kǔ yǔ yín
苦雨吟 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 曹勋 (cáo xūn)

巫山埋空晓光没,寒入风声散萧瑟。
滴沥深摧十二峯,峡江涨白洗青壁。
羣阴寂寂蔽阳乌,摇荡春愁满南国。
何当羲御驻中天,为我驱除风雨黑。
蜚廉先驱走寰宇,列缺挥鞭起龙虎。
鬰仪顿辔潜海隅,九野冥冥暗风雨。
饥鸢跕翅堕曾穹,军鼓无声如击缶。
青苔绿砌上高堂,檐溜侵窗入烟雾。
南山山叟桂为薪,四海横流阻行路。
安有王春四百八十时,萧萧风雨迷朝暮。
我愿得娲皇炼石补此破漏天,令三光继明,万物可睹,免使百万亿苍生憔悴困泥土。

平平平○仄平仄,平仄平平仄平仄。
仄仄○平仄仄平,仄平仄仄仄平仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平○平仄仄○平,平仄○○平仄仄。
仄平平○仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄○平平,平仄平平○仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平平○仄平平,仄仄○平仄○仄。
平仄○平仄仄仄仄平,平平平仄平平仄。
仄仄仄平平仄仄仄仄仄仄平,仄○平仄平,仄仄仄仄,仄仄仄仄仄○平平仄仄○仄。

wū shān mái kōng xiǎo guāng méi , hán rù fēng shēng sàn xiāo sè 。
dī lì shēn cuī shí èr fēng , xiá jiāng zhǎng bái xǐ qīng bì 。
qún yīn jì jì bì yáng wū , yáo dàng chūn chóu mǎn nán guó 。
hé dāng xī yù zhù zhōng tiān , wèi wǒ qū chú fēng yǔ hēi 。
fēi lián xiān qū zǒu huán yǔ , liè quē huī biān qǐ lóng hǔ 。
yù yí dùn pèi qián hǎi yú , jiǔ yě míng míng àn fēng yǔ 。
jī yuān diǎn chì duò céng qióng , jūn gǔ wú shēng rú jī fǒu 。
qīng tái lǜ qì shàng gāo táng , yán liū qīn chuāng rù yān wù 。
nán shān shān sǒu guì wèi xīn , sì hǎi héng liú zǔ xíng lù 。
ān yǒu wáng chūn sì bǎi bā shí shí , xiāo xiāo fēng yǔ mí cháo mù 。
wǒ yuàn dé wā huáng liàn shí bǔ cǐ pò lòu tiān , lìng sān guāng jì míng , wàn wù kě dǔ , miǎn shǐ bǎi wàn yì cāng shēng qiáo cuì kùn ní tǔ 。

动物

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

巫山埋在空晨曦未现,寒意袭入风声中,使得凄凉萧瑟。
滴沥深沉摧毁了十二峰,峡江水涨白色洗刷青壁。
群阴寂寂地掩蔽着太阳,摇曳间春愁弥漫南国。
何时才有神农氏御驾停驻在中天,为我驱散风雨的黑暗。
蜚廉先驱飞越寰宇,列缺挥鞭起风云。
鬱仪暂停缰绳潜隐海角,九野一片昏暗的风雨。
饥鸢跌翅坠入曾经的苍穹,军鼓无声宛如敲击着陶罐。
青苔覆盖绿砌上的高堂,檐口的水溜渗入烟雾。
南山山叟将桂树当作柴薪,四方的江河横流阻挡着行路。
难道只有王春四百八十个季节,风雨萧萧,困迷着朝与暮?
我愿得到娲皇的炼石之术来修补这破漏的天空,让三光继续照明,万物可被瞩目,免使亿万苍生憔悴困苦在泥土之间。
全诗描绘了巫山的景象,描绘了风雨的凄凉和寒意的袭来。巫山峰峦交错,江水涨白洗刷青壁,春愁弥漫南国。诗人希望能有神农氏的出现,驱散黑暗中的风雨。蜚廉驰骋寰宇,列缺执鞭起风云,暗示英勇豪杰的出现。鬱仪暂停驾驭潜隐海角,九野昏暗风雨,描绘了自然力量的威严。饥鸢跌落苍穹,军鼓无声宛如敲击陶罐,形容悲凉的景象。青苔覆盖高堂,檐口的水溜渗入烟雾,南山山叟桂为薪,四海横流阻挡行路,表现岁月的流转和世事变迁。诗人渴望能有神话般的时光,使风雨萧萧的景象永远消失。最后,他希望得到娲皇的炼石之术,修补破漏的天空,让三光继续照明,让万物可被瞩目,不再让亿万苍生困苦在泥土之间。全诗表达了诗人对于自然力量的敬畏和对于美好未来的向往。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者曹勋介绍:🔈

