huà liè zǐ tú hé yùn
画列子图和韵 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 王洋 (wáng yáng)

稻粱戒鸟啄,馈粟辞子阳。
神明久不死,宇宙一鸟翔。
若人据槁梧,中自含宫商。
其游车泠风,其息形坐忘。
豆山瀛泗等,念往即褰裳。
盖云任去来,岂谓符弛张。
老商顾之笑,是事何轻扬。
云风驾旬余,日月輈两傍。
拊掌一戏笑,何异侏儒场。
後人致引慕,竹林焚馨香。
飘飘大人赋,气夺千丈强。
吾闻孔仲尼,道盛涵化光。
雅言书当理,不见一日长。
放乎子列子,君其乐彷徉。

仄平仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平仄仄平,○仄平平平。
○平平平平,○仄平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄平平仄平,仄仄平仄○。
仄平仄平仄,仄仄平○平。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
○仄仄仄仄,平仄平平平。
仄平仄仄仄,仄平平平平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平○仄仄○,仄仄平仄平。
仄平平○仄,仄仄仄仄○。
仄平仄仄仄,平○仄平平。

dào liáng jiè niǎo zhuó , kuì sù cí zǐ yáng 。
shén míng jiǔ bù sǐ , yǔ zhòu yī niǎo xiáng 。
ruò rén jù gǎo wú , zhōng zì hán gōng shāng 。
qí yóu chē líng fēng , qí xī xíng zuò wàng 。
dòu shān yíng sì děng , niàn wǎng jí qiān shang 。
gài yún rèn qù lái , qǐ wèi fú chí zhāng 。
lǎo shāng gù zhī xiào , shì shì hé qīng yáng 。
yún fēng jià xún yú , rì yuè zhōu liǎng bàng 。
fǔ zhǎng yī xì xiào , hé yì zhū rú chǎng 。
hòu rén zhì yǐn mù , zhú lín fén xīn xiāng 。
piāo piāo dà rén fù , qì duó qiān zhàng qiáng 。
wú wén kǒng zhòng ní , dào shèng hán huà guāng 。
yǎ yán shū dāng lǐ , bù jiàn yī rì cháng 。
fàng hū zǐ liè zǐ , jūn qí lè páng yáng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
稻粱戒鸟啄,馈粟辞子阳。
神明久不死,宇宙一鸟翔。
若人据槁梧,中自含宫商。
其游车泠风,其息形坐忘。
豆山瀛泗等,念往即褰裳。
盖云任去来,岂谓符弛张。
老商顾之笑,是事何轻扬。
云风驾旬余,日月輈两傍。
拊掌一戏笑,何异侏儒场。
后人致引慕,竹林焚馨香。
飘飘大人赋,气夺千丈强。
吾闻孔仲尼,道盛涵化光。
雅言书当理,不见一日长。
放乎子列子,君其乐彷徉。
全文总结:这篇古文通过描绘自然景物和神秘现象,以及对孔子和列子的赞美,表达了作者对宇宙和哲学的思考。文中运用生动的意象和对比手法,旨在凸显宇宙的奥妙和人生的短暂。同时,强调对道德与理念的坚持和追求,使后人能够受到启迪并追求精神的升华。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者王洋介绍:🔈

王洋(一○八七?~一一五四?),字元渤,原籍东牟(今山东蓬莱),侨居山阳(今江苏淮安)。徽宗宣和六年(一一二四)进士。高宗绍兴元年(一一三一),召爲秘书省正字。历校书郎,吏部员外郎,守起属舍人,坐事免(《建炎以来系年要录》卷四四、五七、五八)。十年,由权发遣吉州改知邵武军(《宋会要辑稿》职官六一之四八)。十七年,由知饶州任罢(《建炎以来系年要录》卷一五六)。寓信信,因居所有荷花水木之胜,自号王南池,辟室曰半僧寮(《洞泉日记》卷中)。二十三年,以直徽猷阁主管台州崇道观卒(《建炎以来系年要录》卷一六五)。一说十二月卒,年六十七。其子易祖收辑遗文爲《东牟集》三十卷(《宋史·艺文志》作二十九卷),孝宗... 查看更多>>

王洋的诗:

相关诗词:

和王子飞题李伯时画列子御风图 (hé wáng zǐ fēi tí lǐ bǎi shí huà liè zǐ yù fēng tú)

朝代:宋    作者: 夏倪

道师形气合於无,八极超摇得自如。
知我御风风御我,长袪猎猎自乘虚。

仄平仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平仄仄平,○仄平平平。
○平平平平,○仄平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄平平仄平,仄仄平仄○。
仄平仄平仄,仄仄平○平。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
○仄仄仄仄,平仄平平平。
仄平仄仄仄,仄平平平平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平○仄仄○,仄仄平仄平。
仄平平○仄,仄仄仄仄○。
仄平仄仄仄,平○仄平平。

看画常州图迎新太守 (kàn huà cháng zhōu tú yíng xīn tài shǒu)

朝代:宋    作者: 杨万里

画工吮笔画常州,老子来看却自羞。
若遣此图还解语,道侬调戏几君侯。

仄平仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平仄仄平,○仄平平平。
○平平平平,○仄平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄平平仄平,仄仄平仄○。
仄平仄平仄,仄仄平○平。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
○仄仄仄仄,平仄平平平。
仄平仄仄仄,仄平平平平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平○仄仄○,仄仄平仄平。
仄平平○仄,仄仄仄仄○。
仄平仄仄仄,平○仄平平。

