jì jiāo liàn shī
寄焦链师 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 李颀 (lǐ qí)

得道凡百岁,烧丹惟一身。
悠悠孤峰顶,日见三花春。
白鹤翠微里,黄精幽涧滨。
始知世上客,不及山中人。
仙境若在梦,朝云如可亲。
何由覩颜色,挥手谢风尘。

仄仄平仄仄,○平平仄平。
平平平平仄,仄仄○平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平○平。
平仄仄仄仄,平平○仄○。
平平仄平仄,平仄仄平平。

dé dào fán bǎi suì , shāo dān wéi yī shēn 。
yōu yōu gū fēng dǐng , rì jiàn sān huā chūn 。
bái hè cuì wēi lǐ , huáng jīng yōu jiàn bīn 。
shǐ zhī shì shàng kè , bù jí shān zhōng rén 。
xiān jìng ruò zài mèng , cháo yún rú kě qīn 。
hé yóu dǔ yán sè , huī shǒu xiè fēng chén 。

寄焦鍊師

—— 李頎

得道凡百歲,燒丹惟一身。
悠悠孤峰頂,日見三花春。
白鶴翠微裏,黃精幽澗濱。
始知世上客,不及山中人。
仙境若在夢,朝雲如可親。
何由覩顏色,揮手謝風塵。

仄仄平仄仄,○平平仄平。
平平平平仄,仄仄○平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平○平。
平仄仄仄仄,平平○仄○。
平平仄平仄,平仄仄平平。

dé dào fán bǎi suì , shāo dān wéi yī shēn 。
yōu yōu gū fēng dǐng , rì jiàn sān huā chūn 。
bái hè cuì wēi lǐ , huáng jīng yōu jiàn bīn 。
shǐ zhī shì shàng kè , bù jí shān zhōng rén 。
xiān jìng ruò zài mèng , cháo yún rú kě qīn 。
hé yóu dǔ yán sè , huī shǒu xiè fēng chén 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
得道凡人百岁,修炼炼丹只为自身。
孤峰之巅空旷悠悠,每日可见春季绽放的三朵花。
在白鹤翠微的佳境里,黄精生长在幽静的涧边。
从此方知世间的客人,无法与山中之人相比。
仙境若是存在于梦中,朝云也能亲近。
如何才能目睹美景的色彩,只能挥手向尘世道别。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者李颀介绍:🔈

李颀,东川人,家於颍阳。擢开元十三年进士第,官新乡尉。集一卷,今编诗三卷。 查看更多>>

李颀的诗:

相关诗词:

谒焦链师 (yè jiāo liàn shī)

朝代:唐    作者: 王昌龄

中峯青苔壁,一点云生时。
岂意石堂里,得逢焦链师。
炉香净琴案,松影闲瑶墀。
拜受长年药,翩翻西海期。

仄仄平仄仄,○平平仄平。
平平平平仄,仄仄○平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平○平。
平仄仄仄仄,平平○仄○。
平平仄平仄,平仄仄平平。

东观徐链师松隠丹房 其二 (dōng guān xú liàn shī sōng yǐn dān fáng qí èr)

朝代:宋    作者: 仇远

苏仙行部溧州时,曾赋黄冠白鸟诗。
八十链师犹健在,自锄松下取苓芝。

仄仄平仄仄,○平平仄平。
平平平平仄,仄仄○平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平○平。
平仄仄仄仄,平平○仄○。
平平仄平仄,平仄仄平平。

送沈链师归武夷 其二 (sòng shěn liàn shī guī wǔ yí qí èr)

朝代:宋    作者: 胡仲弓

焚香礼象纬,步虚声摩空。
升真古洞天,依稀五明宫。
宝珠如黍米,悬悬太虚中。
链师於此时,金丹满炉红。

仄仄平仄仄,○平平仄平。
平平平平仄,仄仄○平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平○平。
平仄仄仄仄,平平○仄○。
平平仄平仄,平仄仄平平。

寄焦山圜禅师二首 其一 (jì jiāo shān huán chán shī èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 周孚

渺渺城东路,焦仙有旧庐。
尝闻大雄谶,真合懒融居。
贫病飘流际,艰难问讯初。
一庵容听法,吾老合捐书。

仄仄平仄仄,○平平仄平。
平平平平仄,仄仄○平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平○平。
平仄仄仄仄,平平○仄○。
平平仄平仄,平仄仄平平。

赠东岳张链师 (zèng dōng yuè zhāng liàn shī)

朝代:唐    作者: 刘禹锡

东岳真人张链师,高情雅淡世间稀。
堪为列女书青简,久事元君住翠微。
金缕机中抛锦字,玉清台上着霓衣。
云衢不要吹箫伴,只拟乘鸾独自飞。

仄仄平仄仄,○平平仄平。
平平平平仄,仄仄○平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平○平。
平仄仄仄仄,平平○仄○。
平平仄平仄,平仄仄平平。

论诗吟 (lùn shī yín)

朝代:宋    作者: 邵雍

何故谓之诗,诗者言其志。
既用言成章,遂道心中事。
不止链其辞,抑亦链其意。
链辞得奇句,链意得余味。

仄仄平仄仄,○平平仄平。
平平平平仄,仄仄○平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平○平。
平仄仄仄仄,平平○仄○。
平平仄平仄,平仄仄平平。

寄郑链师 (jì zhèng liàn shī)

朝代:唐    作者: 戎昱

平生金石友,沦落向辰州。
已是二年客,那堪终日愁。
尺书浑不寄,两鬓计应秋。
今夜相思月,情人南海头。

仄仄平仄仄,○平平仄平。
平平平平仄,仄仄○平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平○平。
平仄仄仄仄,平平○仄○。
平平仄平仄,平仄仄平平。

寄天台叶尊师 (jì tiān tāi yè zūn shī)

朝代:唐    作者: 王贞白

师住天台久,长闻过石桥。
晴峯见沧海,深洞彻丹霄。
采药霞衣湿,煎芝古鼎焦。
念予无俗骨,频与鹤书招。

仄仄平仄仄,○平平仄平。
平平平平仄,仄仄○平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平○平。
平仄仄仄仄,平平○仄○。
平平仄平仄,平仄仄平平。

寄许链师 (jì xǔ liàn shī)

朝代:唐    作者: 戎昱

埽石焚香礼碧空,露华偏湿蘂珠宫。
如何说得天坛上,万里无云月正中。

仄仄平仄仄,○平平仄平。
平平平平仄,仄仄○平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平○平。
平仄仄仄仄,平平○仄○。
平平仄平仄,平仄仄平平。

寄许链师 (jì xǔ liàn shī)

朝代:唐    作者: 李益

扫石焚香礼碧空,露华偏湿蕊珠宫。
如何说得天坛上,万里无云月在中。

仄仄平仄仄,○平平仄平。
平平平平仄,仄仄○平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平○平。
平仄仄仄仄,平平○仄○。
平平仄平仄,平仄仄平平。