人荐逸才。
太学诸生终莫挽,长沙贤傅几时来。
别离传恨空鱼素,岁月如飞逐管灰。
亦欲相追老湖海,稽山肯放酒船回。

平平仄仄平仄平,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平仄○平平。
仄平平○仄仄仄,仄仄平仄仄仄平。
平平平平仄平仄,仄仄平仄平平平。
仄平平平仄平仄,○仄仄仄仄仄平。
○平仄仄○仄仄,仄仄平仄平平平。
平平平仄平仄仄,仄仄平仄○平平。
平平平平仄仄仄,平仄仄仄○平平。
平平仄○仄仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平平仄仄仄○,平仄仄仄平平平。
○平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平仄平。
○平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄平,仄仄仄仄平仄平。

除夜立春 (chú yè lì chūn)

朝代:宋    作者: 张栻

积雪阴难解,新梅冻未开。
谁知残腊底,已报早春来。
一气元无息,羣儿浪自猜。
短檠非守岁,百感政交怀。

平平仄仄平仄平,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平仄○平平。
仄平平○仄仄仄,仄仄平仄仄仄平。
平平平平仄平仄,仄仄平仄平平平。
仄平平平仄平仄,○仄仄仄仄仄平。
○平仄仄○仄仄,仄仄平仄平平平。
平平平仄平仄仄,仄仄平仄○平平。
平平平平仄仄仄,平仄仄仄○平平。
平平仄○仄仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平平仄仄仄○,平仄仄仄平平平。
○平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平仄平。
○平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄平,仄仄仄仄平仄平。

子温侄用再闻诵新作突过黄初诗作十诗见遗辄勉强次韵 其三 (zǐ wēn zhí yòng zài wén sòng xīn zuò tū guò huáng chū shī zuò shí shī jiàn yí zhé miǎn qiǎng cì yùn qí sān)

朝代:宋    作者: 张扩

十年功名心,客枕寄归梦。
衆中不卓立,老大复何用。
收身入禅寂,蔬茹饱僧供。
蛙鸣谁官私,聊欲当弦诵。

平平仄仄平仄平,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平仄○平平。
仄平平○仄仄仄,仄仄平仄仄仄平。
平平平平仄平仄,仄仄平仄平平平。
仄平平平仄平仄,○仄仄仄仄仄平。
○平仄仄○仄仄,仄仄平仄平平平。
平平平仄平仄仄,仄仄平仄○平平。
平平平平仄仄仄,平仄仄仄○平平。
平平仄○仄仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平平仄仄仄○,平仄仄仄平平平。
○平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平仄平。
○平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄平,仄仄仄仄平仄平。

抒情 哲理