wǎn qiū luò yáng kè shè
晚秋洛阳客舍 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 刘沧 (liú cāng)

清洛平分两岸沙,沙边水色近人家。
隋朝古陌铜驼柳,石氏荒原金谷花。
庭叶霜浓悲远客,宫城日晚度寒鵶。
未成归计关河阻,空望白云乡路赊。

平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄仄平平仄平。

qīng luò píng fēn liǎng àn shā , shā biān shuǐ sè jìn rén jiā 。
suí cháo gǔ mò tóng tuó liǔ , shí shì huāng yuán jīn gǔ huā 。
tíng yè shuāng nóng bēi yuǎn kè , gōng chéng rì wǎn dù hán yā 。
wèi chéng guī jì guān hé zǔ , kōng wàng bái yún xiāng lù shē 。

晚秋洛陽客舍

—— 劉滄

清洛平分兩岸沙,沙邊水色近人家。
隋朝古陌銅駝柳,石氏荒原金谷花。
庭葉霜濃悲遠客,宮城日晚度寒鵶。
未成歸計關河阻,空望白雲鄉路賒。

平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄仄平平仄平。

qīng luò píng fēn liǎng àn shā , shā biān shuǐ sè jìn rén jiā 。
suí cháo gǔ mò tóng tuó liǔ , shí shì huāng yuán jīn gǔ huā 。
tíng yè shuāng nóng bēi yuǎn kè , gōng chéng rì wǎn dù hán yā 。
wèi chéng guī jì guān hé zǔ , kōng wàng bái yún xiāng lù shē 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
清洛河将两岸的沙洲平分开来,靠近沙边的水色近似人家的样子。
在隋朝时,古老的道路上有着青铜制成的驼车和垂柳,石氏荒原上开满了金黄的谷花。
庭院的树叶上积满了浓霜,悲叹着远方客人的离别,宫城的夕阳渐渐消逝,凉风中有孤寒的鵶鸦声。
未能实现归家的愿望是因为关河的阻隔,徒然凝望着远方的白云和故乡的路途荒凉。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者刘沧介绍:🔈

刘沧,字藴灵,鲁人。大中八年进士第,调华原尉,迁龙门令。诗一卷。 查看更多>>

刘沧的诗:

相关诗词:

洛阳客舍逢祖咏留宴 (luò yáng kè shè féng zǔ yǒng liú yàn)

朝代:唐    作者: 蔡希寂

緜緜钟漏洛阳城,客舍贫居绝送迎。
逢君贳酒因成醉,醉後焉知世上情。

平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄仄平平仄平。

过章秀才洛阳客舍 (guò zhāng xiù cái luò yáng kè shè)

朝代:唐    作者: 姚伦

达人心自适,旅舍当闲居。
不出来时径,重看读了书。
晚山岚色近,斜日树阴疎。
尽是忘言客,听君诵子虚。

平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄仄平平仄平。

和秋游洛阳 (hé qiū yóu luò yáng)

朝代:唐    作者: 徐凝

洛阳自古多才子,唯爱春风烂漫游。
今到白家诗句出,无人不咏洛阳秋。

平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄仄平平仄平。

治平丁未仲秋游伊洛二川六日晚出洛城西门宿奉亲僧舍听张道人弹琴 (zhì píng dīng wèi zhòng qiū yóu yī luò èr chuān liù rì wǎn chū luò chéng xī mén sù fèng qīn sēng shè tīng zhāng dào rén tán qín)

朝代:宋    作者: 邵雍

向晚驱车出上阳,初程便宿水云乡。
更闻数弄神仙曲,始信壶中日月长。

平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄仄平平仄平。

宿洛都门 (sù luò dōu mén)

朝代:唐    作者: 张乔

山川马上度边禽,一宿都门永夜吟。
客路不归秋又晚,西风吹动洛阳砧。

平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄仄平平仄平。

洛阳道中 (luò yáng dào zhōng)

朝代:唐    作者: 许浑

洛阳多旧迹,一日几堪愁。
风起林花晚,月明陵树秋。
兴亡不可问,自古水东流。

平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄仄平平仄平。

洛阳行送洛阳韦七明府 (luò yáng xíng sòng luò yáng wéi qī míng fǔ)

朝代:唐    作者: 顾况

始上龙门望洛川,洛阳桃李艳阳天。
最好当年二三月,上阳宫树千花发。
疏家父子错挂冠,梁鸿夫妻虚适越。

平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄仄平平仄平。

动物

岁暮叹三首 其一 (suì mù tàn sān shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 张耒

秋日苦短秋云多,北风萧萧洛水波。
□□□□□□□,长林撑空叶余柯。
鸣雁高飞去不息,晚花悠悠能几何。
洛阳经年客未去,岁暮搔首空悲歌。

平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄仄平平仄平。

送许丞还洛阳 (sòng xǔ chéng huán luò yáng)

朝代:唐    作者: 皎然

剡茗情来亦好斟,空门一别肯沾襟。
悲风不动罢瑶轸,忘却洛阳归客心。

平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄仄平平仄平。

扬州偶会前洛阳卢耿主簿 (yáng zhōu ǒu huì qián luò yáng lú gěng zhǔ bó)

朝代:唐    作者: 韦应物

楚塞故人稀,相逢本不期。
犹存袖里字,忽怪鬓中丝。
客舍盈樽酒,江行满箧诗。
更能连骑出,还似洛桥时。

平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄仄平平仄平。