jì háng zhōu tōng pàn sū zǐ zhān hǎi zhōu shǐ jūn sūn jù yuán
寄杭州通判苏子瞻海州使君孙巨源 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 刘攽 (liú bān)

淛水三江外,朐山百郡东。
专城须闻望,半刺亦才雄。
浪海元无际,吴潮近峡中。
茵凭那独异,翰墨自兼工。
追昔贤良举,殊时步武同。
百篇传冠古,半策已全功。
咫尺腾霄使,回旋着籍通。
龙媒流汗血,凤羽杂鳬翁。
烈士犹难进,清朝各愿忠。
伏蒲宁曲学,鸣鼓尚深攻。
物理安圆凿,人伦陋发蒙。
俟河愁敝箅,破胆忤丰隆。
力挤胶西相,廉欺第五公。
绝弦迷促轸,折翼创虚弓。
卧阁宁多病,治中有旧风。
从容付丞史,咻噢及儿童。
使者诛求急,王人礼数崇。
汤年偏一溉,稷御不终穷。
高宴延仙伯,闲游历梵宫。
怒涛翻练白,浴日上霞红。
沙鲒能藏蟹,江鳬不慕鸿。
五云瞻碣石,七泽望青枫。
瓜戍留麋巀,茅心忆桂丛。
赐环聊衮衮,遗楪漫忡忡。
困学今将落,生涯只屡空。
头风吹过雨,鬓雪乱飞蓬。
龟死宁遗策,鸾栖岂愿笼。
劳生俱梦寐,有道或瘖聋。
绝唱常难和,幽光更待融。
知音怀感慨,不独寄丝桐。

仄仄○平仄,平平仄仄平。
平平平○仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,平平仄仄○。
平平仄仄仄,仄仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○○仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
仄仄○平○,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,仄○仄仄平。
○平仄平仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平?平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄○。
平平○○仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄仄○。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○○,平平○仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。

zhè shuǐ sān jiāng wài , qú shān bǎi jùn dōng 。
zhuān chéng xū wén wàng , bàn cì yì cái xióng 。
làng hǎi yuán wú jì , wú cháo jìn xiá zhōng 。
yīn píng nà dú yì , hàn mò zì jiān gōng 。
zhuī xī xián liáng jǔ , shū shí bù wǔ tóng 。
bǎi piān chuán guān gǔ , bàn cè yǐ quán gōng 。
zhǐ chǐ téng xiāo shǐ , huí xuán zhe jí tōng 。
lóng méi liú hàn xuè , fèng yǔ zá fú wēng 。
liè shì yóu nán jìn , qīng cháo gè yuàn zhōng 。
fú pú níng qū xué , míng gǔ shàng shēn gōng 。
wù lǐ ān yuán záo , rén lún lòu fā méng 。
sì hé chóu bì bì , pò dǎn wǔ fēng lóng 。
lì jǐ jiāo xī xiāng , lián qī dì wǔ gōng 。
jué xián mí cù zhěn , zhé yì chuàng xū gōng 。
wò gé níng duō bìng , zhì zhōng yǒu jiù fēng 。
cóng róng fù chéng shǐ , xiū ō jí ér tóng 。
shǐ zhě zhū qiú jí , wáng rén lǐ shù chóng 。
tāng nián piān yī gài , jì yù bù zhōng qióng 。
gāo yàn yán xiān bǎi , xián yóu lì fàn gōng 。
nù tāo fān liàn bái , yù rì shàng xiá hóng 。
shā jié néng cáng xiè , jiāng fú bù mù hóng 。
wǔ yún zhān jié shí , qī zé wàng qīng fēng 。
guā shù liú mí jié , máo xīn yì guì cóng 。
cì huán liáo gǔn gǔn , yí dié màn chōng chōng 。
kùn xué jīn jiāng luò , shēng yá zhī lǚ kōng 。
tóu fēng chuī guò yǔ , bìn xuě luàn fēi péng 。
guī sǐ níng yí cè , luán qī qǐ yuàn lóng 。
láo shēng jù mèng mèi , yǒu dào huò yīn lóng 。
jué chàng cháng nán hé , yōu guāng gèng dài róng 。
zhī yīn huái gǎn kǎi , bù dú jì sī tóng 。

