jiù dōng dé lóu hāo shù shí gēn zhí zhī shè bàng jīn chūn suì kě cǎi xié zhé chí hóng huáng táng zhuō yǔ xiān zhī liáo fā yī xiào
旧冬得蒌蒿数十根植之舍傍今春遂可采撷辄持羾黄堂拙语先之聊发一笑 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 郑清之 (zhèng qīng zhī)

蒌蒿见录尔雅篇,族谱系出荆楚壖。
居人采撷不论钱,横道

○平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平仄平。
平平仄仄仄○○,○仄平仄○平平。
仄仄仄仄仄仄平,平○仄平仄仄平。
仄○平仄○仄平,平仄平仄仄仄仄。
平平平平平仄○,仄平仄仄○○平。
平平仄仄仄仄平,仄仄平仄平○平。
仄仄平○○平平,平仄平平平仄平。
仄仄仄仄平平平,仄平仄平仄平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平平仄平。
仄仄平○仄○平,仄平平仄仄○○。
平平仄仄平平平,仄平仄平平平平。
仄平平仄平平平,仄仄平仄平仄平。
仄平仄仄平仄平,仄平平仄仄仄○。
仄仄仄仄平仄平,平平仄平仄平平。
平平仄仄平仄平,○平仄仄仄仄平。
仄平平仄平平平,○○仄平平平平。
平平仄仄平仄○,仄平平仄仄仄平。
仄仄平平平仄平,○仄仄仄平平平。

lóu hāo jiàn lù ěr yǎ piān , zú pǔ xì chū jīng chǔ ruán 。
jū rén cǎi xié bù lùn qián , héng dào

舊冬得蔞蒿數十根植之舍傍今春遂可採擷輒持羾黄堂拙語先之聊發一笑

—— 鄭清之

蔞蒿見錄爾雅篇,族譜系出荆楚壖。
居人采擷不論錢,橫道

○平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平仄平。
平平仄仄仄○○,○仄平仄○平平。
仄仄仄仄仄仄平,平○仄平仄仄平。
仄○平仄○仄平,平仄平仄仄仄仄。
平平平平平仄○,仄平仄仄○○平。
平平仄仄仄仄平,仄仄平仄平○平。
仄仄平○○平平,平仄平平平仄平。
仄仄仄仄平平平,仄平仄平仄平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平平仄平。
仄仄平○仄○平,仄平平仄仄○○。
平平仄仄平平平,仄平仄平平平平。
仄平平仄平平平,仄仄平仄平仄平。
仄平仄仄平仄平,仄平平仄仄仄○。
仄仄仄仄平仄平,平平仄平仄平平。
平平仄仄平仄平,○平仄仄仄仄平。
仄平平仄平平平,○○仄平平平平。
平平仄仄平仄○,仄平平仄仄仄平。
仄仄平平平仄平,○仄仄仄平平平。

lóu hāo jiàn lù ěr yǎ piān , zú pǔ xì chū jīng chǔ ruán 。
jū rén cǎi xié bù lùn qián , héng dào

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

蒌蒿见到了《尔雅》一篇,它出自荆楚之地的壖。
在那里的居民采摘它,不计较价值,横行于道路旁。

总结:

诗中描绘了蒌蒿这种草药,在《尔雅》一书中有所记载,源自于荆楚地区的壖。诗人表达了壖地居民采摘蒌蒿时无论财富的态度,以及他们勇敢地横行于道路旁边的情景。这反映了古代人们对自然的利用和对物质财富的淡泊态度。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者郑清之介绍:🔈

