jiāng chéng wǎn wàng
江城晚望 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 刘沧 (liú cāng)

一望江城思有余,遥分野迳入樵渔。
青山经雨菊花尽,白鸟下滩芦叶疎。
静听潮声寒木杪,远看风色暮帆舒。
秋期又涉潼关路,不得年年向此居。

仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

yī wàng jiāng chéng sī yǒu yú , yáo fēn yě jìng rù qiáo yú 。
qīng shān jīng yǔ jú huā jìn , bái niǎo xià tān lú yè shū 。
jìng tīng cháo shēng hán mù miǎo , yuǎn kàn fēng sè mù fān shū 。
qiū qī yòu shè tóng guān lù , bù dé nián nián xiàng cǐ jū 。

江城晚望

—— 劉滄

一望江城思有餘,遙分野逕入樵漁。
青山經雨菊花盡,白鳥下灘蘆葉疎。
靜聽潮聲寒木杪,遠看風色暮帆舒。
秋期又涉潼關路,不得年年向此居。

仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

yī wàng jiāng chéng sī yǒu yú , yáo fēn yě jìng rù qiáo yú 。
qīng shān jīng yǔ jú huā jìn , bái niǎo xià tān lú yè shū 。
jìng tīng cháo shēng hán mù miǎo , yuǎn kàn fēng sè mù fān shū 。
qiū qī yòu shè tóng guān lù , bù dé nián nián xiàng cǐ jū 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
一望江城思有余,远望着江城,思绪犹未尽。遥远的野地与小路将人们分隔,渔民和樵夫穿行其间。

青山已经经历了雨水的洗礼,菊花已经凋谢一空,只余落寞。白鸟降落在浅滩上,芦苇叶稀疏地散开。

静静地聆听着潮水的声音,感受寒木的顶端,远远眺望风的色彩,夕阳下展开的帆船自在舒展。

秋天又到了,又一次踏上潼关的路途,但不是每年都能来到这里安居乐业。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者刘沧介绍:🔈

刘沧,字藴灵,鲁人。大中八年进士第,调华原尉,迁龙门令。诗一卷。 查看更多>>

刘沧的诗:

相关诗词:

晚望 (wǎn wàng)

朝代:唐    作者: 白居易

江城寒角动,沙洲夕鸟还。
独在高亭上,西南望远山。

仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

晚望 (wǎn wàng)

朝代:宋    作者: 夏竦

雨霁吴城晚,谿泉四散流。
禽归半峰树,人在夕阳楼。
国望分江海,星躔次斗牛。
堪嗟兴废地,千载有闲愁。

仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

郡城晚望 (jùn chéng wǎn wàng)

朝代:宋    作者: 吴潜

秋老逢天晚,孤城倚碧空。
升沈当此际,怅望与谁同。
远树没归鸟,寒莎泣候虫。
所怀无晤处,弹指向西风。

仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

登润州城 (dēng rùn zhōu chéng)

朝代:唐    作者: 江爲

天末江城晚,登临客望迷。
春潮平岛屿,残雨隔虹霓。
鸟与孤帆远,烟和独树低。
乡山何处是,目断广陵西。

仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

城楼晚望 (chéng lóu wǎn wàng)

朝代:宋    作者: 白玉蟾

女墙驾月子城东,暮色初来诗兴浓。
绿暗红稀春结局,望中白鸟入青峯。

仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

岁晚还京台望城阙成口号先赠交亲 (suì wǎn huán jīng tái wàng chéng quē chéng kǒu hào xiān zèng jiāo qīn)

朝代:唐    作者: 卢僎

紫陌开行树,朱城出晚霞。
犹怜惯去国,疑是梦还家。
风弱知催柳,林青觉待花。
交亲望归骑,几处拥年华。

仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

春天 写景 抒情

秋城晚望 (qiū chéng wǎn wàng)

朝代:宋    作者: 黄公度

断续悲笳起丽谯,冥冥晚色四山椒。
隔江人散虚分米,十里津喧蜑趁潮。
夕照含山心悄怆,西风动地鬓飘萧。
低头自笑微官缚,东望沧溟归路遥。

仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

洞庭晚望七首 其二 (dòng tíng wǎn wàng qī shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 高善濂

西塞烟痕向晚横,登临聊复上重城。
湖边汇泽流千派,望里长峦翠一桁。
归檝江皋频错认,怀人天末最关情。
散愁商隠还乘兴,只恐风波愁转生。

仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

秋江晚渡图 (qiū jiāng wǎn dù tú)

朝代:宋    作者: 牟巘

晚来江上鲤鱼风,十里青山一望中。
自是欲归人意急,等闲付与济川功。

仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

登润州城 (dēng rùn zhōu chéng)

朝代:唐    作者: 丘爲

天末江城晚,登临客望迷。
春潮平岛屿,残雨隔虹蜺。
鸟与孤帆远,烟和独树低。
乡山何处是?目断广陵西。

仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。