动物

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
淛水三江外,朐山百郡东。
专城须闻望,半刺亦才雄。
浪海元无际,吴潮近峡中。
茵凭那独异,翰墨自兼工。
追昔贤良举,殊时步武同。
百篇传冠古,半策已全功。
咫尺腾霄使,回旋着籍通。
龙媒流汗血,凤羽杂鳬翁。
烈士犹难进,清朝各愿忠。
伏蒲宁曲学,鸣鼓尚深攻。
物理安圆凿,人伦陋发蒙。
俟河愁敝箅,破胆忤丰隆。
力挤胶西相,廉欺第五公。
绝弦迷促轸,折翼创虚弓。
卧阁宁多病,治中有旧风。
从容付丞史,咻噢及儿童。
使者诛求急,王人礼数崇。
汤年偏一溉,稷御不终穷。
高宴延仙伯,闲游历梵宫。
怒涛翻练白,浴日上霞红。
沙鲒能藏蟹,江鳬不慕鸿。
五云瞻碣石,七泽望青枫。
瓜戍留麋巀,茅心忆桂丛。
赐环聊衮衮,遗楪漫忡忡。
困学今将落,生涯只屡空。
头风吹过雨,鬓雪乱飞蓬。
龟死宁遗策,鸾栖岂愿笼。
劳生俱梦寐,有道或瘖聋。
绝唱常难和,幽光更待融。
知音怀感慨,不独寄丝桐。

翻译成白话文:

淛水之外有三条大江流淌,朐山在东边有一百个郡县。专城的声名必须远近闻名,那座城市的气势威武,虽然只有一半城墙,却展现出了强大的力量。浩渺的大海没有边际,吴潮涌动近峡谷之中。作者的文采独特,翰墨之间展现出了多重才华。回顾古代贤良人物的事迹,他们都在不同的时代追求并奋发向前。百篇文章流传下来,成为古代文学的瑰宝,而他已经完成了一半的成就。离我们只有一步之遥,可以腾身升入高空,回转书籍才能通达天下。以龙的血脉为媒介,凤凰的羽毛混杂在普通鸟类之中。即便是伟大的烈士也难以进入这个时代,清朝的人们都希望忠诚。学习之路充满了曲折,鼓乐声中依然有深刻的攻击声。自然界的规律被人类理解和开发,而人伦关系却仍然很浅薄。等待着河流的担忧被箅子摧毁,失去勇气去逆流而上。势力压制着胶西的官员,廉洁的第五公却被欺骗。断弦迷失了准确的音律,折断了翅膀造成了空虚的弓。作者居于阁楼,虽然有许多疾病困扰,但治理国家的道德仍然保持着古时的风范。从容地交付公事给秘书,轻快地和孩子们嬉戏。使者们要求急速的解决问题,国王们崇尚礼数。在汤年间只有一次灌溉,稷御却没有结束。盛宴上邀请了仙人,闲暇时游历了梵宫。巨大的波涛翻滚着白色的浪花,阳光下浴着红色的霞光。沙鲒擅长藏匿螃蟹,江鳬却不向往大鹏鸟。眺望着五座山峰和碣石,眺望七个湖泽和青枫树。思念起瓜戍留下的麋巢,茅心里忆起桂树丛。赐物环绕着衮衮之声,留下的楪树迷离莫名。苦学如今即将荒废,生涯只是屡次空虚。头上的风吹过雨点,白发像