郑清之(一一七六~一二五一),字德源,初名燮,字文叔,鄞(今浙江宁波)人。宁宗嘉定十年(一二一七)进士,调峡州教授。十六年,除国子录。因参预史弥远拥立理宗谋,获信任,宝庆元年(一二二五)除起居郎。二年,权工部侍郎,进给事中。绍定元年(一二二八),签书枢密院事。三年,爲参知政事。六年弥远卒,拜右丞相兼枢密使。端平二年(一二三五),进左丞相。三年,因天灾提举洞霄宫,家治小圃曰安晚,理宗亲书其匾。淳佑七年(一二四七),复拜右丞相兼枢密使。九年,迁左丞相。十一年卒,年七十六,谥忠定。有《安晚堂集》六十卷,今残存六至十二七卷。事见《延佑四明志》卷五、《後村先生大全集》卷一七○《丞相忠定郑公行状》,《宋史... 查看更多>>

郑清之的诗:

郑清之的词:

相关诗词:

山水友余辞 蒌蒿 (shān shuǐ yǒu yú cí lóu hāo)

朝代:宋    作者: 王质

皤老白,角子乌,尔未萌,我已敷。
芦笋茁戢戢,荻笋抽擢擢。
蒌蒿,蒌蒿,风枝两叶老萧萧,草堂黍氏不得骄。

○平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平仄平。
平平仄仄仄○○,○仄平仄○平平。
仄仄仄仄仄仄平,平○仄平仄仄平。
仄○平仄○仄平,平仄平仄仄仄仄。
平平平平平仄○,仄平仄仄○○平。
平平仄仄仄仄平,仄仄平仄平○平。
仄仄平○○平平,平仄平平平仄平。
仄仄仄仄平平平,仄平仄平仄平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平平仄平。
仄仄平○仄○平,仄平平仄仄○○。
平平仄仄平平平,仄平仄平平平平。
仄平平仄平平平,仄仄平仄平仄平。
仄平仄仄平仄平,仄平平仄仄仄○。
仄仄仄仄平仄平,平平仄平仄平平。
平平仄仄平仄平,○平仄仄仄仄平。
仄平平仄平平平,○○仄平平平平。
平平仄仄平仄○,仄平平仄仄仄平。
仄仄平平平仄平,○仄仄仄平平平。

潄玉斋前杂卉皆龙图王至之所植各赋一章凡得八物或赏或否亦应乎至之意欤遂写寄至之 芍药 (shù yù zhāi qián zá huì jiē lóng tú wáng zhì zhī suǒ zhí gè fù yī zhāng fán dé bā wù huò shǎng huò fǒu yì yìng hū zhì zhī yì yú suì xiě jì zhì zhī sháo yao)

朝代:宋    作者: 宋祁

有名见郑风,今赏异畴日。
采花当采根,可能治民疾。

○平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平仄平。
平平仄仄仄○○,○仄平仄○平平。
仄仄仄仄仄仄平,平○仄平仄仄平。
仄○平仄○仄平,平仄平仄仄仄仄。
平平平平平仄○,仄平仄仄○○平。
平平仄仄仄仄平,仄仄平仄平○平。
仄仄平○○平平,平仄平平平仄平。
仄仄仄仄平平平,仄平仄平仄平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平平仄平。
仄仄平○仄○平,仄平平仄仄○○。
平平仄仄平平平,仄平仄平平平平。
仄平平仄平平平,仄仄平仄平仄平。
仄平仄仄平仄平,仄平平仄仄仄○。
仄仄仄仄平仄平,平平仄平仄平平。
平平仄仄平仄平,○平仄仄仄仄平。
仄平平仄平平平,○○仄平平平平。
平平仄仄平仄○,仄平平仄仄仄平。
仄仄平平平仄平,○仄仄仄平平平。

动物

齐安食蒌蒿根菊茁 (qí ān shí lóu hāo gēn jú zhuó)