曹勋(一○九八?~一一七四),字公显,一作功显,阳翟(今河南禹州)人。以恩补承信郎,徽宗宣和五年(一一二三)赐同进士出身(《嘉定赤城志》卷三四),仍爲武官。靖康之变从徽宗北迁,至燕山,受密旨间行诣康王。高宗建炎元年(一一二七)至南京,以建言忤执政,出於外。绍兴十一年(一一四一),副刘光远使金,中途还,又充馆伴副使。未几,爲报谢副使使金,十二年至金,得请还梓宫及太后。十三年,兼枢密副都承旨。十五年奉祠。二十五年,起知合门事兼干办皇城司。二十九年,再爲称谢副使使金。三十年,提举万寿观(《建炎以来系年要录》卷一四一、一四二、一四四、一五○、一五三、一七○、一八五)。孝宗乾道七年(一一七一)起提举皇城... 查看更多>>

曹勋的诗:

曹勋的词:

  • 谒金门

    春待去。帘外连天飞絮。老大心情慵纵步...

  • 玉楼春

    昔年曾到神清洞。笑领希夷非夙梦。看时...

  • 饮马歌

    边头春未到。雪满交河道。暮沙明残照。...

  • 长寿仙促拍

    舜德日辉光,正初冬盛期。东朝喜、诞生...

  • 长寿仙促拍

    绛阙,正春光到时。当人日、诞芳仪。向...

  • 浣溪沙

    西苑烟光倚槛新。桃花艳艳静无尘。照溪...

  • 浣溪沙

    日上龙城散晓阴。琼芳堂下玉成林。江梅...

  • 酒泉子

    连面霜风。野馆山村逢至日,开怀欲酒杯...

  • 诉衷情

    人情世态饱经过。眼也见来多。忙中掉得...

  • 诉衷情

    得抽头处好抽头。等待几时休。贤且广张...

  • 曹勋宋词全集>>

相关诗词:

苦雨 (kǔ yǔ)

朝代:宋    作者: 释文珦

秋雨连三月,愁吟野水濆。
渐看禾黍没,难使渭泾分。
山泽才通气,天霄便作云。
民忧昏垫苦,苦语不堪闻。

平平平○仄平仄,平仄平平仄平仄。
仄仄○平仄仄平,仄平仄仄仄平仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平○平仄仄○平,平仄○○平仄仄。
仄平平○仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄○平平,平仄平平○仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平平○仄平平,仄仄○平仄○仄。
平仄○平仄仄仄仄平,平平平仄平平仄。
仄仄仄平平仄仄仄仄仄仄平,仄○平仄平,仄仄仄仄,仄仄仄仄仄○平平仄仄○仄。

苦吟 (kǔ yín)

朝代:宋    作者: 赵汝鐩

几度灯花落,苦吟难便成。
寒窗明月满,楼上打三更。

平平平○仄平仄,平仄平平仄平仄。
仄仄○平仄仄平,仄平仄仄仄平仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平○平仄仄○平,平仄○○平仄仄。
仄平平○仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄○平平,平仄平平○仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平平○仄平平,仄仄○平仄○仄。
平仄○平仄仄仄仄平,平平平仄平平仄。
仄仄仄平平仄仄仄仄仄仄平,仄○平仄平,仄仄仄仄,仄仄仄仄仄○平平仄仄○仄。

秋雨叹十解 其六 (qiū yǔ tàn shí jiě qí liù)

朝代:宋    作者: 杨万里

老子愁来只苦吟,一吟一叹为秋霖。
居人只道秋霖苦,不道行人泥更深。

平平平○仄平仄,平仄平平仄平仄。
仄仄○平仄仄平,仄平仄仄仄平仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平○平仄仄○平,平仄○○平仄仄。
仄平平○仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄○平平,平仄平平○仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平平○仄平平,仄仄○平仄○仄。
平仄○平仄仄仄仄平,平平平仄平平仄。
仄仄仄平平仄仄仄仄仄仄平,仄○平仄平,仄仄仄仄,仄仄仄仄仄○平平仄仄○仄。

苦雨 (kǔ yǔ)

朝代:宋    作者: 周密

闭门吟苦雨,谁识子桑愁。
石破杞天漏,瓢翻后土浮。
卷茅惊客梦,恤纬动嫠忧。
自此开新霁,犹堪望有秋。

平平平○仄平仄,平仄平平仄平仄。
仄仄○平仄仄平,仄平仄仄仄平仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平○平仄仄○平,平仄○○平仄仄。
仄平平○仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄○平平,平仄平平○仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平平○仄平平,仄仄○平仄○仄。
平仄○平仄仄仄仄平,平平平仄平平仄。
仄仄仄平平仄仄仄仄仄仄平,仄○平仄平,仄仄仄仄,仄仄仄仄仄○平平仄仄○仄。