这首诗《寄杭州通判苏子瞻海州使君孙巨源》是刘攽创作的。它表达了对时局和志士的思考,同时也展现了作者的文学修养。现在让我为你进行赏析:,并为诗歌添加标签。
赏析:
这首诗以写景和抒发情感为主线,叙述了一位官员寄情大海、抒发忧国忧民之情的画面。诗中包含了丰富的自然景色描写,表现出作者深情厚意和家国情怀。
首节以淛水、朐山、专城为背景,描绘了壮丽的自然景色,展现了浩瀚大地的壮美。接着,诗人描述了汹涌的浪潮和吴江的峡谷,增加了诗歌的气氛。
之后,诗人回溯历史,提到了古代贤良之举,以及百篇传世之功。这一部分强调了文学和士人之道的重要性,同时也表达了对志士的尊敬。
诗中还提到了一些政治和社会问题,如官员的廉政、忠诚以及学问的推广。这些都是作者对社会风气的忧虑,表现出了他对时局的深切关注。
最后,诗人谈到了个人的遭遇和境遇,包括对学问的追求、官场的挣扎,以及对友情和家庭的思念。这部分展现了作者的个人感受和生活经历。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者刘攽介绍:🔈

刘攽(一○二三~一○八九),字贡父,号公非,临江新喻(今江西新余)人。与兄敞同举仁宗庆历六年(一○四六)进士,历仕州县二十年始爲国子监直讲。神宗熙宁中判尚书考功、同知太常礼院。因考试开封举人时与同院官争执,爲御史所劾,又因致书王安石反对青苗法,贬泰州通判。迁知曹州,爲京东转运使,知兖、亳二州。吴居厚代京东转运使,奉行新法,追咎攽在职废弛,贬监衡州盐仓。哲宗即位,起居襄州,入爲秘书少监,以疾求知蔡州。在蔡数月,召拜中书舍人。元佑四年卒(《续资治通监长编》卷四二三),年六十七。刘攽精邃经学、史学,《宋史》本传称着书百卷(《宋史·艺文志》、《文献通考》作六十卷),已佚。清四库馆臣据《永乐大典》所载,... 查看更多>>

刘攽的诗:

相关诗词:

送陈子云通判 其一 (sòng chén zǐ yún tōng pàn qí yī)

朝代:宋    作者: 叶适

周子也复可怜人,忧民忧世语转新。
每妬吾州何巨福,通判乃得陈子云。

仄仄○平仄,平平仄仄平。
平平平○仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,平平仄仄○。
平平仄仄仄,仄仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○○仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
仄仄○平○,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,仄○仄仄平。
○平仄平仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平?平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄○。
平平○○仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄仄○。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○○,平平○仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。

次韵子瞻初到杭州见寄二绝 其二 (cì yùn zǐ zhān chū dào háng zhōu jiàn jì èr jué qí èr)

朝代:宋    作者: 苏辙

试尽风波万里身,到官山水却宜人。
君知晏子恩仍厚,还与从来旧卜邻。

仄仄○平仄,平平仄仄平。
平平平○仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,平平仄仄○。
平平仄仄仄,仄仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○○仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
仄仄○平○,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,仄○仄仄平。
○平仄平仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平?平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄○。
平平○○仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄仄○。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○○,平平○仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。

初到杭州寄子由二绝 其一 (chū dào háng zhōu jì zǐ yóu èr jué qí yī)

朝代:宋    作者: 苏轼

眼看时事力难胜,贪恋君恩退未能。
迟钝终须投劾去,使君何日换聋丞。

仄仄○平仄,平平仄仄平。
平平平○仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,平平仄仄○。
平平仄仄仄,仄仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○○仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
仄仄○平○,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,仄○仄仄平。
○平仄平仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平?平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄○。
平平○○仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄仄○。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○○,平平○仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。

寄通州徐居厚使君 其一 (jì tōng zhōu xú jū hòu shǐ jūn qí yī)