朝代:宋    作者: 张耒

故园蔬甲又逢春,想见雕盘巧鬭新。
强掘蒌根盘鬰屈,故挑菊茁嚼芳辛。
春来小疾妨杯切,老去怀乡役梦频。
堪笑吴伧恋蓴鱠,素衣愁化洛阳尘。

○平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平仄平。
平平仄仄仄○○,○仄平仄○平平。
仄仄仄仄仄仄平,平○仄平仄仄平。
仄○平仄○仄平,平仄平仄仄仄仄。
平平平平平仄○,仄平仄仄○○平。
平平仄仄仄仄平,仄仄平仄平○平。
仄仄平○○平平,平仄平平平仄平。
仄仄仄仄平平平,仄平仄平仄平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平平仄平。
仄仄平○仄○平,仄平平仄仄○○。
平平仄仄平平平,仄平仄平平平平。
仄平平仄平平平,仄仄平仄平仄平。
仄平仄仄平仄平,仄平平仄仄仄○。
仄仄仄仄平仄平,平平仄平仄平平。
平平仄仄平仄平,○平仄仄仄仄平。
仄平平仄平平平,○○仄平平平平。
平平仄仄平仄○,仄平平仄仄仄平。
仄仄平平平仄平,○仄仄仄平平平。

柘溪道傍有班竹百余挺萧洒可爱与先之赏翫移时因念乡间无是种约异日移其根予戏诵君看江上千竿竹不是男儿泪点班之句遂发一笑既而作数语解异世妇人之嘲且志不必移根也 (zhè xī dào bàng yǒu bān zhú bǎi yú tǐng xiāo sǎ kě ài yǔ xiān zhī shǎng wán yí shí yīn niàn xiāng jiān wú shì zhòng yuē yì rì yí qí gēn yǔ xì sòng jūn kàn jiāng shàng qiān gān zhú bú shì nán ér lèi diǎn bān zhī jù suì fā yī xiào jì ér zuò shù yǔ jiě yì shì fù rén zhī cháo qiě zhì bù bì yí gēn yě)

朝代:宋    作者: 王十朋

男儿有泪不染竹,当作包胥贾生哭。
湘源遗种虽可爱,节目尚余儿女态。
谁能千里移此根,出门又恐添啼痕。
不如还家种慈竹,不厌千竿万竿绿。

○平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平仄平。
平平仄仄仄○○,○仄平仄○平平。
仄仄仄仄仄仄平,平○仄平仄仄平。
仄○平仄○仄平,平仄平仄仄仄仄。
平平平平平仄○,仄平仄仄○○平。
平平仄仄仄仄平,仄仄平仄平○平。
仄仄平○○平平,平仄平平平仄平。
仄仄仄仄平平平,仄平仄平仄平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平平仄平。
仄仄平○仄○平,仄平平仄仄○○。
平平仄仄平平平,仄平仄平平平平。
仄平平仄平平平,仄仄平仄平仄平。
仄平仄仄平仄平,仄平平仄仄仄○。
仄仄仄仄平仄平,平平仄平仄平平。
平平仄仄平仄平,○平仄仄仄仄平。
仄平平仄平平平,○○仄平平平平。
平平仄仄平仄○,仄平平仄仄仄平。
仄仄平平平仄平,○仄仄仄平平平。

寄麦门冬於符公院 (jì mài mén dōng wū fú gōng yuàn)

朝代:宋    作者: 梅尧臣

佳人种碧草,所爱凌风霜。
佳人昔已殁,草色尚苍苍。
陆行载以车,水行载以航。
于今五六年,与我道路长。
思人不忍弃,期植寒冢傍。
我嗟复北去,安得毕此丧。
留植精舍中,远挈防根伤。
他时京岘下,不比野蒿黄。

○平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平仄平。
平平仄仄仄○○,○仄平仄○平平。
仄仄仄仄仄仄平,平○仄平仄仄平。
仄○平仄○仄平,平仄平仄仄仄仄。
平平平平平仄○,仄平仄仄○○平。
平平仄仄仄仄平,仄仄平仄平○平。
仄仄平○○平平,平仄平平平仄平。
仄仄仄仄平平平,仄平仄平仄平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平平仄平。
仄仄平○仄○平,仄平平仄仄○○。
平平仄仄平平平,仄平仄平平平平。
仄平平仄平平平,仄仄平仄平仄平。
仄平仄仄平仄平,仄平平仄仄仄○。
仄仄仄仄平仄平,平平仄平仄平平。
平平仄仄平仄平,○平仄仄仄仄平。
仄平平仄平平平,○○仄平平平平。
平平仄仄平仄○,仄平平仄仄仄平。
仄仄平平平仄平,○仄仄仄平平平。

