hòu xuě gē
後雪歌 🔈
不知今日是何年,忽然生白照无边。
全体莹净妙无象,还我太极未分前。
开口大笑说不得,一日一夜独自颠。
与君同此光明域,有辞难铸玄中玄。
醉吐大语吞六合,前古朽言无光鲜。
浩然之气开虚空,举头渺渺皆青天。
仄平平仄仄平平,仄平平仄仄平平。
平仄○仄仄平仄,平仄仄仄仄○平。
平仄仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
仄平平仄平平仄,仄平○仄平○平。
仄仄仄仄平仄仄,平仄仄平平平○。
仄平平仄平平○,仄平仄仄平平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
不知今日是何年,突然间生出无边的白光。
整个空间清澈明亮,奇妙而无形,回到了太极分开之前。
张开嘴大笑却说不出话来,一个日夜独自颠狂。
与您一同在这光明无限的领域,有些言辞难以形容其深奥。
醉醺醺地说出大话,吞并了六合宇宙,但古代陈旧的言辞失去了光彩。
浩然之气展露于虚空,抬头仰望,遍是苍穹。
总结:
诗人在不知时间的背景下,经历了一种超凡脱俗的体验,感受到无边的白光,回到了万物未分化的状态。他因此笑语无言,独自颠狂了一段时间。他与读者分享这种光明领域的体验,却无法用言辞准确表达其中的玄妙。诗人通过诗篇表达了自己对超越凡俗、探寻深奥的渴望,以及难以言喻的奇妙体验。
郑思肖的诗:
相关诗词:
歌白雪 其二 (gē bái xuě qí èr)
歌白雪,雪压樵夫樵担折。
行到都门门欲开,十二玉楼歌未彻。
仄平平仄仄平平,仄平平仄仄平平。
平仄○仄仄平仄,平仄仄仄仄○平。
平仄仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
仄平平仄平平仄,仄平○仄平○平。
仄仄仄仄平仄仄,平仄仄平平平○。
仄平平仄平平○,仄平仄仄平平平。
雪後 (xuě hòu)
雪消已断虚檐溜,日暖初催百草生。
射的山前春水绿,笙歌又满会稽城。
仄平平仄仄平平,仄平平仄仄平平。
平仄○仄仄平仄,平仄仄仄仄○平。
平仄仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
仄平平仄平平仄,仄平○仄平○平。
仄仄仄仄平仄仄,平仄仄平平平○。
仄平平仄平平○,仄平仄仄平平平。
雪梨 (xuě lí)
似雪味能珍,肌肤雪後身。
花香还胜雪,未信雪如人。
仄平平仄仄平平,仄平平仄仄平平。
平仄○仄仄平仄,平仄仄仄仄○平。
平仄仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
仄平平仄平平仄,仄平○仄平○平。
仄仄仄仄平仄仄,平仄仄平平平○。
仄平平仄平平○,仄平仄仄平平平。
和祠部王员外雪後早朝即事 (hé cí bù wáng yuán wài xuě hòu zǎo cháo jí shì)
长安雪後似春归,积素凝华连曙晖。
色借玉珂迷晓骑,光添银烛晃朝衣。
西山落月临天仗,北阙晴云捧禁闱。
闻道仙郎歌白雪,由来此曲和人稀。
仄平平仄仄平平,仄平平仄仄平平。
平仄○仄仄平仄,平仄仄仄仄○平。
平仄仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
仄平平仄平平仄,仄平○仄平○平。
仄仄仄仄平仄仄,平仄仄平平平○。
仄平平仄平平○,仄平仄仄平平平。
歌白雪 其一 (gē bái xuě qí yī)
歌白雪,雪满龙沙暮冬月。
万里征人归未归,一声晓角云中咽。
仄平平仄仄平平,仄平平仄仄平平。
平仄○仄仄平仄,平仄仄仄仄○平。
平仄仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
仄平平仄平平仄,仄平○仄平○平。
仄仄仄仄平仄仄,平仄仄平平平○。
仄平平仄平平○,仄平仄仄平平平。
雪後 (xuě hòu)
青山当户牖,雪後非吾有。
为问谢家池,绿波还在否。
仄平平仄仄平平,仄平平仄仄平平。
平仄○仄仄平仄,平仄仄仄仄○平。
平仄仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
仄平平仄平平仄,仄平○仄平○平。
仄仄仄仄平仄仄,平仄仄平平平○。
仄平平仄平平○,仄平仄仄平平平。
雪後晚晴四山皆青惟东山全白赋最爱东山晴後雪二绝句 其二 (xuě hòu wǎn qíng sì shān jiē qīng wéi dōng shān quán bái fù zuì ài dōng shān qíng hòu xuě èr jué jù qí èr)
羣山雪不到新晴,多作泥融少作冰。
最爱东山晴後雪,却愁宜看不宜登。
仄平平仄仄平平,仄平平仄仄平平。
平仄○仄仄平仄,平仄仄仄仄○平。
平仄仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
仄平平仄平平仄,仄平○仄平○平。
仄仄仄仄平仄仄,平仄仄平平平○。
仄平平仄平平○,仄平仄仄平平平。
十二月十二日雪 (shí èr yuè shí èr rì xuě)
欲雪既雪复未雪,短衣数挽从百结。
横溪过涧起轻冰,举首长歌时叫绝。
莽莽岁寒残腊月,梅花前村後村发。
桥头独钓任渔翁,千山万径不可灭。
仄平平仄仄平平,仄平平仄仄平平。
平仄○仄仄平仄,平仄仄仄仄○平。
平仄仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
仄平平仄平平仄,仄平○仄平○平。
仄仄仄仄平仄仄,平仄仄平平平○。
仄平平仄平平○,仄平仄仄平平平。
雪後晚晴四山皆青惟东山全白赋最爱东山晴後雪二绝句 其一 (xuě hòu wǎn qíng sì shān jiē qīng wéi dōng shān quán bái fù zuì ài dōng shān qíng hòu xuě èr jué jù qí yī)
只知逐胜忽忘寒,小立春风夕照间。
最爱东山晴後雪,软红光里涌银山。
仄平平仄仄平平,仄平平仄仄平平。
平仄○仄仄平仄,平仄仄仄仄○平。
平仄仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
仄平平仄平平仄,仄平○仄平○平。
仄仄仄仄平仄仄,平仄仄平平平○。
仄平平仄平平○,仄平仄仄平平平。
晴後雪冻 (qíng hòu xuě dòng)
负暄尚觉日无功,炙手仍愁火失红。
本是雪前风作雪,却缘雪後雪生风。
四郊冻合如相约,七日晴来不肯融。
旧说醉乡堪避暑,避寒也合此乡中。
仄平平仄仄平平,仄平平仄仄平平。
平仄○仄仄平仄,平仄仄仄仄○平。
平仄仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
仄平平仄平平仄,仄平○仄平○平。
仄仄仄仄平仄仄,平仄仄平平平○。
仄平平仄平平○,仄平仄仄平平平。