kū shī gāo
哭师臯 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 白居易 (bái jū yì)

南康丹旐引魂回,洛阳篮舁送葬来。
北邙原边尹村畔,月苦烟愁夜过半。
妻孥兄弟号一声,十二人肠一时断。
往者何人送者谁,乐天哭别师臯时。
平生分义向人尽,今日哀冤唯我知。
我知何益徒垂泪,篮轝回竿马回辔。
何日重闻扫市歌,谁家收得琵琶伎。
萧萧风树白杨影,苍苍露草青蒿气。
更就坟前哭一声,与君此别终天地。

平平平仄仄平平,仄平平平仄仄平。
仄平平平仄平仄,仄仄平平仄○仄。
○平平仄○仄平,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄仄平,仄平仄仄平平平。
平平○仄仄平仄,平仄平平仄仄平。
仄平平仄平平仄,平平平平仄平仄。
平仄○○仄仄平,平平○仄?平仄。
平平平仄仄平仄,○○仄仄平平仄。
○仄○平仄仄平,仄平仄仄平平仄。

nán kāng dān zhào yǐn hún huí , luò yáng lán yú sòng zàng lái 。
běi máng yuán biān yǐn cūn pàn , yuè kǔ yān chóu yè guò bàn 。
qī nú xiōng dì hào yī shēng , shí èr rén cháng yī shí duàn 。
wǎng zhě hé rén sòng zhě shuí , lè tiān kū bié shī gāo shí 。
píng shēng fēn yì xiàng rén jìn , jīn rì āi yuān wéi wǒ zhī 。
wǒ zhī hé yì tú chuí lèi , lán yú huí gān mǎ huí pèi 。
hé rì chóng wén sǎo shì gē , shuí jiā shōu dé pí pá jì 。
xiāo xiāo fēng shù bái yáng yǐng , cāng cāng lù cǎo qīng hāo qì 。
gèng jiù fén qián kū yī shēng , yǔ jūn cǐ bié zhōng tiān dì 。

哭師臯

—— 白居易

南康丹旐引魂迴,洛陽籃舁送葬來。
北邙原邊尹村畔,月苦煙愁夜過半。
妻孥兄弟號一聲,十二人腸一時斷。
往者何人送者誰,樂天哭別師臯時。
平生分義向人盡,今日哀冤唯我知。
我知何益徒垂淚,籃轝迴竿馬迴轡。
何日重聞掃市歌,誰家收得琵琶伎。
蕭蕭風樹白楊影,蒼蒼露草青蒿氣。
更就墳前哭一聲,與君此別終天地。

平平平仄仄平平,仄平平平仄仄平。
仄平平平仄平仄,仄仄平平仄○仄。
○平平仄○仄平,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄仄平,仄平仄仄平平平。
平平○仄仄平仄,平仄平平仄仄平。
仄平平仄平平仄,平平平平仄平仄。
平仄○○仄仄平,平平○仄?平仄。
平平平仄仄平仄,○○仄仄平平仄。
○仄○平仄仄平,仄平仄仄平平仄。

nán kāng dān zhào yǐn hún huí , luò yáng lán yú sòng zàng lái 。
běi máng yuán biān yǐn cūn pàn , yuè kǔ yān chóu yè guò bàn 。
qī nú xiōng dì hào yī shēng , shí èr rén cháng yī shí duàn 。
wǎng zhě hé rén sòng zhě shuí , lè tiān kū bié shī gāo shí 。
píng shēng fēn yì xiàng rén jìn , jīn rì āi yuān wéi wǒ zhī 。
wǒ zhī hé yì tú chuí lèi , lán yú huí gān mǎ huí pèi 。
hé rì chóng wén sǎo shì gē , shuí jiā shōu dé pí pá jì 。
xiāo xiāo fēng shù bái yáng yǐng , cāng cāng lù cǎo qīng hāo qì 。
gèng jiù fén qián kū yī shēng , yǔ jūn cǐ bié zhōng tiān dì 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
南康丹旐引魂回,洛阳篮舁送葬来。
北邙原边尹村畔,月苦烟愁夜过半。
妻孥兄弟号一声,十二人肠一时断。
往者何人送者谁,乐天哭别师臯时。
平生分义向人尽,今日哀冤唯我知。
我知何益徒垂泪,篮轝回竿马回辔。
何日重闻扫市歌,谁家收得琵琶伎。
萧萧风树白杨影,苍苍露草青蒿气。
更就坟前哭一声,与君此别终天地。