题新画八贤阁像 (tí xīn huà bā xián gé xiàng)

朝代:宋    作者: 王安中

此地何从列姓名,半因新国用轻刑。
江湖万里知闻断,图画相看眼自青。

仄平仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平仄仄平,○仄平平平。
○平平平平,○仄平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄平平仄平,仄仄平仄○。
仄平仄平仄,仄仄平○平。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
○仄仄仄仄,平仄平平平。
仄平仄仄仄,仄平平平平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平○仄仄○,仄仄平仄平。
仄平平○仄,仄仄仄仄○。
仄平仄仄仄,平○仄平平。

锦石岩 其二 (jǐn shí yán qí èr)

朝代:宋    作者: □子发

倚空峻壁列松杉,水色岚光总不凡。
一段画图奇绝处,夕阳天际认归帆。

仄平仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平仄仄平,○仄平平平。
○平平平平,○仄平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄平平仄平,仄仄平仄○。
仄平仄平仄,仄仄平○平。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
○仄仄仄仄,平仄平平平。
仄平仄仄仄,仄平平平平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平○仄仄○,仄仄平仄平。
仄平平○仄,仄仄仄仄○。
仄平仄仄仄,平○仄平平。

潘别驾自祁门回 (pān bié jià zì qí mén huí)

朝代:宋    作者: 汪莘

白马嘶风入紫阳,使君一笑列壶觞。
秋原是处堪图画,豆子花红稻半黄。

仄平仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平仄仄平,○仄平平平。
○平平平平,○仄平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄平平仄平,仄仄平仄○。
仄平仄平仄,仄仄平○平。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
○仄仄仄仄,平仄平平平。
仄平仄仄仄,仄平平平平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平○仄仄○,仄仄平仄平。
仄平平○仄,仄仄仄仄○。
仄平仄仄仄,平○仄平平。

檥斋二绝句 其一 (yǐ zhāi èr jué jù qí yī)

朝代:宋    作者: 洪适

野色山光列画图,坐看渔子入菰蒲。
恰如放鷁穿三峡,何事航家问五湖。

仄平仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平仄仄平,○仄平平平。
○平平平平,○仄平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄平平仄平,仄仄平仄○。
仄平仄平仄,仄仄平○平。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
○仄仄仄仄,平仄平平平。
仄平仄仄仄,仄平平平平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平○仄仄○,仄仄平仄平。
仄平平○仄,仄仄仄仄○。
仄平仄仄仄,平○仄平平。

依韵和曾子开舍人从驾孟飨景灵宫四首 其四 (yī yùn hé céng zǐ kāi shè rén cóng jià mèng xiǎng jǐng líng gōng sì shǒu qí sì)

朝代:宋    作者: 陆佃

修廊图画列伊莱,金碧旁看启佑开。
山压巨鳌初踊出,宫随灵鹫忽飞来。
潇湘伫泣空留竹,海岳遥趋想畏槐。
闻说都人争拥道,凤舆才见第三回。

仄平仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平仄仄平,○仄平平平。
○平平平平,○仄平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄平平仄平,仄仄平仄○。
仄平仄平仄,仄仄平○平。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
○仄仄仄仄,平仄平平平。
仄平仄仄仄,仄平平平平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平○仄仄○,仄仄平仄平。
仄平平○仄,仄仄仄仄○。
仄平仄仄仄,平○仄平平。

和刘後村梅花百咏 其九 (hé liú hòu cūn méi huā bǎi yǒng qí jiǔ)

朝代:宋    作者: 方蒙仲

百万瑶妃传粉酥,诗翁列屋世间无。
江南穷相韩熙载,有甚歌姬画作图。

仄平仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平仄仄平,○仄平平平。
○平平平平,○仄平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄平平仄平,仄仄平仄○。
仄平仄平仄,仄仄平○平。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
○仄仄仄仄,平仄平平平。
仄平仄仄仄,仄平平平平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平○仄仄○,仄仄平仄平。
仄平平○仄,仄仄仄仄○。
仄平仄仄仄,平○仄平平。

林和中家观画卷五首 蕃马图 (lín hé zhōng jiā guān huà juàn wǔ shǒu fān mǎ tú)

朝代:宋    作者: 郭祥正

唐时胡马入长安,下马胡儿倚马鞍。
今日昇平无此物,樽前聊写画图看。

仄平仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平仄仄平,○仄平平平。
○平平平平,○仄平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄平平仄平,仄仄平仄○。
仄平仄平仄,仄仄平○平。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
○仄仄仄仄,平仄平平平。
仄平仄仄仄,仄平平平平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平○仄仄○,仄仄平仄平。
仄平平○仄,仄仄仄仄○。
仄平仄仄仄,平○仄平平。

次韵阎学士靖轩赠受益山居二首 其二 (cì yùn yán xué shì jìng xuān zèng shòu yì shān jū èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 方回

八月涛江五月湖,画图一见粟生肤。
君家奄有两奇观,更觉天真胜画图。

仄平仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平仄仄平,○仄平平平。
○平平平平,○仄平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄平平仄平,仄仄平仄○。
仄平仄平仄,仄仄平○平。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
○仄仄仄仄,平仄平平平。
仄平仄仄仄,仄平平平平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平○仄仄○,仄仄平仄平。
仄平平○仄,仄仄仄仄○。
仄平仄仄仄,平○仄平平。