德孺五丈和之字诗韵难而愈工辄复和成可发一笑 (dé rú wǔ zhàng hé zhī zì shī yùn nán ér yù gōng zhé fù hé chéng kě fā yī xiào)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

且然聊尔耳,得也自知之。
独笑真成梦,狂歌或似诗。
照滩禽郭索,烧野得伊尼。
早晚来同醉,僧窗卧虎皮。

○平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平仄平。
平平仄仄仄○○,○仄平仄○平平。
仄仄仄仄仄仄平,平○仄平仄仄平。
仄○平仄○仄平,平仄平仄仄仄仄。
平平平平平仄○,仄平仄仄○○平。
平平仄仄仄仄平,仄仄平仄平○平。
仄仄平○○平平,平仄平平平仄平。
仄仄仄仄平平平,仄平仄平仄平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平平仄平。
仄仄平○仄○平,仄平平仄仄○○。
平平仄仄平平平,仄平仄平平平平。
仄平平仄平平平,仄仄平仄平仄平。
仄平仄仄平仄平,仄平平仄仄仄○。
仄仄仄仄平仄平,平平仄平仄平平。
平平仄仄平仄平,○平仄仄仄仄平。
仄平平仄平平平,○○仄平平平平。
平平仄仄平仄○,仄平平仄仄仄平。
仄仄平平平仄平,○仄仄仄平平平。

蒌蒿宜作河豚羹 (lóu hāo yí zuò hé tún gēng)

朝代:宋    作者: 辛弃疾

河豚挟鸩毒,杀人一脔足。
蒌蒿或济之,赤心置人腹。
方其在野中,卫青混奴仆。
及登君子堂,园绮成骨肉。
暴乾及为脯,拳曲蝟毛缩。
寄君频咀嚼,去翳如折屋。

○平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平仄平。
平平仄仄仄○○,○仄平仄○平平。
仄仄仄仄仄仄平,平○仄平仄仄平。
仄○平仄○仄平,平仄平仄仄仄仄。
平平平平平仄○,仄平仄仄○○平。
平平仄仄仄仄平,仄仄平仄平○平。
仄仄平○○平平,平仄平平平仄平。
仄仄仄仄平平平,仄平仄平仄平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平平仄平。
仄仄平○仄○平,仄平平仄仄○○。
平平仄仄平平平,仄平仄平平平平。
仄平平仄平平平,仄仄平仄平仄平。
仄平仄仄平仄平,仄平平仄仄仄○。
仄仄仄仄平仄平,平平仄平仄平平。
平平仄仄平仄平,○平仄仄仄仄平。
仄平平仄平平平,○○仄平平平平。
平平仄仄平仄○,仄平平仄仄仄平。
仄仄平平平仄平,○仄仄仄平平平。

富水军治有巨泽往岁荷花满湖郡守岁取荷叶可贸百千一日曝之湖滨大风吹卷飞数十里顷刻俱尽又采叶者颇以为苦沥膏油以毒之逮仆至阅两岁无一花今年结茅於此穴小池植数十根而花已可观因感前事遂书之 (fù shuǐ jūn zhì yǒu jù zé wǎng suì hé huā mǎn hú jùn shǒu suì qǔ hé yè kě mào bǎi qiān yī rì pù zhī hú bīn dà fēng chuī juàn fēi shù shí lǐ qǐng kè jù jìn yòu cǎi yè zhě pō yǐ wéi kǔ lì gāo yóu yǐ dú zhī dǎi pú zhì yuè liǎng suì wú yī huā jīn nián jié máo wū cǐ xué xiǎo chí zhí shù shí gēn ér huā yǐ kě guān yīn gǎn qián shì suì shū zhī)