朝代:宋    作者: 孙应时

珍重通州守,凝香足燕清。
海风喧夜永,江日荡春明。
未废青灯读,应添白发生。
长沙休赋鵩,归作汉公卿。

仄仄○平仄,平平仄仄平。
平平平○仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,平平仄仄○。
平平仄仄仄,仄仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○○仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
仄仄○平○,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,仄○仄仄平。
○平仄平仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平?平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄○。
平平○○仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄仄○。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○○,平平○仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。

次韵孙巨源寄涟水李盛二著作并以见寄五绝 其四 (cì yùn sūn jù yuán jì lián shuǐ lǐ shèng èr zhù zuò bìng yǐ jiàn jì wǔ jué qí sì)

朝代:宋    作者: 苏轼

云雨休排神女车,忠州老病畏人夸。
诗豪正值安仁在,空看河阳满县花。

仄仄○平仄,平平仄仄平。
平平平○仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,平平仄仄○。
平平仄仄仄,仄仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○○仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
仄仄○平○,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,仄○仄仄平。
○平仄平仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平?平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄○。
平平○○仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄仄○。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○○,平平○仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。

抒情 感慨

次韵子瞻初到杭州见寄二绝 其一 (cì yùn zǐ zhān chū dào háng zhōu jiàn jì èr jué qí yī)

朝代:宋    作者: 苏辙

吏治区区岂不任,吴中已自富才能。
还应占位书名姓,学取蓝田崔县丞。

仄仄○平仄,平平仄仄平。
平平平○仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,平平仄仄○。
平平仄仄仄,仄仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○○仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
仄仄○平○,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,仄○仄仄平。
○平仄平仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平?平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄○。
平平○○仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄仄○。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○○,平平○仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。

答开州韦使君寄车前子 (dá kāi zhōu wéi shǐ jūn jì chē qián zǐ)

朝代:唐    作者: 张籍

开州午日车前子,作药人皆道有神。
慙愧使君怜病眼,三千余里寄闲人。

仄仄○平仄,平平仄仄平。
平平平○仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,平平仄仄○。
平平仄仄仄,仄仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○○仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
仄仄○平○,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,仄○仄仄平。
○平仄平仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平?平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄○。
平平○○仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄仄○。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○○,平平○仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。

送章孝标校书归杭州因寄白舍人 (sòng zhāng xiào biāo xiào shū guī háng zhōu yīn jì bái shè rén)

朝代:唐    作者: 杨巨源

曾过灵隐江边寺,独宿东楼看海门。
潮色银河铺碧落,日光金柱出红盆。
不妨公事资高卧,无限诗情要细论。
若访郡人徐孺子,应须骑马到沙村。

仄仄○平仄,平平仄仄平。
平平平○仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,平平仄仄○。
平平仄仄仄,仄仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○○仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
仄仄○平○,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,仄○仄仄平。
○平仄平仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平?平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄○。
平平○○仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄仄○。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○○,平平○仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。

送邵彦瞻通判濠州 (sòng shào yàn zhān tōng pàn háo zhōu)

朝代:宋    作者: 孔武仲

民情极简易,闗决未应劳。
佳句宁我知,为君屈挥毫。

仄仄○平仄,平平仄仄平。
平平平○仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,平平仄仄○。
平平仄仄仄,仄仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○○仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
仄仄○平○,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,仄○仄仄平。
○平仄平仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平?平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄○。
平平○○仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄仄○。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○○,平平○仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。

友情 别离

杭州 (háng zhōu)

朝代:宋    作者: 谢驿

谁把杭州曲子讴,荷花十里桂三秋。
那知卉木无情物,牵动长江万里愁。

仄仄○平仄,平平仄仄平。
平平平○仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,平平仄仄○。
平平仄仄仄,仄仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○○仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
仄仄○平○,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,仄○仄仄平。
○平仄平仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平?平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄○。
平平○○仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄仄○。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○○,平平○仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。