【全诗总结:
这首古诗通过描写丧葬场面和抒发离别之情,反映了人生的无常和离别的苦楚。首节写南康的丹旐引导魂灵回归,洛阳的篮舁送葬,形象描绘了丧葬场面。次节描写北邙原边,边地的寒凉月夜,使人对离别的悲苦有了更深的感受。接着,妻、孩子、兄弟一起号哭,表达了亲情的深沉和无奈。然而,谁是故去之人的送葬者,又是谁在乐天哭别时抚慰他,都无法得知。第五节揭示了主人公平生行事坦荡正直,对义理忠厚,但今日所受的冤屈只有自己知道。然而,明白这一切又有什么用,只能徒然流泪。篮轝归来,马匹返回,再也听不到市井中的欢歌,也不知道有谁能掌握琵琶技艺。最后,以风树、白杨、露草、青蒿为景,与亲人的墓前再次痛哭一声,表达了永远的离别。整首诗以朴实的文字展现了作者深情的离愁别绪。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者白居易介绍:🔈

白居易,字乐天,下邽人。贞元中,擢进士第,补校书郎。元和初,对制策,入等,调盩厔尉、集贤校理,寻召爲翰林学士、左拾遗,拜赞善大夫。以言事贬江州司马,徙忠州刺史。穆宗初,徵爲主客郎中、知制诰,复乞外,历杭、苏二州刺史。文宗立,以秘书监召,迁刑部侍郎。俄移病,除太子宾客分司东都,拜河南尹。开成初,起爲同州刺史,不拜,改太子少傅。会昌初,以刑部尚书致仕。卒赠尚书右仆射,諡曰文。自号醉吟先生,亦称香山居士。与同年元稹酬咏,号元白;与刘禹锡酬咏,号刘白。《长庆集》诗二十卷,後集诗十七卷,别集补遗二卷,今编诗三十九卷。 白居易字乐... 查看更多>>

白居易的诗:

相关诗词:

战城南 (zhàn chéng nán)

朝代:唐    作者: 徐九臯

塞北狂胡旅,城南敌汉围。
巉岩一鼓气,拔利五兵威。
虏骑瞻山哭,王师拓地飞。
不应须宠战,当遂勒金徽。

平平平仄仄平平,仄平平平仄仄平。
仄平平平仄平仄,仄仄平平仄○仄。
○平平仄○仄平,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄仄平,仄平仄仄平平平。
平平○仄仄平仄,平仄平平仄仄平。
仄平平仄平平仄,平平平平仄平仄。
平仄○○仄仄平,平平○仄?平仄。
平平平仄仄平仄,○○仄仄平平仄。
○仄○平仄仄平,仄平仄仄平平仄。

哭中师雪崖 (kū zhōng shī xuě yá)

朝代:宋    作者: 薛嵎

衆里知心少,唯师是故人。
临终书未答,昨夜梦全真。
鹤唳浑如哭,花开不似春。
近逢同住者,得问病元因。

平平平仄仄平平,仄平平平仄仄平。
仄平平平仄平仄,仄仄平平仄○仄。
○平平仄○仄平,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄仄平,仄平仄仄平平平。
平平○仄仄平仄,平仄平平仄仄平。
仄平平仄平平仄,平平平平仄平仄。
平仄○○仄仄平,平平○仄?平仄。
平平平仄仄平仄,○○仄仄平平仄。
○仄○平仄仄平,仄平仄仄平平仄。

哭造微禅师 (kū zào wēi chán shī)

朝代:唐    作者: 林宽

神迁不火葬,新塔露疎柽。
是物皆磨灭,唯师出死生。
虚堂散钓叟,怪木哭山精。
林下路长在,无因更此行。

平平平仄仄平平,仄平平平仄仄平。
仄平平平仄平仄,仄仄平平仄○仄。
○平平仄○仄平,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄仄平,仄平仄仄平平平。
平平○仄仄平仄,平仄平平仄仄平。
仄平平仄平平仄,平平平平仄平仄。
平仄○○仄仄平,平平○仄?平仄。
平平平仄仄平仄,○○仄仄平平仄。
○仄○平仄仄平,仄平仄仄平平仄。

哭田布 (kū tián bù)

朝代:唐    作者: 李涉

魏师临阵却抽营,谁管豺狼作信兵。
纵使将军能伏劒,何人岛上哭田横。

平平平仄仄平平,仄平平平仄仄平。
仄平平平仄平仄,仄仄平平仄○仄。
○平平仄○仄平,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄仄平,仄平仄仄平平平。
平平○仄仄平仄,平仄平平仄仄平。
仄平平仄平平仄,平平平平仄平仄。
平仄○○仄仄平,平平○仄?平仄。
平平平仄仄平仄,○○仄仄平平仄。
○仄○平仄仄平,仄平仄仄平平仄。