苦雨吟十首呈同官诸丈 其一 (kǔ yǔ yín shí shǒu chéng tóng guān zhū zhàng qí yī)

朝代:宋    作者: 吴潜

旧雨连今雨,南鸠唤北鸠。
声声肠寸断,点点泪交流。
历耳风来处,凝眸天尽头。
衷情如此苦,造物亦怜不。

平平平○仄平仄,平仄平平仄平仄。
仄仄○平仄仄平,仄平仄仄仄平仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平○平仄仄○平,平仄○○平仄仄。
仄平平○仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄○平平,平仄平平○仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平平○仄平平,仄仄○平仄○仄。
平仄○平仄仄仄仄平,平平平仄平平仄。
仄仄仄平平仄仄仄仄仄仄平,仄○平仄平,仄仄仄仄,仄仄仄仄仄○平平仄仄○仄。

苦吟 (kǔ yín)

朝代:唐    作者: 崔涂

朝吟复暮吟,只此望知音。
举世轻孤立,何人念苦心。
他乡无旧识,落日羡归禽。
况住寒江上,渔家似故林。

平平平○仄平仄,平仄平平仄平仄。
仄仄○平仄仄平,仄平仄仄仄平仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平○平仄仄○平,平仄○○平仄仄。
仄平平○仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄○平平,平仄平平○仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平平○仄平平,仄仄○平仄○仄。
平仄○平仄仄仄仄平,平平平仄平平仄。
仄仄仄平平仄仄仄仄仄仄平,仄○平仄平,仄仄仄仄,仄仄仄仄仄○平平仄仄○仄。

苦吟 (kǔ yín)

朝代:宋    作者: 陈郁

水驿荒寒天正霜,夜深吟苦未成章。
闭门不管庭前月,分付梅花自主张。

平平平○仄平仄,平仄平平仄平仄。
仄仄○平仄仄平,仄平仄仄仄平仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平○平仄仄○平,平仄○○平仄仄。
仄平平○仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄○平平,平仄平平○仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平平○仄平平,仄仄○平仄○仄。
平仄○平仄仄仄仄平,平平平仄平平仄。
仄仄仄平平仄仄仄仄仄仄平,仄○平仄平,仄仄仄仄,仄仄仄仄仄○平平仄仄○仄。

苦寒吟 (kǔ hán yín)

朝代:唐    作者: 刘驾

百泉冻皆咽,我吟寒更切。
半夜倚乔松,不觉满衣雪。
竹竿有甘苦,我爱抱苦节。
鸟声有悲欢,我爱口流血。
潘生若解吟,更早生白发。

平平平○仄平仄,平仄平平仄平仄。
仄仄○平仄仄平,仄平仄仄仄平仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平○平仄仄○平,平仄○○平仄仄。
仄平平○仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄○平平,平仄平平○仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平平○仄平平,仄仄○平仄○仄。
平仄○平仄仄仄仄平,平平平仄平平仄。
仄仄仄平平仄仄仄仄仄仄平,仄○平仄平,仄仄仄仄,仄仄仄仄仄○平平仄仄○仄。

冬天 生活 凄凉

秋夜苦吟 (qiū yè kǔ yín)

朝代:唐    作者: 杜荀鹤

吟尽三更未着题,竹风松雨共凄凄。
此时若有人来听,始觉巴猿不解啼。

平平平○仄平仄,平仄平平仄平仄。
仄仄○平仄仄平,仄平仄仄仄平仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平○平仄仄○平,平仄○○平仄仄。
仄平平○仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄○平平,平仄平平○仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平平○仄平平,仄仄○平仄○仄。
平仄○平仄仄仄仄平,平平平仄平平仄。
仄仄仄平平仄仄仄仄仄仄平,仄○平仄平,仄仄仄仄,仄仄仄仄仄○平平仄仄○仄。

荷叶杯 六 (hé yè bēi liù)

朝代:唐    作者: 顾敻

我忆君诗最苦,知否,字字尽关心。
红牋写寄表情深,吟摩吟,吟摩吟。

平平平○仄平仄,平仄平平仄平仄。
仄仄○平仄仄平,仄平仄仄仄平仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平○平仄仄○平,平仄○○平仄仄。
仄平平○仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄○平平,平仄平平○仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平平○仄平平,仄仄○平仄○仄。
平仄○平仄仄仄仄平,平平平仄平平仄。
仄仄仄平平仄仄仄仄仄仄平,仄○平仄平,仄仄仄仄,仄仄仄仄仄○平平仄仄○仄。