朝代:宋    作者: 周紫芝

湖边老守湖是家,湖光十里蒙寒沙。
我来不见花如锦,但闻荷叶飞天涯。
小池今无十许步,晚雨亦开三数花。
人生乐事无多少,可意应须随分了。

○平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平仄平。
平平仄仄仄○○,○仄平仄○平平。
仄仄仄仄仄仄平,平○仄平仄仄平。
仄○平仄○仄平,平仄平仄仄仄仄。
平平平平平仄○,仄平仄仄○○平。
平平仄仄仄仄平,仄仄平仄平○平。
仄仄平○○平平,平仄平平平仄平。
仄仄仄仄平平平,仄平仄平仄平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平平仄平。
仄仄平○仄○平,仄平平仄仄○○。
平平仄仄平平平,仄平仄平平平平。
仄平平仄平平平,仄仄平仄平仄平。
仄平仄仄平仄平,仄平平仄仄仄○。
仄仄仄仄平仄平,平平仄平仄平平。
平平仄仄平仄平,○平仄仄仄仄平。
仄平平仄平平平,○○仄平平平平。
平平仄仄平仄○,仄平平仄仄仄平。
仄仄平平平仄平,○仄仄仄平平平。

谢洞山和尚惠蒌蒿种 (xiè dòng shān hé shàng huì lóu hāo zhòng)

朝代:宋    作者: 饶节

等推三界纳秋毫,错被人呼世外高。
已办绿蓑青蒻笠,溟蒙烟雨掐蒌蒿。

○平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平仄平。
平平仄仄仄○○,○仄平仄○平平。
仄仄仄仄仄仄平,平○仄平仄仄平。
仄○平仄○仄平,平仄平仄仄仄仄。
平平平平平仄○,仄平仄仄○○平。
平平仄仄仄仄平,仄仄平仄平○平。
仄仄平○○平平,平仄平平平仄平。
仄仄仄仄平平平,仄平仄平仄平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平平仄平。
仄仄平○仄○平,仄平平仄仄○○。
平平仄仄平平平,仄平仄平平平平。
仄平平仄平平平,仄仄平仄平仄平。
仄平仄仄平仄平,仄平平仄仄仄○。
仄仄仄仄平仄平,平平仄平仄平平。
平平仄仄平仄平,○平仄仄仄仄平。
仄平平仄平平平,○○仄平平平平。
平平仄仄平仄○,仄平平仄仄仄平。
仄仄平平平仄平,○仄仄仄平平平。

种药 (zhòng yào)

朝代:宋    作者: 梅尧臣

云外阳翟山,实与嵩少接。
山中采药人,能自辨苗叶。
当须斸其根,以遂素所惬。
野箨包旧土,远置风雨捷。
故本含新芽,枯莛带空荚。
植虽乖地势,培壅得专辄。
冬谁论臭香,春定引蜂蝶。
岂惟识草木,庶用补羸苶。

○平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平仄平。
平平仄仄仄○○,○仄平仄○平平。
仄仄仄仄仄仄平,平○仄平仄仄平。
仄○平仄○仄平,平仄平仄仄仄仄。
平平平平平仄○,仄平仄仄○○平。
平平仄仄仄仄平,仄仄平仄平○平。
仄仄平○○平平,平仄平平平仄平。
仄仄仄仄平平平,仄平仄平仄平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平平仄平。
仄仄平○仄○平,仄平平仄仄○○。
平平仄仄平平平,仄平仄平平平平。
仄平平仄平平平,仄仄平仄平仄平。
仄平仄仄平仄平,仄平平仄仄仄○。
仄仄仄仄平仄平,平平仄平仄平平。
平平仄仄平仄平,○平仄仄仄仄平。
仄平平仄平平平,○○仄平平平平。
平平仄仄平仄○,仄平平仄仄仄平。
仄仄平平平仄平,○仄仄仄平平平。