送臯法师 (sòng gāo fǎ shī)

朝代:唐    作者: 司空曙

江草知寒柳半衰,行吟怨别独迟迟。
何人讲席投如意,唯有东林远法师。

平平平仄仄平平,仄平平平仄仄平。
仄平平平仄平仄,仄仄平平仄○仄。
○平平仄○仄平,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄仄平,仄平仄仄平平平。
平平○仄仄平仄,平仄平平仄仄平。
仄平平仄平平仄,平平平平仄平仄。
平仄○○仄仄平,平平○仄?平仄。
平平平仄仄平仄,○○仄仄平平仄。
○仄○平仄仄平,仄平仄仄平平仄。

吊卢殷 八 (diào lú yīn bā)

朝代:唐    作者: 孟郊

前贤多哭酒,哭酒免哭心。
後贤试衔之,哀至无不深。
少年哭酒时,白发亦已侵。
老年哭酒时,声韵随生沈。
寄言哭酒宾,勿作登封音。
登封徒放声,天地竟难寻。

平平平仄仄平平,仄平平平仄仄平。
仄平平平仄平仄,仄仄平平仄○仄。
○平平仄○仄平,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄仄平,仄平仄仄平平平。
平平○仄仄平仄,平仄平平仄仄平。
仄平平仄平平仄,平平平平仄平仄。
平仄○○仄仄平,平平○仄?平仄。
平平平仄仄平仄,○○仄仄平平仄。
○仄○平仄仄平,仄平仄仄平平仄。

效宫词体上文太师十绝 其一 (xiào gōng cí tǐ shàng wén tài shī shí jué qí yī)

朝代:宋    作者: 范纯仁

三纪中书更有谁,致君尧舜似臯夔。
频年力请方归第,天子临轩册太师。

平平平仄仄平平,仄平平平仄仄平。
仄平平平仄平仄,仄仄平平仄○仄。
○平平仄○仄平,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄仄平,仄平仄仄平平平。
平平○仄仄平仄,平仄平平仄仄平。
仄平平仄平平仄,平平平平仄平仄。
平仄○○仄仄平,平平○仄?平仄。
平平平仄仄平仄,○○仄仄平平仄。
○仄○平仄仄平,仄平仄仄平平仄。

抒情 咏贤

题东臯 (tí dōng gāo)

朝代:宋    作者: 曾几

市声俱不闻,野色良可喜。
听公北宅住,还我东臯子。

平平平仄仄平平,仄平平平仄仄平。
仄平平平仄平仄,仄仄平平仄○仄。
○平平仄○仄平,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄仄平,仄平仄仄平平平。
平平○仄仄平仄,平仄平平仄仄平。
仄平平仄平平仄,平平平平仄平仄。
平仄○○仄仄平,平平○仄?平仄。
平平平仄仄平仄,○○仄仄平平仄。
○仄○平仄仄平,仄平仄仄平平仄。

杨给事师臯哭亡爱姬英英窃闻诗人多赋因而继和 (yáng gěi shì shī gāo kū wáng ài jī yīng yīng qiè wén shī rén duō fù yīn ér jì hé)

朝代:唐    作者: 姚合

真珠为土玉为尘,未识遥闻鼻亦辛。
天上还应收至宝,世间难得是佳人。
朱丝自断虚银烛,红粉潜销冷绣裀。
见说忘情唯有酒,夕阳对酒更伤神。

平平平仄仄平平,仄平平平仄仄平。
仄平平平仄平仄,仄仄平平仄○仄。
○平平仄○仄平,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄仄平,仄平仄仄平平平。
平平○仄仄平仄,平仄平平仄仄平。
仄平平仄平平仄,平平平平仄平仄。
平仄○○仄仄平,平平○仄?平仄。
平平平仄仄平仄,○○仄仄平平仄。
○仄○平仄仄平,仄平仄仄平平仄。

答平禅师 (dá píng chán shī)

朝代:宋    作者: 张商英

吐舌耳聋师已晓,搥胸只得哭苍天。
盘山会里翻筋斗,到此方知普化颠。

平平平仄仄平平,仄平平平仄仄平。
仄平平平仄平仄,仄仄平平仄○仄。
○平平仄○仄平,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄仄平,仄平仄仄平平平。
平平○仄仄平仄,平仄平平仄仄平。
仄平平仄平平仄,平平平平仄平仄。
平仄○○仄仄平,平平○仄?平仄。
平平平仄仄平仄,○○仄仄平平仄。
○仄○平仄仄平,仄平仄仄平平仄。